• | 12cs | • Lớp học rắc rối

• | ➊⓪⓿ | Giải hay giải? | •



Thật không thể tin được rằng chúng ta đã đi cùng nhau được đến chương thứ ➊⓪⓿ của bộ truyện này *feeling bất ngờ hốt hoảng các kiểu con đà điểu* trên hết là Ka cảm thấy kinh ngạc rất nhiều, vì không nghĩ được là một đứa lười biếng hay trễ nải công việc như Ka lại có thể lết được đến đây. Thật sự rất vui, rất mừng vì tất cả mọi người đã bước đi cùng Ka đến giai đoạn này. Nó có lẽ chưa thể gọi là kết thúc được đâu, nhưng hơn nửa chặng đường của bộ truyện thì hẳn là đã nhích qua được rồi.

Con số 100 tuy không nhiều nhặn là bao, nhưng với Ka và những bạn đọc đáng yêu đã là một con số lớn lắm rồi. Cảm ơn những ai đã theo dõi bộ truyện này ngay từ buổi đầu nó mới được đăng tải. Cảm ơn những ai đã biết đến, quan tâm và đồng hành với Ka đến chương thứ ➊⓪⓿ này. Cảm ơn rất nhiều, từ sâu trong đáy lòng của Ka đó. Thật tiếc cho những ai ban đầu đã đi cùng nhau, nhưng vì một vài lý do gì đấy mà tạm thời dừng chân không bước tiếp nữa. Đó thật sự là những nuối tiếc...

Vì Ka mong rằng có một ngày sẽ cùng tất cả những tình yêu đáng yêu của LHRR này, sẽ hội ngộ lại với nhau ở chương cuối cùng khép lại bộ truyện này. Điều đó có vẻ hơi xa vời vào lúc này đây, cơ mà Ka rất mong thấy được các bạn có thể nhìn được một kết cục mĩ mãn, một tương lai hạnh phúc của 12 đứa trẻ trâu nhà A1 đây. Hành trình bước tiếp sau chương ➊⓪⓿ của chúng ta có lẽ sẽ vẫn rất dài, Ka rất rất rất biết ơn mọi người vì chọn truyện của Ka và đồng hành cùng Ka đến chương truyện này.

Chưa có kết thúc mà nói chuyện kiểu xúc động đậy với lâm li bi đát quá nhỉ, hahaha :'D sò ri, làm màu tí hoi nè ~

Anyway, chương ➊⓪⓿ là chương rất đặc biệt (sì-poi nhẹ nhàng thôi đó chính là ai đó sắp giật được ai đó). Mọi người đợi lâu quá rồi nhỉ, xin lỗi vì màn quá dông dài của tui. Tuy nhiên chương ➊⓪⓿ được đăng trên ⓌⒶⓉⓉⓅⒶⒹ chưa phải là chương đầy đủ mà chỉ mới được phân nửa. Để có thể đọc được đầy đủ phần còn lại của chương này, các tình iu hãy vào group FB "Ổ tạp nham của kaka" để chứng kiến được màn tỉnh tò của bạn trùm nhé!

Lý giải vì sao phải làm như thế á?

Vì chương này là chương đặt biệt, nên Ka không muốn bị mấy bọn chết tiệt chuyên reup chực chờ lăm le cop sạch phần truyện này của mình. Hơi tiếc và hơi phiền nhưng mọi người thông cảm cho Ka nhé :'((( cảm phiền mọi người hãy đọc ở trang chính thức là ⓌⒶⓉⓉⓅⒶⒹ -kangu_ptct- hoặc group fb của Ka. Ngoài hai trang ấy ra đều không hợp pháp, nếu bạn đang đọc truyện ngoài hai trang ấy thì chứng tỏ bạn cũng là đồng lõa của bọn chết tiệt cướp công người khác. Cảm ơn nhưng mấy loại đó muôn đời ĩa chảy nhé. Hong ĩa chảy thì táo bón đến cuối đời con mẹ tụi bây đi 😏

Bên cạnh việc vào được group kín, các tình yêu có thể đồng hành cùng tụi cô hồn trong suốt chặng đường trại xuân, hoặc hơn cả thế nữa. Chúng ta có thể bàn luận tám chuyện cho xôm. Và maybe mini-game hoặc giveaway mừng cho LHRR đã xây được 100 tầng lầu cũng sẽ được tổ chức trong group luôn nhé 😆 hy vọng mọi người bỏ chút tình yêu để dừng chân tại đó.

(Dành cho những bạn bé nào không có xài FB để tham gia vào group thì hãy ib trực tiếp cho Ka qua nick ⓌⒶⓉⓉⓅⒶⒹ này. Chúng ta có thể trao đổi bàn lại với nhau để tìm ra hướng tốt nhất và qua đó thì các bạn sẽ đọc được chương truyện hoàn chỉnh nhất nhé ( ´ ▽ ' )

07/07/2023. Yêu thương nồng nàn ~♡

.

.

.

"SONG NGƯ!!!"

Tiếng gọi như quỷ dữ ác độc dội tới làm Song Ngư cảm thấy lạnh sống lưng. Nó mới vừa đi toilet ra nên hoàn toàn không biết được ban nãy ngoài kia đã náo loạn thành cái dạng gì. Đặc biệt là sự việc đó ảnh hưởng đến cô bạn mà nó đang đảm nhận phần trang điểm chuẩn bị để đi thi. Con cá nhỏ mặt mày lấm lét nhìn thân ảnh to cao ngang ngửa anh yêu nhà mình, hiện đang tức xì khói đầu nhe nanh múa vuốt với nó.

"Mau trả lời đi! Vì sao lại để Kết của tôi mặc cái thứ bị lỗi này lên trên đó thế hả?!"

Con cá nghe xong chột dạ nên hai mắt láo liên đảo tới đảo lui. Ủa sao biết cái đầm đó có vấn đề hay vậy, Kết Kết nói cho tên này nghe rồi sao?? Mà Sư Tử khi thấy em yêu của mình bị thằng bạn gây sức ép, hắn chen hắn lên đứng chắn trước mặt nó, nghiêm mặt tỏ vẻ mày đang sừng cồ với ai thế hả thằng kia?

"Mau tránh ra Sư Tử!! Đây không phải là chuyện mà mày có thể bênh vực là bênh vực được, rõ chứ?!" - Bạch Dương nắm tay siết chặt, ánh mắt tức giận nói với thằng bạn.

"Ma Kết bị tuột váy trên sân khấu là lỗi của Song Ngư sao?! Cô ấy cố tình làm mọi thứ như vậy để làm nhục bạn của mình hay sao?!"

Mọi thứ dần trở nên căng thẳng hơn khi hai thằng này đang rất kích động và công khai đả kích nhau chỉ vì đối phương có ý nghi ngờ người yêu của mình. Song Ngư nghe anh yêu nói là cô bạn cùng phòng với mình bị sự cố trang phục trên sân khấu liền ngạc nhiên đến hai mắt mở to. Nó ló đầu ra khỏi tấm lưng của Sư Tử để hỏi xem có thật hay không. Nàng Nữ sinh được quấn trong chiếc áo vest to bự của người thương, khuôn mặt ban nãy khủng hoảng dần bình tâm trở lại. Cô gật gật nhẹ đầu thừa nhận, mà đám bạn xung quanh cũng liếc mắt nhìn con cá, mọi thứ bên ngoài kia vẫn đang rất rối ren sau vụ việc vừa nãy. Nó xồng xộc xông lên túm lấy hai vai của con dê, lo âu hỏi xem cô có bị làm sao nữa hay không. Bạch Dương đen mặt gạt ngang - "Đừng tỏ vẻ như mình là người vô hại nữa!!"

"Bà mẹ mày Dương, hơi bị quá quắt rồi đấy!!!" - Sư Tử hung tợn quát lên.

"Tao nói có éo gì sai hả?! Nếu không phải bồ mày bắt bồ tao mặc cái đầm chết tiệt ấy lên thì làm đéo gì có chuyện đó xảy ra được!!"

Dù rằng thằng cừu chỉ là đang rất tức giận vì "chị bé" nhà mình bị lộ hàng trước mặt nhiều người, hành động đó đổi lại là một trong những thằng ở đây thì cũng là cảm xúc quá đỗi bình thường. Nhưng sự thật là xảy ra đến cớ sự vượt ngoài kiểm soát đến là vậy, con cá hoàn toàn không hề biết. Nếu như nó biết bạn mình ra nông nỗi giống vậy, từ ban đầu nó đã kiên quyết không cho cô diện lên người rồi. Nó chỉ đơn thuần nghĩ rằng bộ đầm ấy có hơi rộng và không ôm sát lấy cơ thể của Ma Kết thôi, chứ không nghĩ tới khi cô lên đến sân khấu cái đầm ấy liền rơi ra khỏi người.

"Đó không phải lỗi của Ngư!!" - Ma Kết thấy bạn mình bị nghi oan, ngay lập tức đứng trước mặt con cá mà dang ngang hai tay để che chắn bảo vệ cho nó.

Mà vùng lên mạnh mẽ quá nên quên mất đi rằng bản thân chưa hề mặc hẳn hoi chiếc áo của người thương vào. Cô chỉ đang khoác hờ trên vai thôi nên đến lúc dang hai tay ra dứt khoát quá, chiếc áo vest rơi xuống, chiếc đầm lỏng lẻo bên trong cũng dần dần tuột xuống luôn. Mấy thằng con trai kinh hoảng đưa tay che mắt lại. Nhưng thật xu cà na cho thằng cừu trực tiếp đứng đối diện chiêm ngưỡng được khung cảnh điên thân loạn trí dù là người con gái kia có mặc áo lót áo lá che chắn lại rồi. Bỗng dưng Bạch Dương ngơ ngơ ngẩn ngẩn cảm thấy lành lạnh như có nước trên mặt. Định hình lại mới biết ô thật bất ngờ, có dòng máu mũi nhẹ nhàng chảy ra rồi đây nè. Lại thêm lần nữa bị lộ hàng trước mặt người khác, con dê luống cuống ôm váy áo kéo ngược trở lên, cực kì xấu hổ bổ nhào vào trong lòng của người thương để trốn tránh hiện thực có hơi bị mát mẻ. Đội trưởng Bạch được em bé thân hình mềm mại bất chợt đột kích sau màn lộ cảnh xuân xanh tươi mát... Lúc này không còn một hàng máu mũi nữa mà có thật nhiều hàng máu mũi chảy ra.

Đúng thật là lòng đau như cắt, máu mũi đầm đìa rồi mà...

Nhân Mã tặc lưỡi rút trong túi quần ra bịch khăn giấy, thầm chửi thằng cùng bàn dạo này sống dơ quá, máu mũi cứ để lòng thòng đến thế rồi xì húp vô mồm. Ma Kết hối hả nhận lấy khăn giấy mà cảm ơn, luống cuống rút vài tờ quấn lại rồi nhét vào lỗ mũi cho Bạch Dương. Đã thế cô còn chu đáo dùng khăn lau sạch sẽ phần cằm cho anh, y hệt như cái lần anh đã từng làm cho cô vào hôm cả lớp cùng đi thi học sinh giỏi. Ngày trước là khác, cả hai chỉ trên danh nghĩa là bạn cùng lớp, bạn cùng chung một đội tuyển. Nhưng giờ đã khác rồi, người mà cô đang tỉ mỉ dùng khăn giấy lau mặt cho đây là người đã ngầu hết sức ngầu đem cô từ trên sân khấu xuống.

"Anh đừng nói như vậy với Ngư, đó không phải là lỗi của cậu ấy!" - Ma Kết lên tiếng - "Cậu ấy có biết chuyện trang phục của chị có vấn đề. Ngư có bảo chị nên đi thay nhưng là do chị ngoan cố không chịu nghe theo..."

Con dê chẳng phải vì bênh vực bạn bè mà nói lấp liếm, mà đó chính là sự thật. Phải đến lúc bồ thằng sư tử nhìn thấy nàng Nữ sinh váy áo tuột luổng xuống trước mắt mình thì nó mới tá hỏa âm binh. Nó bóp bóp lấy mi tâm, cố nhớ lại xem cái đầm có bị làm sao không mà ra nông nỗi vậy. Ban đầu đi đo kích thước để may là lấy đúng số đo trên cơ thể của cậu ấy rồi mà ta. Hồi bận thử để cho chỉnh sửa cũng rất vừa vặn và chả có gì bất thường, cớ sao lúc lên đó trình diễn lại xảy ra sự cố. Nếu nó thật sự bị lỗi thì tại sao ngay vào lúc cậu ấy ra mắt giới thiệu lại không có gì hết, hoàn toàn êm ái trôi qua?

Song Ngư đó giờ chưa phải là đứa để tâm nhiều thứ thật cặn kẽ chi tiết, nó sống vô tư vô lo nên có nhiều cái nó chẳng đặt vào trong đầu để mà phải suy nghĩ nhiều. Nhưng vấn đề hôm nay thật sự khiến nó phải để tâm, vì vụ sự cố trang phục lần này... Nó thật sự rất kì lạ. Con cá không chấp nhặt việc bị thằng cừu phẫn nộ rồi nghi oan mình về việc đó. Trên hết nó là người đảm nhận mảng phục trang của con dê, dù là cố ý hay vô tình thì bắt buộc nó phải có trách nhiệm đến cùng. Thế nên nó yêu cầu cô vào thay bộ đồ khác rồi đem chiếc đầm ấy ra đây cho nó xem. Không mất quá lâu để tròng đại chiếc đầm thun vào người, Ma Kết tất tả cầm bộ đầm đỏ đưa đến cho Song Ngư. Con cá săm soi khắp nơi trên chiếc đầm rồi tặc lưỡi, mấy đứa nữ thắc mắc nhìn theo.

Quả thật đúng như nó nghĩ, đường chỉ may phía sau lưng áo nối với phần dây khóa kéo đã đứt ra. Nhìn bề ngoài thì không thể hay biết, nhưng nếu phải di chuyển liên tục trong cái thứ đã có vấn đề này rồi, sơ ý gặp phải lực kéo nào đó cũng khiến nó đứt hết phần chỉ may ra. Khi đó không còn gì có thể buột chặt được phần váy với phần người, nó tự nhiên sẽ bị tuột hẳn xuống. Vì đây là chiếc đầm cúp ngực dạng suông, hoàn toàn chẳng có dây áo tay áo gì cố định cả, đơn giản chỉ mặc vào rồi kéo khóa lên là xong thôi.

"Cậu bước lên đến đó thì tự dưng cái này nó tuột xuống à?" - Song Ngư ngẩng mặt lên cất tiếng hỏi.

Nàng Nữ sinh cố nhớ lại, cô trầm ngâm đôi chút mới trả lời - "Hình như là không phải... Nó vẫn cứ hơi rộng như hồi đầu tớ nói cậu á. Cơ mà khi tớ định bước đi thì có cảm giác như bị ai đó ghì lại, rồi còn nghe tiếng rẹt rẹt nho nhỏ nữa. Sau đó cái váy mới tuột xuống..."

"Cái này là do có ai đó chơi xấu làm ra rồi!" - Con cá siết chặt cái đầm trong tay, mặt mày nghiêm trọng - "Đường chỉ may ngay ở khóa kéo đã bị cắt hết, nhìn đi mọi người, nó hoàn toàn bị bung hết ra rồi này!"

Cự Giải gật gù - "Đúng thật nè, cái này chỉ cần cử động mạnh một cái thôi là váy đi đường váy người mà người đi đường người liền!"

"Ai có thể làm ra chuyện này được?" - Bạch Dương sắc mặt trầm trọng.

"Ai cũng có thể cả, vì lớp mình cũng có khá nhiều antifan!" - Lớp trưởng xoa xoa cằm nhỏ, lên tiếng - "Nhưng nghe Kết bảo là hình như có ai đó ghì lại thì lẽ nào là..."

Lớp phó nhanh chóng dò được sóng, anh thốt lên - "Có người trên sân khấu cố tình giẫm vào váy của Kết. Giống vụ hồi đầu thằng Yết làm với thằng cha Phong, nó giẫm rồi giữ còn ổng thì cố gắng bước đi. Cuối cùng đến lúc nó thả chân ra thì ổng bị mất đà mà chúi nhủi về trước. Trường hợp của Ma Kết cũng y như vậy, chỉ khác là cậu ấy chưa kịp lao về trước thì váy đã bị lực kéo ở hướng ngược lại mạnh quá mà bung hết ra!"

"Exactly!!!" - Nàng thủ lĩnh vui mừng búng ra ngón tay cái tán dương lớp phó, tiếp tục nói - "Và người duy nhất làm được việc đó là người tiếp xúc gần nhất với Kết, cũng gần với thời điểm cậu ấy chuẩn bị catwalk!"

Bỗng dưng Song Tử reo lên - "Trước Nữ sinh lớp mình thì là Nữ sinh của lớp A7... Wait a minute, hình như đúng là con nhỏ đó làm rồi!! Thay vì catwalk xong thì trở về chỗ, con đó cứ nấn ná ngay gần Ma Kết không chịu đi tiếp. Có lẽ là nó đó cả nhà!!"

Vừa nhắc người đã thấy người xuất hiện, đám học trò nhà Nghiên tỉ quả là có tướng gọi hồn. Đánh mắt về hướng 90 độ Bắc, ờ thì có lẽ thế, đứa con gái được lớp A1 nhắc tới vừa kết thúc màn trình diễn và bước xuống đây. Nhỏ đang theo mấy người còn lại trở về phòng thì đụng mặt bọn cô hồn này đứng trên hành lang. Mà người đã làm chuyện xấu thì hay chột dạ và có xu hướng né tránh khi bị phát hiện. Nữ sinh A7 sắc mặt tái mét, nhỏ túm váy lùi về sau vài bước để toan bỏ chạy. Xử Nữ nhìn ra được ý định muốn trốn thoát của kẻ xấu liền ra lệnh cho Nhân Mã xông lên túm nó lại đây. Con ngựa với đôi chân vàng làm một dấu ok, nhanh chóng phi tới bắt người. Nhỏ đó căn bản không phải là đối thủ của bạn ngựa, nhất là nhỏ đang trong bộ đầm cồng kềnh thì rất nhanh bị nó túm lại và giao nộp cho thủ lĩnh là chuyện bình thường.

"Tôi không biết, tôi thật sự không có làm... KHÔNG PHẢI TÔI!!!"

"..."

Tụi nó thề với trời với đất là tụi nó chưa hề đụng đến một cọng lông chân của nhỏ này luôn mà nó giật mồng lên thế ghê như vậy luôn nè! Nhưng cũng rõ khổ, tại mặt đứa nào đứa nấy nhìn hầm hố với kinh khủng quá, dù chưa nói gì cũng làm người ta rén đến độ mồ hôi con mồ hôi mẹ thi nhau tuôn đổ.

"Mau khai ra lẹ! Không thì đừng trách tại sao giờ tao lại vô mặc đầm vào để có tư cách cầm giày cao gót choảng nhau cùng mày đấy nhé con bánh bèo kia!!" - Thằng Miss đanh đá đợi từ nãy đến giờ mới có chút đất diễn, hắn vênh bản mặt bố láo lên ngăn chặn sự gào thét như heo bị thọc tiết của bạn nữ kia - "Tao phải đòi lại công bằng cho bạn cùng thi của tao!!!"

"..."

"Đờ mờ thằng khùng này, sang lên, sang chảnh lên!!"

Bạn Nữ sinh A7 đã thôi không lảm nhảm như lúc nãy, tuy nhiên nhỏ vẫn có chút dè chừng khi đối diện cùng một đám người đằng đằng sát khí như xã hội đen. Nhỏ cúi đầu lí nhí - "Tôi...tôi thật sự không cố ý..."

"Cố ý cái gì? Cậu đã làm gì Ma Kết nhà tôi rồi nên mới hoảng sợ như thế?"

Bạch Dương thì không đủ kiên nhẫn để từ tốn mình hỏi bạn trả lời, anh điên tiết sấn tới trước mặt nhỏ lớp A1, cất cao giọng - "Cậu là người đã phá hỏng trang phục của Ma Kết, là người đã chơi xấu hạ nhục Ma Kết trước mặt mọi người đúng không hả?! Là cậu đúng chứ?!"

"Ơ, không...không..."

"Không phải cậu thì ai hả?!" - Anh vì cơn tức giận lấn át mà cứ liên tục tấn công người trước mặt - "Tôi đã tận mắt chứng kiến khi cậu xong phần biểu diễn rồi mà vẫn chưa trở về vị trí đứng của mình. Cậu cứ me me ngay sát gần chỗ của Kết, không phải có ý chơi xấu thì là gì hả? THÌ LÀ LÀM SAO HẢ?!"

"Hu hu, tôi, tôi...không phải tôi..."

Cô gái hứng chịu sự bùng phát của thằng cừu sợ đến mức phải bật khóc nức nở. Bạch Dương không thích nhì nhằng dai dẳng không rõ ràng nên ngay lúc này đây anh thật sự rất dễ nổi nóng, sợ rằng thằng này lát nữa sẽ cọc đến múc người nên Kim Ngưu với Song Tử phải lao vào kéo nó ra sau. Nữ sinh A7 không quản hình tượng gì nữa, nhỏ hoảng loạn khóc nấc lên trước mặt mọi người. Nước mắt hòa lẫn cùng mớ son phấn trang điểm được chùi qua loa làm khuôn mặt xinh đẹp chỉ trong chốc lát trở nên lem luốc nhợt nhạt đi hẳn. Trong cơn tức tưởi nhỏ thú nhận rằng bản thân mình đúng là có chơi xấu giẫm đạp lên đuôi váy của Ma Kết. Tất cả xuất phát từ sự ganh tị ghen ghét con dê vì cô được ưu ái cho cái vị trí center ở màn chào sân. Vai trò ấy lẽ ra ban đầy là thuộc về nhỏ, nhưng cô xuất hiện và cướp mất đi, đã thế từ sau lúc đó mọi ánh nhìn và sự ngưỡng mộ đều đổ dồn vào cô. Nhỏ thật sự thấy ganh tị nên mới sinh ra cảm giác muốn làm gì đó cho bõ cơn ghét. Trên hết là nhỏ cũng không dám làm gì quá quắt, quá lộ liễu trên sân khấu ngoài việc cố tình đạp lên váy ngăn không cho Nữ sinh A1 bước tiếp. Chỉ có vậy thôi.

"Tôi, tôi thật sự không biết mình làm như vậy sẽ khiến váy của Ma Kết tuột xuống... Tôi thề là tôi không hề biết, cũng không hề trực tiếp đụng tay vào trang phục của cậu ấy. Tôi thề, tôi không có làm..." - Nữ sinh A7 thú nhận xong thì tiếp tục bưng mặt khóc hu hu - "Tôi xin lỗi, tôi không hề có ý muốn làm nhục cậu trước mọi người... Tôi xin lỗi, thành thực xin lỗi..."

Cả đám khó xử nhìn nhau, hoàn toàn bị lời nói và biểu cảm của cô gái trước mặt làm cho thuyết phục. Có vẻ là cậu ta không hề biết gì đến cái vụ sự cố liên quan đến trang phục cả. Nếu không thì cậu ta đã chẳng hốt hoảng và kêu gào minh oan đến thảm thương như này rồi. Từ lúc chưa đến cho tới lúc đối chất như bây giờ, nhỏ hành động y như là một người không hề liên can. Chỉ trừ cái việc nhỏ đã thừa nhận rằng mình đã giẫm vào váy của Ma Kết. Thế nên tụi cô hồn tạm để nhỏ rời đi, không phải là người chủ mưu thì giữ lại làm chi, chỉ thêm mất thời gian của đôi bên.

"Vậy là không phải..." - Thiên Bình thở hắt ra.

"Ừa, vẫn chưa tìm ra người trực tiếp!"

Lớp phó chậc một tiếng, rắc rối cứ đến vào lúc người ta đang bận rộn. Trại xuân mà hơn cả bị deadline dí, hết chuyện này rồi đến chuyện nọ không thể yên ổn. Bên ngoài vẫn diễn ra theo đúng lịch trình hoạt động, đã qua một cách chớp nhoáng rồi nhưng Nữ sinh A1 vẫn bị đánh vào thang điểm chấm là có lỗi trang phục, bị thiếu chuyên nghiệp khi trình diễn. Ma Kết vẫn còn tư cách để thi tiếp nếu như có trang phục khác thay thế, song Bạch Dương vẫn chưa nguôi ngoai cơn tức giận khi thủ phạm chơi bẩn vẫn còn hả hê ở đâu đó chưa hề lộ diện.

"Kết vẫn còn bộ khác để thay chứ?" - Này là Nhân Mã lên tiếng hỏi Song Ngư. Nếu vẫn có trang phục khác thay thế, nó sẽ tìm cách nói lại với người bên ban tổ chức để con dê có cơ hội được lên catwalk thêm lần nữa bù lại cho sơ suất vừa rồi nên bị lỡ. Nhét cô vào với tốp cuối của dàn Nữ sinh chắc có lẽ cũng không gây ảnh hưởng gì lớn đâu.

Thật ra nếu ban đầu không có đem dự phòng giống như này mà xảy ra sự cố thì Nữ sinh lớp nó chỉ có hai hướng đi. Một là chấp nhận mất điểm phần catwalk, hai là muốn thi thì phải diện bộ áo dài đã đem sẵn. Nhưng mừng vì không phải sử dụng một trong hai phương án nào cả, con cá gật đầu nói rằng vẫn còn một bộ dư. Dù không hỏi thì ai ai cũng tự động hiểu rằng phải kiếm cho ra được kẻ chủ mưu đứng đằng sau. Chỉ là bây giờ thời gian có hơi gấp rút, mà lát nữa thì cũng đến lượt Thiên Yết phải lên trình diễn rồi.

"Ma Kết, cậu vẫn lên thi tiếp được chứ?" - Con cá cất tiếng hỏi. Dù là quần áo có sẵn để thay thế, tuy nhiên mọi người vẫn muốn tôn trọng ý kiến của người đi thi là con dê đây. Tụi nó sợ rằng cô bị sốc, nên nếu giờ vẫn còn có bị khủng hoảng mà từ chối thi thì tụi nó vẫn phải chấp nhận, không hề có ý cưỡng ép.

"Đương nhiên là tớ phải thi tiếp rồi! Đâu thể nào bỏ cuộc để cho ai đó có cơ hội vui mừng vì chuyện xấu mình làm ra được chứ!" - Nàng Nữ sinh cong cong khóe môi kiên cường trả lời, đối diện với nhiều cặp mắt vì nghĩ cho mình mà họ có kha khá sự âu lo ẩn hiện trên khuôn mặt. Và cô đã thành công đập tan được hết những trăn trở trong lòng của tụi bạn, cả đám thở phào với quyết định của cô. Thật sự rất mừng rỡ.

Ma Kết của bây giờ khác xưa nhiều lắm. Trước kia luôn là người không biết hơn thua và luôn chấp nhận với những thứ mình đang có, dù là kết quả nó chẳng hề khiến mình vui vẻ nổi. Bỗng nhiên khi được vào tập thể này, được tiếp xúc với mấy đứa bạn như tụi A1 đây và luôn được bạn bè tiếp sức, cô đã hoàn toàn thay đổi. Thay vì cứ phải hèn nhát để bản thân lùi dần về phía sau, cô đã từng nghĩ làm như thế sẽ khiến mọi thứ tệ hơn, tiêu cực hơn là phải đi tiếp. Giờ đây cô đã học được cách mạnh mẽ bước tiếp dù cho mọi chuyện có tệ hại ra sao. Giờ đây cô cũng đã biết được dù là khó khăn gấp bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn sẽ có cách giải quyết. Kết quả sẽ thật sự thay đổi khi mà bạn thật sự muốn đứng lên thay đổi và làm chủ nó.

"Thế thì ổn rồi!" - Song Ngư vui vẻ gật đầu, chỉ tay vào trong mà đề nghị - "Vào đây tớ chỉnh sửa lại cho cậu. Lần này chúng ta nhất định phải tỏa sáng hơn cả lúc ban đầu!!"

Có vẻ mọi thứ đã dần được giải quyết, bầu không khí nhẹ nhàng hẳn ra. Những đứa còn lại không có nhiệm vụ nhanh chóng chạy ra sân trường, Thiên Yết với Cự Giải cũng phải trở về phòng để chuẩn bị cho màn trình diễn kế tiếp của Miss. Con cá đã trở về phòng trước, nó cần phải ủi lại bộ đầm mới một cách thẳng thớm. Mọi người không còn ở lại đây nữa, chỉ còn mỗi mình Bạch Dương vì lo nên nán lại. Ma Kết cũng hiểu người thương đang có tâm tư nặng nề gì trong lòng. Cô cũng hiểu rằng nếu ban nãy không có anh ở trên sân khấu thì cô sẽ ra làm sao, lẽ nào cứ bất động mãi trên đấy trong tình trạng thật xấu hổ? Ai là ai chứ nếu là nàng dê thì dám lắm đó. Cứ hỏi thế làm sao mà anh người yêu đây không lo cho được, lớn tháng tuổi hơn thôi chứ vẫn còn em bé lắm. Vẫn chỉ là em bé mà thằng cừu hứng như hứng hoa không dám để cho bất cứ ai làm tổn thương được hết.

"Đừng có gượng ép bản thân!" - Nói một câu không đầu không đuôi như vậy để làm chi, lại còn trưng cái bộ mặt thảm thương như chú cún bị bỏ rơi nữa cơ. Rồi ai làm như thế, Kết đã cho Dương làm đâu mà Dương dám làm vậy hả??

"Chị không có gượng ép gì hết, chị ổn mà!" - Vỗ nhẹ vào mu bàn tay đang siết lấy vạt áo không cho mình bước đi, cô khẽ khàng nói.

"Ổn mà đứng đực ra cả buổi trên đấy chả động đậy được. Ổn mà mặt mũi xanh lè rơi nước mắt ở trên đó. Ổn mà nếu tôi đây không có xách đem về thì chắc định cho cả thế giới này thấy được body của chị luôn rồi." - Giọng ai đó sặc mùi thuốc súng, Bạch Dương bĩu môi chu mỏ liệt kê - "Tất cả những thứ ấy với chị đều là ổn, vậy thì nhìn thấy cảnh đó tim tôi muốn rớt ra ngoài thì có gọi là ổn hay không?"

"Chị xin lỗi... Nhưng đó là sự cố mà, và đâu ai biết trước được."

Thằng cừu buông áo của người thương ra rồi vội vã ôm cô vào lòng. Đôi cánh tay của anh thật mạnh mẽ siết chặt lấy thân thể cô, người ở phía sau lưng ghì chặt lắm, đến độ mà cô có thể cảm tưởng rằng anh như muốn khảm cả người cô hợp thành một nhất cùng anh luôn rồi. Bạch Dương gục đầu vào một bên vai của Ma Kết, thì thầm điều gì đó mà cô hiểu rằng anh vì lo âu chuyện như thế sẽ xảy ra nữa nên mới biến anh thành ông già lắm điều giống bây giờ.

"Không cần thi thố cũng đã trở thành người con gái đẹp nhất trong lòng anh rồi mà..."

Người ấy lẩm bẩm, rồi bàn tay người ấy đang đặt ở eo cô dần lần mò lên phía trên. Bàn tay to đầy khớp xương ấy chạm nhẹ vào đôi gò bồng đảo mềm mại thu hút của người con gái trong lòng. Ma Kết giật mình vì hành động của anh, thân hình run lên nhè nhẹ. Người yêu bồ bịch nhà ai mà hư hỏng quá, chẳng biết học đâu ra cái thói cơ hội thế này. Vậy mà có ai đó cứ bảo rằng cừu non lắm, trai tơ lắm. Ấy thế nhưng từng cử chỉ hay là cái vuốt ve âu yếm của anh đặt trên da thịt cô, lướt chạm đến đâu là cảm thấy tê rần đến đó. Hệt như có dòng điện chạy qua, khiến con người giật nảy mình khi bị chạm... Nhưng cũng làm cho cơn đê mê ngập tràn, thèm khát được vuốt ve nhiều hơn thế nữa.

"Dương... Anh hư quá!!" - Chân tay cô như bủn rủn sau những hành động thân mật ấy của anh. Thật rất lâu sau đó mới nghe được giọng nói của nàng dê thốt lên. Rõ ràng là đang tức giận lắm, cơ mà hơi hướng vang lên không khác nào là đang làm nũng. Ngọt ngào như đường mật rót vào tim anh.

"Ai là người hư? Bé mới là người hư đó! Em bé mà không chịu nghe lời daddy thì chính là em bé hư." - Bàn tay xấu xa ấy lại được nước làm tới, hết chạm chỗ này rồi lại sờ chỗ kia. Làm chuyện xấu nhưng cái mặt vẫn tỉnh queo là không biết học hỏi từ ai, thằng cừu miệng lưỡi lươn lẹo chả hề biết điểm dừng - "Em bé mà hư quá là daddy không thèm nuôi em nữa đâu đấy nhé!"

Ma Kết chịu không nổi nữa mà phải vùng ra khỏi người của Bạch Dương. Lần đầu tiên bị trêu ghẹo đến thế mà còn cam chịu ở lại thì chỉ có chết mất thôi. Cô ôm hai má đỏ hây hây chạy đi mất dạng, bỏ lại người con trai hư thúi cứ đứng nở nụ cười xảo trá. Ôi trời ơi, thật là đáng ghét quá đi mà!!

Nữ sinh của A1 được phép trở lại trường đua sau sự cố trang phục. Sự việc xấu hổ là thế, tuy nhiên màn trở lại của Ma Kết còn đặc biệt hơn cả lúc đầu. Nàng dê vẫn trong bộ đầm đỏ rực rỡ nhưng kiểu cách đổi mới khác với bộ cũ bước lên sân khấu, ai ai cũng phải hò hét lên trầm trồ như đám ong vỡ tổ. Chiếc đầm mới có lẽ là đẹp hơn, lộng lẫy hơn và quyến rũ hơn rất nhiều khi để lộ ra cặp chân thon trắng mịn của cô. Và lần này không bị ai phá đám hay chơi xấu, Nữ sinh A1 thoải mái và tự tin bước đi, hoàn toàn không để tâm đến sự cố xấu hổ lúc đầu, cô thể hiện hết mình, khoe ra các nét đẹp nhất, những đường cong chuẩn không cần chỉnh. Bạn trai mặc vest nào đó trên sân khấu ngẩn tò te mãi, ngáo ngơ không khác nào bò đeo nơ ngắm nhìn người con gái nổi bật ấy. Thế mà lúc nãy còn kì kèo không muốn cho người ta lên thi, giờ thì hay rồi đó.

Hừ hừ, cừu à, mau ngậm mồm lại kẻo nước miếng chảy ra ròng ròng đấy nhé!

Nữ sinh biểu diễn xong thì sẽ có thêm vài tiết mục nhảy hiện đại nữa mới đến lượt thi của Miss. Trong lúc chờ đợi đến phần thi của mình, dàn Miss cùng đội trang điểm lại tất tả chạy đôn chạy đáo chuẩn bị. Khác với bên Nữ sinh, trang phục dự thi của Miss Zodiac là áo dài đi kèm với chiếc khăn đóng. Chưa biết thắng thua thể nào cơ mà tiền đổ ra cho mớ đồ đi thi nhắc đến là buốt nhói hết cả lòng luôn. Nào là tiền mua vải, tiền công may áo, chưa kể là tính thêm mấy thứ lặt vặt bên lề nữa là dồn thành một đống. Cự Giải liếc nhìn tấm rèm xanh đang che kín con người nào đó ở trong, tên đó mà không đậu là cô đem ra pháp trường bắn bỏ ngay.

"Còn không mau đưa áo dài đây cho tôi mặc?" - Thiên Yết mới mặc được cái quần, thò đầu ra bên ngoài kêu gọi hồn con người đang giữa chiếc áo dài mà thơ thẩn cho thần trí bay đâu mất tiêu.

"Tôi đang kiểm tra xem coi quần áo của cậu có bị vấn đề gì hay không." - Con cua trả lời.

Trùm trường giật phăng thứ mềm mềm màu xanh ngọc ở trên tay con cùng bàn, hắn mạnh mẽ kéo rèm lại. Vừa mặc áo hắn vừa nói - "Xời ạ, lo vớ lo vẩn, Thiên Yết này mà phải đi sợ mấy trò hèn hạ ấy hay sao?!"

"Á à, thế là không lo lắng thật luôn? Kể cả việc cậu sẽ bất chợt bị trần truồng trước mặt thiên hạ?"

"Ăn nói xà lơ!! Thiên hạ tuổi gì mà có thể thấy được bo đì trần trụi đẹp như tượng tạc của tôi!!"

Hắn hoàn thành việc mặc đồ của mình trong vòng một nốt nhạc, kéo rèm quay lưng ra để cho con cùng bàn giúp mình kéo khóa áo lên. Con cua vẫn đang nghĩ suy về chuyện của Ma Kết, sợ rằng tên này cũng bị ảnh hưởng. Nhưng thấy thái độ dửng dưng bất cần của thằng cùng bàn, cô nhịn không được mà thử nói khích hắn một vài câu. Có ai ngờ được rằng thân ảnh to cao trong bộ áo dài thướt tha màu xanh ngọc mang kiểu cách của phái nữ đang nheo mắt lại nhìn cô. Thiên Yết dùng ngón tay nâng khuôn mặt của Cự Giải lên, hắn liếm môi đầy vẻ yêu nghiệt và cợt nhả nói - "Nhưng được trần truồng trước mặt cậu đây thì tôi không có ngại đâu cô gái ạ ~"

"..."

Ai thấy đổ đứ đừ vì câu thả bả của tên này thì cứ việc tiếp tục. Con cua đen mặt cầm ngón tay của hắn ngoạm cho một phát. Riết rồi thấy cô dễ dãi quá nên cứ thô thiển mãi thôi! Cô tức cái mình nhét hắn ngồi xuống ghế, tay vớ lấy bộ tóc giả để trên bàn đặt lên đầu hắn sau khi đã bọc cố định lại đám tóc thật. Vì phải gắn chiếc khăn đóng to kềnh lên nữa nên phải mất kha khá thời gian để dùng kẹp cố định nó nằm yên trên đầu. Con cua lẩm nhẩm vài câu đe dọa, cậu có lên trển bung lụa cỡ nào thì cũng nên biết đường tém lại. Chứ sung sức quá rớt cái này xuống thì đi bán sắc bán thân gì đó để mua trả lại, thứ này cũng chỉ là đồ đi thuê thôi nên liệu hồn giữ cho kĩ. Chấn chỉnh phần trên mất cả một mớ thì giờ mà quên mất là hắn chưa có mang giày vào. Thân mình cồng kềnh không thích hợp cho việc cúi lên cúi xuống, thằng Miss buộc phải ngồi yên trên ghế nhờ đến sự giúp đỡ của con "vú em" giúp mình mang đôi cao gót vào chân.

Giày là đo đúng cỡ của Thiên Yết rồi nhưng lúc Cự Giải mang vào hẳn hoi cho hắn rồi thì tên khùng ấy lại bắt đầu làm trò con bò. Hắn hai tay ôm lấy má, lúc lắc đôi chân vừa được mang giày cao gót trước mặt của nhỏ cùng bàn, người hiện đang quỳ một bên gối giống như hoàng tử đang thử giày cho cho công chúa. Cảnh tượng lúc bấy giờ phải nói là dù cho có hông hợp lí lắm nhưng cứ hài lòng là được. Tiếng của trùm trường vui vẻ reo lên - "Ôi ôi, em đi vừa giày rồi nè! Vậy là em có thể được gả đi rước về rồi có đúng hay không??"

"Hông bé ơi, về với đội chị mà chị thấy ưng thì chị đem đi bán liền á. Cỡ em đây ngon cơm thế này thì có nhiều anh muốn hốt lắm đó. Cần hông thì chị kiếm mối cho em nhé? Trai thơm trai đẹp chị bán chứ chị không xài!"

"..." - Đệt cụ tổ nhà nó!!

Trùm trường tức tím cả người nhưng không nói không rằng, chỉ nhẹ nhàng giơ ngón giữa có đính móng giả kiểu cách công phu mà dí sát vào mặt nhỏ cùng bàn với mình. Con cua nhìn thái độ hằn học của hắn lại phá lên cười, ôi thôi đừng trưng ra mấy cái biểu cảm như thế vì làm vậy chỉ khiến tôi muốn hành hạ cậu nhiều hơn thôi. Cười đùa chán chê, Cự Giải chống người đứng lên trở lại, với ý định sẽ xếp gọn lại mớ đồ trang điểm lộn xộn, bàn tay cô bỗng nhiên bị ai đó nắm lấy. Quá quen với sự đụng chạm này, con cua không vội mắng chửi hắn như những ngày đầu, cô chỉ đơn giản hỏi rằng hắn muốn gì.

"Tôi muốn hỏi cậu một lần nữa, chúng ta không thể yêu đương với nhau được sao?"

.

.

.

100 ★ để mở khóa nốt phần còn lại trong group kín nha cả nhà iuuu ♥

End 100.01
#written by Kangu (kaka) か か ~


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật