Điều Ước Thứ 10 [ Full]

Ngoại Truyện 2




'' con chuẩn bị xong chưa? Lâu quá!!''

Ái Hồng sốt ruột đi ra đi vào, mãi sau con dâu bé nhỏ mới chịu xuất hiện, úi zời ơi!! đẹp lỗng lẫy ngất ngây, hỏi sao con trai bà mê như điếu đổ. Như hồi hộp nhìn lên:'' con.. con thấy không ổn lắm!''

'' có chuyện gì sao?''

'' con hồi hộp quá!''

Ái Hồng nhìn bộ dạng luống cuống kia liền phì cười:'' lát làm lễ xong con có thể trực tiếp đánh thằng bé vì dám để con một mình trong 2 năm qua rồi!''

'' vâng! con sẽ cố gắng!''

Khải dưới nhà cũng sốt ruột. Sau khi lễ xong xuôi hết, bữa cơm thân mật cùng gia đình bắt đầu, An Nhi mang sữa với ít đồ ăn vặt lên cho Như, con bé kia ngồi mãi chắc chán lắm.

'' em uống đi! Có mệt lắm không?''

'' dạ bình thường thôi ạ!''

'' à... mẹ có dặn chị chút chút''

'' dạ?''

Như ngây ngây ngô ngô, thiệt tình là nhìn cái mặt nai tơ kia không dám nói. An Nhi cười trừ:'' mẹ có dặn hai đứa tối nay nhất định phải nhẹ nhàng!''

'' nhẹ nhàng ạ?''

An Nhi cũng ngượng chín mặt:''  ý là... ấy ấy ý!''

'' ấy ấy?''

'' em bé ấy!''

Như đỏ bừng mặt, cúi gằm xuống đất, An Nhi lại tiếp: '' dặn Khải là nhẹ nhàng thôi biết chưa? Mẹ bảo không được như Khánh! Hại chị mất 1 ngày trời mới lết ra khỏi giường!''

'' vợ nói xấu anh đúng không?''

Khánh thò đầu vào, An Nhi đứng bật dậy lôi cổ ông chồng của mình ra khỏi phòng. Như chạy sang phòng bên cạnh liền mỉm cười. Cảnh Minh xoa má con gái lại nói:'' con gái nhỏ của ta lấy chồng đừng quên ta nhé!''

'' Thực ra... chẳng phải con cũng ở kế bên bố sao?''

Cảnh Minh phì cười, căn nhà sớm đã được thiết kế lại, có thêm một đường dành riêng cho Cảnh Minh thuận tiện đi lại. Tiểu Đông nhìn người kia trong ngày trọng đại liền cười tươi:'' Đại Tiểu Thư! người đẹp lắm!''

'' cảm ơn em!''

Khải hồi hộp nhìn con bé kia, hôm nay cô xinh lắm, chỉ một lát nữa thôi..

Ái Hồng huých nhẹ tay con trai:'' con nhẹ nhàng với con bé thôi nhé! Đừng như Khánh đó!''

Khải nhăn nhó quay sang:'' Mẹ!!!.. mà dù sao con cũng nhịn lâu rồi đi!''

'' hả???''

Lễ cưới thuận tiện diễn ra trước sự chứng kiến của rất nhiều người, Như đứng trên cùng cười tươi tung bó hoa lên, Không biết thế nào lại rớt trúng tay Tiểu Đông, mọi người đồng loạt quay sang nhìn, cậu ái ngại vội đẩy bó hoa sang người bên cạnh:'' coi như anh là người bắt được đi!''

Lãnh Thế Quân ngạc nhiên vài giây liền mỉm cười. cái này.. như vậy là không được rồi a~

Khánh huých vai người bên cạnh toe toét:'' xem kìa! cô dâu của bạn tôi lên xe hoa cùng người khác rồi!''

Bảo Duy mỉm cười:'' em ấy thật đẹp!''

Mãi mới xong, vậy mà cũng lằng nhằng đến tận tối mịt.  Như nặng nhọc bò lên giường sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, tự nhiên lại nhớ đến lời chị An Nhi nói lúc sáng, mặt bất giác phiếm hồng, cô chùm chăn kín mít, nay cũng tiếp khách nên người lại có chút men rượu nồng.

Cạch...

Cô giật mình mở he hé chăn, thấy Anh đi ra, nhìn anh cũng mái tóc ướt rủ xuống, siêu cấp đẹp trai!tim Như cứ đập thình thịch, Anh sấy qua tóc một chút liền tắt đèn chính, chỉ lờ mờ còn đèn ngủ ở đầu giường.

'' anh ơi!''

'' hm? em mệt sao?''

Khải quay sang, Như lắc đầu nguầy nguậy, một tay vòng qua ôm lấy anh, bản thân lại vùi vào trong ngực anh, lúc này mới chợt phát hiện ra anh vẫn đang ở trần liền vội vàng đẩy ra. Khải phì cười nâng cằm cô lên lại hôn xuống. Như cũng còn hơi men liền cảm thấy nụ hôn càng lúc càng trở nên nóng bỏng, lưỡi vờn lưỡi ngọt ngào đến kì lạ, bàn tay cậu mất kiểm soát đưa xuống vuốt ve đường cong kiều diễm kia.

Khải hơi thấp người xuống cắn nhẹ lên cổ cô. Như đỏ mặt tim đập như trống.

'' Em như vậy là phản ứng gì đây?''

Như đỏ mặt đưa hai tay lên che lấy, Bị anh trêu đùa một lúc liền mềm nhũn, Khải thấy người kia đột nhiên thở gấp liền làm tới, Như run rẩy bám víu lấy tay anh. Một lúc sau bình tĩnh hơn Khải liền nhìn cô, cong môi cười nói:'' Vậy là quá 18 tuổi rồi đúng không?''

Cuối cùng Như cũng mới hiểu ra câu hỏi hôm đó ở hang đá của anh, cả đêm vẫn là bị anh hành cho chết đi sống lại. Anh quả thực là đố cáo già ranh ma!

Sáng hôm sau...

Như nheo mày tỉnh giấc, quay sang bên cạnh không thấy anh đâu cả, thấy người lạnh lạnh liền bất giác nhìn xuống, mặt cô bỗng đỏ ửng lên khi nhớ lại đêm hôm qua, vừa mới định quấn chăn đi xuống tìm quần áo thì anh mở cửa đi vào.

Như đỏ mặt chùm chăn kín mít, Khải đặt cốc sữa lên đầu giường, gian manh leo lên giường đè lên người cô hôn xuống:''tỉnh rồi sao? Em không mệt chứ?''

Như ngượng chín mặt lắc nhẹ đầu, không nghĩ tới anh lại nói:'' vậy tiếp nhé!''

'' anh....''

'' A~ vợ anh đáng yêu quá! quần áo của em đây! nước anh cũng chuẩn bị xong rồi!''

Như thẹn len lén ngồi dậy, vừa bước xuống giường liền trông thấy dấu vết đáng xấu hổ trên giường kia liền tức tốc phi thẳng vào nhà tắm, Khải bật cười đi xuống dưới nhà.

Ái Hồng liếc liếc cậu con trai lại ngao ngán lắc đầu:'' khổ hai đứa con dâu của ta quá đi mất!''

_______________________

'' Gia Bảo! Con chạy từ từ thôi! Em ngã bây giờ!''

An Nhi nhìn cậu con trai có chút lo lắng. Khải mới đi làm về, thấy cô con gái nhỏ đang ngồi xem anh chơi liền cười tươi bồng lên:'' Tiểu Nguyệt nói ba nghe ~ nay ở nhà con làm những gì nè! có nhớ ba mẹ không?''

'' Con đã đọc hết sách trên kệ ô đầu tiên rồi ạ!''

''... con... như vậy là giống ai thế hả?''

An Nhi phì cười:'' chẳng phải mẹ con bé 3 tuổi cũng đọc được chữ rồi sao? Tiểu Nguyệt đi lớp cô giáo cũng nói không có chơi cùng với mấy bạn đâu! chỉ ngồi một góc đọc sách thôi!''

Khải bất lực đỡ con gái xuống đất, Gia Bảo chạy ù tới ôm chầm lấy em:'' Tiểu Nguyệt dễ thương! lên anh cõng em nè!''

'' ngã đó!''

'' không có ngã! em mau lên đi!''

Chưa đầy phút sau...

Qủa thưc hai đứa nhỏ ngã lăn quay, Gia Bảo vội tới phủi quần áo cho em, Khải trông thấy liền nhíu mày xoa đầu hai đứa nhỏ:'' gì đây? Gia Bảo! hình như ta thấy con chiều em quá rồi đấy!''

'' không có! Tiểu Nguyệt là em con mà! em ấy ngoan lắm! siêu đáng yêu nữa! Gia Bảo yêu em lắm!''

''...''

Hai người lớn đứng ngây ra, lặng im như tờ


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật