[One Piece SA] Những Mẩu Chuyện Linh Tinh Ngắn Ngủn

Law X Luffy X Kid



P/S: Một chuyện tình tay ba lãng mạn ngọt ngào lắm nha! (^3^)

------------------------

Thời đại hải tặc cuối cùng đã chạm đến ngưỡng huy hoàng, ngôi vị Vua Hải Tặc cũng đã có chủ.

Và người đó là...

.

.

.

*Trên một con thuyền nào đó tại Tân Thế Giới*

Trong một căn phòng u ám, có hai bóng dáng đang đứng đối mặt song song nhau. Một người mũ nón uy nghiêm, áo choàng lịch lãm toát lên phong thái vương giả. Người còn lại mình trần như nhộng, khắp nơi đều là lằn đỏ rướm máu, cơ thể tơi tả tan nát, bị cột lên một cây thánh giá được làm bằng đá biển.

Law *nâng cằm*: "Mũ Rơm-ya! Em vẫn còn hận tôi vì đã cướp đi mọi thứ của em sao?"

Luffy: ...

Law *bóp chặt hai má đối phương*: "Nếu em không cứng đầu đến thế, tôi đã không xích em lại, giam cầm em như một con thú vật. Tại sao hả? Em chưa thỏa mãn điều gì? Chức vị vợ của hải tặc vương lẽ nào không đủ với em sao!"

Luffy *quay ngoắt đi, đôi mắt ngấn nước*: "Ta không có gì để nói cả, cảm giác ghê tởm khi tiếp xúc với ngươi đã lấn át hết tất cả rồi"

Law *cười lạnh*: "Phải rồi nhỉ! Em làm sao có thể có thiện cảm với kẻ đã đẩy những người đồng đội của em vào chỗ chết được"

Luffy *mất bình tĩnh, vùng vẫy*: "Im đi! Im đi! Đừng nói nữa! Đồ súc sinh!"

Law *mặt bình thản*: "Để tôi đoán xem nhé. Những cuộn băng kí ức giờ đang quay lại, nó hiện rõ lên mồn một trong tâm trí em phải không? Hình ảnh những người bạn thân yêu lần lượt ngã xuống, mùi súng đạn của đám hải quân phá lên cười điên loạn khi chúng đã hoàn thành được sứ mệnh diệt trừ kẻ thù của mình, tất cả đều đang tàn phá trái tim rỉ máu của em đúng chứ?"

Luffy *nước mắt giàn giụa* *phóng ánh nhìn đầy ai oán*: "Khốn kiếp... hic... tất cả cũng chỉ tại ngươi... hic.. ngươi đã bán đứng ta... ngươi đã đẩy ta xuống địa ngục... cả đời này đừng mong ta thôi nguyền rủa ngươi!"

Law không nói gì, hắn nở nụ cười chứa sát khí của ác ma, đoạn quay lưng lại, đi đến một góc phòng, nơi có một thân thể đang nằm bất động, xung quanh người đó đều ngập trong vũng máu, tay chân bị bầm dập nát vụn cho thấy đã từng bị tra tấn quá độ.

Law *ngồi xuống* *nắm mái tóc đỏ rực của người ấy lên*: "Còn tên này, là người mà em đã trao trọn trái tim cho nhỉ? Em có xót xa không khi thấy tôi đối xử như vầy với hắn?"

Luffy *gào lên hoảng loạn*: "Kid! Kid! Kid! Tên khốn! Mau bỏ anh ấy ra! Không được làm đau anh ấy thêm nữa! CHẾT TIỆT! TRAFALGAR LAW!!! TA MUỐN BĂM VẰM NGƯƠI RA THÀNH TRĂM MẢNH!!! TA CẦU CHO NGƯƠI CHẾT ĐI!!!"

Law *cười gian ác*: "Xem em kìa! Giá như em cũng điên lên như thế vì tôi thì có phải tốt hơn không"

Kid *cố ngẩng gương mặt bê bết máu lên* *nở nụ cười chua chát* *thều thào giọng*: "Luffy... Luffy yêu quí của anh... có anh đây rồi... anh sẽ bảo vệ cho em... em đừng sợ..."

Luffy *lắc đầu nguầy nguậy*: "Không! Không! Không! Em nào có sợ đâu! Anh thế nào rồi?! Đau lắm à Kid ơi...!" *khóc nấc*: "Nhưng anh đừng gục ngã nhé...! Chỉ sớm thôi... em sẽ giải thoát hai ta ra khỏi đây... em sẽ đến bên anh... tìm người để trị thương cho anh... vì thế làm ơn Kid ơi... hãy cố thêm tí nữa thôi...!"

Kid *đau nhói lồng ngực*: "Anh quá bất lực... anh quá vô dụng... thật khốn nạn.... giá như anh có thể mạnh mẽ hơn... anh yêu em hơn bất cứ điều gì trên cõi đời này Luffy à..."

Law *cười khinh miệt*: "Hai người thật viển vông, dựa vào tình trạng bây giờ mà vẫn có thể lạc quan thế sao *đứng dậy* *đá vào đầu người phía dưới*: "Eustass! Dù ta có căm hờn ngươi đến thế nào đi nữa, thì ta vẫn phải công nhận ngươi có thật lòng với Mũ Rơm-ya. Chấp nhận làm nô lệ của kẻ thù chỉ vì người mình yêu sao? Thật dũng cảm, nhưng cũng thật thảm hại" *đá tiếp*

Luffy *vẻ mặt bất lực*: "Làm ơn dừng lại đi Trafalgar Law... ta đã cầu xin ngươi quá nhiều rồi... nghe theo lời ngươi biết bao nhiêu lần rồi... tại sao ngươi vẫn không thể thôi tàn nhẫn...?"

Law *không ngừng đá, giày vò những vết thương của người bên dưới*: "Còn em thì sao hả Mũ Rơm-ya? Em yêu hắn tới nỗi âm thầm miễn cưỡng trở thành người của tôi, chỉ để đổi lấy sự an toàn cho hắn?" *ngưng đá* *tựa chân lên mái tóc đỏ nhuốm máu*: "Nhưng em đã không ngờ ngay sau đó tôi liền phá vỡ giao kèo, cho người hãm hại rồi bắt hắn về đây, để hắn chứng kiến tôi cưỡng bức em trước mặt hắn đúng không?" *cười phá lên*: "Lúc đó thật thú vị làm sao! Em đã không ngừng gào lên 'Kid ơi! Kid ơi! Anh làm ơn hãy nhắm mắt lại đi! Em van anh! Em không muốn anh phải thấy cảnh tượng nhục nhã này! Ta cầu xin ngươi Trafalgar Law! Mau lôi anh ấy ra chỗ khác đi!', nhỉ? Em đáng yêu quá đấy!"

Kid *rên rỉ*: "Trafalgar Law... mối thù này... có xuống địa ngục ta cũng phải nuốt vào bụng... để khắc ghi những gì ngươi đã làm với người ta yêu... ta thề... ta thề sẽ trả lại ngươi gấp trăm ngàn lần..."

Law *tức giận* *giẫm đạp*: "Câm miệng! Nô lệ thì không có quyền lên tiếng"

Kid *gào lên vì quá đau*: "A-Aaaaaaa! Khốn kiếp!"

Luffy *xót xa*: "Kid ơi... hãy để em chịu đựng thay anh..."

Law *ánh mắt lạnh băng*: "Tôi nghĩ mọi chuyện có lẽ nên kết thúc bây giờ được rồi"

Vừa dứt lời, Law liền sử dụng năng lực của mình, tạo ra một căn phòng giải phẫu ác nghiệt.

Law: "Mũ Rơm-ya! Đã đến lúc tôi muốn biết kết quả của việc mình đã cố gắng bấy lâu nay, rằng tôi chiếm giữ em như thế, đã khiến em giác ngộ ra là em nên đặt tình yêu của mình vào tôi chưa. Tôi không muốn dùng đến quyết định cuối này chút nào, nhưng nếu câu trả lời là không, tôi buộc phải..."

Kid & Luffy *hét lớn*: "SẼ KHÔNG BAO GIỜ XẢY RA CHUYỆN ĐÓ ĐÂU!!!"

Law: ...

.

.

.

Law: "Kết liễu cả hai"

Một quyết định bắt đầu được thi hành...

Hai trái tim đã bị năng lực vô tình chiếm đoạt...

Ba con người oan trái thoáng chốc cảm thấy đau đớn cõi lòng...

Trafalgar Law co chặt bàn tay, bóp nát hai quả tim đang cùng chung một nhịp đập ấy...

Mọi thứ đã kết thúc...

.

.

.

Tân Vua Hải Tặc sắc mặt vô hồn, quay lưng bước đi chậm rãi, bỏ lại đằng sau hai cái xác đang nở nụ cười mãn nguyện. Tại sao họ lại cười? Hắn tự hỏi, nhưng rồi vẫn không thể giải đáp. Điều duy nhất bây giờ hắn có thể cảm nhận, là sự lạnh lẽo cô độc đang dần len lỏi vào tâm can mình.

Buốt giá.

Hắn đã có tất cả mọi thứ, nhưng hạnh phúc sẽ không bao giờ đến với hắn.

"Monkey D. Luffy, nếu có kiếp sau, tôi mong em hãy hướng trái tim mình về tôi. Còn nếu không, sự khổ sở của em sẽ mãi mãi chẳng có hồi kết đâu. Tôi vĩnh viễn không buông tha em"

--- End ---


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật