[One Piece SA] Những Mẩu Chuyện Linh Tinh Ngắn Ngủn

Bepo X Chopper



P/S: tự hỏi không biết cái này có nên gọi là một câu chuyện tình yêu hay không nữa :))

------------------------------------------------------

Hội nghị liên minh hải tặc Mũ Rơm - Heart được diễn ra hàng tháng, nhằm thúc đẩy mối quan hệ giữa hai bên trở nên gắn kết hơn (đây hẳn là chủ ý của vị thuyền trưởng Luffy). Trong khi mọi người đang quây quần giao lưu bên nhau, thì ở một góc nào đó có hai cá thể riêng biệt đang ngồi tâm sự loài chim biển.

Chopper *khóc lóc*: U woa!!! Cậu cũng hiểu cảm giác này mà phải không? Bỏ công bỏ sức ra để bành trướng năng lực hổ báo cho thế giới thấy, rốt cuộc... chỉ được truy nã có 100 beli...

Bepo *lúng túng*: Thôi ngưng khóc đi mà tuần lộc, tôi cũng có khá khẩm hơn đâu, chỉ 500 beli đây nè.

Chopper *dụi mắt*: Hơn 400 beli là cả một vấn đề.

Bepo *xoa đầu*: Dù sao tụi mình chỉ là một con thú, bằng lòng chấp nhận có phải tốt hơn không? Được cả thế giới chú ý đến đã là một điều may rồi. Hơn nữa chúng ta ra biển là để cống hiến hết mình cho vị thuyền trưởng đáng mến, không phải sao?

Chopper *mắt hiện lên ngôi sao*: Ờ ha. Tôi ngưỡng mộ Luffy. Tôi muốn đi cùng trời cuối đất với cậu ấy.

Bepo *nở nụ cười tỏa nắng của loài gấu*: Đây cũng vậy. Mà chắc hai vị thuyền trưởng sẽ cùng nhau làm điều đó chứ không đến lượt chúng ta xen vào đâu.

Chopper *làm mặt thểu não*: Nhưng mà...

Bepo: Sao nữa vậy?

Chopper: Đôi lúc tôi tự hỏi... không biết Luffy có đánh cắp đi hết sự công bằng rồi nhét vào thịt, sau đó nuốt tọt xuống bụng của cậu ấy luôn hay không. Vì nhiều khi may mắn bị cậu ấy chiếm hữu quá trời...

Bepo *dùng bàn tay gấu vỗ lên đầu*: Tánh kỳ dễ sợ. Thuyền trưởng của cậu sinh ra là để yêu thương, và người yêu thương cậu ấy chính là thuyền trưởng của tôi. Nên cậu phải vui khi Mũ Rơm được may mắn tìm đến chứ, đừng nghĩ ngợi linh tinh nữa tuần lộc à.

Chopper *vẻ đáng thương dụ hoặc tỏa ra từ loài tuần lộc*: vậy... ai sẽ yêu thương tôi...?

Trong phút chốc, tâm trí Bepo rối bời, không thể nghĩ thêm những lời hoa mỹ nào để động viên đối phương được nữa. Cậu lẳng lặng nhìn Chopper trước mắt, rồi lòng đột nhiên muốn đem bản năng loài gấu ra mà bảo bọc, ôm ấp, yêu chiều chú tuần lộc này suốt đời.

Bepo *vỗ ngực nói*: Tôi! Chính tôi sẽ yêu thương và trân trọng cậu, sẽ làm tan biến đi nỗi cô đơn trống trải mà cậu đã phải hứng chịu từ quá khứ.

Chopper *tròn xoe mắt*: th... thật không? Cậu đang cam kết với tôi đấy à gấu trắng muốt?

Bepo *hôn lên cặp sừng*: Chắc chắn 100%. Tuy tôi không có thứ cảm xúc gọi là yêu đương như loài người, nhưng trái tim này vẫn sở hữu cảm giác của một sinh vật thuần khiết, biết trao đi và cũng biết nhận lại. Nên dù có viển vông và hơi vội vàng, tôi vẫn rất muốn sát cánh bên cậu, nắm tay nhau đi đến cùng trời cuối đất.

Chopper *cảm động, cặp sừng run rẩy tưởng chừng sắp bất động vì nụ hôn ấy*: Gấu trắng muốt... cậu khiến tôi chợt nhận ra một điều... ông trời không bao giờ bỏ rơi bất cứ ai, dù cho sinh vật đó có thuộc chủng loài nào đi nữa...

Bepo *ôm*: rồi chúng ta sẽ là hai loài vật hạnh phúc nhất trần đời, nối gót theo sau chuyện tình kinh điển của hai vị thuyền trưởng tài ba.

Chopper *nhắm mắt cảm nhận sự ấm áp của bộ lông gấu mang lại*: Tôi ước gì hội nghị liên minh này sẽ diễn ra mỗi ngày.

Bepo *ôm chặt hơn*: Tôi cũng thế. Thương cậu nhiều lắm, tuần lộc của tôi!

Hình ảnh hai loài vật khác biệt ngoại hình đang ngồi ôm nhau trong căn phòng kín không khỏi khiến người khác cảm thấy ấm áp trong tim. Và thật tình cờ, khoảnh khắc ấy vô tình đã bị lọt vào tầm ngắm của những người thuyền viên đang nở nụ cười tươi rói ở ngoài khe cửa.

Hai vị thuyền trưởng cũng đã trông thấy sự kì diệu mà tạo hóa ban cho ấy, tay của họ như một thói quen đan chặt vào nhau. Và có lẽ... họ thầm nhìn thấy hình ảnh của chính mình từ cặp đôi đáng yêu đang quấn quýt bên nhau đó.

--- End ---


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật