Siêu Cấp Tội Phạm FULL

END ( Chương 451-457 )



Chương 451

Giải Cứu Ký Chủ Tiền Nhiệm

Tửu Kiếm Tiên nghe Lâm Phi nói yêu hồ Tiểu Sảnh là Thục Sơn Kiếm Phái đệ nhất sư mẫu thì suýt nữa tức đến thổ huyết.

Tửu Kiếm Tiên bắt đầu biến đau thương thành sức mạnh, tế ra phi kiếm.

- Vạn Kiếm Quyết!

Tửu Kiếm Tiên sử dụng Ngự Kiếm Thuật chuẩn bị đánh về phía Quỷ Vương. Cùng một chiêu khi được môn đồ chính tông Thục Sơn Kiếm Phái sử dụng, uy lực phi phàm.

Hàng vạn thanh trường kiếm ngưng kết trong không trung, xếp thành kiếm trận nhanh chóng lao về phía Quỷ Vương

Nhìn phi kiếm bay tới, Quỷ Vương trực tiếp khởi động cánh cửa thông tới quỷ giới.

Sau khi cánh cửa thông tới quỷ giới mở ra, Quỷ Vương nhảy vào trong chạy trốn.

- Có giỏi thì đến quỷ giới cùng ta quyết một trận thư hùng!

Trước khi tháo chạy Quỷ Vương không quên để lại một câu.

- Có gì mà ta không dám!

Tửu Kiếm Tiên nói rồi nhún người nhảy vào trong cánh cửa dẫn tới quỷ giới. Thấy Tửu Kiếm Tiên nhảy vào thật, tốc độ tháo chạy của Quỷ Vương lại càng nhanh hơn, không hề còn phong thái đại tướng khi mới xuất hiện nữa.

Lâm Phi thấy Tửu Kiếm Tiên vội càng đuổi theo Quỷ Vương như vậy, nghĩ chắc là không muốn nhận hắn làm sư phụ nên trốn tránh.

- Tiểu Sảnh, đưa ta dạo một vòng quỷ giới của cô. Chúng ta đến xem người nửa sống nửa chết trong quan tài kia thế nào. Tỷ tỷ đó của cô và tôi cũng có chút ân oán.

Lâm Phi nói.

Tiểu Sảnh lắc đầu.

- Ta mới tới thế giới con người không lâu, không muốn về đâu.

- Ngoan nào, xem xong tỷ tỷ kia tôi lại đưa cô về đây, tôi đảm bảo đấy!

Lâm Phi nói rồi cũng không cần biết Tiểu Sảnh có từ chối hay không, kéo cô nhảy vào cánh cửa quỷ giới.

Sau đó cánh cửa đã đóng lại.

Một khoảng không đầy tối tăm, những cơn gió thổi qua lạnh thấu xương.

Lâm Phi cầm tay Tiểu Sảnh xuất hiện trên bờ một dòng sông.

Không thấy bóng dáng của Quỷ Vương và Tửu Kiếm Tiên đâu.

Nhìn mặt hồ mờ mịt, thỉnh thoảng lại có quỷ hồn bay lượn.

- Đây là hồ Luân Hồi, đừng có xuống nước, nếu không linh hồn sẽ bị cuốn vào nước hồ, trở thành một phần trong đó, mãi mãi không siêu thoát.

Tiểu Sảnh nhắc nhở Lâm Phi đang định bước xuống.

- Có loại hồ kỳ lạ vậy sao. Tôi muốn lấy chút nước mang về cho bà Phùng Hợp nghiên cứu.

Lâm Phi nói rồi lấy ra một cái ống nghiệm lớn rồi dùng pháp lực chỉ vào nước hồ, tách một phần nước vào trong ống nghiệm.

Sau khi cho nước hồ Luân Hồi vào ống nghiệm, Lâm Phi đậy nắp cẩn thận xong cất vào nhẫn không gian.

- Đưa tôi đến chỗ quan tài đi, xem xong có thời gian thì chúng ta dạo quỷ giới một chút xem vị hôn phu của cô và Tửu Kiếm Tiên đánh nhau.

Lâm Phi nói với Tiểu Sảnh.

- Được rồi, nhưng đây là quỷ giới, thực lực Quỷ Vương mạnh hơn mấy lần, có lẽ Tửu Kiếm Tiên không đánh lại được đâu, ngươi cũng không thể. Chúng ta xem xong người nửa sống nửa chết rồi trở về thế giới loại người, quỷ giới cũng chẳng có gì mà xem.

Quan tài ở trong một khu quỷ lâm, giờ chúng ta đi luôn. Nhân khí trên người ngươi quá nặng, hãy cố gắng ẩn tàng khí tức, nếu không sẽ bị quỷ lâm công kích.

Tiểu Sảnh nói.

Lâm Phi gật đầu vẻ không bận tâm lắm.

Tiểu Sảnh dẫn Lâm Phi đi trong đường núi, sau mấy tiếng họ tới một khu rừng.

Rừng ở đây rất kỳ lạ, cây rất cao nhưng không hề có lá mà chỉ có cành màu xám trắng.

Lâm Phi đi theo Tiểu Sảnh vào sâu trong quỷ lâm, nhìn thấy một cái quan tài bằng gỗ lơ lửng trên không.

Lâm Phi nhìn thì thấy thì ra quan tài được giữ bởi cành cây xung quanh.

Cái quan tài nghìn năm này rất đặc biệt, không có nắp, đặt nghiêng một góc 60 độ. Đứng dưới đất Lâm Phi có thể thấp thoáng nhìn thấy thi thể bên trong.

Xem ra đó là một cô gái hơn mười tuổi đang nhắm mắt nằm đó. Làn da giống như người sống, chỉ là hơi trắng một chút, giống như một cô gái đang nằm ngủ mà thôi. Hơn nữa trên thành quan tài bên cạnh tay cô gái đó có một bông hoa rất sặc sỡ.

- Bông hoa đẹp thật.

Lâm Phi bất giác cảm thán, cảm thán xong thì hắn nhận ra có điều kỳ lạ. Tại sao hắn lại cảm thấy bông hoa đó đẹp? Bình thường hắn chẳng biết thưởng thức hoa, mà bông hoa kia cũng chẳng có gì đẹp cả.

- Đừng nhìn bông hoa đó. Nó là Thi Hương Ma Hoa, nhìn lâu sẽ bị ảo giác, hơn nữa bên dưới cái quan tài kia là vạn năm thần mộc. Không biết tỷ tỷ kia hồi còn sống có thân phận gì, được an táng thế này đẳng cấp còn cao hơn mộ địa của lão Quỷ Vương.

Tiểu Sảnh nói nhỏ.

- Cái gì mà thần mộc với không thần mộc. Một bông thi hoa nhỏ bé cũng dám mê hoặc thần trí của ta. Hãy xem Tà Ác Ngự Kiếm Thuật của ta đây!

Lâm Phi nói rồi dùng Ngự Kiếm Thuật, vô số phi kiếm bắt đầu tụ lại trong quỷ lâm.

Quỷ thụ xung quanh thò ra vô số cành ngăn phi kiếm lại không cho tấn công Thi Hương Quỷ Hoa và thần mộc. Hơn nữa chúng còn phân ra mấy chục cành đánh về phái Lâm Phi và Tiểu Sảnh.

- Đừng!

Tiểu Sảnh kêu lên.

Lâm Phi vung phi kiếm của mình lên chém xuống, nhưng những cành cây bị chặt gãy khi rơi xuống đất đã nhanh chóng chui xuống lòng đất.

Hơn nữa ở những vết chặt lại mọc ra cành dài hơn như chưa từng bị chặt vậy.

Lâm Phi nhìn thấy thế, lấy ra từ trong nhẫn không gian hai cái máy phun lửa loại lớn, đưa cho Tiểu Sảnh một cái.

Lâm Phi mở máy ở chế độ to nhất phun lửa về phía những cái cành cây kia.

Ngọn lửa mấy nghìn độ phun ra, tuy cây trong quỷ lâm này lợi hại nhưng đâu đọ lại được ngọn lửa kia, chúng nhanh chóng bị thiêu rụi thành than.

- Chĩa về phía chúng rồi ấn nút đỏ!

Lâm Phi dạy Tiểu Sảnh cách dùng máy phun lửa.

Tiểu Sảnh làm theo, ấn nút đỏ thì một ngọn lửa màu lam phun ra.

- Bọn quỷ cây các ngươi nghe đây, biết điều thì mau đưa cái xác trong quan tài ra đây cho ta. Nếu không ta sẽ thiêu rụi hết, nhổ tận gốc các ngươi, cho quỷ lâm biến mất khỏi quỷ giới!

Lâm Phi cười điên cuồng, vừa phun lửa vừa hét lớn.

Cây cối trong quỷ lâm bắt đầu dao động, cả khu rừ bắt đầu rung chuyển. Chúng mấy lần thử công kích Lâm Phi và Tiểu Sảnh từ dưới đất lẫn trên không trung. Nhưng có Ngự Kiếm Thuật và máy phun lửa hộ thân, quỷ lâm căn bản không thể lại gần hai người Lâm Phi, ngược lại còn bị thiêu rụi rất nhiều.

Quỷ lâm dừng công kích vài phút, rồi quan tài có thi thể của cô gái kia dần hạ xuống, đưa tới trước mặt Lâm Phi.

Rồi mặt đất bắt đầu rung chuyển, hai người Lâm Phi và cả cái xác kia được một khoảnh đất bay lên đưa ra ngoài quỷ lâm mấy chục mét.

-----o0o-----

Chương 452

Kết Thúc Nhiệm Vụ Thế Giới Tiên Hiệp

Bên ngoài quỷ lâm, Tiểu Sảnh đầy vẻ không tin nổi nhìn Lâm Phi.

- Lâm Phi, ngươi lại uy hiếp được quỷ lâm, còn lấy được cái quan tài kia, lại có thứ pháp khí thần kỳ thế này.

Lâm Phi cầm máy phun lửa mà Lâm Phi đưa, nói.

Giờ nguy hiểm đã qua, Tiểu Sảnh nhìn pháp khí có thể bắn ra lửa mà quỷ lâm cũng phải sợ hãi, nhìn kết cấu phức tạp của nó mà không muốn buông.

- Cho cô đấy, cất trong túi trữ vật đi. Giờ tôi đi hỏi người nửa sống nửa chết kia vài vấn đề. Cô cứ đi dạo quanh đây một lát.

Lâm Phi nói.

Khi Tiểu Sảnh không tình nguyện lắm đi xa rồi, một giọng nói trong trẻo vọng ra từ quan tài, đến thẳng tai Lâm Phi.

- Ký chủ hiện nhiệm của hệ thống Chiến Thần, chủ nhân của ta, cuối cùng ta cũng đợi được ngươi! Ngươi mạnh hơn dự liệu của ta nhiều lần, hãy mau mau hồi sinh cho ta! Ta đang rất nôn nóng để trở thành tuỳ tùng của ngươi, ta có khả năng dự đoán tương lai, có thể dự đoán nhiệm vụ của hệ thống Chiến Thần, có sự phò tá của ta ngươi sẽ nhanh chóng trở thành Chiến Thần!

- Ngươi có thể dự đoán tương lai mà bản thân ngươi lại trở thành thế này, điều này cho thấy năng lực của ngươi chưa đủ nghịch thiên. Nói thật với ngươi, trước đó ta còn nghĩ đến việc hồi sinh ngươi, nhưng nhìn mộ ngươi thế này, với cả sau khi đến thế giới tiên hiệp này thực lực ta đã tăng gấp mấy lần, giờ ta không định hồi sinh ngươi nữa. Hồi sinh ngươi sẽ có biến số quá lớn, có thể thực lực của ngươi không kém ta, hồi sinh ngươi rồi hệ thống Chiến Thần lại đưa ra cái gì ký chủ quyết đấu, quá tanh mùi máu, quá nguy hiểm thì sao...

Lâm Phi cười gian.

- Không thể quyết đấu được, ta không đánh lại ngươi. Hệ thống Chiến Thần sẽ không đưa ra nhiệm vụ đó, ta đảm bảo! Thế tại sao ngươi lại tới đây? Không hồi sinh ta? Ngươi đang đùa phải không? Không hồi sinh ta tại sao ngươi lại đưa ta ra khỏi quỷ lâm? Ta biết rất nhiều công năng ẩn tàng của hệ thống Chiến Thần.

Giọng nói của từ trong quan tài trở nên cấp thiết.

- Những công năng đấy ta không muốn biết. Với kiểu chết tiệt của hệ thống Chiến Thần, ta càng có được nhiều thì càng phải đối mặt với nguy hiểm lớn. Ta đưa ngươi ra khỏi quỷ lâm là muốn ngươi đưa ngươi đi đầu thai. Ta không muốn có trên thế giới này có người cũng có hệ thống Chiến Thần như ta. Ta cũng coi như giải thoát cho ngươi, mong là ngươi có thể đầu thai.

Lâm Phi nói rồi chĩa máy phun lửa vào thẳng quan tài.

- Đừng, ngươi không thể giết ta! Tên biến thái ngươi, ngươi là ác ma, là đồ điên! Ta có thể đem lại những lợi ích mà ngươi không thể tưởng tượng được. Ta có thể giúp ngươi đối mặt với nhiệm vụ một cách dễ dàng hơn. Ta có thể...

Giọng nói ấy có phần lo lắng.

Nhưng Lâm Phi coi như không nghe, ấn nút phun lửa.

Ngọn lửa màu lam nóng bỏng bắn lên cái quan tài.

Cỗ quan tài tuy chất liệu gỗ rất tốt nhưng đối mặt với ngọn lửa ở cự ly gần này cũng bắt đầu đỏ lên.

Thiếu nữ trong quan tài, người kế thừa hệ thống Chiến Thần tiền nhiệm nhanh chóng bị thiêu rụi.

- Á, đừng, a....Ngươi sẽ phải xuống địa ngục! Ta nguyền rủa ngươi không lâu nữa ngươi sẽ chết trong nhiệm vụ của hệ thống Chiến Thần.!

Người kế thừa hệ thống Chiến Thần tiền nhiệm nói câu cuối cùng với Lâm Phi rồi cả cơ thể bị thiêu thành tro bụi.

Dưới ngọn lửa đó, cỗ quan tài cỗ và bông thi hoa cũng dần bị thiêu thành tro.

Lâm Phi phun lửa hơn mười phút nữa, thiêu rụi cả tro bụi rồi mới dừng lại.

Tiểu Sảnh lúc này trở về.

- Sao ngươi lại thiêu tỷ tỷ ấy?

Tiểu Sảnh có phần kinh ngạc hỏi Lâm Phi.

- Nói gì thế, đây là ta hoả táng. Ta giải thoát cho cô ta. Tỷ tỷ này trước khi chết có quá nhiều điều còn day dứt, chết đi không yên lòng. Ta tiễn cô ta đi, coi như không uổng một lần quen biết. Ta đang tích đức hành thiện, giúp cô ta sớm ngày đầu thai, sớm được làm người.

Lâm Phi nói.

Tiểu Sảnh và Lâm Phi đều không chú ý một đạo năng lượng linh hồn của cô gái kia đã bị hút vào Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trong não Lâm Phi. Ký chủ tiền nhiệm đã hoàn toàn biến mất trên thế gian, ngay cơ hội linh hồn được đầu thai cũng không còn nữa.

- Đưa tôi đi gặp cha mẹ cô đi. Ở quỷ giới cô còn cha mẹ không? Tiểu Sảnh, tôi còn muốn xem Tửu Kiếm Tiên và Quỷ Vương đánh nhau ra sao rồi.

Lâm Phi đề nghị.

- Không, tôi muốn trở về thế giới con người, không muốn ở lại đây nữa. Không khí ở đây quá bức bối, kém xa ở thế giới con người.

Tiểu Sảnh xin Lâm Phi.

- Vậy tôi thử xem sao.

Lâm Phi nói rồi lấy con dao phẫu thuật ra, thúc động nguyên anh trong cơ thể phát một kiếm lên không trung.

- Phá vỡ hư không!

Lâm Phi hét lớn.

Không trung bị phá ra một vết nứt, kiếm khí bắn ra vạn dặm, không khí bị chặt đứt nhưng không hình thành được cánh cửa không gian thông tới quỷ giới như của Quỷ Vương.

Tiểu Sảnh nhìn lên không trung, đợi một lúc lâu cũng không thấy cánh cửa không gian, trán cô lấm tấm mồ hôi.

- Ngươi không mở được cánh cửa không gian, trời ạ, Lâm Phi ngươi lại hại thế, tu vi cao như vậy, lại không thể mở được cánh cửa không gian, thế chúng ta làm thế nào mà trở về được?!

Tiểu Sảnh thấy một kiếm bá đạo của Lâm Phi vẫn không tạo được cánh cửa không gian thì mặt nhăn lại.

- Tu vi cao cũng không thể cho thấy điều gì. Ta nghe nói khi kiếm khí đạt đến cực hạn có thể mở cánh cửa không gian, nhưng hình như sự thật không phải vậy. Cô có biết cách nào khai thông cánh cửa không gian thông tới thế giới con người không?

Lâm Phi cười hỏi Tiểu Sảnh.

- Lâm Phi, Lâm đại ca, ta phục ngươi rồi! Tu vi ta thấp như vậy sao biết được. Lúc này ngươi còn đảm bảo với ta nhất định sẽ đưa ta về. Trong quỷ giới này, chỉ có những trưởng lão ẩn mật và Quỷ Vương hiện nhiệm là biết cách thôi. Lần trước là ta thông qua pháp khí mới tới thế giới con người được.

Tiểu Sảnh chu môi nói.

- Có người biết là được rồi. Chúng ta đi tìm Quỷ Vương.

Lâm Phi nói.

- Ding doong, quét khung cảnh, phù hợp nhiệm vụ 86%. Khởi động nhiệm vụ nhánh hệ thống Chiến Thần.

Tên nhiệm vụ: Thay đổi triều đại quỷ giới.

Miêu tả nhiệm vụ: Ký chủ thân là người kế thừa hệ thống Chiến Thần, nên là người mạnh nhất vũ trụ. Đã đến quỷ giới rồi, Quỷ Vương còn có ý định không đứng đắn với nữ nhân của ký chủ. Ký chủ nên đứng ra tiêu diệt Quỷ Vương, thay hắn trị vì quỷ giới, cho thế gian biết ký chủ mới là người mạnh nhất.

Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Tiêu diệt Quỷ Vương, thống lĩnh quỷ giới (thời hạn trong một tháng)

Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Trong một tháng ký chủ không trở thành người lãnh đạo cao nhất quỷ giới.

Phần thưởng: Một cánh cửa không gian giúp ký chủ có thể thông hành giữa quỷ giới và thế giới con người.

Trừng phạt: Nhiệm vụ đơn giản như vậy cũng không hoàn thành, xem ra ký chủ không nhẫn tâm động thủ với Quỷ Vương, thích cuộc sống ở quỷ giới rồi. Vậy thì ký chủ hãy ở lại đây sống vài trăm năm đi.

Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi.

Nghe xong nhiệm vụ, Lâm Phi nhìn Tiểu Sảnh cười gian, hỏi.

- Cô ghét vị hôn phu Quỷ Vương của cô không? Nếu tôi giết hắn thì cô có hận tôi không?

- Giết Quỷ Vương, giết Quỷ Vương trong quỷ giới, đừng mơ nữa đi, Lâm Phi! Ta biết ngươi rất lợi hại, còn là lão quái vật của Kim Phật Tự, nhưng Quỷ Vương ở quỷ giới gần như là bất tử, thực lực mạnh hơn khi ở thế giới con người đến mấy lần. Có lẽ ngươi đánh không lại hắn đâu. Giết được thì giết đi. Ta thấy Quỷ Vương gánh vác trọng trách thống triị quỷ giới này cũng rất mệt.

Tiểu Sảnh làm như nghe truyện cười, trả lời Lâm Phi.

Lâm Phi ném con dao phẫu thuật lên không trung, đưa Tiểu Sảnh bay đến bên ngoài đại điện quỷ giới, nơi đang diễn ra tiếng quyết đấu ác liệt.

Trước cửa đại điện lúc này, Quỷ Vương mặt chiến giáp đứng đó rất có khí thế, hàng vạn quỷ tiên cao cấp đang dàn trận từ nhiều hướng bao vây Tửu Kiếm Tiên.

Ngự Kiếm Thuật của Tửu Kiếm Tiên và năng lượng của quỷ tiên không ngừng va chạm, nhưng vì số lượng quỷ tiên quá lớn, Tửu Kiếm Tiên bị vây trong đại trận quỷ giới, nhất thời không thoát ra được.

Thấy thế, Lâm Phi nhìn môi của Tiểu Sảnh.

- Cô là yêu hồ đúng không, còn là loại huyết thống rất thuần chính. Tôi hỏi cô, nếu trong thời gian ngắn cô có đủ sức mạnh, có thể hấp thụ một cách an toàn, có thể tiến hoá thành Cửu Vĩ Yêu Hồ không?

Lâm Phi nghiêm túc hỏi Tiểu Sảnh.

- Nếu có đủ năng lượng thì đương nhiên ta có thể hấp thụ, nhưng ở đây đâu có nhiều năng lượng thế. Cửu Vĩ Yêu Hồ là mơ ước của tất cả yêu hồ bọn ta, cũng có thể nói là ảo tưởng, cần một lượng năng lượng kinh người, dù có hấp thụ cạn năng lượng của quỷ giới, tiến hoá được thành Cửu Vĩ Yêu Hồ đã là không tồi rồi.

Tiểu Sảnh đáp.

- Cô cứ như đêm đó, coi tôi là lò luyện đan, hấp thụ năng lượng luyện đan, nhưng lần này cô cứ giữ lấy cho mình, đừng luyện thành đan dược, dùng tất cả năng lượng thúc đẩy mình tiến hoá, đừng giữ lại cho tôi, cần bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu.

Lâm Phi nói rồi ôm lấy và hôn Tiểu Sảnh.

Ban đầu Tiểu Sảnh rất kinh ngạc nhưng rồi nhanh chóng làm theo yêu cầu của Lâm Phi, bắt đầu hấp thụ năng lượng từ hắn.

- Tà Ác Ngự Kiếm Thuật!

Lâm Phi thúc động nguyên anh trong cơ thể, dùng toàn lực phát động Tà Ác Ngự Kiếm Thuật, vô số phi kiếm bắt đầu lấy Lâm Phi làm trung tâm, bay về phía quỷ tiên dưới đất.

Vô số phi kiếm từ Tà Ác Ngự Kiếm Thuật bay ra, góc độ rất kín đáo, hơn nữa linh hồn quỷ tiên vừa chạm phải đã bị Tà Ác Ngự Kiếm Thuật hút cạn và truyền về cho Lâm Phi.

Lâm Phi nhanh chóng hấp thụ chỗ năng lượng ấy rồi chuyển cho Tiểu Sảnh.

Thân thể Tiểu Sảnh bắt đầu đỏ lên, hình dạng con người không giữ được nữa, trở thành nữ yêu hồ xinh đẹp, phía sau là ba cái đuôi.

Một lát sau, nhận được năng lượng từ Lâm Phi nên biến thành bốn cái đuôi, tốc độ hấp thụ năng lượng lại nhanh hơn nhiều.

Đám quỷ tiên thấy Lâm Phi đột nhiên xuất hiện rồi không ngừng tàn sát chúng thì lập tức chuyển đối tượng tấn công thành Lâm Phi.

Lúc này Tửu Kiếm Tiên cũng không thể bận tâm Tà Ác Ngự Kiếm Thuật của Lâm Phi là có từ đâu, vừa bị quỷ tiên đại trận vây khốn, giờ Lâm Phi đến có thể thả lỏng một chút.

Tửu Kiếm Tiên rất có "đạo nghĩa", nói với Lâm Phi:

- Sư phụ ngươi hành động, đồ đệ ta không làm phiền nữa, ở thế giới loài người ta còn vài việc cần làm, đi trước!

Tửu Kiếm Tiên nói rồi đánh một kiếm ra không gian bên cảnh, mở ra cánh cửa thông tới thế giới con người.

Lâm Phi nghe thế mà tức.

Lâm Phi đã có Tà Ác Ngự Kiếm Thuật đại thành, lúc này đối mặt với sự bao vây tấn công của vô số quỷ tiên thế này, muốn dừng lại rút lui cũng không thể.

Cũng may Tà Ác Ngự Kiếm Thuật có đặc tính hấp thụ linh hồn, là khắc tinh của phần lớn sinh vật trong quỷ giới.

Yêu hồ Tiểu Sảnh, hấp thụ năng lượng từ Lâm Phi, thân thể không ngừng được tịnh hoá.

Quỷ Vương dưới mặt đất thấy Lâm Phi lại ở ngay trước mặt hắn lợi dùng vị hôn thê của mình, còn hấp thụ năng lượng linh hồn thủ hạ hắn, Quỷ Vương nổi điên, vung vài đao về phía Lâm Phi, nhưng Lâm Phi có Tà Ác Ngự Kiếm Thuật hộ thể, căn bản không bị tổn thương gì.

- Quỷ Vương, hôm nay nươi hãy nhường cái ghế Quỷ Vương vị hôn thê của ngươi, vợ bé của ta đi. Ta sẽ giúp cô ấy trở thành Cửu Vĩ Yêu Hồ trong thần thoại.

Lâm Phi dùng niệm ý nói với Quỷ Vương.

Quỷ Vương nghe mà suýt chút nữa thổ huyết.

Đột nhiên Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trong đầu Lâm Phi bay ra, chiến ánh sáng bảy màu quanh người hắn và Tiểu Sảnh, chắn mọi thứ năng lượng tấn công hai người.

Năng lượng của Tà Ác Ngự Kiếm Thuật dưới sự chiếu rọi của ánh sáng Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trở nên mạnh hơn mấy lần.

Tà Ác Ngự Kiếm Thuật giết quỷ hồn, năng lượng hấp thụ được được đưa vào Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung, rồi truyền vào cơ thể Lâm Phi. Sau đó Lâm Phi lại chuyển sang cho Tiểu Sảnh.

Thân thể của Lâm Phi và Tiểu Sảnh, dưới sự hộ thể của năng lượng và Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung không ngừng được tẩy rửa, loại bỏ tạp chất, thân thể Lâm Phi cũng bắt đầu tiến hoá thành thần ma thể.

Đuôi sau lưng Tiểu Sảnh từ năm cái tăng lên sáu, bảy cái rồi. Tốc độ hấp thụ năng lượng cũng bạo tăng mấy lần.

Tà Ác Ngự Kiếm Thuật của Lâm Phi cũng dần trở nên cường hạn, số lượng phi kiếm tăng lên theo cấp số nhân. Tà Ác Ngự Kiếm Thuật không ngừng giết sinh linh trong quỷ giới, hấp thụ năng lượng, cuối cùng Quỷ Vương cũng không tránh khỏi bị mấy chục thanh kiếm cắm vào cơ thể hấp thụ năng lượng.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, bảy ngày trôi qua, linh hồn trong quỷ giới bị Tà Ác Ngự Kiếm Thuật hút cạn, sau lưng Tiểu Sảnh đã có tám cái đuôi rưỡi, sắp trở thành Cửu Vĩ Yêu Hồ trong truyền thuyết rồi.

Sau khi quỷ giới bị hút cạn, bắt đầu rạn vỡ, Tiểu Sảnh, Lâm Phi bị cưỡng chế tống về thế giới loài người. Dù thế nhưng Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung và Tà Ác Ngự Kiếm Thuật vẫn chưa dừng lại, vẫn không ngừng hấp thụ năng lượng.

Lúc này Tiểu Sảnh đã ngất đi không biết gì nữa.

Thế giới loài người bắt đầu gặp kiếp nạn, phàm là những cá thế vượt qua phàm nhân đều trở thành mục tiêu công kích của Tà Ác Ngự Kiếm Thuật.

Những người tu tiên, đạo sĩ, pháp sư, yêu ma trong thế giới con người bắt đầu chống lại nhưng căn bản không thể chống đỡ nổi kiếm trận của Tà Ác Ngự Kiếm Thuật, không ngừng bị công kích, bị hút cạn tnh khí và linh hồn.

Cuối cùng Tiểu Sảnh mọc ra cái đuôi thứ chín, trở thành Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhưng mk và Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung vẫn không ngừng lại, Lâm Phi và Tiểu Sảnh sắp bị năng lượng phá vỡ cơ thể rồi.

Lâm Phi thấy cứ thế này không ổn, nhưng Tà Ác Ngự Kiếm Thuật và Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung lúc này đã không thể khống chế được, muốn dừng lại cũng không thể.

Lâm Phi vội lấy ra thuốc cải tử hoàn sinh từ trong nhẫn không gian.

Hắn uống một nửa rồi cho Tiểu Sảnh uống một nửa.

Trước tác dụng nghịch thiên của thuốc, Tiểu Sảnh và Lâm Phi giữ được tính mạng. Bảy ngày, thế giới con người chịu sự thanh tẩy của Tà Ác Ngự Kiếm Thuật trong bảy ngày. Những sinh linh năng lượng cao không bị trọng thương thì bị đồ sát, Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung sau khi hấp thụ đủ năng lượng mới ngừng lại.

Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung dần thu lại ánh sáng rồi trở về trong đầu Lâm Phi, như chưa từng có gì xảy ra.

Lâm Phi và Tiểu Sảnh rơi xuống đất.

Lâm Phi cảm giác cơ thể mình nổ lép bép như đang hoán gân đổi cốt, có năng lượng dồi dào, nguyên anh nhỏ trong cơ thể cũng có đường nét rõ ràng hơn, tử khí quấn quanh phiên bản thu nhỏ của hắn.

Chín cái đuôi của Tiểu Sảnh biến mất, cô biến thành hình một con tiểu hồ ly màu trắng.

- Tiểu Sảnh tỉnh lại đi, sao lại biến thành tiểu hồ ly vậy? Còn biến được thành người không?

Lâm Phi lay lay con tiểu hồ ly trong tay.

- Trời ạ, Lâm Phi, ta thành công rồi. Ta không những trở thành Cửu Vĩ Yêu Hồ mà còn trở thành cấp cao hơn của Cửu Vĩ Yêu Hồ, Thập Vĩ Thần Hồ chỉ có trong truyền thuyết. Thân thể ta phải thích ứng một lúc nữa mới hồi phục hình dáng con người. Rốt cuộc chúng ta đã hấp thụ bao nhiêu năng lượng?

Giọng của Tiểu Sảnh vang lên từ miệng con tiểu hồ ly.

Lâm Phi nghe thế, thấy Tiểu Sảnh không sao cũng yên tâm.

- Ding doong, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ "thay đổi triều đại quỷ giới", nhưng vị không gian quỷ giới đã bị phá huỷ, vì thế đưa ký chủ về thẳng thế giới con người làm phần thưởng.

- Ding doong, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành trước nhiệm vụ thế giới tiên hiệp, trở thành người mạnh nhất của thế giới tiên hiệp. Tất cả những người cường đại hơn đã bị ký chủ kích sát hoặc bị Tà Ác Ngự Kiếm Thuật đánh thành trọng thương. Ký chủ sẽ trở về Thiên Long Liên Bang ngay.

Mức độ hoàn thành nhiệm vụ hàng năm: 90%.

Tình trạng hoàn thành: S+.

Đánh giá nhiệm vụ: Trong nhiệm vụ lần này, ký chủ có vận khí nghịch thiên.

Phần thưởng: Một tấm thẻ sủng vật cấp S.

Thẻ sủng vật cấp S: Ký chủ có thể sử dụng thẻ sủng vật với bất cứ vật chủng nào không phải con người, nó sẽ trở thành sủng vật của ký chủ.

- Tiểu Sảnh, muốn cùng tôi đến một thế giới rộng lớn hơn, kỳ diệu hơn không?

Lâm Phi hỏi Tiểu Sảnh.

- Thú vị hơn ở đây sao? Đi!

Tiểu hồ ly gật.

Lâm Phi dùng thẻ sủng vật cấp S với Tiểu Sảnh.

Một đạo kim quang loé lên.

- Ding doong, chúc mừng ký chú thu nhận sủng vật đầu tiên.

Sủng vật: Tiểu Sảnh.

Vật chủng: Yêu ma.

Thuộc tính: ???

Thực lực: ???

Cấp bậc: Thập Vĩ Thần Hồ.

Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi, rồi một cánh cửa màu kim xuất hiện trước mặt Lâm Phi và Tiểu Sảnh.

Lâm Phi bế tiểu hồ ly Tiểu Sảnh lên rồi bước vào cánh cửa, sau đó cả hai xuất hiện trong thang máy trong phòng thí nghiệm của bà Phùng Hợp.

-----o0o-----

Chương 453

Cuộc Đời Của Nhậm Hạo

Bắc Đẩu Tinh, tiểu trấn, quán mỳ Cổ gia.

Nhậm Hạo đến quán mỳ Cổ gia đã năm ngày rồi.

Năm ngày nay, quán mỳ Cổ gia rất đông khách, ngày nào Nhậm Hạo cũng bị Cổ Lệ đánh thức từ năm giờ sáng để đi chợ mua đồ.

Sáu giờ quán mỳ mở cửa, Nhậm Hạo bưng mỳ, thanh toán, lau bàn, rửa bát.

Nếu là trước khi xuyên không thì Nhậm Hạo sẽ không làm những việc này, nhưng sau một tháng huấn luyện theo cách phi nhân tính ở chỗ bà Phùng Hợp, Nhậm Hạo cảm thấy cuộc sống này tuy hơi nhàm chán nhưng rất ấm cúng.

Buổi tối, sau khi quán mỳ dọn hàng, Cổ Lệ sẽ kéo Nhậm Hạo cùng ngồi ở sân sau bắt hắn kể chuyện.

Từ ba ngày trước Nhậm Hạo vô tình kể truyện Tây Du Ký do hắn cải biên cho Cổ Lệ nghe. Tiểu nha đầu này tối nào cũng bắt Nhậm Hạo kể đến đêm.

- Tôn Ngộ Không bị đè dưới Ngũ Hành Sơn đến năm trăm năm. Được rồi, không còn sớm nữa, phần còn lại tối mai kể tiếp.

Nhậm Hạo nói.

- Hạo ca ca, năm trăm năm sau thì sao? Tôn Ngộ Không tiếp tục phản kháng Như Lai hay sẽ quy thuận?

Cổ Lệ hỏi.

- Năm trăm năm sau, hắn bị nhốt đến sợ, phục rồi, nhận thua rồi.

Nhậm Hạo nhớ lại tình tiết truyện, đáp.

- Vậy thì em vẫn thích Tôn Ngộ Không của năm trăm năm trước hơn.

- Được rồi, không còn sớm nữa, đi ngủ thôi.

Sáng hôm sau, Nhậm Hạo và Cổ Lệ mở cửa quán mỳ như thường lệ đón tiếp người dân đến ăn sáng.

Quán mỳ Cổ gia làm ăn rất tốt, mấy cái bàn đều chật khách,

Nhậm Hạo đang thu dọn bát đũa thì thấy ở cửa xuất hiện hơn chục người, sắc mặt trở nên căng thẳng.

Đứng ở cửa là bà Phùng Hợp, xung quanh là một nhóm người mặc áo đen cao lớn.

- Nhậm Hạo, năm ngày nghỉ đã hết.

Bà Phùng Hợp nói.

- Bà già điên. Tôi sẽ không về cùng bà đâu. Cổ Lệ, mau vào nhà đừng ra ngoài. Ở đây nhiều người như vậy lẽ nào bà định bắt tôi sao? Họ sẽ báo cảnh sát!

Nhậm Hạo lấy dũng khí nói.

- Nhậm Hạo, có người từng gọi tôi là bà già điên, nhưng họ đều xuống địa ngục cả rồi. Nhưng tôi sẽ không trừng phạt cậu, cậu là thí nghiệm thể quan trọng nhất của tôi. Tôi sẽ cho cậu một buổi sáng khó quên. Thí nghiệm thể như cậu trăm năm khó gặp.

Bà Phùng Hợp cười nói.

- Mau báo cảnh sát, bà ta đang làm thí nghiệm trên cơ thể người!

Nhậm Hạo hét lớn.

- Bắn!

Mặt bà Phùng Hợp không chút biểu cảm, nói.

Mấy người mặc đồ đen đứng bên cạnh bà Phùng Hợp rút súng bắn hết thực khách trogn quán.

Không đến một phút, cả quán chỉ còn lại Cổ Lệ và Nhậm Hạo. Những người khác đều nằm trong vũng máu.

- Cha, cha!

Cổ Lệ quỳ bên xác cha khóc.

- Đưa họ đi!

Bà Phùng Hợp hạ lệnh.

Hai người mặc đồ đen tiến lên tiêm cho Nhậm Hạo một mũi thuốc mê khiến hắn mất đi ý thức.

Khoảng nửa tiếng sau, khi Nhậm Hạo tỉnh lại thì phát hiện mình đã trở lại căn phòng cao su màu xanh, trong phòng có thêm một cái giường đơn, nha đầu Cổ Lệ đang nằm đó.

- Cổ Lệ, tỉnh lại đi!

Nhậm Hạo đến bên cạnh lay Cổ Lệ, cô bé mở mắt.

- Đây là đâu?

- Phòng thí nghiệm của bà già điên. Cổ Lệ, xin lỗi, tại anh đã hại cả nhà em.

Nhậm Hạo nói.

Đúng lúc đó trong phòng hiện lên hình ảnh của bà Phùng Hợp.

- Bắt đầu bài tập hôm nay, ba nghìn lần đứng lên ngồi xuống, gập bụng và chống đẩy, cộng thêm một trăm lần quân thể quyền.

- Tại sao bà lại bắt tôi đến đây? Thả Cổ Lệ ra, cô ấy vô tội!

Nhậm Hạo hét lên.

Thời gian cứ trôi đi, cứ cách vài ngày trong phòng lại thả một con mãnh thú vào. Nhậm Hạo để bảo vệ Cổ Lệ đã dũng mãnh chiến đấu với mãnh thú.

Một buổi sáng.

Trong phòng cao su lại hiện ra hình ảnh của bà Phùng Hợp.

- Nhậm Hạo, hôm nay là trận chiến tay không cuối cùng của ngươi. Sau khi chiến thắng ngươi sẽ được huấn luyện lái người máy, đối thủ hôm nay của ngươi rất đặc biệt, hãy cố lên!

Nhậm Hạo căng thẳng nhìn cánh cửa đợi mãnh thú xuất hiện, nhưng cánh cửa không hề mở.

Khoảng mười phút sau hắn cảm giác sau lưng có trận gió lạnh, hắn nhanh chóng phản ứng theo bản năng, lăn về phía trước tránh đi.

Nhậm Hạo quay lại thì thấy Cổ Lệ đang cầm dao găm, mặt không chút biểu cảm nhìn hắn. Ánh mắt Cổ Lệ lạnh băng không chút tình cảm.

- Cổ Lệ, em điên rồi sao?

Nhậm Hạo hét lên.

- Chấp hành mệnh lệnh tối cao, giết chết Nhậm Hạo...

Cổ Lệ lạnh lùng nói.

- Nhậm Hạo, cho ngươi biết một bí mật. Cổ Lệ không phải con người, cô ta là người máy, là người máy sinh hoá. Giết cô ta đi, giết rồi cậu sẽ được học lái người máy.

Giọng bà Phùng Hợp lại vang lên.

- Không, Cổ Lệ, đây không phải sự thật, Cổ Lệ!

Thời gian qua, Cổ Lệ vẫn luôn là chỗ dựa tinh thần của Nhậm Hạo, mỗi lần chiến đấu với mãnh thú, Nhậm Hạo đều nghĩ, để bảo vệ tiểu nha đầu này hắn phải chiến đối, hắn có lỗi với người nhà Cổ Lệ.

Nhưng lúc này, khi nhìn thấy ánh mắt lạnh băng và cả con dao lạnh băng kia, tinh thần hắn bỗng chốc sụp đổ.

- Chấp hành mệnh lệnh tối cao, giết chết Nhậm Hạo!

Cổ Lệ lại lạnh lùng nói, rồi xông tới tấn công Nhậm Hạo.

Nhậm Hạo tránh né, dao găm trong tay Cổ Lệ chém qua tay hắn.

- Cổ Lệ, Cổ Lệ!

Nhậm Hạo gọi lớn, muốn đánh thức nhân tính trong Cổ Lệ, nhưng chẳng nhận được lời đáp nào.

Tốc độ của Cổ Lệ càng ngày càng nhanh, dao găm cắm vào cánh tay Nhậm Hạo, máu tươi chảy xuống theo lưỡi dao.

Thân thể đau đớn, mất máu nhiều, Nhậm Hạo cảm giác mình sắp chết rồi, thiếu nữ trước mặt có tốc độ nhanh hơn bất cứ đối thủ nào hắn từng gặp, kỹ thuật chiến đấu cũng rất giỏi.

- Máu, máu, máu...

Trong đầu Nhậm Hạo vang lên tiếng gọi như từ thời Viễn Cổ.

Rồi hắn mất đi ý thức, nhưng trong căn phòng là hình ảnh Nhậm Hạo điên cuồng tấn công. Cuối cùng Cổ Lệ bị Nhậm Hạo đánh vỡ sọ mà chết.

Nửa tiếng sau, Nhậm Hạo lấy lại ý thức, ngồi trong góc tường nhìn thi thể trước mặt, cả người Nhậm Hạo tê dại.

Đến thế giới này, tuy Cổ Lệ chỉ xuất hiên trong cuộc đời hắn một tháng ngắn ngủi nhưng đã để lại ấn tượng không hề phai nhoà trong lòng Nhậm Hạo. Hắn đã bắt đầu thích Cổ Lệ rồi, nhưng sự thật Cổ Lệ lại là người máy không chút tình cảm, cuối cùng lại bị hắn giết.

- Ha ha ha ha ha ha...

Nhậm Hạo bắt đầu cười điên cuồng, dùng tay đấm liên tiếp lên tường.

-----o0o-----

Chương 454

Ba Năm Sau Tiếp Tục Ngược Đãi

Lâm Phi đưa tiểu hồ ly về biệt thự.

Hắn lấy điện thoại ra, thấy Ám Phi Hoa gọi cho mình đến năm cuộc. Hắn bèn gọi lại.

- Hoa Hoa à, tìm tôi có việc gì không? Ồ, Bắc Thần Thần Tông lại có người khiêu chiến tôi ở Cơ Giáp Đế Quốc à? Là đối thủ ba năm trước? Được, tôi ứng chiến, cô chuẩn bị tiền đi. Đối thủ là ai? Ồ, là tay súng bắn tỉa đó à? Vậy cứ đặt tôi tiến lại gần một kiếm giết chết đối phương đi.

Lâm Phi nói xong, đăng nhập vào trò chơi Cơ Giáp Đế Quốc.

Thấy có thư khiêu chiến từ Lưu Ly Kinh Thiên hắn liền chấp nhận.

Thời gian ấn định là sáng ngày mai.

Lâm Phi vừa ấn chấp nhận thì người chơi trên mạng đều nhận được tin. Lưu Ly Kinh Thiên đã khiêu chiến từ rất lâu nhưng Thiên Hạ Đệ Nhị không trả lời. Nói một cách chính xác thì từ một năm trước sau khi đánh bại Thú Vương hắn không xuất hiện trong Cơ Giáp Đế Quốc. Tuy một năm không xuất hiện nhưng Thiên Hạ Đệ Nhị vẫn là Chiến Thần bất bại trong mắt vô số người chơi.

Sáng hôm sau, Lâm Phi đăng nhập trò chơi.

Vương Hân Nhi ở Bắc Thần Thần Tông cũng đăng nhập trò chơi. Hôm nay diễn ra lễ đăng cơ của hoàng tử Ngô Địch, cô muốn chiến thắng Thiên Hạ Đệ Nhị rồi bày tỏ tình yêu với Ngô Địch.

- Ta có đề nghị, ba năm trước ngươi đánh bại ta trong sa mạc, hôm nay vẫn chọn chiến trường đó, được chứ?

Vương Hân Nhi nói với Thiên Hạ Đệ Nhị.

- Được, đương nhiên là được, chiến trường nào thì kết quả cũng vậy cả thôi.

Lâm Phi cười hì hì.

Chiến trường hình thành, sa mạc.

Lâm Phi biết Ám Phi Hoa đã đặt hết tiền phát triển Thánh Giáo vào cửa hắn tiến lại một kiếm giết chết đối thủ nên vừa bắt đầu hắn đã cho cỗ Thanh Long vứt súng đi.

Vương Hân Nhi ở phía xa thấy thế nghĩ:

- Đáng ghét, lại muốn tiến lại gần. Ta phải cho ngươi biết rằng, ta của ba năm sau có khả năng bắn trúng ngươi.

Nói rồi Vương Hân Nhi giương súng lên ngắm.

- Bùm, bùm, bùm!

Vương Hân Nhi bắn liền ba phát.

Lâm Phi nhận thấy góc độ của ba phát súng này rất khó lường, cánh tay trái cỗ Thanh Long bị trúng đạn.

Nhưng không sao, Lâm Phi vội dùng dị năng quay trở lại ba giây trước, cho cỗ Thanh *** bước sang trái một bước khiến cả ba phát súng của Lưu Ly Kinh Thiên đều trượt.

Tránh được đạn xong Lâm Phi lại điều khiển Thanh Long chậm rãi tiến lên phía trước.

Đối mặt với Lưu Ly Kinh Thiên, Lâm Phi không ngừng sử dụng dị năng, so với ba năm trước giờ tinh thần lực của hắn cũng được nâng cao nhiều, giờ có thể sử dụng tối đa hai vạn lần dị năng rồi.

Vì thế Lâm Phi không sợ đối thủ, trong trò chơi hắn mãi mã bất bại.

Lúc này vô số người chơi đang quan sát tường thuật trực tiếp, nhìn Lưu Ly Kinh Thiên bắn điên cuồng, còn Thiên Hạ Đệ Nhị thì chậm rãi tiến lên. Người chơi bình thường bắt đầu hò reo cổ vũ Thiên Hạ Đệ Nhị. Còn những chiến sĩ cơ giáp hàng đầu thì nhận ra sự khủng bố của Lưu Ly Kinh Thiên. Mỗi phát súng, mỗi góc độ bắn của Lưu Ly Kinh Thiên đều rất khó lường, rất nhanh. Lưu Ly Kinh Thiên dùng chưa tơi smột giây đã có thể dự đoán được quỹ đạo di chuyển của đối thủ. Họ biết, nếu là họ đấu với Lưu Ly Kinh Thiên thì có lẽ không quá ba phát súng họ sẽ bị bắn trúng.

Nhưng đối thủ của Lưu Ly Kinh Thiên là Thiên Hạ Đệ Nhị. Trên hình ảnh, cỗ Thanh Long đi xuyên qua mưa bim bão đạn, mỗi phát sũng của Lưu Ly Kinh Thiên đều sượt qua người cỗ Thanh Long.

Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút.

Trong khoang lái, Lưu Ly Kinh Thiên càng ngày càng căng thẳng.

Không ngừng bắn, không ngừng thất bại, trận đấu này dường như lại trở về cơn ác mộng ba năm trước.

Cỗ máy màu xanh lục đang tiến lại phía cô trên sa mạc đầy cát vàng.

- Mình có thể bắn trúng, mình có thể bắn trúng! Ba năm nay mình vẫn luôn cố gắng, mình mạnh hơn rồi, mình có thể bắn trúng!

Lưu Ly Kinh Thiên tự cổ vũ mình.

Nhưng phát nào cũng bắn hụt.

Một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua.

Lưu Ly Kinh Thiên trong khoang lái không ngừng bắn, hai mắt cô đỏ quạch, hai tay run rẩy, nhưng vẫn không ngừng ngắm bắn.

- Mình có thể bắn trúng! Mình bắn trúng được! Mình có thể bắn trúng....

Lưu Ly Kinh Thiên cứ hét lên trong khoang lái.

Lúc này cỗ máy Thanh Long chỉ còn cách Lưu Ly Kinh Thiên mười mét.

Lưu Ly Kinh Thiên định bắn lần nữa nhưng phát hiện đạn đã hết, cô đã bắn hết ba vạn viên đạn.

Cô mở to mắt nhìn cỗ Thanh Long tay cầm kiếm năng lượng tiến lại, chậm rãi nhấc lên rồi đâm vào khoang lái của cô.

Khoảnh khắc ấy Vương Hân Nhi như vỡ vụn.

Thua rồi, mình không thể thua, thua sẽ không thể bày tỏ với hoàng tử Ngô Địch.

Cô ngất đi, một giờ sau, khi tỉnh lại thì cả người Vương Hân Nhi thay đổi.

Giờ cô đã sụp đổ hoàn toàn, trong ý thức giờ chỉ còn đúng một việc là chiến đấu với Thiên Hạ Đệ Nhị. Trong ý thức của cô trận đấu ấy vẫn đang diễn ra.

- Hân Nhi, tỉnh lại đi!

Cha mẹ Vương Hân Nhi cuống cuồng gọi.

- Chiến đấu, chiến đấu, ngắm chuẩn Thiên Hạ Đệ Nhị, ha ha, Thiên Hạ Đệ Nhị bị ta khoá chặt rồi, hắn sẽ bị ta bắn trúng!

Vương Hân Nhi lẩm nhẩm.

Bác sĩ tâm lý của Bắc Thần Thần Tông bắyt đầu kiểm tra cho Vương Hân Nhi, kết quả cuối cùng là tinh thần Vương Hân Nhi đã hoàn toàn sụp đổ, cô ấy phát điên rồi.

Chuyên gia y học của Bắc Thần Thần Tông bó tay hết cách.

Trong nội tâm của Vương Hân Nhi, lúc này chỉ nhớ được một việc, đó là chiến đấu với Thiên Hạ Đệ Nhị.

Trước mắt cô trận đấu vẫn chưa kết thúc, nó vẫn không ngừng diễn ra.

- Khoá chặt, khoá chặt, ta phải khoá chặt ngươi!

Vương Hân Nhi mặc quần áo bệnh nhân nói lầm bầm.

Trong hoàng cung Bắc Thần Thần Tông đang diễn ra lễ đăng cơ của Ngô Địch, hắn nghe thấy tin này sắc mặt tối sầm lại.

Hân Nhi điên rồi, bị Thiên Hạ Đệ Nhị làm cho phát điên. Hắn biết hắn là người hoàng tộc, là người thống trị tối cao của Bắc Thần Thần Tông, tuyệt đối không thể lấy một người vợ bị điên.

Ngô Địch siết tay quá mạnh chảy cả máu, từng giọt nhỏ xuống sàn.

Sau khi lễ đăng cơ kết thúc, Ngô Địch tuyên bố trước thần dân.

- Cả nước vào trạng thái chiến đấu, toàn quốc tăng binh lính, đến lúc quyết chiến với Thiên Lam Đại Lục rồi.

Bắc Thần Thần Tông bắt đầu tiên cuồng bổ sung binh lính, một lượng lớn chiến hạm bay ra tiền tuyến.

Đại chiến giữa các tinh cầu bắt đầu từ ngày hôm nay.

Thiên Lam Đại Lục, Bắc Đẩu Tinh, Lâm Phi vẫn chưa biết chính hắn đã gây ra đại chiến giữa các tinh cầu.

Hắn đang vui vẻ xuống phòng giam dưới đất thăm Ngô Tiểu Man

-----o0o-----

Chương 455

Chân Thân Của Thiên Hạ Đệ Nhị

Xuống phòng giam dưới đất, Lâm Phi phát hiện Ngô Tiểu Man đang nhìn hắn đầy mong chờ.

- Chủ nhân, tôi tự sáng tạo ra chiêu mới rồi. Tôi lấy tên là Thiên Lôi Trảm, anh phải giữ lời đấy. Tôi đánh bại được anh là phải thả tôi về Bách Thú Đế Quốc đấy. Nào, quyết đấu thôi!

- Hôm nay mệt quá, ngày mai đi.

Lâm Phi nói.

Đúng lúc ấy tiếng của hệ thống Chiến Thần vang lên:

- Chiến Thần bất cứ thời điểm nào cũng không thể từ chối khiêu chiến.

- Đừng, hôm nay luôn đi mà!

Ngô Tiểu Man nói.

- Được rồi.

Hai người đănh nhập khoang trò chơi.

Ngô Tiểu Man điều khiển người máy vu một đao huỷ thiên diệt địa. Lâm Phi định tránh nhưng phát hiện ra không tránh được, hắn thi triển dị năng trở về ba giây trước.

Cảnh vật trước mặt thay đổi, Ngô Tiểu Man lại vung đao, Lâm Phi lại bị đánh trúng.

Cứ thế Lâm Phi thi triển liên tục mười lần dị năng, hắn thấy đầu bắt đầu đau, hắn vừa quyết đấu với Lưu Ly Kinh Thiên xong, tinh thần lực sắp cạn hết rồi.

Cuối cùng Lâm Phi phát hiện mình thất bại, bại dưới đao của Ngô Tiểu Man, hắn không thể thi triển dị năng được nữa.

- Tốt quá, tôi đánh bại anh rồi, cuối cùng tôi cũng đánh bại anh!

Lâm Phi bước ra khỏi khoang lái.

Trong đầu vang lên tiếng của hệ thống Chiến Thần.

- Thân là Chiến Thần phải giữ lời hứa với thủ hạ. Ngô Tiểu Man đã đánh bại ngươi, ngươi phải trả tự do cho cô ta trở về Bách Thú Đế Quốc. Trừng phạt do thất bại, mỗi ngày tập thể lực với trọng lực gấp mười lần.

Lâm Phi chỉ có thể tiếp nhận một cách bất lực.

- Thiên Man Vị Diện à, ngày mai tôi đưa cô về Bách Thú Đế Quốc. Hôm nay cô thu dọn hành lý đi. À về Bách Thú Đế Quốc nhớ hàng ngày rèn luyện sức khoẻ đấy.

Sáng hôm sau, Ngô Tiểu Man ngồi phi thuyền rời khỏi Bắc Đẩu Tinh.

Trước khi đi, Lâm Phi đưa cho Ngô Tiểu Man một cái vali lớn, bảo về nhà rồi mới được mở ra.

Ngô Tiểu Man không biết trong vali có gì, cô đang ngồi trên cái vali nhìn ra ngoài vũ trụ, nhớ lại ba năm khổ cực.

Ngô Tiểu Man hạ quyết tâm, sau khi về Bách Thú Đế Quốc phải tìm cơ hội bắt Lâm Phi nhốt lại.

Còn về ba năm bị giam cầm kia, vì thể diện của hoàng thất, cô phải giấu nhẹm đi, không được nói cho bất cứ ai.

Mấy hôm sau, Ngô Tiểu Man kéo một cái vali lớn xuất hiện trước hoàng cung Bách Thú Đế Quốc.

- Ta là công chúa Ngô Tiểu Man, ta muốn gặp phụ hoàng, ta muốn gặp ca ca!

Ngô Tiểu Man nói với hộ vệ hoàng cung.

- Làm ơn đi, trước khi nói dối thì nên xem tình hình trước. Công chúa mấy năm trước đã bị sát hại rồi. Mau đi đi, nếu không tôi coi cô như gián điệp bắt vào đại lao bây giờ.

Hộ vệ nói.

- Ta là công chúa Ngô Tiểu Man. Ta chưa chết, cho ta gặp phụ hoàng, ca ca!

Ngô Tiểu Man giải thích.

Hộ vệ không trả lời mà tiến lên định bắt Ngô Tiểu Man nhưng chưa qua một phút thì mấy hộ về đều đo sàn cả.

- Các ngươi quá yếu, cấm vệ quân hoàng gia từ bao giờ lại yếu thế này?!

Ngô Tiểu Man cảm thấy công kích của đối thủ quá chậm.

Ngô Địch đang mở cuộc họp trong hoàng cung, nghe thủ hạ hồi báo có người mạo xưng Ngô Tiểu Man, gây náo loạn ngoài cổng hoàng cung, đả thương mấy hộ vệ. Ngộ Đich dẫn cận vệ quân ra ngoài xem.

- Đại ca!

Ngô Tiểu Man thấy Ngô Địch xuất hiện thì gọi lớn, mấy năm không gặp, Ngô Địch vẫn không thay đổi nhiều.

Ngô Địch thấy thiếu nữ trước mặt thần sắc rất giống Ngô Tiểu Man.

- Em là...là Tiểu Man? Không phải em chết rồi sao?

- Em đúng là Tiểu Man đây. Em chưa chết mà bị một kẻ đưa đi. Ừm, em trở về từ một nơi gần như địa ngục.

Ngô Tiểu Man nói.

- Hãy chứng minh mình là Tiểu Man thật.

- Có thể kiểm tra máu. Đúng, em còn biết chuyện hồi nhỏ của anh, sinh nhật năm bảy tuổi anh đã tè dầm.

- Em đúng là Tiểu Man! Người đâu, đưa em ấy đi xét nghiệm DNA.

Sắc mặt Ngô Địch hồng hào nói.

Nửa tiếng sau, kết quả kiểm tra đã có, người trước mặt chính là Ngô Tiểu Man.

Ngô Địch tiến tới ôm lấy Ngô Tiểu Man.

- Tiểu Man, em lớn rồi, cũng xinh đẹp quá, mau nói anh nghe mấy năm nay đi đâu?

- Đó là bí mật của em, anh cứ coi như em trở về từ địa ngục đi. Mau đưa em đến gặp phụ hoàng. Đây là hành lý của em sao? Để anh cho người đưa về phòng cho em.

- Đúng rồi, đây là quà mà người đó tặng trước khi em đi. Hắn ta bảo về Bách Thú Đế Quốc rồi mới được mở. Để em mở xem.

Ngô Tiểu Man nói rồi mở vali ra.

Vali rất nặng, sau khi mở ra, Ngô Tiểu Man phát hiện trong đó là một loạt linh viị và một đống đất.

Ngô Tiểu Man kinh ngạc, Lâm Phi cho cô linh vị giả?

Ngô Địch thì vô cùng chấn kinh.

- Tiểu Man, mấy tháng trước lăng mộ hoàng gia bị huỷ hoại, số linh vị này có lẽ là thật.

- Cái gì?

Ngô Tiểu Man nhớ lại mấy tháng trước Lâm Phi cười cười nói rằng đây là linh vị giả, làm để cô không nhớ nhà nữa.

Còn nữa, trên đường về Bách Thú Đế Quốc, cô còn ngồi trên va li. Cả chặng đường cô đã ngồi trên linh vị của tổ tông.

Ở Thiên Lam Đại Lục, vì tiền tuyến có cấp báo, bảy đại thủ lĩnh của liên bang đã quyết định, học viên Học viện quân sự Bắc Đẩu tốt nghiệp trước một năm.

Lâm Phi nhận được thông báo ra tiền tuyến.

Trước khi ra tiền tuyến Lâm Phi còn nhận được một tin, trong trận chiến này, bảy đại thủ lĩnh liên bang đã quyết định phải dựng nên một anh hùng, mà Thiên Hạ Đệ Nhị là lựa chọn tốt nhất, vì thế họ quyết định phá lệ đề bạt Lâm Phi lên làm quân đoàn trưởng.

Ngày hôm sau sẽ tổ chức lễ phong chức và công bố thân phận thật của Thiên Hạ Đệ Nhị.

- Thì ra thủ lĩnh liên bang đã biết mình là Thiên Hạ Đệ Nhị từ lâu rồi.

Lâm Phi đọc thông báo xong nghĩ.

- Tiền tuyến, ta tới đây!

Hôm sau, tại căn cứ quân sự Thiên Lam Đại Lục, thủ lĩnh liên bang đứng trên đỉnh Thần Sơn.

Cửu đại chiến hạm trưởng của liên bang dự lễ, hàng trăm vạn học viên vừa trở thành quân nhân đứng phía dưới.

Hôm nay chính là ngày Thiên Lam Đại Lục xuất trận.

Áo Đinh Đặc thuộc đội hộ vệ, bảo vệ an toàn cho đại lễ.

Lâm Phi được sắp xếp ngồi trong cỗ máy Thanh Long đã được cải trang, chậm rãi bay tới đỉnh Thần Sơn.

Vì là đại lễ nên cỗ Thanh Long không lắp vĩ khí tầm xa.

- Trận chiến với Bách Thú Đế Quốc bắt đầu rồi. Hôm nay tôi muốn công bố với các vị thân phận của một vị anh hùng, chiến sĩ bí mật của Thiên Lam Đại Lục chúng ta Thiên Hạ Đệ Nhị.

Một lão giả trong bảy vị thủ lĩnh nói.

Cỗ máy Thanh Long đáp dưới chân núi, khoang lái mở ra.

Không chỉ Thiên Lam Đại Lục mà cả Bách Thú Đế Quốc cũng có vô số người đang chờ đợi được biết thân phận thật của Thiên Hạ Đệ Nhị.

-----o0o-----

Chương 456

Chiến Thần Quật Khởi

Trong sự chờ đợi của vô số người, cánh cửa khoang lái cỗ máy Thanh Long được mở lên, Lâm Phi bước từ trong ra.

Lâm Phi lúc này mặc quân trang, phía sau hắn là chiếc áo choàng của Thiên Long Liên Bang, trên có vẽ hơn mười vầng mặt trời.

Theo quy địn của Thiên Long Liên Bang, chiếc áo choàng này đại diện cho chiến tích của mỗi chiến sĩ. Đánh bại được mỗi một người máy của Bách Thú Đế Quốc sẽ được vẽ thêm một ngôi sao, đánh bại mỗi mười cỗ người người Bách Thú Đế Quốc thì đổi mười ngôi sao thành một vầng trăng, mười vầng trăng góp thành một vầng mặt trời.

Trên áo Lâm Phi có ghi lại chiến tích lần đầu tiên Thiên Hạ Đệ Nhị xuất hiện ở thực chiến ba năm trước, hàng trăm nghìn cỗ người máy Bách Thú Đế Quốc đã bị Thiên Hạ Đệ Nhị một mình phá huỷ.

- Trẻ vậy sao?

- Là Lâm Phi!

- Hắn là Thiên Hạ Đệ Nhị, là học sinh của tôi, tình cảm thầy trò có quan hệ không?

Mọi người sau khi thấy mặt Lâm Phi nghĩ.

Lúc này tất cả tù nhân trong nhà tù Ca Nhĩ của Thiên Long Liên Bang cũng đang xem tường thuật trực tiếp.

- Á, là lão đại, lão đại thật uy vũ!

Một tù nhân nói.

- Các cậu chỉ cần biết sửa đổi lỗi lầm làm lại từ đầu thì cũng có ngày trở thành anh hùng của Thiên Long Liên Bang.

Ngục trưởng thấy Thiên Hạ Đệ Nhị là Lâm Phi thì nói với các tù nhân.

- Tôi từng bị anh ta đánh gãy chân.

- Tay trái của tôi cũng là do anh ta đánh đó.

Trong tiếng hoan hô của mọi người, Lâm Phi đi lên Thần Sơn, tiến lại gần với Thất đại thủ lĩnh tối cao Thiên Long Liên Bang/

Áo Đinh Đặc nhìn bóng lưng của Lâm Phi, nghĩ:

- Tuy Lâm Phi bắt mình chịu khổ nhiều như vậy nhưng mình cũng trở nên mạnh hơn, trở thành chiến sĩ cường hãn, làm tiểu đệ của Lâm Phi cũng không tồi.

Trong tiếng hoan hô của vạn dân, một trong Thất đại thủ lĩnh Thiên Long Liên Bang nói với Lâm Phi.

- Lâm Phi, học viên của Học viện quân sự Bắc Đẩu, hãy quỳ xuống tiếp nhận quân hàm. Cậu sắp đảm nhiệm chức quân đoàn trưởng hạm đội cơ giáp thứ mười. Quân hàm Trung tướng.

Lời vừa dứt thì trong đầu Lâm Phi vang lên tiếng của hệ thống Chiến Thần.

- Ding doong, nhiệm vụ khởi động.

Giới thiệu nhiệm vụ: Uy nghiêm của Chiến Thần. Từ trước tới giờ Chiến Thần không quỳ trước bất cứ ai. Trước mặt ngươi có bảy người lại bảo ngươi quỳ trước họ, đây là sự khiêu khích lớn nhất đối với uy nghiêm của Chiến Thần, để bảo vệ sự uy nghiêm, trong ba phút hãy giết chết đối phương.

Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Trong ba phút giết chết bảy người dám khiêu khích sự uy nghiêm của ngươi.

Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Trong ba phút không giết chết bảy người này.

Phần thưởng: Bốc thăm một vật phậm tiêu hao.

Trừng phạt: Hệ thống sẽ khống chế thân thể ngươi tiến hành đồ sát, giết tất cả con người trên tinh cầu này, rồi đưa ngươi vào huấn luyện đặc biệt trong khung cảnh mô phỏng địa ngục mười năm.

Nhắc nhở: Nếu ký chú muốn nhanh chóng trở thành Chiến Thần thì đừng chấp hành nhiệm vụ. Huấn luyện trong địa ngụ sẽ khiến ký chủ mạnh lên nhanh chóng.

Lâm Phi nghe lời nhắc nhở xong mới biết, so với nhiệm vụ lần này thì những nhiệm vụ trước đây đều chẳng là gì, đây mới là thực sự chết tiệt!

Bắt hắn giết Thất đại thủ lĩnh Thiên Long Liên Bang, việc này khác gì phản quốc, mà xung quanh Thần Sơn có đến trăm vạn tướng sĩ liên bang.

Nhưng Lâm Phi biết, không tiếp nhận nhiệm vụ thì Thất đại thủ lĩnh cũng phải chết, mà hắn lại bị đưa xuống địa ngục, mười năm sau liệu còn sống không thì chưa biết được.

Vì thế Lâm Phi tiến lên phía trước, cầm lấy micro.

- Hôm nay, tôi, Thiên Hạ Đệ Nhị muốn tuyên bố với mọi người một việc. Đó chính là liên bang đã thối nát rồi!

Nói xong, Lâm Phi bước nhanh lên trước, con dao phẫu thuật được hắn lấy ra, xoẹt xoẹt xoẹt...

Chỉ bảy nhát dao, bảy cái đầu của bảy thủ lĩnh tối cao của liên bang đã bị hắn chặt xuống.

Lâm Phi cũng không để tâm đến việc khác, lập tức chạy về phía cỗ máy Thanh Long.

Mọi người tạm thời sững sờ.

Anh hùng của liên bang, Thiên Hạ Đệ Nhị chưa đến một phút đã tuyên bố liên bang thối nát rồi dứt khoát nhanh chóng giết chết thống soái tối cao của liên bang.

Hộ vệ bắt đầu ngăn Lâm Phi lại.

- Ngăn ta là chết!

Lâm Phi thi triển Ngự Kiếm Thuật, phi kiếm bay quanh người, những binh sĩ chặn hắn lại đều bị chặt bay đầu.

Lâm Phi nhanh chóng lên khởi động cỗ Thanh Long.

Tù nhân nhà tù Ca Nhĩ hoàn toàn sôi sục.

- Lão đại, không hổ là lão đại, lợi hại thế cơ mà. Ha ha ha....

- Lão đại uy vũ!

- Đầu của Thất đại thủ lĩnh liên bang, thủ đoạn hay lắm!

- Không hổ đi ra từ nhà tù Ca Nhĩ.

- Lão đại, chúng tôi đợi anh về!

Bắc Đẩu Tinh, Thần Giáo của Ám Phi Hoa.

Ám Phi Hoa sau khi nhìn thấy cảnh tượng đó thì kích động nói:

- Lâm Phi, tôi biết tôi không nhìn nhầm anh mà. Vì sự nghiệp của Thần Giáo anh vẫn luôn ẩn tàng. Truyền lệnh xuống, ngày Thần Giáo quật khởi đến rồi. Thiên Hạ Đệ Nhị trước nay vẫn là hộ giáo trưởng lão của Thần Giáp, lập tức phái binh tiếp ứng Lâm Phi!

Là đội trưởng đội thủ vệ của buổi lễ, tâm trạng Áo Đinh Đặc từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

Vừa rồi còn tưởng theo chân lão đại Lâm Phi thì sau này cuộc đời sẽ lên hương. Nhưng nào ngờ lão đại lại giết thẳng tay bảy thống soái tối cao của liên bang.

Lão đại là ác ma, Áo Đinh Đặc một lần nữa khẳng định điều đó.

Cỗ máy Thanh Long khởi động, sau khi được cải tạo nó đã có thể bay lượn.

Áo Đinh Đặc ở trong khoang lái đang do dự không biết có nên tiến lên chặn lại không thì Lâm Phi đã gọi tới.

- Áo Đinh Đặc, giúp tôi đánh ta ngoài.

Áo Đinh Đặc nghe thế nghĩ đến hậu quả nếu hôm nay không giúp Lâm Phi, liền lái người máy phản quốc theo Lâm Phi.

Hàng vạn quân tập kết ở Thần Sơn, Thanh Long không ngừng chém giết, bay lên bầu thái không, không một cỗ người máy nào đỡ được một kiếm của Thiên Hạ Đệ Nhị.

Ác mộng của vô số tướng sĩ Bách Thú Đế Quốc giờ đã đổ lên đầu tướng sĩ Thiên Long Liên Bang.

Nhưng đối mặt với tội phạm giết thủ lĩnh liên bang, họ không thể không ngăn chặn.

Trên Thần Sơn, trên bầu trời liên tiếp có những cỗ người máy nổ tung.

Lâm Phi biết hắn phải nhanh chóng xông ta ngoài, nếu không thì chỉ có một con đường chết mà thôi.

Hắn vốn nghĩ rằng ra tiền tuyến thì những ngày khổ sở mới tới. Ai ngờ hệ thống Chiến Thần chết tiệt kia lại chuyển đến luôn hôm nay.

Vì thế hắn cũng chỉ đành giương cao ngọn cờ Thiên Long Liên Bang hủ bại.

Năng lượng kiếm của cỗ máy Thanh Long vung lên, Chiến Thần triển khai sát phạt, nhưng càng ngày càng có nhiều chiến sĩ chặn đường hắn hơn.

-----o0o-----

Chương 457

Đại Kết Cục

Trận chiến đã diễn ra một tiếng đồng hồ, Lâm Phi không ngừng sát phạt, không ngừng bay lên, nhưng kẻ địch ngày một đông hơn.

Đúng lúc đó tiếng của hệ thống Chiến Thần vang lên.

- Ding doong, nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng đã có, tuỳ tùng truyền tống quyển trục. Ký chú có thể truyền tống đến chỗ bất cứ tuỳ tùng nào trong vòng một trăm mét.

Lâm Phi nghĩ tới ba tuỳ tùng, Áo Đinh Đặc ở ngay bên cạnh, Ngô Tiểu Man thì ở Bách Thú Đế Quốc, còn Tà Long thì ở tổ chức sát thủ.

Hắn muốn đến chỗ Tà Long nhất, không muốn nhất là chỗ Áo Đinh Đặc. Lúc này hắn chỉ có thể cầu nguyện cho nhân phẩm của mình.

Hắn lập tức thi triển truyền tống quyển trục.

Ánh sáng toả ra, Lâm Phi biến mất.

Cỗ máy Thanh Long mất người lái, trong không trung bị hàng loạt thanh kiếm năng lượng xuyên qua, nổ tung.

- Lâm Phi chết rồi, Thiên Hạ Đệ Nhị chết rồi!

Mọi người đều nghĩ vậy.

Ngô Tiểu Man ở Bách Thú Đế Quốc cũng đang xem tường thuật, khi thấy cỗ Thanh Long bị phá huỷ.

- Ha, tên khốn ngươi cuối cùng cũng chết.

Ngô Tiểu Man nói, nhưng mắt lại rơi lệ.

Tại sao mình lại đau lòng chứ?

Ngô Tiểu Man nghĩ, mình không nên đau lòng.

Ngô Tiểu Man bắt đầu nhớ lại từng chút từng chút một trong ba năm ở với Lâm Phi.

- Tên khốn ngươi, ta còn chưa báo thù, sao ngươi có thể chết như vậy. Ta không cho ngươi chết!

Ngô Tiểu Man vừa khóc vừa nói.

Đúng lúc đó Lâm Phi xuất hiện ngay trước mặt Ngô Tiểu Man.

Lâm Phi nhìn quanh, là phòng ngủ, trang trí màu hồng, trước mặt là Ngô Tiểu Man đang khóc.

- Hi, người hầu nhỏ!

Lâm Phi chào Ngô Tiểu Man.

- Anh...anh là người hay ma?

Ngô Tiểu Man kinh ngạc nhìn Lâm Phi.

- Đương nhiên là người rồi, tôi chết thì cô sẽ khóc.

Lâm Phi tiến lại ôm lấy Ngô Tiểu Man.

Ngô Tiểu Man không phản kháng.

Ở Bách Thú Đế Quốc đang là nửa đêm. Lâm Phi nhìn cái giường to phía sau, lại nhìn tiểu công chúa đang khóc trước mặt, nghĩ lúc này mà không cầm thú thì không bằng cầm thú.

Thế là hắn bế Ngô Tiểu Man lên giường, cô phản kháng qua loa rồi thuận tùng.

Lâm Phi bắt đầu một đêm ân ái, hắn nhận ra mấy năm nay bắt Ngô Tiểu Man học yoga thật tốt, tư thế nào cũng làm được, chẳng gặp khó khăn gì.

Một đêm trôi qua, Lâm Phi cảm thấy còn mệt hơn đánh trận.

Sáng hôm sau Ngô Tiểu Man không bỏ đi.

Lâm Phi phát hiện độ trung thành của Ngô Tiểu Man tăng thẳng lên một trăm.

Thì ra đè ra giường là cách nhanh nhất đưa độ trung thành lên một trăm. Lâm Phi cảm khái nghĩ.

Cứ thế Lâm Phi bắt đầu ẩn trốn trong phòng của công chúa Bách Thú Đế Quốc.

Một tuần sau, Ngô Tiểu Man muốn đi thăm Vương Hân Nhi ở bệnh viện.

- Lâm Phi, giúp tôi một việc được không. Đấu với Vương Hân Nhi một trận nữa, nhưng lần này anh hãy cố tình thua. Bác sĩ nói rồi, tỉ lệ hồi phục của Vương Hân Nhi là bằng không. Để cô ấy hồi phục chỉ có thể là anh kích thích cô ấy một lần nữa, giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện.

- Được thôi.

Vậy là Lâm Phi đăng nhập Cơ Giáp Đế Quốc đấu với Vương Hân Nhi một trận. Lần này, hắn cố tình để bị bắn trúng trong khoảng cách một nghìn mét.

Vương Hân Nhi sau khi bắn trúng cỗ Thanh Long thì ngất đi. Mười phút sau cô tỉnh lại.

- Á, Ngô Tiểu Man, không phải cậu chết rồi sao?

- Tốt quá, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại!

Ngô Tiểu Man nói.

Ngô Tiểu Man thông báo tin Vương Hân Nhi đã hồi phục cho Ngô Địch, hôm đó Ngô Địch đã cầu hôn Vương Hân Nhi.

Lâm Phi biết được, Thánh Giáo và Thiên Long Liên Bang đang khai chiến, Ám Phi Hoa cần hắn, vì thế vào hôn lễ Vương Hân Nhi, hắn cáo từ, lén lút trở lại Thánh Giáo.

Sau khi Lâm Phi xuất hiện, Thánh Giáo bắt đầu triển khai chiến đấu quy mô lớn.

Chiến Thần là bất tử!

Sự xuất hiện của Lâm Phi một lần nữa đã ảnh hưởng tới chiến cục.

Áo Đinh Đặc được Lâm Phi cho người cứu ra khỏi nhà tù Ca Nhĩ.

Một năm sau, quân đội Thiên Long Liên Bang bị Thánh Giáo và Bách Thú Đế Quốc hợp lực tiêu diệt, Thánh Giáo bắt đầu nắm giữ một phần tinh cầu cảu Thiên Long Liên Bang.

Đúng vào hôm Thiên Long Liên Bang bị huỷ diệt.

Bên ngoài bầu thái không của Bách Thú Đế Quốc xuất hiện một cái hắc động, một lượng lớn Trùng tộc ngoài hành tinh xuất hiện trong lãnh thổ Bách Thú Đế Quốc.

Đám Trùng tộc với số lượng lớn, chiến đấu lực kinh người bắt đầu đối kháng với chiến hạm của Bách Thú Đế Quốc.

Trùng tộc dần từng bước tiến về Thú Vương Tinh của Bách Thú Đế Quốc.

Thánh Giáo mấy lần phái quân cứu viện đi nhưng đều bị Trùng tộc tiêu diệt.

Hoàng cung của Bách Thú Đế Quốc.

- Hân Nhi, Tiểu Man, hai em mau rời rút lui đến Thánh Giáo của Thiên Long Liên Bang, anh sẽ đoạn hậu cho các em.

Ngô Địch nói.

- Không, muốn đi thì phải cùng đi!

Ngô Tiểu Man nói.

- Anh là Thú Vương của Bách Thú Đế Quốc, anh sẽ không bỏ lại thần dân của mình!

- Anh, xin lỗi!

Ngô Tiểu Man nói rồi tiến tới đánh ngất Ngô Địch, sau đó nói với Vương Hân Nhi đang kinh ngạc bên cạnh:

- Từ bây giờ tớ là nữ hoàng của Bách Thú Đế Quốc, cậu đưa anh ấy đến Thánh Giáo tìm Lâm Phi, bảo hắn chăm sóc tốt cho anh ấy.

- Tiểu Man, chúng ta cùng đi đi!

Vương Hân Nhi nói.

- Không, phải có người ở lại đoạn hậu. Không ai ngăn Trùng tộc lại thì chúng ta căn bản không có thời gian để rút lui.

Ngô Tiểu Man nói rồi thay quân trang, bắt đầu quản lý Bách Thú Đế Quốc.

Ngô Tiểu Man lái người máy xuất hiện ở tuyến đầu, ở ngoài tầng khí quyển tay cầm đao năng lượng không ngừng thi triển Hoàng Cực Cửu Trảm.

Ngô Tiểu Man thấy quân đội không ngừng bị tiêu diệt, bị Trùng tộc ăn mất, thủ vệ đã từ bên ngoài rút vào trong tầng khí quyển.

Nhìn lên bầu trời Ngô Tiểu Man nghĩ, có lẽ mình sắp chết trên chiến trường rồi.

Quay lại một tuần trước, sau khi Lâm Phi nhận được tin tức Bách Thú Đế Quốc Thú Vương Tinh bị Trùng tộc bao vây, hắn bắt đầu lo lắng cho Ngô Tiểu Man.

Hắn gọi cho Ngô Tiểu Man, nhưng cô nói phải bảo vệ Thú Vương Tinh, phải chiến đấu vì thần dân Bách Thú Đế Quốc đến phút cuối cùng.

Trong đầu Lâm Phi vang lên tiếng thông báo nhiệm vụ đi cứu Ngô Tiểu Man. Trừng phạt là đến địa ngục huấn luyện.

Lâm Phi nhận nhiệm vụ này, lần đầu tiên không chửi hệ thống Chiến Thần.

- Hệ thống lão đại, có cách nào cho ta trở nên mạnh hơn trong thời gian ngắn không? Mạnh đến mức đánh bại được Trùng tộc ấy?

Lâm Phi hỏi.

- Xuống tầng 18 của địa ngục, khi trở lại ngươi sẽ đánh bại được Trùng tộc!

- Vậy cho ta xuống đó đi, ta phải mạnh lên rồi đi cứu nmtm.

- Được, nhưng ta phải nhắc nhớ, tầng địa ngục thứ 18 là khảo nghiệm cuối cùng của Chiến Thần, chỉ khi mạnh đến mức trở thành Chiến Thần mới sống mà ra khỏi đó được. Có lẽ ngươi sẽ lạc đường trong đó mãi mãi.

- Ta muốn vào địa ngục!

Một tuần sau, hắn từ địa ngục đi ra.

Tuy bên ngoài trôi qua một tuần nhưng trong Lâm Phi đã ở trong không gian hàng trăm năm.

Bách Thú Đế Quốc, Thú Vương Tinh.

Ngô Tiểu Man điều khiển người máy chém chết một con quái vật.

Nhưng cô không còn sức nữa rồi, đúng lúc cô cho rằng mình sẽ chết thì một chùm ánh sáng chiếu xuyên qua con quái vật đang xông tới.

Lâm Phi lái cỗ máy Ma Thần có được từ trong địa ngục, chân đứng trên chiến hạm, xuất hiện trong bầu khí quyển của Thú Vương Tinh.

Phía sau hắn là đội quân sinh hoá mà bà Phùng Hợp tạo ra, tất cả đều lái người máy hoặc chiến hạm.

Ngoài người sinh hoá còn có quân đội chủ lực của Thánh Giáo.

Hàng trăm vạn chiếc chiến hạm dưới sự chỉ huy của Lâm Phi, lao về phía Thú Vương Tinh.

Dọc đường không một con Trùng tộc nào có thể ngăn cản được cỗ Ma Thần của Lâm Phi.

- Tiểu Man, tôi đến đây!

Lâm Phi hét lớn, không khí xung quanh biến thành phi kiếm bắn thẳng về phía đám Trùng tộc.

Ngô Tiểu Man nhìn cỗ Ma Thần xuất hiện trên không trung. Lúc này cô nhớ tới lời cậu nguyện vào sinh nhật lần thứ mười sáu của mình.

- Con ước gì chồng tương lai của con sẽ là một Chiến Thần cơ giáp, thực lực của anh ấy phải lợi hại hơn Thiên Hạ Đệ Nhị, còn nữa, không được lớn hơn con quá nhiều, nhiều nhất là năm tuổi thôi, còn phải đẹp trai nữa. Chúng con sẽ có quá trình yêu nhau lâu dài, anh ấy mất rất nhiều thời gian để theo đuổi con. Đúng không thể theo đuổi được ngay, không được quá bình thường như thế. Tốt nhất là có một tình yêu oanh liệt. Còn nữa, ngày nào anh ấy cũng quan tâm đến con, mang đồ ăn ngon cho con, còn phải thường xuyên cùng con ngắm cảnh, xem mặt trời mọc, mặt trời lặn. Ngày kết hôn anh ấy sẽ đứng trên chiến hạm đến đón con trước sự chứng kiến của hàng trăm vạn chiến sĩ. Con muốn biết anh ấy sớm một chút, sau đó năm nào anh ấy cũng tặng quà sinh nhật cho con.

Nhìn Lâm Phi trên bầu trời, Ngô Tiểu Man cười, đúng là đã hoàn thành được tâm nguyện rồi.

Lâm Phi dẫn trăm vạn chiến sĩ đến cứu Bách Thú Đế Quốc, đến đón mình rồi!

Mười ngày sau, Trùng tộc bị quân đội của Lâm Phi tiêu diệt, bị đuổi ra khỏi vũ trụ của con người.

Lâm Phi và công chúa Bách Thú Đế Quốc, Ngô Tiểu Man, chính thức kết hôn.

Đồng thời Lâm Phi cũng đón cả Thánh Nữ của Thánh Giáo, Ám Phi Hoa, còn cà Lam Bách Hợp nữa.

Sáng ngày diễn ra hôn lễ, hệ thống Chiến Thần nói với Lâm Phi, vì Lâm Phi đã trở thành Chiến Thần, hệ thống sẽ vào trạng thái ngủ, cho đến khi Lâm Phi chết sẽ không tìm ký chủ khác nữa.

HẾT

*8:37pm 26-6-16*


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật