[ Huyễn Thành Fanfiction] [ThíchxĐát] Nô Lệ (Finished)

Ngoại truyện: Sổ tay ghi chép của Vân Phi





1.

Khi Diễm Đát đưa về một nam nhân trẻ tuổi, bán khỏa thân, đám tỳ nữ hầu hạ không hề biết ý định của nàng là gì? Người hầu, phạm nhân, nam sủng...Công chúa không nói, không ai dám hỏi. Cả đám chỉ chăm chăm ngó chàng trai xinh đẹp đang say ngủ. Dù đầu sũng nước và mũi đỏ lên vì lạnh, cũng không làm mất đi dáng vẻ đẹp trai. Xương quai xanh tinh tế, làm da trắng nõn. Đẹp như một tác phẩm điêu khắc.

Nhưng làm gì với tạo vật tuyệt đẹp này đây? Để hắn bán bán lõa giữa sàn nhà có vẻ không phải phép, nhỡ hắn là khách quý của công chúa thì sao? Nhưng nếu mặc xiêm y hoa lệ cho hắn, nếu hắn chỉ là phạm nhân thôi thì công chúa sẽ tức giận?

Kết quả, khi Diễm Đát gặp Vân Phi lần đầu tiên, hắn đã được mặc cho cái áo rộng thùng thình của ông đầu bếp, đầy mùi dầu mỡ.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Đãi ngộ đầu tiên khi đến Hỏa tộc là đòi quần áo đẹp.

2.

- Vân Phi, công chúa ra lệnh cho ngươi đem bữa tối đến cho người trong phòng tắm!

Mấy cô tỳ nữ vừa cười, vừa liếc nhìn nhau đầy ẩn ý khi đưa cho Vân Phi cái khay. Nam sủng a nam sủng, chỉ cần công chúa vừa ý ngươi, muốn gì mà không thể.

Còn Vân Phi nghĩ, Hỏa tộc đúng là có thói quen đặc biệt. Vân Phi ghi vào sổ tay: Phục vụ đồ ăn khi đang tắm, tiết kiệm thời gian.

3.

Mỗi ngày, công chúa Hỏa tộc đều tập quất roi. 1000 cái, không lần nào đếm thiếu.

Nhưng từ sau khi có ai đó đứng một bên lau mồ hôi, lúc nào lau xong, nàng cũng quên mất, mình đếm đến bao nhiêu.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Công chúa Hỏa tộc không có thiên phú về toán học.

4.

Thần y tộc, khi Vân Phi đưa lại cho Diễm Đát miếng lục diệp băng tinh được Ca Sách giao cho, công chúa không hề nghi ngờ, chỉ cho hắn một cái cười thật tươi, khen hắn khôn ngoan.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Gương mặt tươi cười, đẹp trai, tặng quà cho con gái, chẳng bao giờ đối phương thắc mắc.

5.

Khi họ đến bờ sông, nghe Vân Phi thổi Nhất Diệp Trúc, công chúa hỏi rất nhiều, thực phiền.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Nhạc vang lên, không hỏi được ai, thế giới đều im lặng.

6.

Tầm Mộng tộc, không phải Vân Phi không thấy đám người đâm sầm vào mình, chỉ là cậu lo lắng, tìm thân ảnh người con gái ấy giữa chùm chùm hoa đăng mờ ảo mà thôi.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Tìm người, nhất định phải tìm màu đỏ.

7.

Lại ở Tầm Mộng tộc, khi nhìn nàng chăm chú ngắm nhìn lớp lớp pháo hoa rực sáng cả bầu trời, nụ cười chói mắt, cậu cảm thấy nhất định pháo hoa nơi đây là đẹp nhất, vì Tầm Mộng tộc chỉ thức vào ban đêm.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Có lẽ, Hỏa tộc công chúa, rất thích pháo hoa.

8.

Lần đầu tiên gặp Thước Canh, Vân Phi đã thấy gai mắt. Bất chấp thủ đoạn để cạnh tranh với muội muội, thật là hèn hạ.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Ca Sách là anh trai tuyệt vời nhất thế gian.

9.

Dù Vân Phi được tin tưởng giao cho mọi việc của công chúa: thay ga trải giường, lau mồ hôi, đem đồ ăn, nói chuyện giải sầu,...Nhưng chẳng bao giờ, nàng để cậu chải lông cho Bằng Bằng cả. Ngày nào, sau giờ luyện tập, Diễm Đát cũng dành cả canh giờ chỉ để vuốt ve, trò chuyện với nó. Ai cũng không được phép làm phiền.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Chim truyền tin gì đó, thật là đáng ghét.

10.

Vân Phi đã nhìn thấy nàng khóc đến hai lần, một lần vì bị Thước Canh bắt nạt, tìm hình nhân trút giận, một lần vì bị Thước Canh lợi dụng, ép gả cho Hắc Phong.

Vân Phi ghi vào sổ tay: Chọc tức công chúa, nàng sẽ thôi rơi lệ.

Nhưng cậu không biết được lần thứ ba, khi cậu bất tỉnh, nàng khóc vì nghĩ rằng cậu sắp chết, không có ai thay cậu khiến nàng bực tức quên cơn khóc.

Lần thứ tư, chính cậu, thừa nhận thân phận, khiến nàng đau đớn bỏ đi, lệ ướt chảy dài trên má, cậu không nhìn thấy.

11.

Loài hoa nàng yêu nhất là Phong Linh thảo, cậu ngắt để đánh bại Hắc Phong.

Đáng tiếc, từ nay không còn Vân Phi để ghi vào sổ tay rằng: Mỗi sáng, hái tặng công chúa một bó Phong Linh thảo.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật