[Fanfic Exo][Fictional girl Exo] Chuyện tình Nấm Sào

Ngoại Truyện: Nhật ký hạnh phúc.



(Cảnh báo ngoại truyện này có rất nhiều cảnh hôn anh em đọc nhớ cẩn thận!!!!! Cảnh báo hết, mời đọc truyện. ^^)

Mùa xuân ba năm sau....- Trời đẹp nắng nhẹ.....

Cuối cùng sau ba năm kể từ khi Chanyeol cầu hôn, giờ tôi đã tốt nghiệp đại học và ra trường với công ăn việc làm ổn định, dĩ nhiên ba năm qua rồi tôi làm sao có thể để anh đợi lâu thêm nữa, đến lúc lên xe hoa rồi haha...

Sau tấm rèm trắng len lỏi vài tia nắng óng ánh phớt nhẹ như mật ong, tôi ngồi trên chiếc ghế sofa văng màu vàng nhẹ nhìn khung cảnh bên ngoài tấm kính trong suốt, một khuôn viên đầy hoa đang được chiếu rọi và tỏa sáng dưới ánh mặt trời, có lẽ ngày hôm nay tôi cũng sẽ như vậy, bởi lẽ nó là ngày trọng đại nhất cuộc đời tôi mà. Trong lòng từ hôm qua đến giờ tôi đều rất lo lắng và hồi hộp, đến tận lúc này cái cảm giác ấy vẫn chẳng đỡ đi chút nào, tôi nâng nhẹ vạt váy dài bồng bềnh màu trắng của mình và đứng lên, bắt đầu đi đi lại lại để bớt hồi hộp.

_ Không biết hôm nay sẽ như thế nào đây, ai shhh!!!!! Sao mình chẳng bớt run chút nào vậy._ Tôi giậm nhẹ chân._ Không được, mình phải thật bình tĩnh._Bắt đầu làm động tác hít vào thở ra trấn tĩnh tinh thần, vừa thở xong thì Yuri đã từ ngoài xông vào phòng tôi.

_ Yah! Sao cậu cứ đi lại lung tung thế, sắp đến giờ rồi đấy, đừng lo rồi nhăn nhó mặt mày nữa, cô dâu thì nhất định phải xinh đẹp chứ, qua đây mình xem nào._ Nó đi tới kéo tay tôi ngồi xuống ghế, chỉnh lại một chút chiếc mạng che mặt được gài phía sau mái tóc được vấn gọn bồng bềnh. 

Yuri chỉnh xong tôi liền xoay người về phía nó.

_ Mình vẫn thấy hồi hộp quá, không biết sẽ như thế nào nữa???_ Tôi vừa nói vừa bĩu môi, tay nghịch ngợm chiếc váy.

_ Này giãn cơ mặt của cậu ra đi, hôm nay cậu xinh nhất rồi, ngày trọng đại thì không thể tự làm xấu bản thân đâu, đừng lo lắng nữa, hạnh phúc đang chờ cậu ngoài kia đó._ Nó vỗ nhẹ vào tay tôi mỉm cười rạng rỡ, được một chút thì Dani đi vào.

_ Này! Hoa cưới của cậu đấy cầm lấy._ Tôi ngước lên đón lấy bó hoa từ tay Dani, là một bó hoa mẫu đơn màu hồng xen thêm một số loại hoa khác màu vàng cam nhẹ, nhìn khá đáng yêu.( mình không miêu tả được cụ thể lắm nhưng hoa như ở trong ảnh đó).

_ Cảm ơn nha, làm phiền cậu rồi!_ Tôi nhìn nó cảm kích.

_ Có gì đâu mà làm phiền??? Bạn bè giúp nhau là chuyện đương nhiên rồi._ Nó liếc tôi tỏ vẻ không vừa ý.

_ Thì tại mình mới chia rẽ đôi uyên ương nhà cậu mà, nếu mình không nhờ cậu giúp thì chắc giờ này cậu với D.O. vẫn đang tình cảm thắm thiết ở ngoài kia rồi còn gì nữa._ Mặt tôi có chút giảo hoạt.

_ Haizz !!!!!!!!!thật hết nói nổi mà, chuyện gì cũng có thể bị cậu đem ra nói được, nể tình hôm nay lễ cưới của cậu nên mình sẽ không động tay động chân đấy.

_ Vâng! vâng! Cảm ơn ạ!_ Tôi gật gật đầu, cười nói nhiều với hai đứa bạn thân cũng khiến mặt hồ trong lòng tôi bớt gợn sóng.

_ Sao đỡ căng thẳng rồi chứ??? _ Yuri ngồi bên cạnh hỏi tôi.

_ Bớt nhiều rồi._ Tôi cười rạng rỡ.

_ Vậy chuẩn bị thôi, đến giờ chiến đấu rồi._ Yuri huých nhẹ vai tôi ánh mắt linh hoạt, Dani đứng cạnh cũng cười hùa theo.

_ Dĩ nhiên rồi, đây là trận chiến cuối cùng của mình rồi đây, anh à em tới đây!!!!!!_ Ánh mắt tôi nhắm thẳm ra cửa, đôi mắt hơi nhíu lại như thể đằng sau cánh cửa kia chính là mục tiêu bị tôi thâu tóm, giọng điệu hết sức hùng hổ, tôi giữ chặt bó hoa cưới nhấc váy đứng dậy._ Đi thôi._ Tôi nói với hai đứa nó rồi chúng tôi cùng nhau bước ra khỏi cửa.

Ở bên ngoài.....

Chanyeol đi đi lại lại cũng phải mấy phút đồng hồ, sắc mặt vừa lo vừa hóng, cứ một chút lại nhìn ra lối đi vào.

_ Anh à, làm ơn đi ít thôi, từ nãy lượn qua lượn lại, em nhìn cũng đủ tróng mặt rồi, chỉ là đợi cô dâu thôi mà._ Sehun lười biếng khoác tay trước ngực tựa vào bức tường phía sau kêu than không hài lòng.

_ Ây gu!!!!!! Tâm trạng người ta sắp cưới nó thế, người chưa từng trải như em làm sao mà hiểu được???D.O. nói Sehun, rồi lại liếc một cái sang Chanyeol.

_ Nhưng mà thực sự mình không ngừng đi được._ Chanyeol giờ mới dừng lại, nhưng nét mặt vẫn chẳng thay đồi.

_ Làm ơn đi càng những lúc thế này thì càng phải bình tĩnh, cậu đâu phải gái về nhà chồng đâu mà phải lo nhiều vậy chứ!_ Baekhyun từ đằng sau đi tới vỗ vai anh trấn an, mấy người còn lại nghe được câu nói ấy đều bụm miệng cười.

_ Được rồi, mình sẽ bình tĩnh lại._ Chanyeol thở phào, chỉnh trang lại vạt áo suit, vừa đúng lúc tới giờ, mọi người về chỗ của mình, lễ cưới chuẩn bị bắt đầu.

.....................

Từ phía ngoài , trên nền cỏ xanh, tôi bước vào lễ đường của mình với chiếc váy cô dâu trễ vai màu trắng thêu họa tiết hoa ren chạy dài tới hết phần đuôi váy trùm lên cả nền cỏ xanh, mái tóc nâu được vấn gọn với vài bông hoa mẫu đơn hồng nhẹ cài phía sau tóc, tay cầm bó hoa cô dâu tôi mỉm cười rạng rỡ bước vào lễ đường dưới ánh nắng nhẹ chiếu lên từng dải lụa trắng khẽ rung động, con đường trải đầy hoa dẫn lối cho tôi đến với định mệnh của đời mình. Trước mặt tôi là chàng trai với bộ suit màu đen, bờ vai rộng, khuôn mặt  ấy còn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời đang chờ đợi để nắm lấy tay tôi dưới vòm lớn.

Bước đến bên anh một khoảng cách thật gần, đôi bàn tay ấy nắm lấy tay tôi.

_ Từ giờ em là của anh rồi, có muốn chạy cũng không còn cơ hội nữa đâu đấy!_ Anh vờ dọa nạt, nhưng ánh mắt sáng lấp lánh.

_ Ai nói là em sẽ chạy chứ? Dù có hàng trăm hàng vạn lần nữa thì người em cưới cũng chỉ có anh thôi, cho nên anh có thể chạy ngay bây giờ nếu muốn, bằng không sau này có hối hận cũng không kịp đâu._ Tôi hất hàm không chịu thua.

_ Có chết cũng không hối hận! Hứa cho em một đời hạnh phúc._ Anh nhìn sâu vào đôi mắt tôi, từng câu từng chữ nói ra đều rõ mồn một.

Hai ánh mắt giao nhau giữa nền hoa màu hồng vàng mơ màng. Tôi choàng lấy cổ anh , trao một nụ hôn say đắm hết mình, trong lòng ngập tràn hạnh phúc, bờ môi anh mềm mại, hơi thở ấm áp khiến trái tim tôi càng thêm loạn nhịp, chẳng đẻ tôi kiễng chân lâu, anh hơi cúi người đôi tay ôm siết lấy vòng eo như muốn nhấc bổng tôi lên, nhưng rồi anh không làm thế, hai cánh môi tách rời nhau, dần dần dịch ra , tôi ngước mắt lên nhìn anh, bên cạnh là tiếng hò reo của mọi người.

_ Anh hứa rồi đấy, nhưng hứa không thì chưa đủ đâu, phải có vật bảo đảm chứ!_ Khuôn mặt tôi lộ rõ nét lanh lợi có chút nũng nịu.

_ Đương nhiên là có rồi!_ Anh đưa tay qua tai tôi rồi chẳng biết từ đâu lấy ra chiếc hộp nhung nhỏ màu babyblue đưa tới trước mặt, bên trong là một cặp nhẫn cưới một lớn một nhỏ. Nâng nhẹ bàn tay tôi, anh luồn chiếc nhẫn vào ngón áp út, tôi cũng đeo lại cho anh chiếc nhẫn còn lại, hai chiếc nhẫn trên tay chúng tôi sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

_ Từ giờ nó sẽ là vật bảo đảm cho lời hứa của anh, hứa yêu chỉ mình em, hứa không làm em buồn, hứa luôn làm em cười mỗi ngày, chăm sóc, bảo vệ em, không để em lo lắng.

_ Dù cho anh không thể làm trọn vẹn lời hứa của mình, dù cho không có sự bảo đảm này thì mãi mãi em cũng sẽ ở bên anh, người luôn ở bên cạnh làm em vui mỗi lúc em buồn, quan tâm chăm sóc mỗi lúc em ốm, làm tất cả mọi thứ vì em. Anh chính là người tốt nhất trong nhưng người tốt đó, vậy nên đứng nói gì nữa, bởi vì cả em và anh đều không thể chạy thoát khỏi đối phương nữa rồi.

Sau đám cưới, chúng tôi dọn tới một căn hộ để thuận lợi hơn cho công việc của cả hai đứa, dọn dẹp nhà cửa lâu lâu cũng mất hơn một tuần cuối cùng cũng xong xuôi. Có nhà riêng xong việc lui tới của mọi người cũng thường xuyên hơn. Nói một chút về tình hình mấy bạn trẻ còn lại thì...... Hmmm!!!!! EXO thì dĩ nhiên ngày càng nổi tiếng rồi, Yuri mới làm quen được với một anh chàng, Alex và Hana thì hôm nào cũng tranh cãi nhau, cậu ấy sau khi debut xem ra lại nổi nhất nhóm rồi, còn về cặp vợ chồng nhà Dani với D.O. thì để nói sau nha, hai người đó thật hết sức chịu nổi mà....

Buổi sáng Chủ nhật, tôi mơ màng mở mắt trong vòng tay cùng hơi thở ấm áp phả qua tai của Chanyeol, người con trai vẫn đang ngủ say ôm tôi từ phía sau. Tôi nhẹ nhàng cựa quậy, định bước ra khỏi giường nhưng lại vô tình đánh thức người bên cạnh, vòng tay lại càng được siết chặt hơn, anh dụi đầu vào hốc vai tôi.

_ Vợ à!!! Em nằm yên đi._ Chất giọng trầm nhưng vẫn còn ngái ngủ của anh vang lên làm tôi mỉm cười.

_ Anh à muộn rồi, mặt trời chạm đến mông rồi đó, còn không định dậy sao???

_ Nhưng hôm nay là chủ nhật mà!!!

_ Em biết chứ!!!

_ Vậy ngủ thêm chút nữa đi._ Anh choàng dậy, lật thân người tôi lại nằm lọt thỏm dưới thân thể anh.

_ Nhưng mà em đói rồi._ Tôi lại dùng vẻ mặt nhõng nhẽo nhìn anh._ Bây giờ em sẽ ra làm đồ ăn, sau đó một lúc nữa chúng ta ăn cùng nhau nhé!!!!_ Ánh mắt tôi cầu khẩn.

_ Được rồi, tha cho em đó._ Mặt anh có chút tiếc nuối tôi liền đặt tay lên vai anh lấy chỗ bám, đặt lên đôi môi hồng hào của anh một chiếc hôn nhẹ nhàng, khuôn mặt tiếc nuối ấy liền đổi lại thành khuôn mặt hạnh phúc thỏa mãn.

_ Ngoan quá, đợi em nhé!!!

_ Ừm!!!!!!_ Anh rời khỏi thân người tôi , trở về vị trí nằm nghiêng trên giường, tay chống đầu, cứ thế nhìn tôi ngồi dậy rời khỏi tấm chăn màu trắng từ từ bước ra ngoài cửa.
Một lúc sau, tôi đứng trong bếp chuẩn bị các thứ gần xong thì một hơi ấm từ phía sau truyền tới, Chanyeol tựa cằm vào vai tôi vòng tay ôm eo từ phía sau.
_ Anh đói rồi vợ ơi!_ Chanyeol nũng nịu như đứa trẻ chẳng chịu rời tôi nửa bước.
_ Sắp xong rồi, anh ra bàn đợi đi, không được nhõng nhẽo nữa._ Tôi quay người lại, nét mặt nghiêm nghị. Chanyeol tay rời khỏi người tôi đặt xuống mặt bàn bếp.
_ Cũng được thôi nhưng anh được gì sau khi làm việc đó._ Chanyeol mặt láu lỉnh nhất định là lại đòi hỏi điều kiện này nọ rồi.
_ Biết rồi! _ Sau tiếng biết rồi ấy là nụ hôn anh trao cho tôi, nụ hôn ngọt ngào từ nhẹ nhàng chuyển dần sang nồng cháy không chút e ngại, một tay anh ôm lây eo tôi, kéo sát người tôi vào anh, nụ hôn sâu đến mức khiến tôi cũng mê lịm, nhịp tim đập càng lúc càng nhanh, thân nhiệt cả hai chúng tôi dường như cũng tăng theo nhịp tim của mình, tôi nhẹ nhàng đảy anh ra, vòng tay ấy vẫn giữ chặt lấy eo tôi.

_ Được rồi đó, ra ngoài đợi em đi._ Tôi ra vẻ nghiêm túc nhìn anh, Chanyeol bĩu môi đành buông tôi ra ngoan ngoãn đi tới chiếc bàn ăn ngồi đợi.

Một lúc sau chúng tôi ăn sáng xong liền ra ghế sofa ngồi, vì là ngày nghỉ nên cả hai đứa quyết định ở nhà cả ngày chỉ để lười biếng không làm gì cả thôi, tôi ngồi ở ghế với chiếc điều khiển TV bật phim xem, còn người nào đó thì bận tựa đầu lên đùi tôi nằm chơi game có vẻ rất thoải mái.

.... Tình huống đang xem phim nhìn thấy trai đẹp trong phim.....

_ Oa!!!! Đẹp trai quá đi, người gì mà đáng yêu vậy!_ Tôi bỗng ngồi phấn khích vì nam chính trong phim, nét mặt như sắp bấn loạn đến nơi khiến người bên cạnh đem lòng khó chịu, game đang chơi dở cũng phải ngồi dậy xem cái tên trên TV là cái tên nào. Chanyeol nhìn vào màn hình TV rồi lại quay sang nhìn biểu cảm của tôi, thật sự không cam tâm.

_ Yah!!!! Chồng em đang ngồi đây đó.

_ Ai chả biết là anh đang ngồi đấy chứ!_ Tôi vẫn dán mắt vào xem, tới trả lời cũng chẳng thèm liếc sang nhìn người bên cạnh.

_ Biết!.... Này tên đó đẹp trai tới vậy sao, đến anh em cũng không thèm nhìn luôn._ Thái độ bức súc lên đến gần cực điểm.

_ Vâng! Anh đừng làm loạn nữa sắp tới cảnh hôn rồi._ Anh chồng đẹp zai vẫn bị bơ như thường.

_ Gì?????? Vâng sao?_ Chanyeol bị chọc tức hoàn toàn, ném luôn chiếc Iphone sang bên cạnh không thương tiếc. Khuôn mặt khó ở chính thức được triệu hồi. Anh vươn ngươi ra chỗ tôi, cả thân người che mất chiếc TV, tay anh đập mạnh vào ghế.

_ Ôi giật cả mình!_ Tôi thót tim, ngước lên nhìn, ánh mắt người đối diện cũng đang tóe lửa nhìn tôi, không phải chứ ánh mắt anh ấy như muốn ăn tươi nuốt sống mình đến nơi ấy.

_ Này Shin Gi Rin, cho em trả lời lại lần nữa, anh đẹp trai hơn hay cái tên trên TV đẹp trai hơn.

_ Gì vậy chứ?_ Tôi vẫn tiếp tục nhoẻn miệng cười ngây thơ.

_ Này anh cũng giỏi đóng nam chính lắm đấy._ Mặt anh dí sát vào tôi hơn, thiên chất sắc lang sắp hiện ra mặt tới nơi. 

_ Anh vốn dĩ vẫn luôn là nam chính mà, nam chính duy nhất trong cuộc đời em đó, đám con trai xung quanh dù có đẹp trai tới mấy thì cũng thỉ là diễn viên quần chúng thôi._ Mặt tôi có vẻ hơi thảo mai rồi, nĩnh nọt cũng tiến bộ hơn nữa.

_ Ngày càng biết cách ăn nói rồi đấy nhỉ, giờ còn biết nịnh nọt dẻo mỏ vậy nữa._ Chanyeol véo nhẹ mũi tôi rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng. Sau đó anh đặt bàn tay ấm áp của mình lên má tôi, nâng mặt tôi lên rồi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán, đôi môi đó từ từ hạ xuống gần cánh môi tôi, hơi thở của anh ấm áp có hơi gấp gáp, xích lại gần...

Ting Tong..... Ting tong......_ Chuông cửa bỗng vang lên, mọi thứ đều được ngừng lại trong khoảnh khắc đó.

_ Có chuông cửa, em ra xem ai._ Tôi nhanh chóng tời khỏi ghế ra mở cửa để lại Chanyeol tay vẫn giơ trong không trung mặt đơ ra.

_ Cái tên nào mà tới đúng lúc quá vậy chứ!_ Anh liếc sang cánh tay vẫn đang để không nhìn một chút rồi từ từ hạ xuống, ngồi ôm gối đợi.

Tôi vừa mở cánh cửa ra đã thấy Dani và D.O. đứng trước cửa nhà, tay còn cầm theo giỏ hoa quả.

_Oh! Hai người tới sớm vậy?_ Tôi hơi luống cuống nhìn bọn họ

_ Bọn mình tranh thủ qua thăm hai người, mà vẻ mặt của cậu như thế là sao đây, không phải hai người đang....._ Mặt Dani bắt đầu biến chuyển sang chế độ đen tối.

_ Gì chứ! Đang cái đầu cậu đó, hai người mau vào nhà đi.

Họ vào trong nhà ngồi ở phòng khách với Chanyeol

_ Hôm nay bọn mình mang quà tới cho hai người này._ Dani đây giỏ hoa quả về phía tôi

_ Ồ! Cảm ơn nha, hai người tới cũng đâu cần phải mang cả quà đâu, cũng chẳng phải xa lạ gì mà.

_ Coi như quà chúc mừng nhà mới của hai người đi, dạo này bọn mình bận quá nên bây giờ mới tới được đó.

_ Được rồi! Hai người uống gì không? Cà phê nhé!

_ Mình không uống được cà phê đâu, nên không cần._ Dani xua tay.

_ Sao vậy????? Bình thường cậu vẫn uống mà!_ Bất ngờ nhìn Dani 

_ Dani em ấy....._ D.O. đang định mở lời thì bị Dani chặn mất tiêu.

_ Dạo này bụng dạ mình không được khỏe nên không uống được cà phê thôi.

_ Ồ! Vậy để mình lấy nước táo cho cậu vậy!_ Tôi tươi cười  quay vào trong bếp nhưng mà bắt đầu nghi ngờ. Có gì đó không đúng, tự dưng bụng dạ yếu là sao, con bé này bình thường khỏe lắm mà đâu có kiêng dè cái gì, không lẽ......

Ở ngoài phòng khách.....

_ Yah! Dạo này cuộc sống của hai người thế nào???? _ Chanyeol cười hỏi

_ Sao tự dưng lại hỏi bọn mình, dĩ nhiên là vẫn tốt rồi, câu đó đáng lẽ phải hỏi cậu đấy, vợ chồng mới cưới chắc nhiều chuyện vui lắm._ D.O. chẳng ngần ngại mở lời hỏi vặn lại.

_ Dĩ nhiên là vui rồi, vợ mình đáng yêu vậy mà!

_ Em vào trong bếp xem Gi Rin nha, hai người cứ ở đây tranh cãi đi._ Dani cười tươi rói rồi chạy vào trong với tôi.

_ Yah! Cần mình giúp không?_ Nó vỗ nhẹ vào vai tôi, làm tôi bất ngờ quay về phía sau.

_ Có đó! .... À!..... Có phải là....

_ Chuyện gì?_ Thấy tôi ấp úng nó có vẻ tò mò.

_ Cậu có thai à?????_ Tôi nói nhỏ, nhưng Dani nghe thấy liền đơ luôn mặt ra vì bất ngờ.

_ Sao.... sao ... cậu biết.

_ Biểu hiện của cậu mình còn không biết sao, cậu làm sao mà giấu được mình.

_ Nhưng cậu cũng đừng nói cho ai nhé, mình vẫn chưa muốn nói ra, đợi đến hôm đông đủ mọi người mình sẽ thông báo sau.

_ Được rồi! Mình sẽ giữ bí mật cho cậu.

Sau đó chúng tôi bê đồ uống ra ngoài cho hai người kia.

_ Yah! Sao hai người ở trong đấy lâu vậy?_ Chanyeol phàn nàn

_ Thì bọn em cũng phải tâm sự chứ!_ Dani đặt ly cà phê xuống trước mặt D.O. rồi cầm ly nước tao của mình ngồi xuống cạnh anh

_ Lại nói chuyện gì vậy?_ D.O. choàng tay qua vai Dani hỏi

_ Nói xấu hai người đó!_ Tôi nhấp một ngụm cà phê rồi đặt ly còn lại vào tay Chanyeol.

_ Yah! Em đúng là không muốn sống nữa rồi phải không Lee Dani, em còn dám nói xấu cả anh nữa sao._ D.O.  biết là trò đùa nhưng vẫn cố gắng lợi dụng cơ hội, anh dí sát mặt mình lại rồi nâng cằm nó lên.

 Tôi tựa mình vào người Chanyeol nhìn cảnh tình tứ của bọn họ liền cười tủm tỉm, còn không thèm rời mắt nữa.

_ Yah! Yah! Yah! Hai người kia, ở đây có trẻ con đấy, ân ái gì thì để về nhà đi nhá._ Chanyeol vừa nói vừa lấy tay vòng qua vai rồi bịp mắt tôi lại, ấn đầu tôi tụa vào vai anh không cho nhìn nữa, tôi bực mình liền kéo bàn tay anh đang che mắt tôi xuống.

_ Gì chứ! Em không phải trẻ con đâu nhá.

_ Nhưng đối với anh em vẫn còn bé lắm, xem cảnh ân ái của bọn họ nhỡ em không chịu được thì anh phải làm sao?_ Chanyeol véo nhẹ vào má tôi, hai mắt nhìn không dứt. Tôi liền hất tay anh ra, vơ luôn chiếc gối bên cạnh ném vào người anh làm hai người kia cười như được mùa.

_ Hai người ngày kia qua nhà mình tổ chức tiệc tân gia nha, mình còn mời cả mấy người kia nữa đấy nên là nhớ đi đó.

_ Ồ! Biết rồi, hôm đó mình sẽ tới sớm giúp cậu.

_ Cảm ơn nha!

Chúng tôi ngồi trò truyện với nhau một lúc lâu thì Dani với D.O. mới ra về.

Sáng hôm sau.... Chanyeol trong lúc vẫn còn đang say giấc mộng đẹp trên giường thì tôi từ ngoài cửa xông vào phòng, lật chăn của anh ra.

_ Anh à!!!!! Muộn rồi đó, dậy thôi.

Đáp lại tôi vẫn là con sâu bận ngủ trên giường đó, im thin thít, không thèm nhúc nhích.

_ Chồng yêu à! Dậy đi, anh sặp bị muộn làm mà em cũng thế luôn đó, mau dậy thôi._ Tôi ngồi xuống bên cạnh anh, lay người anh, mà cái con người đó vẫn cứ như vậy, không thèm mở mắt, lại còn dám kéo lại chăn đắp lên người.

_ Anh không chịu dậy đúng không?_ Tôi bực mình liền kéo lại chăn xuống  để lộ ra khuôn mặt của anh, tôi liền giữ hai má Chanyeol, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh. Dĩ nhiên ngay lập tức con người ấy chẳng cần gọi cũng tự động mở mặt, miệng nở nụ cười thỏa mãn.

_ Anh dậy ngay đây. 

Sau đó chúng tôi chuẩn bị mọi thứ, ăn sáng rồi rời khỏi nhà. Chanyeol đèo tôi tới cửa công ty thì dừng xe lại.

_ Chồng à, anh nhớ bảo EXO với anh Kang Sung và chú Jun Jae tới nhà mình vào ngày mai đấy nhé, đừng có quên đó.

_ Anh biết rồi mà!

Tôi tháo dây an toàn đang chuẩn bị xuống xe thì bị Chanyeol kéo tay lại.

_ Còn gì sao?_ Tôi thắc mắc nhìn anh, cái khuôn mặt đó lại tỏ ra vẻ lạnh lùng nữa.

_ Em có chắc là không quên cái gì không?????

_ Mặc dù em hay quên nhưng em chắc chắn là hôm nay không quên gì cả mà._ Tôi khẳng định có vẻ quyết liệt lắm.

_ Thật hả?_ Anh nói xong liền đưa ngón tay lên chỉ vào má  mình.

Biết ngay mà, lúc nào cũng vậy! Tôi liền vươn người sang hôn nhẹ một cái vào má, rồi xuống xe.

_ Em đi đây, tạm biệt!

_ Bye bye!

Hai chúng tôi vẫy tay tạm biệt rồi Chanyeol phóng xe trở về SM.
Buổi trưa hôm đó tôi gọi điện cho Yuri báo về vụ làm cơm tân gia và mới cô ấy tới, sau đó liền đi thẳng đến SM, vốn vừa là để mời luôn Alex và Hana, sau đó thì làm Chanyeol bất ngờ, nên tôi chẳng báo trước gì hết.

Đứng trước cửa phòng tập của Five Rebels, tôi mới đẩy nhẹ cửa một chút thì đã nghe thấy tiếng Hana cả Alex đang cãi nhau ở trong nên lại đứng im không đi vào.

_ Có chuyện gì với hai người này vậy nhỉ tự dưng to tiếng là sao?

_ Yah! Rõ ràng là nhìn mấy cô thực tập sinh đấy còn không rời mắt lấy 1 giây nữa mà còn chối sao?

_ Đã bảo không phải rồi mà, anh chỉ là...

_ Là làm sao, không nói được chứ gì._ Hana nhìn có vẻ rất là tức giận, Alex xem ra đã bị dồn vào đường cùng rồi, tới giải thích cũng không giải thích được nữa. Tôi đứng ngoài mà chỉ biết cười tủm tỉm.Bỗng từ sau lưng, một người nào đó vỗ vai làm tôi giật bắn cả người suýt nữa thì hét lên, nhưng người đó lại lấy tay bịt miệng tôi lại làm tôi hoảng hồn.

_ Suỵt! Là anh này._ Tôi ngước lên nhìn mới biết là Chanyeol, anh cũng lập tức bỏ tay ra.

_ Sao anh lại ở đây vậy?_ Tôi liền quay người về phía anh nói nhỏ.

_ Thế sao em lại đứng đây nghe lén người ta nói chuyện vậy?

_ Không phải, em cũng định đi vào nhưng thấy họ cãi nhau nên em đứng ngoài nghe xem chuyện gì.

_ Cãi nhau sao?_ Chanyeol nhìn tôi với vẻ mặt bất ngờ có chút hào hứng, còn tôi thì gật đầu lia lịa.

_ Mà sao người ta cãi nhau mà anh có vẻ vui thế?

_ Đâu có đâu, cái này người ta gọi là tò mò đó vợ. Xem tiếp đi._ Chanyeol giữ hai vai xoay người tôi lại, cả hai đứa cứ thế lúi húi ngó nghiêng ngoài cửa phòng tập.

..... Trong phòng.....

_ Tại sao em hay nói chống không vậy hả???_ Hana ngồi cạnh mặt vẫn chưa nguôi giận, khoác tay trước ngực không thèm nhìn Alex.

_ Vì là sở thích, với cả tôi hơn tuổi cậu mà, tại sao phải dùng kính ngữ chứ._ Hana mặt lạnh băng quay ra nói. Vừa dứt câu, Alex đã vươn người lại gần đặt một nụ hôn lên môi Hana làm cô tròn mắt vì bất ngờ, cả người không thể phản kháng, cứ ngồi yên như vậy, hơi thở ấm áp của Alex hình như đã làm cơn giận của cô nguôi ngoai đi phần nào, hòa quyện giữa môi và lưỡi, cô như bị mê hoặc hoàn toàn bởi anh, bờ môi ẩm ướt ấy sau đó liền lùi lại dần, Hana mím môi lại, ánh mắt nhìn anh nhưng không dám nhìn thẳng, giọng bắt đầu ngấp ngứ.

_ Đừng..... đừng tưởng như vậy thì tôi sẽ tha thứ nhá!

_ Tùy em thôi! Nhưng em nên bắt đầu gọi anh là Oppa đi._ Alex thỏa mãn với nụ hôn của mình liền liếm môi, nhếch mép cười nham hiểm sau đó thì véo nhẹ má Hana.

_ Không thích!_ Một câu nói đó đã dẫn tới hậu quả khiến tên bên cạnh lại thêm được đà, ngồi xích lại gần, thơm nhẹ vào môi cô thêm lần nữa._ Yah!_ Thơm lần 2._ Tôi..._ Thơm lần 3.

_ Nếu em còn không nghe lời thì sẽ bị hôn tiếp đấy, gọi một tiếng Oppa đi._ Khuôn mặt anh chỉ cách cô vài xen-ti-mét nở nụ cười nham hiểm, đúng kiểu playboy làm Hana đành chịu khuất phục.

_ Oppa!_ Hana nói mà vẫn không cam tâm cho lắm.

_ Ngoan!

Biểu cảm của hai vợ chồng chúng tôi ngoài cửa sau khi chứng kiến hết cảnh hôn từ đầu đến cuối thì chỉ là hành động cắn móng tay mắt tròn xoe không chớp nổi từ đầu đến cuối, sau vì đứng không vững mà nhào luôn vào cánh cửa đánh động đôi tình nhân giật mình quay ra.

_ Hai người.......đứng đó từ lúc nào vậy.

Tôi và Chanyeol chỉ biết gãi đầu cười khì._ Từ lúc hai người cãi nhau đó... hờ hờ!!!!!_ Tôi cười gượng gạo. 

Sau đấy bọn tôi cùng ngồi xuống nói chuyện nhưng biểu cảm của Hana thì vẫn còn hơi ngại chắc do chuyện lúc ban nãy, làm tôi chỉ dám mỉm cười nhẹ.

_ Thực ra, bọn tôi tới đây mời hai người ngày kia tới nhà của chúng tôi dùng cơm tân gia ấy mà, cũng không có chuyện gì lớn đâu, vừa nãy thấy hai người như vậy á, nên tôi mới không vào, xin lỗi nha.

_ Yah! Alex à nhưng cậu trở nên bá đạo như vậy từ bao giờ thế, dậy anh vài chiêu đi._ Chanyeol nhăn nhở hỏi Alex mà còn rất là hồn nhiên nữa, làm Hana ngồi gần đó mặt cũng ửng đỏ cả lên.

_ Không phải sư phụ đang ngồi cạnh anh hay sao, anh có thể hỏi chị ấy mà._ Alex hớn ha hớn hở chỉ vào tôi.

_ Đúng đó, có gì anh có thể hỏi em mà đúng không?_ Tôi khoác vai Chanyeol giọng uy hiếp.

_Ừm! Anh cũng nghĩ vậy._ Chanyeol mím môi cười rồi gật đầu lia lịa không dám phản kháng.

_ Được rồi không làm phiền hai người nữa, bọn tôi về đây, tạm biệt._ Nói xong tôi kéo Chanyeol đứng dậy đi ra ngoài.

..................

.............

.........

Ngày mở tiệc tân gia................. Trên bàn ăn..................

_ Nào nào, cùng chúc mừng đôi vợ chồng có nhà mới nào, cạn ly!!!!!!!!Đúng đó, chúc hai người có nhà mới thì cũng sớm có tin vui, sớm sinh quý tử nha. Chanyeol à! Cậu phải hành động nhanh lên nha.......bla....bla_ Mọi người ai ai cũng náo nhiệt chúc tụng này nọ, trên bàn ăn nếu có thể ngồi cùng họ thì chắc chẳng bao giờ hết chuyện để nói, cũng chẳng bao giờ biết buồn phiền, chúng ta có thể gọi họ là những kẻ lấy cắp nước mắt, vì nếu bạn có khóc chỉ cần ở bên họ thì nước mắt sẽ tự động biến mất. Từ trước tới nay tôi luôn luôn cảm thấy biết ơn vì bản thân có thể gặp được những người tuyệt vời như họ, những người luôn ở bên tôi dù vui hay buồn.

_ Tiện đây mình muốn thông báo luôn một tin với mọi người._ D.O. ánh mắt e dè nhìn mọi người xung quanh.

_ Chuyện gì vậy mau nói đi._ Mọi người nhìn D.O. giục giã ai ai cũng mong chờ không biết chuyện gì. Chắc là muốn công bố luôn đây mà. Tôi nghĩ trong đầu, nét mặt vẫn bình thản như chẳng có chuyện gì.

_ Vợ mình Dani....... có thai rồi.

_ WOW!!!!!!!!!!!!!!!!_ Cả đám người ồ lên ngạc nhiên, ánh mắt kinh ngạc liền luôn với nụ cười sung sướng.

_ Yah!!!!!!! Thật sao!!!!! Phải chúc mừng hai người rồi ha._ Lay đứng lên cầm ly nước cam cụm ly vs D.O.

_ Nhưng anh à, như vậy có phải không phải phép không, sao anh lại vượt mặt chủ nhà thế._ Sehun ngồi cạnh Yuri lại không kiềm được tính tăng động của mình.

_ Đúng rồi đó, chủ nhà cũng không thể chậm chạp thế được chứ, này Park Chanyeol cậu đang làm gì vậy hả._ Mấy người trong EXO sấn xổ vào Chanyeol.

_ Mình làm sao chứ, chạm mà chắc đó mấy tên điên này._ Chanyeol vừa nói vừa vòng tay ra sau khoác vai tôi.

_ Ồ!!!!!!!!!!!!!!!!

Cả căn nhà cứ như vậy râm ran tiếng cười tới tận tối, hết chuyện người này lại tới người kia, họ như lâu ngày không được nói vậy, thật sự là nói nhiều vô vùng, hình như trong mỗi cuộc trò chuyện đó, vợ chồng chúng tôi luôn là nạn nhân bị nhắm tới để tàn sát. Hầy!!!!!!! Thật là khô nhưng bọn mình dễ bị bắt nạt vậy sao.

Mọi người trở về nhà sau khi ăn uống dọn dẹp xong xuôi, vợ chồng chúng tôi cũng mệt mỏi đi vào phòng của mình.

Trên giường..... Tồi nằm tựa lưng vào gối đọc truyện, một lúc sau Chanyeol tắm xong liền vào giường đắp chăn nằm cạnh tôi, vẻ mặt có chút lạ lùng, hình như có chuyện gì đó muốn nói với tôi.

_ Vợ à!

_ Hử!_ Tôi vẫn cắm mặt vào đọc chuyện, không thèm nhìn anh.

_ Anh thấy nhà D.O. hạnh phúc thật đấy, họ lại sắp có con nữa, ít nữa sẽ là một nhà ba người vui vẻ biết bao.

Nghe anh nói xong tôi liền nhíu mày hơi ngước mắt lên rồi lại cụp xuống nhìn cuốn truyện trong tay tiếp tục giở dang trang tiếp theo._ Rồi ý anh là gì?_ Khóe miệng tôi hơi nhếch lên, để lộ ý cười.

_ Hay mình cũng làm một nhà ba người đi._ Chanyeol nghiêng đầu xuống nhìn mặt tôi, lại tiếp tục dùng dáng vẻ nũng nịu để dụ dỗ tôi.

Tôi gập quyển sách trong tay lại để lên chiếc bàn nhỏ  bên cạnh giường rồi ngửng đầu lên quay sang nhìn anh.

_ Anh Park Chanyeol đây có phải thái độ muốn bằng bạn bằng bè không vậy?

_ Hừm!!!!!! Cũng có thể xem là vậy đấy._ Vừa nói dứt câu anh đã kéo chăn chùm kín cả hai chúng tôi.

_ A!!!! Yah!!!!

...............

_ Lần này em chết với anh rồi.

.......

_ Từ từ đã!!!! Anh quên chưa tắt đèn đó....

......... 

(Dĩ nhiên sau đó đèn được tắt đi, còn làm gì thêm thì chị em đọc truyện hãy tự dùng não để tưởng tượng_ Hầy tác giả lại hơi quá đà rồi. :3)

Sáng hôm sau tôi mở mắt từ từ tỉnh dậy, thấy trước mặt là tấm rèm trắng hơi kẽ động, ánh nắng buổi sớm xiên qua tấm rèm thành những vệt vàng chiếu vào căn phòng , bên cạnh là  một luồng hơi ấm kẽ phả vào vai, nhìn lại mới biết tôi đang nằm gọn trong vòng tay của Chanyeol, tôi hơi cựa quậy làm anh tỉnh giấc.

_ Em dậy rồi hả?_ Giọng anh vẫn còn ngái ngủ.

_ Uh

_ Anh vẫn còn buồn ngủ hả?

_ Không, anh chỉ muốn ôm em thôi._ Nói xong anh lại tiếp tục dụi đầu vào vai tôi mắt nhắm nghiền nhưng mồm thì vẫn tiếp tục nói.

_ Em nói xem em thích con gái hay con trai?

Tôi phì cười rồi lật người về phía anh, lúc này Chanyeol mới dậy chống tay lên gối nhìn tôi.

_ Nếu có con thì con trai hay con gái đều được hết.

_ Cũng đúng, nếu là con gái thì sẽ giống em, còn con trai thì sẽ giống anh, như vậy không phải rất đáng yêu sao.

_ Ừm!_ Tôi gật nhẹ đầu, rồi anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán tôi.

......................

Hai tuần sau

.......................

Tôi ở cửa hàng của Yuri cùng Dani, chúng tôi thường gặp nhau vào những dịp cuối tuần để trò chuyện với nhau, vẫn dưới ánh đèn vàng lan tỏa khắp cửa tiệm đó, ba người chúng tôi ngồi ở ghế sofa cùng uống trà, cùng ăn bánh thoáng chốc đã thấy cuộc sống của những bà vợ trung niên về hưu, sớm ngày tụ tập đi uống trà rồi.

Đang nói chuyện với nhau, hai đứa Yuri và Dani đưa li trà lên miệng chưa kịp nhấp đã nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt của hai đứa nó tỏa ra một bầu không khí quái dị, bỗng Dani mở lời.

_ Rin à! Dạo này cậu không sao đó chứ?

Tôi đang chăm chú ăn bánh ngọt liền ngước lên nhìn nó._ Mình vẫn bình thường mà, có sao đâu.

_ Nhưng dạo này cậu ăn nhiêu bất thường luôn đấy, còn ăn toàn đồ ngọt nữa, thật sự là không sao hả?_ Yuri vừa nói vừa từ từ đặt li trà xuống bàn.

_ Uh! Dạo này khẩu vị của mình rất tốt, với cả đồ ngọt có thể làm tâm trạng vui lên đấy.

_ Vậy sao?_ Hai đứa nó mặt vẫn chỉ nguôi nguôi được một chút.

Chiều đó tôi đi về nhà, trên đường cũng bắt để ý đến mấy lời nói lúc ở cùng hai đứa kia. Nói mới để ý, dạo này mình ăn đồ ngọt nhiều thật, thỉnh thoảng lại còn có cảm giác hơi buồn nôn nữa. Tôi bắt đầu đưa tay đặt nhẹ lên bụng mình. Không phải là..... Tôi đến cửa hàng tiện lời gần đó mua que thử thai

Sáng hôm sau Chanyeol ngồi ở bàn vừa cầm điện thoại lướt Instagram vừa ăn sáng, tôi ngồi đối diện anh vừa nhìn chăm chú vừa suy nghĩ xem nên mở lời như thế nào.

_ Anh!

_ Ơi!_ Mắt anh vẫn dán chặt vào cái màn hình điện thoại, không thèm liếc tôi lấy 1 lần.

_ Em thấy là mấy hôm nữa bọn phải đi tới khu bách hóa thôi._ Tôi nhìn vào bát cơm trước mặt, vừa nói vừa cầm thìa dầm dầm vào bát cơm.

_ Em muốn mua quần áo hả?_ Anh ngước lên nhìn tôi cười.

_ Không phải mua cho em.

_ Vậy em định mua cho ai, không phải định mua cho anh đấy chứ?_ Tên này lại tiếp tục cười nhạt nhẽo

_ Mua đồ cho em bé thì anh mặc được không?

_ Dani phải mấy tháng nữa mới sinh, em đâu cần mua sớm vậy.

_ Em đâu nói là mua cho con của Dani, là mua cho con của mình mà.

Vừa nghe thấy tôi nói " con của mình" Chanyeol liền đặt luôn điện thoại xuống bàn, khuôn mặt ngỡ ngàng hiện ra quay lại nhìn tôi chằm chằm._ Em vừa nói gì vậy?

_ Que thử thai hai vạch, nói vậy chắc anh hiểu rồi đó nhỉ._ Tôi nói mặt tỉnh bơ, sau đó liền cúi xuống ăn một thìa cơm, nhưng thực ra khóe miệng vẫn hơi cong lên để lộ ý cười.

_ Thật hả! Anh sắp làm bố sao? Em không lừa anh đó chứ?_ Bộ dạng Chanyeol bắt đầu phấn khích, cười như pháo hoa, anh đứng dậy đi tới chỗ tôi ôm tôi vào lòng một cách ấm áp._ Cảm ơn em, Gi Rin à!

Tôi thấy vậy cũng mỉm cười trong hạnh phúc vòng tay ôm anh. Ngay buổi sáng hôm ấy Chanyeol đã tới tấp gọi điện báo tin mừng cho mọi người, sau đó thì suốt ngày mọi người tới hỏi thăm, tới mẹ chồng cũng mang cả thuốc bổ tới nhà cho tôi luôn. Thật là không thể từ chối được sự quan tâm của mọi người mà. Âỳ gu!!!!!!!!!!!!!

......................................

.......................

..........

~Ngày sinh~

Chanyeol cuống cuồng chạy tới bệnh viện thì thấy mẹ cả chị gái đang ngồi ở ngoài phòng sinh

_ Mẹ ơi vợ con đâu?

_ Con bé vừa vào trong được một lúc rồi.

_ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! MẸ ƠI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! PARK CHANYEOL TÊN CHẾT TIỆT!!!!!!!!!!!!!!!!!! AAAAAAAAAA!!!_ Tiếng hét của tôi ở trong phòng bắt đầu vọng ra khiến ai cũng giật mình.

_ Là vợ con sao?_ Chanyeol giật mình đứng hình nhìn vào cánh cửa phòng sinh, mẹ và chị của anh chỉ biết gật đầu nhìn con trai mình. Khoảng gần một tiếng sau, tiếng kêu gào của tôi cũng dứt , mà thay vào đó là tiếng em bé khóc vang lên sau cánh cửa. Bác si đi ra:

_ Ai là người nhà bệnh nhân Shin Gi Rin ạ?

_ Là tôi!_ Cả ba người cùng đứng lên đi tới bên cạnh bác sĩ.

_ Bác sĩ con tôi thế nào rồi????_ Mẹ Chanyeol cuống cuồng, nhìn ánh mắt bác sĩ, người bác sĩ này liền nở nụ cười tươi rói.

_ Cô ấy không sao, mẹ tròn con vuông rôi, là một bé gái còn con gái bác cô ấy chỉ bị mất sức quá thôi, tĩnh dưỡng nghỉ ngơi điều độ là được, bây giờ chúng tôi sẽ chuyển cô ấy đến phòng bệnh thường, mọi người có thế đến thăm cô ấy.

Nghe xong ai ai cũng thở phào nhẹ nhõm, trên miệng cũng xuất hiện nụ cười hạnh phúc nhìn nhau. Một lúc sau mọi người tới phòng bệnh của tôi, tôi cũng dần dần mở mắt, nét mặt tái mét đầy mệt mỏi.

_ Em tỉnh rồi à! Hôm nay em giỏi lắm đấy, chúng mình có một cô con gái cực kì xinh đẹp luôn._ Chanyeol ngồi bên cạnh vuốt nhẹ tóc tôi.

_ Thật sao?_ Giọng tôi yếu ớt, đã bị khàn đi nhiều vì gào thét, nhưng tôi vẫn còn đủ sức để nở nụ cười mãn nguyện.

_ Uh! Nhưng con gái chúng mình chưa có tên, em phải đặt tên cho nó đi.

_ Em nghĩ ra từ lâu rồi, nhưng chưa kịp nói với anh, vì là con gái nên đặt là Nari đi.

_ Park Nari, vừa hợp luôn._ Anh cười rồi vươn người lên hôn nhẹ vào trán tôi.

..................................

............

Sinh nhật một tuổi của Nari, chúng tôi làm một bữa cơm nhỏ, có đầy đủ cả gia đình và bạn bè. Trong khi tôi cùng ba người Yuri, Dani và Hana vào bếp thì ở bên ngoài bố mẹ cùng đám EXO và mấy người khác nữa ngồi nói chuyện rôm rả với nhau. Chanyeol từ ngày có Nari, thành ra rất thích chơi với con bé, mỗi ngày đi làm về đều ôm rồi chơi với nó, hôm nay cũng vậy, vừa nói chuyện với mọi người, vừa ôm Nari trong lòng, nhìn bộ dạng hai bố con họ tôi lúc nào cũng thấy vui vẻ và hạnh phúc.

_ Này nhớ ngày trước vào hôm dùng cơm tân gia, bọn mình còn chê Chanyeol không chịu hành động, chậm chạp mà mới vậy đã có con rồi._ Suho cười nói.

_ Đúng đó, D.O. với Dani còn phải lấy nhau được 3 năm rồi mới có thai, thế mà hai người này còn chưa đầy một năm đã có thai rồi, thật không thể nào mà lường được, cậu được đấy Chanyeol._ Baekhyun vừa cười vừa nói.

_ Thì sao! Đây gọi là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi đấy._ Chanyeol vừa chơi với con gái vừa nói.

_ Mà Nari càng lớn hình như càng giống anh nhiều hơn hay sao ấy, giống Gi Rin có mỗi khuôn mặt và đôi môi thôi à._ Sehun nói.

_ Uh! Con gái thì thường giống bố nhiều hơn mà._ Kai huých vai Sehun

_ Con gái anh sau này sẽ trở thành một đại mỹ nữ đấy, các chú chuẩn bị đợi khi nào con bé biết viết rồi xin chữ kí trước đi nhá.

_ Vâng ạ!!!!_ Mọi người cùng đồng thanh, rồi cả đám EXO cứ vậy vừa nói chuyện vừa bò ra cười.

Cuộc sống của chúng tôi là vậy đấy, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc, sau này dù cho có khó khăn gì hơn nữa thì có lẽ nó cũng không thể đánh gục được chúng tôi, bởi vì lạc quan thì sẽ không chùn bước, bởi vì hạnh phúc luôn có mọi người ở bên cạnh nên sẽ không sợ, bởi vì yêu nên mới tiếp tục tiến lên và học cách bảo vệ người khác.......

♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

Lâu lắm rồi mới lại ngoi lên gặp mọi người, cuối cùng sau bao nhiêu ngày, mình đã hoàn thành xong phần ngoại truyện cho " Chuyện tình nấm sào", mọi người đọc xong thì nhớ bình luận cho cảm nhận nhé, hơn nữa sau khi đọc xong truyện này rồi thì nhớ chuyển sang đọc " Ngôi sao tâng thượng - Opps! Mắc bẫy rồi !" nữa nhé!

Dạo này mình hơi lười rồi!

-Alice-

♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥




Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật