MÙA XA

NGÀY BUỒN TÊNH



Ta lang thang trong hoài niệm nhạt nhòa

Gom hết ngày dài vào trong một xó

Tháng mười một vẫn còn vương đâu đó

Dư vị mặn mà của những âu lo.

Ngày Sài Gòn cho ta trăm bề bộn

Tối thắp đèn, thắp lên cả cô đơn,

Ngày mùa đông ấp ôm người đang lớn

Chẳng ngại ngần che giấu hết cô đơn.

Ngày ký ức thấm đẫm nỗi buồn hơn

Ta giam mình trong buồng giam thật lớn

Màn đêm là mụ đàn bà cong cớn

Ve vãn mãi nỗi buồn trong mắt ta.

Từng có nỗi buồn một thoáng vắng xa

Bởi lả lơi kéo ta vào cám dỗ

Từng có những ngày dài ôi báng bổ

Chơi trốn tìm trong ký ức tối om.

Ngày tắt nắng buồn như vệt chiều hôm

Ngẩng mặt trông những ấp ôm héo rũ

Ngày Sài Gòn với nỗi buồn đã cũ

Đến bao giờ nuôi đủ tấm hồn hoan...

_Vũ_ 241116


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật