[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ - 重生之贼行天下

Chương 272 : Chặn đường!



Quách Hoài nói:

- Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lúc này đã khôn hơn rồi, Phá Thiên và Dạ Phá Thần Côn trực tiếp chỉ huy từng tiểu đội một, khiến tất cả người chơi đang luyện cấp ở bên ngoài Tội Vực Hạp Cốc đều giữ bí mật rất tốt. Làm các huynh đệ nằm vùng trong Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều không phát hiện được gì, thậm chí nhiều người còn bị đá thẳng ra khỏi công hội.

Đến khi hắn phát hiện được chỗ khác thường của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thì đã muộn.

Lúc này, Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thật sự là được ăn cả ngã về không luôn rồi, điều động đến hai mươi vạn người. Từng đó người mà tiến vào Tội Vực hạp cốc thì chỉ cần đè không thôi cũng đủ đè chết bọn họ.

Dạ Phá Thần Côn và Phá Thiên đã nổi quạu, bị Ngưu Nhân Bộ Lạc liên thủ với Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện chơi cho một vố như vậy, không quạu mới lạ.

- Có bao nhiêu người Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm tiến vào Tội Vực hạp cốc?

Nhiếp Ngôn hỏi.

- Khoảng chừng hai, ba vạn gì đó. Một lúc nữa có thể còn nhiều hơn!

Quách Hoài khá áy náy. Bởi điều này có nghĩa là công tác tình báo của hắn làm chưa được tốt.

Nhiếp Ngôn nhìn mọi người, trầm giọng:

- Diều Hâu, Bại Hoại, Hắc Bạch, Vô Phong, Thất Tử, Thập Lý Họa Sa, Thiên Đường Màu Đen... Toàn bộ các ngươi theo ta!

Cả thảy là ba mươi người. Theo Nhiếp Ngôn chạy về phía cửa vào Tội Vực hạp cốc.

- Người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm nhiều vậy. Chúng ta chỉ chừng này sao đủ?

Hồ Li Bán Tỉnh hỏi. Hắn không khỏi sốt ruột. Lúc người hắn cài vào Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm báo tin tới cũng đã muộn rồi.

Hồ Li Bán Tỉnh thấy đám Nhiếp Ngôn chạy về phía cửa vào của Tội Vực hạp cốc, nhưng không hiểu bọn họ chạy về phía đó làm gì? Bên kia toàn là người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.

Không ngờ Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lại hành động mau lẹ như vậy. Lệnh một tiếng đã tập hợp tất cả mọi người trước cửa vào Tội Vực hạp cốc. Hẳn nhiên, bọn hắn đã vạch sẵn kế hoạch từ lâu.

- Ở Tội Vực hạp cốc còn cả thảy bao nhiêu người của Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện vậy?

Nhiếp Ngôn hỏi Hồ Li Bán Tỉnh.

Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm để chừng năm vạn người chia ra luyện cấp ở quanh Tội Vực hạp cốc. Ngoài ra, còn có hơn mười vạn người ở khắp nơi chờ lệnh. Bởi vì mọi thông tin đều do công hội trưởng nhắn thẳng tới từng tiểu đội, nên kênh tiếp nhận tin tức của mỗi đội không liên quan gì tới nhau. Phá Thiên và Dạ Phá Thần Côn đã rất tốn công sức để lên kế hoạch lần này, dùng rất nhiều biện pháp để giữ bí mật.

Cách làm đó giúp bọn chúng tranh thủ được chừng mười phút. Mà ở trong trò chơi, mười phút là cả một vấn đề, đã có thể làm được rất nhiều chuyện. Có khoảng hai vạn người đang tiến vào Tội Vực hạp cốc, ngoài ra còn có một đống người chơi đang tập trung ở cửa vào Tội Vực hạp cốc. Tiếp đó chưa đầy hai mươi phút nữa sẽ có hơn hai mươi vạn người chơi tiến vào Tội Vực hạp cốc. Đủ để vây kín toàn bộ Tội Vực hạp cốc, đến lúc ấy sẽ bít luôn cửa vào của Tội Vực hạp cốc. Tới đó, toàn bộ đoàn đội tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện đều phải tiêu đời.

Toan tính của Nhiếp Ngôn lúc đầu là chờ cho Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm tập trung nhân mã, lúc bọn hắn tiến vào khoảng một hai vạn người sẽ chận chỗ cửa vào lại, chặt đứt lực lượng của bọn chúng. Khiến người của bọn hắn bên ngoài thì vào không được, ở trong ra cũng không xong. Như vậy, sẽ dễ dàng lần lượt nuốt gọn một hai vạn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Khiến hai đại công hội có không muốn cũng sẽ bại trận.

Ai ngờ, người khôn ngàn tính cũng có lần tính sai.

Hắn không nghĩ hành động của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lại nhanh như vậy, mới đó đã tràn vào hơn hai, ba vạn người rồi.

- Thần Thánh La Mã Đế Quốc bọn ta còn khoảng tám ngàn người, của Già Lam Thánh Điện thì chừng sáu ngàn.

Hồ Li Bán Tỉnh nói. Hắn đang chỉ huy để tập trung mọi người tới Tội Vực hạp cốc, Già Lam Thánh Điện cũng vậy.

Bọn họ chuẩn bị hợp lực đánh một trận với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.

Nhiếp Ngôn nghĩ một chút, trong Tội Vực hạp cốc, số người của Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện cộng với hơn một ngàn người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tất cả cũng có một vạn rưỡi, lại đều là tinh anh, hẳn vẫn đủ sức chơi một trận. Sẽ không dễ bị Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm làm thịt được.

Một đám người dưới sự chỉ huy của Nhiếp Ngôn, tiến vào một hang động ở ngoài rìaTội Vực hạp cốc.

Đây là một hang động cực kỳ quỷ dị, trong hang âm u tăm tối, không biết thông tới đâu, lại còn ẩm ướt lạnh lẽo. Hàn khí tỏa ra không ngừng.

- Lão đại, chúng ta đi đâu vậy?

Bọn Sát Bất Tử Đích Phôi Đản hỏi.

- Lát nữa các ngươi sẽ biết.

Nhiếp Ngôn nói. Hắn thông thạo bản đồ này hơn bọn Sát Bất Tử Đích Phôi Đản rất nhiều.

Một nhóm ba mươi người đi trong hang động quanh co, tiến tới chỗ sâu nhất trong hang. Qua khoảng hai, ba phút gì đó, thì đụng phải một sườn dốc, Nhiếp Ngôn leo lên trên. Không biết Nhiếp Ngôn muốn dẫn cả bọn đi đâu? Chỉ là, cả bọn trước sau như một đều tin tưởng vào hắn, không chút ngờ vực.

Lối đi trong hang động chỉ cho phép một hai người đi qua cùng lúc, thông đạo này là thiết kế của máy chủ giúp người chơi có thể ngắm cảnh, đứng ở cuối hang động có thể ngắm rõ cảnh sắc diễm lệ của Nhất Tuyến Hạp Cốc.

Sau khi đi trong hang động một lúc thì cuối cùng bọn hắn cũng thấy được ánh sáng le lói ở trước mặt.

Ánh sáng từ bên ngoài rọi vào.

Mọi người sau khi đi tới cuối động thì cảm thấy rất rộng rãi khoáng đãng. Bọn hắn phát hiện ra đây chính là vị trí ngay trên khe núi chỗ dẫn vào Tội Vực hạp cốc. Mấy hang động này được khảm ở trên vách đá, cách mặt đất tầm chục mét, giống như một cái miệng túi đang mở ra, chỗ cửa động có thể chứa được cùng lúc khoảng mười người.

Nhìn xuống dưới thấy chằng chịt các người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đang tràn vào Tội Vực Hạp Cốc. Giống như một đàn kiến lớn đang di chuyển, chỉ thấy toàn là đầu người, cảnh tượng vô cùng đồ sộ. Nhìn trước sau đều thấy biển người vô tận.

Ít nhất cũng phải có tới năm, sáu vạn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đã tiến vào Tội Vực hạp cốc.

Nhiều người như thế, vậy thì những huynh đệ bị hồng danh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện thê thảm rồi. Nhiếp Ngôn cảm thấy mình quá thất sách, đã coi thường tốc độ của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Sớm biết thế này đã cho người thủ ở đây canh chừng rồi.

Nói cho cùng, trước đó hắn cũng không xác định được là đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm có tới hay không. Hơn nữa, hắn lại quá tin tưởng vào tình báo của Quách Hoài, cho nên mới khinh suất như thế.

Nhiếp Ngôn tự kiểm điểm sai lầm của bản thân. Dù sao đi nữa, hắn cũng mới lãnh đạo công hội không lâu nên khó mà lo chu toàn được hết mọi mặt. Lần tới, hắn tuyệt đối sẽ không mắc lại loại sai lầm đơn giản này nữa.

Còn hôm nay, dù có ngã xuống ở chỗ này cũng phải kiếm lại đủ vốn mới hả dạ!

- Lão đại, chúng ta động thủ đi!

Sát Bất Tử Đích Phôi Đản hưng phấn nói. Nếu như đứng ở đây phóng ma pháp xuống dưới, thì một cái ma pháp quần công cũng phải lấy đi hai, ba trăm mạng, đây đúng là một thứ khoái cảm không gì so nổi.

- Phôi Đản! Sử dụng Luyện Ngục Chi Hỏa!

Nhiếp Ngôn quát! Hắn muốn cắt ngang đoàn người Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm ở chỗ này.

Sát Bất Tử Đích Phôi Đản vung pháp trượng lên, bắt đầu ngâm xướng Luyện Ngục Chi Hỏa. Trên không, ma pháp cuộn lên, từng đám từng đám mây đỏ bắt đầu ngưng tụ ở phía trên Nhất Tuyến Hạp Cốc. Một luồng ma pháp mạnh mẽ đè ép xuống dưới.

- Má nó, là ai phóng ma pháp?

- Đệch, là ma pháp quần công, ai phóng vậy?

Các người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm trở nên rối loạn, loại rối loạn này nhanh chóng ảnh hưởng đến người xung quanh. Bọn họ tìm trái tìm phải hết nửa ngày cũng không biết là ai phóng ma pháp!

- Ở kia kìa!

Một người chơi chỉ lên hang động phía trên vách đá, nói. Hắn thấy được vài bóng người, đám này sao lên đó được vậy?

Vách đá cao hơn mười mét, làm sao leo lên được?

Bọn chúng chỉ đành trơ mắt nhìn Sát Bất Tử Đích Phôi Đản từng chút, từng chút một ngâm xướng xong ma pháp. Sát Bất Tử Đích Phôi Đản ngâm xong âm cuối cùng, từng đám mây đỏ nóng rực ngưng tụ trên bầu trời, ngay sau đó, hóa thành từng đợt lửa trút xuống.

Ngọn lửa điên cuồng nện trên vách đá, bắn ra bốn phía, lại có thêm nhiều cầu lửa đập xuống khiến bên dưới ngay lập tức trở thành một biển lửa. Từng điểm, từng điểm thương tổn bay lên đầy trên đầu các người chơi. Những cầu lửa trút xuống không ngừng, trên mặt đất chết thành đống lớn, ít nhất cũng phải hai, ba trăm mạng.

Đội ngũ của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị chặt ngang, một phần tiến vào Tội Vực hạp cốc còn một phần bị giữ lại bên ngoài, không vào được.

Một lúc sau, ngọn lửa dần tắt đi, trên mặt đất chất đầy xác của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.

- Năm pháp sư có ma pháp quần công ở lại bọc hậu, còn những người khác thì đi theo ta. Chúng ta sẽ đi lên đá bọn chúng ra khỏi Tội Vực hạp cốc.

Nhiếp Ngôn vừa nói vừa nhảy xuống. Đám Hắc Bạch, Vô Phong cũng nhảy theo.

Năm pháp sư có ma pháp quần công ở lại phía trên, mỗi khi đám người chơi đã tiến vào Tội Vực hạp cốc trước muốn thối lui cứu viện thì ngay lập tức sẽ điên cuồng phóng ra ma pháp quần công xử lý sạch sẽ.

Nhiếp Ngôn thả người xuống đất, chạy về phía cửa của Nhất Tuyến Hạp Cốc, chủy thủ trong tay hắn chém liên tiếp, đánh chết vài người chơi. Những người chơi có đẳng cấp thấp, trang bị kém thì hầu như đều không chịu nổi một chiêu của Nhiếp Ngôn.

Đám Hắc Bạch, Vô Phong phía sau cũng vọt tới.

Hắc Bạch hét một tiếng, ra một chiêu thì cùng lúc một người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc bị đánh bay ra ngoài. Một kích Va chạm là đánh bay năm, sáu người. Lại một chiêu Hồi toàn trảm, quét đi bảy, tám mạng. Lập tức, trên mặt đất chất đầy xác.

Vô Phong cũng chém xuống liên tục, cả đám người chơi bị đánh gục.

Bên phía khác cũng có một Thuẫn giáp chiến sĩ hết sức xuất sắc, tên Lãnh Ngạo Ảnh, là nhân tài mới được phát hiện gần đây của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Hắn rất nhanh leo lên đội ngũ cao thủ nhất lưu, khiến cho mọi người đều lác mắt. Lãnh Ngạo Ảnh dùng thuẫn để tấn công các người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm vô cùng dũng mãnh.

Động tác của hắn không thua Dịch Diễn chút nào, cũng chỉ kém Thôi Xán Đao Quang một chút mà thôi.

Khiến cho Nhiếp Ngôn rất vui mừng là một bộ phận các ngoạn gia tương đối có tiềm lực trong Ngưu Nhân Bộ Lạc đã phát triển. Ngưu Nhân Bộ Lạc lại có thêm một Thuẫn giáp chiến sĩ xuất sắc.

Thôi Xán Đao Quang và một đám các Chiến sĩ dũng mãnh càn qua, lại được thánh quang của bọn Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa ở phía sau phụ trợ, nên bọn hắn không thèm quan tâm đến lượng máu, tha hồ Xung phong khiến tốc độ được đẩy lên nhanh đến mức đáng sợ.

Không một kẻ nào đủ sức đánh lại.

Phía sau lưng thì đã có các pháp sư bọc hậu, không cần phải lo lắng gì, thông đạo ở đây lại hẹp, nếu so cùng số lượng thì bọn họ là vô địch! Nhất là Thôi Xán Đao Quang, ma pháp dù đánh lên người hắn nhiều hay ít thì trước sau cũng chỉ gây ra vài điểm thương tổn, đem so với lượng máu khổng lồ của hắn thì đúng là một hạt cát trên sa mạc mà thôi, huống chi phía sau hắn lại có Mục sư trị liệu. Toàn thân hắn còn được trang bị khải giáp cấp hoàng kim, kín đến tận răng. Hắn tựa như một mãnh thú bọc thép chém giết không ngừng.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật