[Karma x Nagisa - KaruNagi] Mỗi ngày một mẩu truyện ngắn về cặp đôi

Part 19: Con mèo



Trong part này sẽ kể theo góc nhìn của Nagi bé - con mèo trong nhà Akabane 

Đến con mèo nó còn có đất diễn... Mấy bây xâm chiếm trái đất đến đâu rồi...?

_____________________

Tôi là một cô mèo, khoác trên mình bộ lông trắng muốt cùng với đôi mắt màu xanh lam tinh anh trong ban tối. Tôi được đem về nuôi bởi bà chủ - Nagisa khi còn là con mèo bé xíu trong hộp giấy vứt ven đường, sẽ chẳng có gì đáng nói nếu gia đình nuôi tôi là gia đình Akabane giàu có nhất nhì thành phố. 

_____________________

Một ngày của tôi như sau: 

Tôi thường ngủ đến 7h30 như thời gian biểu của cả nhà, khi tôi nằm bên cửa ban công có ánh nắng chiếu vào cho tôi sưởi thì cô chủ nhỏ - Nagiko sẽ đến vuốt ve tôi và nói gì đó. Tôi không hiểu cô bé nói gì nhưng chắc cô bé bảo tôi đến dùng bữa sáng của mình, chắc thế. 

Tôi rất quý cô bé, mỗi khi Nagiko đến chỗ tôi thì tôi lại tự động đứng lên cho cô bé bế 

~*~*~*~*~*~ 

- Nagiko, con ẵm Nagi bé đến đây đi. - Nagisa trộn cơm cho con mèo (sang chảnh) của nhà, để xuống chỗ quen thuộc cho nó 

- Dạ! - Nagiko chạy lon ton đến chỗ con mèo. - Nagi bé à, ăn sáng nào. 

________________________

Sau đó thì, tôi ở nhà một mình. Đi lại xung quanh trong căn nhà rộng lớn. 

Đối với tôi thì nó rộng nhưng chắc đối với cô cậu chủ thì chắc nó cũng vừa thôi. Nagiko đòi ông chủ mua cho tôi những món đồ chơi và thế là tôi có một góc của riêng tôi, có thể gọi nó là ngôi nhà nhỏ cũng được. 

Tôi chui vào trong ngôi nhà bằng vải để ngủ, liếm lông, ăn rồi lại ngủ. 

Nguyên ngày cứ thế trôi qua đến buổi tối. 

_________________________

Đến tối thì cô cậu chủ sẽ chơi với tôi... Đôi khi bắt tôi đi tắm... 

Tôi hận cái vòi hoa sen vô cùng, tôi muốn cào hết cả thế giới khi nước từ vòi hoa sen xịt vào người tôi... Mà kiểu đóe nào cô chủ cũng phải tắm sạch sẽ cho tôi... 

Tôi biết tự làm sạch bản thân mà cô chủ!

_________________________ 

Đôi khi trong phòng của Akabane-sama và phu nhân (tôi không biết nữa, chắc con người họ gọi như vậy) phát ra tiếng động lạ, cứ hai, ba tuần là có một đêm như thế. Tai mèo thính hơn tai người gấp mấy lần cơ mà, chắc đó là lý do Nagiko và Harushi lại không nghe thấy. 

Tôi vẫn chưa biết tiếng động đó là gì nhưng hình như là từ Nagisa hay sao ấy... 

Tôi có vào đó một lần nhưng hôm đó chả có gì... 

Tôi thật sự tò mò về nó. 

~*~*~*~*~*~ 

- Nagi bé có vẻ không thích anh lắm nhỉ... - Karma cố nhiều lần đụng vào Nagi bé nhưng rất ít khi bắt được nó 

- Ai bảo hôm trước anh chơi nắm đuôi nó làm gì. Mèo thù dai lắm đó. - Nagisa nói 

- Giống "phu nhân Akabane" đó hả? - Karma cười cười, ôm Nagisa 

- Muốn em tọng giáo án vào miệng giống lần trước lắm hả, A~ka~ba~ne~sa~ma~

_______________________

Ừ thì tôi cũng không ghét ông chủ lắm nhưng mà lần trước bị nắm đuôi tôi bực mình lắm đấy! 

Đặt mông xuống chiếc nệm của riêng tôi, cuộn tròn lại cho ấm áp với bộ lông dày này... 

Chắc tôi sẽ tập cách làm quen với điều đó sau khi ngủ dậy đã...

____________________

Đm mèo ;;-;;


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật