[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên - 傲世九重天

Chương 85 : Ngự tọa khách khanh



Quyển 3 : Tấn công Thiết Vân

Chương 85: Ngự tọa khách khanh

-----------------------o0o-----------------------

Ngự tọa khách khanh

Thiết Bổ Thiên có thể dễ dàng nhận ra tâm ý của Sở Dương, dù cho nó rất mông lung, nhưng hắn hoàn toàn có thể khẳng định Sở Dương không hề có ý đồ xấu xa gì với hắn hay là với Thiết Vân quốc, cũng không hề có ý định lợi dụng Thiết Vân để hoàn thành mục đích bí mật nào đó!

Cũng do Sở Dương không mang theo những tâm tư đó, hơn nữa hắn lại có năng lực kinh hãi kia, nên bây giờ Thiết Bổ Thiên thực sự muốn thử một lần!

Hắn thật sự cần được giúp đỡ, một mình hắn không thể chống đỡ tất cả được nữa!

Hắn cần có người để chia sẻ nhưng không hề có một bá quan văn võ nào trong triều có thể giúp hắn.

Bởi vì dù sao hắn cũng là quân, mà thần tử, rốt cuộc vẫn chỉ là thần tử!

Nhưng sự xuất hiện của Sở Dương lại hoàn toàn có thể bù đắp khiếm khuyết này! Sở Dương nhất định sẽ không chấp nhận làm thần tử của hắn, nhưng cũng vì thế, Sở Dương lại là người duy nhất trong triều đình mang thân phận giang hồ, cũng là lựa chọn tốt nhất để nắm giữ Bổ Thiên các!

Thiết Bổ Thiên sẽ không yên lòng để bất cứ văn võ đại thần trong triều nào nắm giữ một thứ cực kì nguy hiểm như Bổ Thiên các! Còn hắn, người tạo ra Bổ Thiên các, cũng không đủ sức để quản lí và phát triền nó.

Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho Thiết Bổ Thiên đáp ứng với yêu cầu của Sở Dương.

Về phần còn có nguyên nhân nào khác không thì không ai có thể biết được.

Sở Dương thầm nghĩ, dù sao tuổi thơ của Thiết Bổ Thiên cũng đã phải trải qua một bi kịch lớn như vậy, nó lớn hơn rất nhiều so với bất cứ vương hầu công tử nào khác.

Đúng như Thiết Bổ Thiên vừa nói, con đường của bậc đế vương vô cùng tàn khốc!

……….

“Nên làm gì với Thiên Binh các của ngươi?” Tới buổi chiều, hắn lại gặp lại Thiết Bổ Thiên. Lúc này, Thiết Bổ Thiên đã hoàn toàn khôi phục được vẻ ung dung mỉm cười hỏi.

“Thiên Binh các…” Vốn dĩ Sở Dương định đưa Thiên Binh các vào trong Bổ Thiên các, nhưng lời vừa đến miệng, hắn đột nhiên dừng lại, nói:”Thiên Binh cách tất nhiên vẫn sẽ tồn tại, nhưng không thể tồn tại dưới hình thức một cửa hàng nữa, điều đó thật sự quá lãng phí… Thái tử điện hạ, có thể cho Thiên Binh các của ta chuyển về hồ Lưu Thúy được chứ?”

Hồ Lưu Thúy là một trong những ao hồ bên trong thành Thiết Vân, cũng chỉ cách nội thành của Thiết Vân có hơn mười dặm đường. Tuy nhiên nơi đây lại bị tầng tầng lớp lớp kiến trúc chằng chịt che khuất nên thoạt nghe đến thì có vẻ rất xa. Đó cũng là một nơi lí tưởng để du ngoạn.

“Hồ Lưu Thúy? Không có vấn đề” Thiết Bổ Thiên đáp ứng một cách sảng khoái:”Ta lập tức an bài chuyện này.” Thiết Bổ Thiên còn tưởng rằng thứ lãng phí mà SỞ Dương vừa nhắc đến là thần binh lợi khí, nhưng hắn không hề biết rằng, thứ mà Sở Dương nghĩ tới, lại là Cố Độc Hành.

Cứ để cho một siêu cao thủ có tương lai phát triển cực lớn như vậy rảnh rỗi thì quả là lãng phí cực lớn!

Gương mặt Sở Dương vẫn không hề thay đổi nhưng trong lòng hắn lại đang vô cùng vui sướng!

Chỉ có hắn mới biết hồ Lưu Thúy không chỉ là một nơi tuyệt vời để du ngoạn, mà đó còn là nơi kiếp trước hắn thu được tiết thứ hai của Cửu Kiếp kiếm!

Nếu như ngày hôm nay mình chiếm được nơi đó thì chỉ cần chờ đến lúc đủ sức mạnh để giải trừ phong ấn trên tiết thứ hai của Cứu Kiếp kiếm thì có thể thần không biết, quỷ không hay lấy nó đi.

Cứu Kiếp kiếm, tiết thứ hai! Sở Dương vô cùng nóng lòng.

Hai người leo lên xe ngựa, bắt đầu đi. Xe ngựa được che kín, nên bất cứ ai từ ngoài nhìn vào sẽ không thê biết được người ở trong cỗ xe bình thường này lại là đương kim thái tử.

Bên trong xe ngựa tuy khá rộng rãi nhưng hai người cũng phải ngồi sát nhau. Sở Dương dễ dàng ngửi được mùi thơm như hoa lan đang dần tỏa ra trong không khí, hắn nhìn không được, khịt mũi mấy cái, đồng thời cũng thầm nghĩ: đàn ông thì dùng nước hoa làm quái gì?

Thiết Bổ Thiên có vẻ cũng phát hiện ra điều gì nên bắt đầu quay sang nói chuyện phiếm với Sở Dương. Học thức của Thiết Bổ Thiên thật sự là quá uyên bác, bất kể là trên trời hay dưới đất, điển cố xưa nay, sự tích danh nhân đều có thể thuận miệng kể ra, hơn nữa hắn lại có thể dễ dàng đưa ra bình luận chuẩn xác với mọi chuyện.

Trên phương diện học thức thì Sở Dương còn lâu mới có thể so được với Thiết Bổ Thiên, do đó hắn chỉ có thể yên lặng nghe đến nhập thần, cũng không nhắc gì đến mùi hương bên trong xe nữa.

Xe ngựa chợt dừng lại.

Hai người Thiết Bổ Thiên xuống xe, rồi cùng tiến vào một trạch viện lớn.

“Đây chính là tổng bộ của Bổ Thiên các.” Thiết Bổ Thiên vừa đi vừa nhỏ giọng giới thiệu. Sở Dương “A” lên một tiếng, hắn cũng vô cùng bất ngờ.

Cho dù có là ai thì khi nghe tới ba chữ “Bổ Thiên các” thì đều sẽ liên tưởng tới một tòa lâu các, nhưng ai mà ngờ được, nó chỉ là một khu nhà bình thường.

Hóa ra Bổ Thiên các được hắn tạo nên bên hồ kia, cũng là nơi lần đầu tiên mình và hắn gặp mặt chỉ để che mắt người khác? Nhưng mà, Sở Dương nhận thấy, nơi đó mới phù hợp với ba chữ “Bổ Thiên các.”

Bên trong cũng vô cùng bình thường.

Thiết Bổ Thiên dẫn Sở Dương một mạch đi từ ngoài khu nhà vào trong đại sảnh. ở đó đang có mấy người nói chuyện. Khi họ nhìn thấy Thiết BỔ Thiên thì đều vội vàng tiến tới hành lễ.

“Vị này là Sở Dương, Sở tiên sinh.” Thiết Bổ Thiên giới thiệu.”Từ hôm nay trở đi, Sở tiên sinh là người của Bổ Thiên các chúng ta, hắn sẽ tạm nhận vị trí ngự tọa khách khanh. Sở tiên sinh có quyền tham dự tất những quyết sách và chiến lược của Bổ Thiên các.”

Năm người trong phòng đồng thời thay đổi sắc mặt.

Ngự tọa khách khanh, đấy vốn không phải là một vị trí bình thường. Nếu như bỏ đi hai chữ “Khách khanh” thì chính là người ngự tọa Bổ Thiên các, cũng chính là vị trí của Thiết Bổ Thiên, địa vị thậm chí còn cao hơn các chủ.

Chẳng lẽ thiếu niên này chính là ngự tọa tương lai của Bổ Thiên các?

Bọn họ không ngờ được, vị trí trọng yếu như ngự tọa, mà Thiết Bổ Thiên lại để cho một thiếu niên đảm nhiệm. Hơn nữa, ngoài hai vị chính phó các chủ của Bổ Thiên các bây giờ, còn ba vị nữa, đều là cao thủ võ tông, bọn họ làm sao có thể để một thiếu niên tới trấn áp trên đầu mình chứ?

“Vị này là các chủ của Bổ Thiên các, Băng hồn Đao tôn Thành Tử Ngang, còn vị này là phó các chủ Lưu Tinh Vũ Tôn Trần Vũ Đồng.” Thiết Bổ Thiên giới thiệu từng người cho Sở Dương, năm người cũng đề nở nụ cười đáp lễ.

Vị Băng hồn Đao tôn Thành Tử Ngang kia là một người tầm sáu mươi, dáng người lão gầy gò, tựa hồ chỉ cần một cơn gió là đã có thể thổi bay, tóc lão cũng đã có chút hoa râm. Trần Vũ Đồng lại là một đái hán khôi ngô tứ tuần, khuôn mặt thô ráp.

Hai người đều dùng ánh mắt lập lòe tinh quang nhìn Sở Dương, trong nụ cười của họ, có chút gì đó vô cùng khách sáo.

Sau khi giới thiệu qua loa xong, Thiết Bổ Thiên liền dẫn Sở Dương vào nội gian. Đây là một gian tĩnh thất chứa đầy văn kiện, từng chồng từng chồng được chất đống bên trong.

“Đây là nơi có tất cả tư liệu về mọi nhân viên trong Bổ Thiên các, mỗi bản đều ghi lại quá trình phát triền từ nhỏ đến lớn, cùng với tất cả những việc đã trải qua, hon nữa còn có sở trường, cảnh giới.” Ngươi có thể đọc thử xem. Thường thì những người dưới võ sư sẽ không được tiến vào Bổ Thiên các, người có lai lịch không rõ ràng cũng không được tiến vào.” Thiết Bổ Thiên chậm rãi nói:”Trước mắt chúng ta có tám mươi bảy người, trong đó có một vị Đao tôn, năm vị Vũ tôn, mười ba Vũ tông, còn lại đều là võ sư cấp bốn trở lên.”

“Thực lực hơi yếu, không, là quá yếu!” Sở Dương lắc đầu. Thực lực như vậy nếu đặt trong bất cứ môn phái nào thì đều vô cùng mạnh mẽ, nhưng nếu là trong chiến đấu giữa hai siêu cường quốc, thì lại quá mức ít ỏi.

Thực tế là khi đối mắt với Kim mã kị sĩ đường của Đệ Ngũ Khinh Nhu thì chút thực lực đó không đáng nhắc tới, ngay cả khả năng chiến một lần cũng không có.

Phải biết rằng, Kim Mã kị sĩ đường cũng đã phát triền có quy mô, tính tất cả mọi thứ thì nó có tới ba vạn người! Cho dù trừ đi những nhân viên lo hậu cần thì nó cũng có tới hơn hai vạn cao thủ võ sư!

Con số khủng bố như vậy há có thể là thứ mà một Bổ Thiên các mới tập tễnh bước đi có thể so sánh?

“Từ khi thành lập tới nay, Bổ Thiên các vẫn là lực lượng cá nhân của ta, hơn nữa phần lớn cũng chỉ dùng để tham mưu, ngoài ra còn có vài lần tổ chức ám sát, nhưng đều thất bại, hoàn toàn là làm tổn hao lực lương.” Thiết Bổ Thiên chậm rãi nói:”Cho nên, từ sau đó ta không dám làm lại nữa.”

Sở Dương gật nhẹ đầu.

Dù Thiết Bổ Thiên không nói rõ nhưng Sở Dương cũng có thể dễ dàng nhận ra: Bổ Thiên các có nội gian!

Chỉ cần bên trong có nội gian, hơn nữa lại không biết là ở bộ phận nào thì nếu như tổ chức có bất kì hành động ám sát nào, thì chẳng phải là đem tính mạng của thuộc hà mình dâng vào tay địch nhân hay sao, quả thực rất buồn cười!

“Đây là vấn đề đầu tiên ta muốn ngươi giải quyết.” Thiết Bổ Thiên thản nhiên nói.

“Không có vấn đề.” Sở DƯơng nhìn tập hồ sơ này rồi nói đầy dứt khoát.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật