Xuyên qua chi, người qua đường.

Chương 6



Chương 6: Tiến cung.

Đầu giờ thân hai ngày sau, Đàm Tiếu Tiếu xuyên qua rồi vài bộ y phục, cũng đổi rồi vài kiểu tóc, tâm linh già cõi trong thân thể nhỏ bé " bang. . bang" nhảy lên, chứng tỏ mỗ Đàm có bao nhiêu kích động cùng hưng phấn.

Xe ngựa một đường từ tướng phủ chạy đến hoàng cung. Chu Đàm Nguyên bất đắc dĩ xem xét biểu tình của nhà mình muội muội, nội tâm một bả nghi ngờ len lỏi bùng phát. . .hắn vẫn cảm thấy có gì đó rất không ổn.

Hoàng cung là nơi cư ngụ của thiên tử, của ba ngàn giai nhân đương nhiên phải rất tráng lệ. Huynh muội Chu gia được vài vị công công dẫn đến Khải Hoàn viện. Vừa bước hoàng cung Đàm Tiếu Tiếu đã bị cảnh tượng chung quanh làm cho choáng váng. . .mẹ nó!! Lão nương cũng muốn làm hoàng đế!!!!!!!.

Thời gian trên đường mỗ Đàm vừa cảm thán vừa đánh giá vài vị hoạn quan kia, rất có xúc động nhào tới bái ra quần của họ để kĩ càng xem xét, vẫn là bị tịnh thành cái dạng nào??. Có hay không tàng trữ lại "bảo bối"??? ( liên hệ Lộc đỉnh kí).

Hôm nay thịnh yến nhân vật chính đương nhiên là hùng dũng oai phong, khí độ bất phàm ca ca của nàng Chu Đàm Nguyên. Một đường theo vài vị công công vòng vài đường cuối cùng cũng đến Khải Hoàn viện. Này viện sắc sảo ở chỗ chính là trăm hoa đua nở, trướng mỏng sa nhẹ phẩy theo gió, cành liễu rũ xuống trì liên phối hợp với gợn nước đưa. .lại đưa a. . phong cảnh duy mỹ. Mỗ Đàm trong đầu xẹt qua hình ảnh mỗ hoàng đế béo phệ nào đó trên mắt che vải lụa, mỹ nhân xung quanh lượn a lượn, mỗ hoàng đế hưng phấn quá rồi, chạy lại chạy bụng mỡ nẫy lại nẫy, hai khối thịt trên má đung đưa , mỗ hoàng đế lại chạy . . " ầm vang". . . mỗ hoàng đế chạy rồi xuống ao . .

" khụ!!"

" Làm sao vậy?"

Chu Đàm Nguyên quay sang nhìn thấy mặt của nàng nghẹn đỏ mơ hồ hỏi thăm.

" Ha ha. . .không có gì!". Hoàng thượng kia nhân biết nàng tại yy hắn không biết trên mặt có bao nhiêu đặc sắc.

Vòng vèo một hồi từ tướng phủ đến hoàng cung rồi lại đến Khải Hoàn viện cũng có một cái canh giờ, hiện tại sắc trời ảm đạm có lẽ cũng đến giờ dậu. Khải Hoàn viện cũng đến không ít vị đại thần. Chu phụ cùng vài vị quyền cao chức trọng có lẽ còn bồi bên cạnh hoàng đế.

Chu Đàm Nguyên chào hỏi vài câu rồi đem an bài tốt chổ ngồi cho Đàm Tiếu Tiếu.

" Ngoan ngoãn ngồi ở chổ này chờ, ta đi diện kiến hoàng thượng. "

Xác thật không nghe lầm?. Hiện tại đem nàng ném ở đây?. Nàng này không thân không thích ở nơi này làm mao sự?

Nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt nàng, Chu Đàm Nguyên lại nhìn những người xung quanh.

" Hoàng thượng triệu kiến ta, ngươi không lẽ cũng muốn diện kiến?."

Mỗ Đàm lại chợt ẩn hiện hình ảnh lúc nãy nhanh miệng phản bác.

" Không rồi!!! Ta ngoan ngoãn ngồi ở đây là được."

" Ngoan!" Chu Đàm Nguyên hài lòng mỉm cười rồi lại nhìn phía sau lưng vài vị công công. " Công công, phiền ngươi chiếu cố một chút muội muội của ta".

" Tướng quân yên tâm". Một vị công công cuối người hành lễ.

Chu Đàm Nguyên rời đi Khải Hoàn viện mỗ Đàm liền phiền muộn buồn chán đứng lên, bên ngoài xa hoa bên trong trống rỗng, chẳng có gì hảo ngoạn. Hoàng cung là nơi chỉ nên ngắm không nên dụng. Nàng nhớ bản thân ở hiện đại căn phòng nhỏ, so với giường gỗ nàng càng muốn nệm êm. So với mỗi ngày trong phòng nhầm chán nàng càng thích như trước kia trạch ở nhà đánh liên minh.

Đàm Tiếu Tiếu nhàm chán nhìn xung quanh lại nhìn đứng phía sau mình vị truyền thuyết hoạn quan quyết định loạn dạo vài vòng, có người ở nàng mới không sợ lạc.

Nhưng mà mỗ Đàm lại phán đoán sai rồi,. . . . lạc đường là vấn đề không quan trọng. Chuyện quan trọng chính là ở trước mắt.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật