Main (Truyện Tâm Linh)

Quỷ Tinh ¹³



Em giật mình quay lại thì gương mặt máu me của cô H dí sát vào mặt em rồi lại biến mất. Ôi quả đấy em chỉ muốn ngất đi thôi, quá kinh hoàng, chân em như bị cái gì níu giữ, mồm thì không hét lên được. Tiếng cười lại vang lên, em quay về phía tiếng cười thì thấy cô H đang ngồi vắt vẻo trên cây roi đằng sau nhà em. Cô vừa khóc vừa cười, đúng là người mẹ mất von lại còn chết trẻ thật đáng thương. Cô H quay về phía em ánh mắt sắc lẻm đầy hận thù, đúng là ánh mắt đã nhìn theo dõi em. Nhưng tại sao khi gặp nhau ở khu rừng nhìn cô rất bình thường đâu có mang 1 hình hài đáng sợ như thế này, nhìn vào mắt cô đâu có tí hận thù nào. Ấy vậy mà giờ đây người đang khóc lóc rồi lại cười kia thực chất là một con quỷ, làm thế nào để giải thoát cho cô khỏi nỗi thống khổ này?!

Em chỉ biết đứng nhìn, thì cô H lên tiếng :

- Mày xem mày đã làm gì tao này?!...

Dứt câu cô xuất hiện trước mặt em, em để ý những giọt máu của em bắn vào gây bỏng, không lành, rồi cô lại ngồi vắt vẻo rồi nói:

- Chính mày đã làm tao ra nông nỗi này, để mấy vết này lành tao phải đi bắt sự sống tinh lực của con người để hồi phục. Chính mày đã ép tao tiến vào con đường này...

Nói xong cô cười phá lên thật rùng rợn , đấy chỉ là sự vô ý chứ đâu có cố ý...

- D à, cô có món quà tặng con này, mau dùng mắt trái đi nào...

Giọng điệu cô đã thay đổi, mang đầy vẻ nguy hiểm. Em liền mở mắt trái thì thấy 9 vía của mẹ em đang bị cô H nắm giữ. Thật sự khi nhìn đến cảnh này em bàng hoàng lo sợ nhiều hơn. Chuyện gì đang xảy ra? Sao em lại rơi vào trường hợp này? Nước mắt em giàn giụa, đầu óc toàn nghĩ những điều không xảy ra...

- Trước khi tao giết cả nhà mày, thì tao phải chơi đùa với mày đã... Nếu không vì con mẹ mày vô tâm thấy chết không cứu thì đâu có như thế này, trong đêm ấy khi bị bà béo đến đánh ghen tao thấy có chuyện chẳng lành, mới nhìn sang nhà mày thấy mẹ mày mới gọi tên mẹ mày chỉ mong có người đến cứu... hahaha... Nhưng không! Mẹ mày sợ kiếm việc vào thân, chỉ đứng nhìn rồi bước vào nhà, từ lúc ấy tao đã hết hi vọng rồi. Con mẹ mày phải chết để mà xuống làm bạn cho con tao...

Vừa nói dứt câu thì em tỉnh dậy, cũng đã 5h sáng, em mới chạy sang phòng mẹ thì thấy bố em cũng vừa mới dậy, em mới hỏi mẹ dậy chưa, bố mới bảo mẹ chưa dậy đang ngủ. Em cũng yên tâm chạy về phòng.

Tầm 8h thằng C sang nhà em, rủ em đi ăn sáng với ra chỗ người ta lập trận đồ xem. Em cũng kệ bỏ qua giấc mơ đêm qua mà tót đi chơi, tầm trưa em về, em vẫn chưa thấy mẹ nấu cơm nhà cửa thì vắng tanh. Em mới gọi mẹ thì không thấy mẹ đâu, gọi điện cho bói thì bố bảo lúc đi làm vẫn chưa thấy mẹ dậy... Biết chuyện chẳng lành liền chạy vào phòng thì thấy mẹ vẫn nằm đấy. Hoảng sợ quá, không biết làm gì, chỉ biết hét ầm lên kệ cứu. Mọi người thấy em kêu cứu thì chạy nhanh qua rooig hỏi dồn dập:

- Có chuyện gì vậy ?!

Thì em chỉ vào giường, mấy anh thanh niên thấy vậy cũng đoán ra chạy vào sốc nách mẹ em bế lên bệnh viện. Lên bệnh viện cũng không chuẩn đoán được tại sao mẹ em lại rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Em chợt nhớ lại đến giấc mơ. Chỉ biết nói rằng :

- Bị cô H bắt mất vía rồi...

Thằng C mới bảo:

- Thế mày nhìn xem phần hồn mẹ mày đâu...

Em vừa nói nước mắt giàn giụa :

- Đấy chỉ là với người chết thì mới nhìn được hồn thôi, còn mẹ tao vẫn đang sống sao tao nhìn thấy được, nhưng nếu để lâu tao sợ mẹ tao lại giống cái N...

Một lúc sau thì ông Kháu với máy bác chạy đến xem qua 1 thôi 1 hồi thì ông bảo mẹ em còn sống được đến 3 ngày. Là 14-15-16, nếu gọi được vía về thì mẹ em thoát, còn không thì cũng bó tay. Người ta chết đi còn có phần hồn về địa ngục còn thăm con cháu còn được đầu thai, còn đây chết đi mà không nhập được hồn vía thì tan biến không có gì lưu luyến trên cõi đời này. Nghĩ đến vạy em lại càng thương mẹ nước mắt tuôn như suối... Việc cấp bách bây giờ là phải trị được von quỷ H thì mới cứu được mẹ em. Mọi việc dường như đã quá cấp bách, ai cũng lo lắng, giờ chỉ còn trông chờ vào ông thầy, bây giờ đã là 14. Chỉ còn ngày mai nữa thôi. Bố em biết tin cũng chạy về 1 mạch biết sự tình xảy ra với vợ cũng đau lòng nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn để còn tỉnh táo làm chỗ dựa cho con cái...

Tối hôm ấy để cho an toàn ông thầy sang nhà em ngủ để đảm bảo an toàn cho 2 bố con. Vì đã biết mục tiêu của con quỷ H là ai. Tầm 8h dọn cơm, mùa hè tối muộn nên ăn muộn, cơm nước xong xuôi, nói chuyện hàn huyên cũng phải 9r dọn dẹp là 10h. Cả nhà đang ngồi xem tivi thì điện chập chờn như là bị yếu vậy. Bình thường có thế này đâu, em đang thắc mắc đèn thì nhấp nháy, được 1 lúc thì mất hẳn. Bố em mới sai em đi lấy cái nến, hình như mất điện cả khu phố. Em mới chạy vào phòng tìm kiếm, sờ sờ soạng soạng cuối cùng cũng thấy em mới châm diêm thắp nến, ánh sáng của ánh nến yếu ớt le lói cả căn phòng thì tắt "bụp" phát, quái lạ gió đâu mà thổi tắt nến, em lại châm lên, vừa châm xong ngẩng đầu lên đi ra ngoài thì ôi thôi cô H xuất hiện bất thình lình trước mặt em, ôi zời ơi nếu như cứ mấy phát như thế này chắc em đứt động mạch chủ mà chết luôn quá. Em mới hét toáng lên, chạy phi ra ngoài. Bố em với ông thầy thấy tiếng hét thì cũng chạy đến, em mới chỉ vào căn phòng tối, bố em chạy vào tìm cái đèn pin, soi sáng cả căn phòng thì tiếng cười cất lên:

- Tìm em à anh zai....

Bố em quay lại thì thấy cô H đang ngồi vắt vẻo trên nóc tủ (Đúng là người chết có khác chỉ thích ngồi trên cao):

- Cô đến đây có việc gì?!

- Em đến chơi nhà...

- Cô đi đi ở đây không tiếp đón cô.

- Kkkk, anh nghĩ muốn tôi đi là đi được sao?!

Cô H cười lên 1 tràng cười ghê rợn. Thấy vậy ông thầy bắt đầu lôi 1 lá bùa tay bắt khuyết mồm niệm chú. 1 lúc sau quân âm binh xuất hiện kín nhà em, người bình thường thì chỉ biết lạnh hết người, nhưng ai biết đâu em nhìn vào 2 bên đang giao chiến. Đúng là quỷ tinh có khác, nó rất mạnh. Ông Kháu bảo:

- Do không dàn được trận nên quân của ông rất yếu.

Rồi ông bảo em lùi ra sau, đừng để cô H biết rồi lấy 1 vật gì đấy bôi ít máu của em vào rồi ném vào người ả ta. Còn ông tiếp tục rút 2 lá bùa để làm phân tán cô H đừng chú ý đến em. Em mới lẩn ra sau, tìm được cây nến, nhưng không có vật gì sắc nhọn làm tay chảy máu. Đành cho ngón tay vào miệng cắn, nhìn trong phim chúng nó cắn tay 1 tí không đau mà ra máu, em cắn mãi không chảy, quả cuối cố cắn thật mạnh, cơn đau buốt đến tận óc. Máu chảy ra em bôi vào chiếc nến rồi quay lại. Ông Kháu thấy vậy hiểu ý liền nháy mắt bảo ném vào người cô H. Cô H thấy có sự sao nhãng liền chú ý đến em, em thấy vậy ném thật nhanh. Cô H thấy vậy liền giơ tay tóm lấy. Vừa chạm vào cô gào rú 1 vùng trời, tay cô hình như bị bỏng. Cô chỉ vào mặt em rồi nói:

- Tao sẽ quay lại...

Rồi biến mất....


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật