؛ vtrans. min yoongi | wifi.password

kết nối wifi thành công!



theo mọi người thấy thì trên tên của mỗi chương mình đều để những kí tự hình tròn và dấu gạch kì lạ. thực ra đó chính là mật khẩu wifi của yoongi 😂 mỗi kí tự ở mỗi chương ứng với một chữ cái trong mật khẩu mình đã mã hoá. nếu mọi người rảnh, có thể giải những mã đó để biết được mật khẩu nhằm tăng thêm phần thú vị. hoặc đọc luôn chương cuối này cho nhanh =)))

____________________

Hành trình khó khăn để mò được mật khẩu wifi của anh chàng hàng xóm điển trai cuối cùng cũng gần kết thúc sau hai tháng dài ròng rã. Và đúng như lời hứa, hôm nay chính là ngày tôi sẽ nhận được mật khẩu, thần linh ơi tôi thực sự rất nhớ đống fanfic của mình.

Nhưng điều gì đã khiến Yoongi quyết định tiết lộ mật khẩu trong đúng hôm nay mà không phải hôm khác? Có lẽ tôi nên về nhà thư giãn trong bồn nước nóng trước khi chuẩn bị một màn tái xuất ngoạn mục với thế giới fanfic.

"Mint Yoongi! Em về nhà một chút nhé!?" Âm thanh của tôi vang vọng khắp nhà cho tới khi Yoongi cất lên đáp lại một tiếng 'ok'.

•••

"Anh làm cái quái gì ở đây vậy?" Tôi gần như bị làm cho phát hoảng bởi sự xuất hiện đột ngột của con người thứ hai trong nhà mình.

"Chờ em." Anh khẽ cong môi cười trong khi vẫn bình thản nằm trên ghế sofa.

Tôi thở dài, tiến vài bước tới hộc tủ lấy chiếc máy sấy tóc, cẩn thận tra phích cắm vào ổ điện và nhấn nút khởi động.

"Heyyyy, để anh làm cho~" Thấy vậy, Yoongi vội vã chạy tới với giọng ngọt lịm, trúa ơi my hearteu.

Quay đi quay lại, chiếc máy sấy trên tay tôi đã bị lấy mất trước khi tôi kịp phản ứng, sau đó tới mái tóc cũng bắt đầu bị thổi tung lên.

Cái cách mà đôi bàn tay to lớn ấy khéo léo di chuyển điềm đạm thật là thoải mái, nó khiến cho bản thân tôi quá chú tâm vào việc tận hưởng cảm giác dễ chịu mà quên đi mái tóc của mình đã khô từ vài phút trước, tiếng máy sấy theo đó cũng sớm ngưng hẳn lại.

Tôi luồn những ngón tay chạy dọc xuống theo từng lọn tóc của mình, chúng hoàn toàn đã khô hắn dưới bàn tay của Yoongi, thậm chí còn tốt hơn cả khi tôi tự làm.

"Kiểu này em phải nhờ anh làm thợ sấy tóc độc quyền dài dài mới được." Tôi cười toe toét, còn anh chỉ gật đầu nhè nhẹ.

Quay lại về hướng chiếc tủ để cất chiếc máy sấy, bỗng tôi cảm nhận được dường như đang có một sức nặng tác dụng xuống vai bên phải của mình và tôi đã sớm nhận ra đó chính là cằm của Yoongi đặt lên từ phía đằng sau.

"Đừng di chuyển, cứ đứng im như vậy đi." Yoongi lầm bầm, hai cánh tay ôm trọn lấy cả người tôi và lắc lư sang bên này rồi đến bên nọ như con lật đật.

Thật may mắn rằng lúc này không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ rực vì ngượng ngùng của tôi, điều mà tôi muốn làm ngay bây giờ là chôn sâu mình xuống một cái hố gần đây, tất nhiên là nếu có; hoặc đơn giản chỉ là vùi sâu vào ngực Yoongi.

Thiên địa ơi, tôi nghĩ cái quỷ gì vậy? Tôi đang bắt đầu vượt quá xa mặc dù biết cảm giác của cả hai đối với nhau. Nhưng tôi không dám chắc nếu anh ấy cũng có chút gì đó với tôi.

"Sao lần nào em cũng khiến anh trở nên như vậy chứ? Em đã làm gì anh thế này?" Mặc dù tiếng lẩm bẩm ấy chỉ là của riêng Yoongi, nhưng âm lượng lại vừa đủ để tôi có thể nghe thấy.

Chết tiệt đồ mint Yoongi chết dẫm, tôi mới là người phải hỏi câu đó.

"Được rồi, vậy anh nói em biết mật khẩu wifi bây giờ được chưa?" Tôi thoát ra khỏi vòng tay và quay lại đối diện với Yoongi.

"Lát nữa, em sẽ biết mật khẩu nhanh thôi."

"Chúa ơi, xem những điều mà em làm trong suốt hai tháng qua chỉ vì cái mật khẩu ấy đi..." Tôi thở dài lần nữa.

•••

"Cái gì đây?"

Một tờ giấy nhớ nho nhỏ viết vài nội dung ngắn nằm dưới sàn nhà được tôi nhặt lên trên tay.

'Hãy làm theo những bước được viết trên đây nếu em muốn biết mật khẩu.'

Thánh thần ơi cuối cùng wifi cũng sẽ trở lại ư? Cảm ơn chúa đã phù hộ trong suốt thời gian qua.

Tôi tiếp tục đọc tới dòng thứ hai của tờ giấy.

'Đi xuống bếp.'

Bếp? Đừng nói là mật khẩu được khắc ở bếp ga hay trong chảo hay gì đó?

Trên chiếc kệ có tờ giấy câu hỏi khác được đặt trên bàn. Thật tình tại sao Yoongi vẫn còn chơi cái trò con nít này vậy chứ?

'Xếp những tờ giấy lại thành 1 bức hoàn chỉnh'

Đi theo chỉ dẫn và không lâu sau tôi đã có được một bức hoàn chỉnh, trên bức tranh vừa sắp xếp ấy có xuất hiện một từ.

'sẽ'

Được rồi, cái khỉ gì đây? Nhưng không sao, tôi có thể tiếp tục chơi trò chơi này vì bây giờ tôi đang chán muốn chết.

'Mở tủ lạnh tìm hộp đựng dưa muối'

Trong tủ lạnh có một chiếc hộp lớn, trên nắp dán tờ giấy vẽ hình mũi tên và ở trên có một câu hỏi.

'Mũi tên này đang chỉ vào đâu?'

Đầu tiên tôi bật cười bật lớn bởi sự lố bịch của câu hỏi này, và tôi đã nghĩ 'trời đ*, không phải mũi tên đi xuống hay sao??'

Nhưng sau khi lấy lại sự nghiêm túc và bắt đầu nghĩ theo chiều hướng sâu hơn, có thể câu trả lời không đơn giản như những gì tôi nghĩ. Và tôi đã đúng, câu trả lời nằm ở phạm vi bên ngoài chiếc hộp. Đáp án chỉ có thể là 'tôi' hoặc là 'em', tại sao ư? Tại vì mũi tên chúng đang chỉ thẳng vào tôi, nhưng đứng trên góc độ của Yoongi thì lại sinh thêm một đáp án khác. Vậy từ khi Yoongi chính là người bày ra trò này thì câu trả lời chắc chắc là 'em'

Ok

Hướng dẫn tiếp theo là.

'Hãy trả lời câu hỏi này, Winne Pooh thích , thứ họ thích thu hút ? Sau đó bỏ đi 2 chữbên phải của câu trả lời.'

Được rồi, từng câu hỏi một

Winnie và Pooh thích... mật ong

Mật ong thu hút gì?

Ong, mật ong thu hút ong (T/N: ong là bees)

Bỏ đi 2 chữ ở bên phải của câu trả lời, lược đi 'e' và 's' ta sẽ có (be)

'làm'

Mối liên hệ giữa tất cả những thứ này là sao đây? Tôi không hiểu.

Tôi nhìn chằm chằm xuống tờ giấy lần nữa, chờ đợi hướng dẫn tiếp theo.

'Thực ra anh qua lười để chuẩn bị thêm nữa rồi vậy em thể ngồi xuống ghế trả lời câu hỏi được.'

Sự vô tư trong lời nói khiến tôi bật cười nhẹ, tôi ngồi xuống ghế và tiếp tục trò chơi.

'Em muốn mật khẩu của ai?'

Trời? Tất nhiên là của anh ấy, nhưng lần nữa, đứng theo góc độ của Yoongi thì đáp án là 'anh'

'Giới tính của em ? Gợi ý: một từ không quá phức tạp.'

Phụ nữ? Khoan đã, cái đó hơi phức tạp, được rồi um... gái? Yep, 'gái'

'Mình của nhau?'

Bỗng nhiên tôi đứng sững lại trước câu hỏi này. Chính xác thì, Yoongi là gì đối với tôi? Tôi có cảm giác với anh ấy, nhưng cho tới cuối cùng thì cả hai vẫn chỉ là bạn bè, nhưng tôi lại lưỡng lự với đáp án của mình.

Vậy câu trả lời là 'bạn?'

Dòng chữ cuối cùng trên tờ giấy. 'Sắp xếp tất cả những câu trả lời lại theo thứ tự, sau đó nhập đáp án vào ô mật khẩu trong máy.'

Tôi di chuyển lên phòng mình và thấy máy tính đã khởi động sẵn, ngồi trước bàn máy, tôi nhớ lại những câu trả lời và sắp xếp lại chúng trong đầu mình.

'Em sẽ làm bạn gái anh?' (chứ)

(T/N: cái này mình chuyển sang tiếng việt rồi. Nó là willyoubemygirlfriend?)

Có phải mint Yoongi vừa hỏi tôi rằng có muốn trở thành bạn gái anh ấy không sao?

Quả là một cách dở ẹc để tỏ tình, tôi bật cười, nhập mật khẩu vào hộp thoại rồi nhấn nút 'enter' một cách đầy tự tin. Nhưng cụm từ 'SỰ CỐ XÁC THỰC' quen thuộc lại lướt ngang qua màn hình trong chốc lát.

Thật không thể tin được, đm.

"Này, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh." Bỗng giọng nói trầm của ai kia dội lại từ phía cửa, tôi quay đầu nhìn cùng lúc Yoongi bước tới.

Anh cười khúc khích.

"Sao mật khẩu lại sai?"

"Bởi vì nó không đúng." Nụ cười ấy xuất hiện trong nháy mắt ngay trước mặt tôi lần nữa.

"Thế mật khẩu là gì?"

"Em."

"Gì?" Ngay lập tức tôi quay trở lại máy tính nhập từ 'em' vào ô trống nhưng dòng chữ đáng nguyền rủa vẫn hiện lên.

"Em bị ngốc hay sao vậy" Anh gõ nhẹ đầu tôi và lướt tới, từ từ nhập mật khẩu một cách chậm rãi, đủ để tôi đọc được từng chữ.

"c, h, a, e"

"y, o, o, n"

"h, y, u, n"

Nút enter bị nhấn xuống, lần này một dòng chữ khác hiện lên. "WIFI ĐÃ ĐƯỢC KẾT NỐI."

"Gì thế này?" Tôi thét lớn, muốn nhào tới siết cổ tên khốn mint Yoongi toe toét bên cạnh. "Mật khẩu là tên em suốt sao? Trời đ* mất hai tháng trời để mò ra nó và mật khẩu thì chỉ ở ngay trong giấy khai sinh."

"Vậy tại sao mật khẩu lại là tên của em?"

"Thực ra thì anh đã thích em từ khi em mới chuyển tới căn nhà này. Em thường xuyên không đóng rèm cửa nên anh luôn quan sát em qua cửa sổ từ bên nhà anh. Thỉnh thoảng em nhảy nhót xung quanh phòng, có lúc lại lăn lộn liên tục trên giường, khi thì hát những bài hát mà em thích giống như em có cả một concert riêng cho mình vậy. Đa số thời gian em đều ngồi trước máy tính đọc fanfiction, em cũng đọc smut khá nhiều. Anh biết tất cả những gì em làm, nhưng tất nhiên lúc em thay đồ anh đã che mắt lại. Khi em tới tìm anh lần đầu, anh không muốn cho em mật khẩu vì nó sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Anh nghĩ ít nhất chúng ta có thể làm bạn của nhau và ta đã làm được điều đó, anh không hề hối hận gì hết. Và anh đã nảy ra ý tưởng hết sức độc đáo là đặt tên em làm mật khẩu wifi."

Tôi không biết mình nên khóc hay cười, tôi không hề biết việc Yoongi quan sát mình qua cửa sổ cả ngày bởi rất hiếm khi tôi ngó mắt ra ngoài.

"Đồ khốn mint Yoongi"

"Rồi rồi, cuối cùng câu trả lời của em là gì?"

"Tất nhiên là đồng ý rồi!" Tôi nhào tới ôm anh.

"Coi Olaf đang muốn ôm ai này."

"Bởi vì Olaf thích cái ôm ấm áp."

"Chết tiệt, sao em đáng yêu vậy?"

Yoongi ghé lại gần và lại gần hơn nữa, anh nhấn xuống một nụ hôn bất ngờ lên môi của tôi, nó không quá mãnh liệt, cũng không quá nóng bỏng, chỉ là một nụ hôn ngọt ngào và ấm áp hoà trong chuyển động nhịp nhàng giữa cả hai. Cũng không biết diễn tả thế nào, nhưng tôi biết rằng mình yêu nó.Yêu Yoongi, yêu cả cái cách anh đặt nụ hôn ấy lên tôi.

"Yay, bây giờ em có thể đọc fanfic nữa rồi!" Tôi hớn hở.

"Nếu em đã đọc nhiều như vậy hẳn em cũng là chuyên gia trong việc viết nó. Vậy nếu em viết một câu chuyện về chúng ta thì sao?"

Tôi mỉm cười. "Vậy ta lấy tên gì đây?"

"Tên có thể đơn giản, ngắn gọn nhưng lại chứa đầy ý nghĩa đằng sau nó. Và đây sẽ là câu chuyện về chúng ta, của riêng chúng ta."

"Tiêu đề sẽ là..." Yoongi ngừng lại một nhịp rồi tiếp tục.

"Wi-fi password."

____________________
hết

Dở tốt gì thì cuối cùng mình cũng đã hoàn thành bộ này, nó có 15 chương mà mình lại kẹo kéo thời gian lâu vậy 😂😂 xin lỗi mọi người nhé.

Mọi người cảm thấy nó dở, nó tệ, hay nó hay ở chỗ nào có thể bình luận, nếu dở tệ mình sẽ sửa, nếu hay mình sẽ phát huy ở những fic khác.

Một lần nữa cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn chờ tới cuối cùng 👏👏 hãy lướt qua những transfic khác của mình và ủng hộ mình nhiều hơn nhé. 😇😊 (đùa đấy đừng lướt nó dở lắm. 😂)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật