Yêu Đi Đừng Sợ

Soái Ca



Nhớ cái hồi Obama sang thăm Việt Nam, cư dân mạng được dịp xôn xao, linh đình ghê gớm: mở facebook ra, cứ mười người thì sẽ có mười một người nói về nhân vật nổi tiếng này. Ờ thì người quyền lực nhất thế giới đến thăm là sự kiện trọng đại quá đi chứ lị, nhưng ngoài những bàn luận về chính trị thì phải đến 2/3 những chia sẻ trên facebook là nói về đời tư của ông với mấy cái tựa đề kiểu như: Obama đúng chuẩn soái ca; chồng người ta phải thế chứ...

Nói về mặt chính trị và kinh tế, theo tôi, nước Mỹ vốn vẫn nổi tiếng về làm marketing tốt, truyền thông hoàn hảo. Obama là một chính khách tài năng, là một salesman xuất sắc khi vừa đặt chân đến Việt Nam đã bán được hơn chục tỉ đô tiền máy bay. Tôi không biết Obama có phải ông Bụt cứu nhân độ thế như hình ảnh nhiều người Việt ở thời điểm bấy giờ đã thêu dệt hay không, nhưng với con mắt thiển cận của mình, tôi thấy rất rõ những lợi ích mà nước Mỹ đã đạt được nhờ tài năng của người đứng đầu quốc gia này! Thôi không nói về lĩnh vực này vì tôi thiếu hiểu biết lắm, quay lại nói chuyện các chị em điên cuồng hâm mộ, tung hô ông là soái ca; là mẫu đàn ông lý tưởng mơ ước, khát khao đi! Chẳng hiểu sao tôi rất ghét So Sánh. Lúc độc thân thì không nói làm gì, nhưng khi có bạn trai, tôi tuyệt đối rất kị nói ra rằng: ôi tôi thích người như anh giám đốc này, như anh chính trị gia kia, như diễn viên này, tài tử nọ... Tôi không làm như vậy bởi, khi tôi tự đặt mình vào vị trí của người kia, nếu anh cũng nói rằng giá mà em đẹp như Angelina Jolie, ôi thánh nữ trong lòng anh là Jessica Alba... thì chắc tôi sẽ tổn thương lắm!

Càng lớn, tôi càng hiểu rõ một điều rằng: mỗi người sinh ra đều là một cá thể riêng biệt có bản sắc, có nhu cầu được tôn trọng, được vuốt ve cái tôi, được coi là số một và duy nhất trong mắt người mình yêu thương. Chúng ta muốn được đối xử như bà hoàng nhưng lại đòi đối phương phải cung phụng ta như kẻ tôi tớ. Điều đó là không công bằng, bởi nữ hoàng phải sánh vai cùng đế vương mới hợp lẽ!  

Tạm tin vào những câu chuyện của truyền thông viết về ông Obama, ông ấy có thể là một người chồng hoàn hảo, là niềm mơ ước của mọi phụ nữ trên thế giới. Nhưng đã bao giờ bạn tự hỏi một câu ngược lại: Michelle Obama là người phụ nữ như thế nào chưa? Tôi tin, bà ấy không phải một người phụ nữ may mắn, mà bà ấy xứng đáng với những thứ mình đang có. Ngoài chuyện bà ấy có một học vấn vô cùng xuất sắc thì truyền thông cũng kể về bà như người đứng sau, hậu thuẫn rất nhiều cho những thành công của chồng.

Tôi thấy Obama là một người đàn ông đẹp ở nhiều khía cạnh; nhưng tôi sẽ không chọn cách bắt bạn trai mình phải trở thành soái ca giống ông ấy; mà tôi chọn cách thúc đẩy anh và thúc đẩy chính bản thân mình trở nên hoàn thiện hơn mỗi ngày. Nếu buộc phải so sánh, tôi sẽ chỉ so sánh anh với chính anh của ngày hôm qua, nếu hôm nay anh đã tốt hơn thìđó quả là một điều đáng trân trọng. Bản chất của điều này cũng giống như hồi bạn còn nhỏ, thà bị mẹ mắng là sao hôm qua được điểm 7 mà hôm nay được có 6; chứ bạn hẳn rất ghét nếu bị so sánh: sao đứa ngồi cạnh điểm 10 mà con được có điểm 9.

Có thể bạn không phải phu nhân của người quyền lực nhất thế giới; nhưng được trở thành cả thế giới với một người yêu thương và biết phấn đấu vì bạn, cũng đủ mãn nguyện lắm chứ, phải không?


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật