[Đóng]Vietnam Hetalia

Đêm hãi hùng (đăng lại đã có chút chỉnh)



Tác giả : Tiểu My

Cặp: ViRus

Đêm hãi hùng

Liên nhìn khắp xung quanh, bốn bề đều là tuyết trắng cùng những cơn gió gầm thét điên cuồng, khung cảnh lạnh lẽo tới tê dại mọi giác quan, và sự lạnh lẽo ấy tăng lên gấp mấy lần vì vắng bóng người.

Ngoại trừ!

-IVANNNN!

Liên hét lên, đáp lại cô chỉ có tiếng gió gào.

-Ivan!

Tiếng cô nhỏ dần đi, hơi ấm trên người dần thay bằng sự lạnh lẽo của tấm áo choàng băng tuyết nặng nề và bóng tối theo mí mắt cô sụp xuống nhanh chóng.

.
.
.

Đó là chuyện của ba năm về trước còn bây giờ, Liên đang đứng trước một sạp bán hoa, cô lựa một đóa gồm những bông hướng dương to sụ, vàng rực và tươi tắn như những mặt trời con con.

-Không cần phải gói, anh ấy thích tự nhiên hơn!

Hôm nay là một ngày đẹp, nắng vàng như mật ong sửi ấm mọi người, tâm trạng Liên vô cùng sảng khoái. Cô bước trên con đường nhỏ, khe khẽ hát một bài ca mà đa số lời cô đã quên, cái tựa cô cũng quên luôn, rồi sau đó cô bất chợt rẽ.

Rẽ trái, rẽ phải rồi lại... rẽ phải rẽ trái.

Qua những con hẻm tưởng chừng không dứt, Liên cuối cùng cũng kết thúc cuộc hằng trình dai dẳng và nhứt mắt của mình bằng cách bước chân vào một khu nghĩa trang. Và trước một ngôi mộ sạch đẹp, cô...

Quỳ xuống.

-Ivan này, anh đoán hôm nay em mang gì cho anh đây?

Cô ra vẻ giấu giấu diếm diếm như thể trước mặt là một ai đó rồi bỗng bất ngờ, cô chìa đóa bông hướng dương ra trước mộ, miệng phụng phịu môi chu ra vẻ đầy bất mãng như bị ai đó ăn hiếp.

- À! Anh lại... đoán đúng rồi đó. Hưm, lúc nào anh cũng đoán đúng hết, chẳng vui gì cả. Thôi, tặng anh này!

Đang nói cười vui vẻ là vậy bỗng sự hoạt bát nhanh nhạy của cô chuyển sang run rẩy, khuôn mặt cô hiện rõ từng nét đớn đau như có ai lấy dao cứa vào mặt.

Liên khóc!

Liên là một người cứng rắn và ít khi tỏ vẻ yếu đuối, nếu có cũng không trước mặt ai hay ở trong một không gian rộng như ở ngoài trời này, cô thường là hay vào phòng tắm hoặc phòng riêng của mình mà thể hiện hơn. Nhưng hôm nay có lẽ là ngoại lệ, một trường hợp hiếm hoi mà cô chẳng thể kìm được...

... những giọt nước mắt.

Trước mặt người bạn trai, người mà suýt nữa trở thành chồng của cô.

-Tại sao.. Tại sao vậy Ivan?

Liên lấp bấp, nơi lòng ngực cô đau nhói tới tưởng chừng bị ai đó bóp vụn.

Đau đớn quá!

Tại sao? Tại sao chỉ còn một ngày nữa thôi? Tại sao... anh lại rời xa cô? Chẳng phải ở nước ngoài... số một là số ít hay sao?

Tại sao? Tại sao?

Liên không hiểu vì lý do gì mà cô và người yêu lại xa cách. Cô không biết và nếu cô biết cô cũng sẽ che tai đi để khỏi phải nghe, để khỏi phải biết, để khỏi phải hiểu và cũng để khỏi phải chấp nhận cái sự thật đau lòng này.

Nhưng giờ đây cô lại đang đập ngực không ngừng như muốn làm vỡ tan nó, nơi cất giấu trái tim đang không ngừng rỉ máu.

Nó sẽ hết thôi, sẽ hết thôi mà!

Cô tự trấn an mình hay cô đang tự trấn an với người yêu của mình vậy? - Nếu có ai ở gần đó nhìn thấy sẽ tự hỏi như vậy, vì với một đôi mắt vàng nâu đã từng được ví von như sắc màu sôcôla ngọt ngào đầy dịu dàng đã sửi ấm lòng của ai đó nay lại vô hồn nhòe ảnh đi vì lệ ngàn, cùng nụ cười đầy gượng gạo và giả tạo thì...

Cô trông như một con búp bê bị hỏng hơn là một con người đang sờ sờ sống và hiện diện trên cõi đời này.

Và cô thể hiện điều đó trong những ngày sau đó.

Dù rằng còn có rất nhiều người quen, bạn bè, đồng nghiệp và nhất là cả người thân từ hai bên gia đình cô và Ivan luôn đến động viên, an ủi, khuyên bảo... thậm chí mai mối nhưng chẳng khá hơn bao nhiêu. Cô đáp lại những tấn thiện tình ấy chỉ bằng một cái cười lười biếng, nhạt nhẽo, vô hồn và rỗng tếch. Những sinh hoạt thường ngày cứ tiếp diễn một cách... lập đi lập lại đầy nhàm chán.

Chẳng biết điều gì đã có thể níu giữ cô ở lại thế gian này nữa?

Họ - những người đã muốn giúp đỡ cô ấy chỉ còn có thể thở dài. Cứ coi như món nợ trần gian của cô vẫn chưa dứt đi???

Phải không nhỉ?

Còn cô thì tin rằng từ cái đêm hôm đó,  rằng linh hồn cô cũng đã và đang chết dần theo nó.

Nếu không vì lời hứa với Ivan, cô đã muốn đi theo anh luôn rồi.

Đêm ấy với cô là một đêm hãi hùng.

End


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật