Main (Truyện Tâm Linh)

Khách Hàng Đầu Tiên



Khi em cầm cái túi đi chợ, quả đúng thật có con mèo đen bên cạng thì không vong hồn nào tiến lại gần. Thoải mái quá, như mình chút được đi 1 gánh nặng vậy... Về đến nhà thấy bà cô đang ngồi đọc sách, trên quyển sách ngoài bìa có tựa đề gì về pháp thuật thì phải. Em mới nghĩ chắc lọt vào đúng chỗ rồi, có khi nào làm osin ở đây lại học được nhiều thứ không? Mới nghĩ vậy thì bà cô lên tiếng:

- Muốn tôi dạy cho cậu thì cậu phải trả 1 cái giá xứng đáng đấy.

Chết mẹ... thôi không nghĩ linh tinh nữa, đúng là chả che giấu nổi cái gì.

- Dũng đi pha trà đi, có khách

Quái lạ, làm gì có ai? Không lẽ bà cô nghe nhầm?

- Có ai không?

Tiếng ngoài cửa vọng vào. Đúng là có khách thật, em mới đứng dậy mời khách vào nhà và đi pha trà.  Pha xong em mới đứng ngoài nghe lỏm câu chuyện .

- Tôi không biết tại sao lại có mặt ở đây nữa... Vị khách nói.

- Không sao, đây là 1 cửa tiệm chuyên đáp ứng ước nguyện, chỉ cần cô có ước nguyện thì cô sẽ có mặt ở đây - Bà cô nói.

- Nhưng tôi không có ước nguyện nào...

-  Dạo này cô thường ngủ không ngon giấc phải không?

- Sao cô biết? Tôi có đi khám và uống thuốc nhưng dường như không thể ngủ được...

- Nhà cô ở đâu?

- Tôi ở phòng trọ với bạn

- Mấy người?

- 2 nữ 1 nam

Rồi bà cô vọng ra:

- Dũng ơi, vào đây...

Em nghe bà cô ấy gọi em mới chạy vào...

- Cô có thể cho em tôi ngủ nhà cô 1 hôm không? Tôi đảm bảo cô sẽ ngủ ngon đấy...

- Ơ, tôi chỉ làm thuê chứ có phải người hầu đâu??? Em nói.

- Cũng được thôi , chỗ tôi còn thừa 1 chỗ.

Em kiểu không đồng ý thì bà cô ra hiệu như muốn nói rằng hãy làm theo đi vì đấy là giúp việc và em sẽ nhận lại được đền bù tương ứng, em đành ngậm ngùi câm nín. Sách túi chuẩn bị đồ tiện cầm theo con mèo...

- Để lại con mèo đi D

- Nhưng không có nó...

- Nghe lời nào...

Đành chấp nhận, em đi theo bà chị gái, 2 chị em bắt đầu làm quen kể chuyện linh tinh. Rồi em mới hỏi tại sao chị lại khó ngủ, thì bà chị bảo cũng không biết, chỉ thấy rằng có nhiều tiếng động làm khó ngủ, rồi cảm thấy gì đó... Nghe bà chị ấy kể mà thấy mơ hồ. 2 chị em mới bắt bus đi tầm 2 chặng thì cũng đã về đến dãy trọ của bà chị, phòng trọ nằm cạnh hàng rào, phía sau hàng rào là 1 khi vực toàn mồ mả. Chị bảo ở đây tuy âm unhungw kgoong có gì đáng sợ vì chị với bạn chị ở đây lâu rồi nhưng không hiểu sao mỗi tháng lại có vài đứa sinh viên rời nhà trọ. Phòng của chị nằm ở tầng 4. Nhìn sơ thì đây là 1 cái nhà cho thuê từng phòng. Chắc là chủ cho thuê nguyên tầng mới thừa nhiều chỗ như vậy, thế mà nói phòng trọ làm mình tưởng như mấy phòng trọ sinh viên.  Về đến nhà mở cửa ra thì thấy 3 anh chị đang ngồi làm việc, em thấy vậy cũng chào hỏi tử tế và trình bày sự việc. Nhìn vẻ ngoài của họ có vẻ lạnh lùng, em đang lo lắng thì hóa ra không phải họ rất hiếu khách, may quá thế là có thể ngủ ngon đêm nay mà không sợ ai rồi. Lúc ấy cũng đã tầm 6h tối, 3 người con gái kia đứng dậy nấu cơm, còn anh trai kia ngồi chơi game. Đúng như lời bà chị kia nói, ngôi nhà này có gì đó không ổn. Vong linh ngoài kia cũng không theo vào đây, từ lúc bước vào nhà đến giờ có thứ gì đó rất khác lạ. Em đang suy nghĩ ngẩn ngơ thì anh trai kia bắt chuyện với em hỏi han công việc, tên gì... 1 lúc thì em đã biết hết tên của mọi người. Anh trai tên T, 3 chị gái kia tên L M N. Bà chị L (là khách của bà cô đấy ạ) mới giục em đi tắm còn ăn cơm. Em đứng dậy lấy quần áo vào phòng tắm xả nước mát lạnh, đúng là đi đường mệt mỏi mà tắm được cái tỉnh cả người. Em tắm được cái hay nghĩ ngợi linh tinh. Em vẫn cảm thấy có gì đó không đúng với ngôi nhà này, nhất là bà chị N - 1 cái gì đó thật khó hiểu, và tại sao lũ vong linh ngoài kia lại không vào đây? Bình thường thì chúng nó bám em đến tận nhà... Ui lạnh quá, tắm nước lạnh lâu đây mà, em mới bật nước nóng, nước chảy ra kèm theo làn khói mờ mịt, cả cái phòng tắm nhìn vào gương em thấy cái gì xuất hiện sau lưng, quay lại không thấy ai mới nghĩ đúng như mình nghĩ ngôi nhà này không bình thường,  nhưng đáng tiếc là mày dọa nhầm người rồi, mồm em mới cười nhoẻn 1 cái ngước lên thấy nó xuất hiện bất thình lình này thì không quen được mà... Nhờ có kinh nghiệm cũng như ấn khuyết của ông cụ Kháu truyền cho nên em chắc nhẩm sẽ xử lý được con ma nữ này. Tay em mới bắt ấn chu sơn mới sực nhớ ra là không được, đã vẽ bùa đâu với trong trạng thái trần chuồng thế này thì bùa nào linh nghiệm? Nó mới nhìn em với ánh mắt sắc lẹm rồi biến mất, may thật đây không phải là con ma háo sắc. Eo ôi nó mà nhìn em đẹp trai, bụng 4 múi, trắng trẻo thế này mà không mặc gì thì chắc nó nổi máu dê xông vào hãm h*** chắc hết kêu cứu, may mà em không phải gu của nó... Tắm xong, em ra cũng không nói cho mọi người biết là em thấy gì. Thì thấy mọi người nhìn em như kiểu sinh vật lạ vậy. Rồi họ hỏi em không thấy gì à?, em trả lời không, rồi họ không nói gì. Ăn xong trò chuyện cũng phải 8h, do mệt quá em xin phép lên giường ngủ trước. Vừa đặt lưng cái thì cơn ngủ kéo đến nặng trĩu cả mắt đi vào giấc ngủ rất ngon lành...

Gió lạnh lùa qua cái cửa sổ làm em tỉnh giấc. Em cho tay vào túi quần lấy vội cái điện thoại ra xem lẩm bẩm "1h đêm rồi", thôi nhắm mắt ngủ tiếp

Cộp cộp cộp...

Đang tiến về cầu thang, em nghe tiếng cộp cộp như tiếng bước chân vang vang phía dưới rồi lại yên lặng. Chắc là các dân chơi ở phòng khác mới đi chơi về đây mà, đã về muộn rồi thì im lặng cho người khác ngủ, ầm ầm hết lên, vô ý thức quá mà...

Cộp cộp cộp...

Tiếng bước chân lại vang lên, em nhòau người ra phía cửa nhìn xem chẳng thấy gì..

Cộp cộp cộp....

Nghe có vẻ không giống tiếng bước chân lắm. Em cố lắng nghe thì phát hiện hình như nó phát ra từ lầu dưới. Nghĩ có vẻ không ổn em liền đánh thức anh T dậy bảo nghe thấy gì ngoài kia, đi kiểm tra cùng em. Lúc đầu anh T có vẻ khó chịu vì bị phá giấc ngủ, thấy em năn nỉ nên anh cũng đồng ý. (Chỉ tại cái tội tò mò). Ra mở cửa nhìn dãy hành lang tối om, 1 cảm giác ma mị. Anh T mới bật điện cầu thang, hình như bị hỏng, đành chấp nhận bật đèn pin điện thoại,  2 anh em nhìn nhau thu hết can đảm mò xuống. Còn khoảng 10 bậc thang - 5 bước chân của em là đến cửa phòng. Tiếng động cộp cộp đó vẫn đều đều. Khi mò xuống tầng dưới tiếng động phát ra ở nhà vệ sinh tầng 3, 2 anh em hướng mắt về phía tiếng động phát ra. Thì ra đó chỉ là tiếng cánh cửa phòng vệ sinh va vào khung cửa. Còn nguyên nhân khiến nó động đậy là do gió lùa từ khung cửa sổ nhỏ xíu nằm cao trên tường. Em nghĩ "éo mẹ trải qua bao nhiêu sự việc rồi mà vẫn sợ ma". Rồi bước tới cánh cửa. Trên cánh cửa đề dòng chữ to đùng "Cấm ngồi xổm trên bồn vệ sinh. Không để thuốc lá trên bất kỳ thiết bị nào". Em bật cười thành tiếng, người Việt Nam mình có lẽ đã quen với hệ thống nhà vệ sinh "chồm hổm" đến mức người ta phải cấm ngồi trên bồn cầu như thế này.

- Tiếng động là do cái cửa ý mà, về phòng thôi anh buồn ngủ lắm rồi- anh T giục.

- Chờ em tí em kiểm tra nốt...

Em đẩy cửa nhà vệ sinh đi vào, xem thử. Phòng vệ sinh rất sạch sẽ... Nhưng hình như chân em giẫm phải nước, em cúi xuống nhìn, trong này khá tối nhưng vẫn nhìn thấy 1 vật nhỏ nằm dưới vũng nước. Em thò tay cầm lên. Một cây dao rọc giấy. Nước từ trên cây dao chảy xuống lòng bàn tay lạnh ngắt "Chắc là do ai dùng rôuf bỏ quên" - Cốp ! Em bước ra, đóng mạnh cánh cửa. Đứng đó 30s, em thấy cánh cửa đã thôi không động đậy nữa và cái cộp cộp không còn vang lên rồi mới đi ra...

- Thế nào? Có thấy gì không?

- Không anh ạ... Đúng là thần hồn nát thần tính

2 anh em quay ra để đi về phòng. Bóng tối truyền 1 màu đen mờ mờ in lên các mảnh kính, anh T đi trước em soi đèn ở trên cửa, bên cạnh em là 1 cái bóng khác, thấp hơn cái bóng của em. Em điếng người,  cảm giác gai ốc chạy dọc sống lưng, quay phắt lại phía sau... Chẳng có ai... Em nhìn lại vào kính, chỉ có cái bóng của em in mờ lên thành kính. Ánh sáng của chiếc điện thoại hắt vào le lói. Em cảm giác được mồ hôi tay, chân mình tuôn ra, người bắt đầu rợn da gà... đừng thừ ra mất 5s rồi quyết định chạy thật nhanhđi cùng với anh T... (đùa, sao lúc này em có thể sợ được như thế, trong khi đó em có khả năng nhìn thấy ma nhưng sự thật khả năng này của em bây giờ em không có thấy. Em sợ bất thình lình nó xuất hiện làm giật mình hồn bay tứ tung. Em không có như Main không có gì bảo vệ ngoài mấy lá bùa, nhưng em chưa có mang theo)

Cộp cộp cộp...

Âm thanh quái đản khi nãy lại tiếp tục vang lên. Lúc này em kgoong cinf đủ can đảm để vào nhà vệ sinh kiểm tra lần nữa. Mới bám sát vào anh T và giục anh đi thật nhanh. Anh T thì thấy em có vẻ lo lắng, nên cũng đi nhanh...

- Anh không nghe thấy gì à?

- Anh xó nghe thấy nhưng chắc là do cánh cửa, mà sao chú nhát thế đã đi kiểm tra rôuf mà vẫn sợ à?

Nghĩ bụng sao không nhát, em vẫn là con người mà, với cả đây đâu phải là địa bàn của em, em không có gì bảo vệ. Nhà em còn cis kết giới,  còn có bùa, có trận yểm. Tại sao con người ta đã quen nhìn thấy bóng ma lại rơi vào cảnh tượng này? Tại sao cơ chứ? Trong đầu nghĩ nhiều than thở cuối cùng cũng lên được tầng 4.

Phù...

Chu choa mạ ơi thoát rồi...

Bỗng, 1 âm thanh quen thuộc vang lên, với em lúc này cứ như nó được phát ra từ địa ngục vậy. C ơi, M ơi, T ơi, chúng mày ở đâu... Bây giờ có chúng mày ở đây tao mới thấy an toàn thôi :((

Cộp cộp cộp...

"Nó" ở ngay phía trên em ! Chỉ cách chừng 1 dãy cầu thang phía trên... tầng 5 ư? Sao lại phát ra từ tầng 5 chẳng nhẽ nhà vệ sinh nào cũng như nhau...? Chân em bắt đầu có cảm giác lạnh...

- Anh ơi mở cửa nhanh lên...

- Từ... anh đang mò...

Em đưa mắt nhìn lên phía trên 1 cái thật nhanh rồi cúi xuống ngay. Em chợt nghe 1 âm thanh khẽ vang lên từ cánh cửa phòng bên trên...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật