[Cung đấu] Định Cung Chủ

Chương 25: Hoàng cung bỗng nhộn nhịp (1)



Chương 25

Sáng sớm hôm này Hoàng cung dưới con mắt của Khinh Mạn thì cùng đông vui, hiếm lắm mới thấy nơi này nhộn nhịp khi không phải ngày lễ tết như vậy.

"Nương nương, Hứa đại nhân đang quỳ bên kia, có cả Hoàng hậu cũng đang quỳ, chúng ta phải nhanh chân thôi."

"Vui thật, lâu lắm mới thấy cảnh tượng Hoàng hậu chịu ủy khuất như vậy."

"Nương nương lúc này rồi mà còn đùa. Hoàng thượng tức giận không nhẹ đâu"

"Ta đâu có đùa chứ.Hoàng thượng của chúng ta tức giận thì phải có lý do, nếu gặp chuyện tức giận mà không phát tiết ra, cứ giấu trong lòng nếu đến đúng thời điểm mà phát ra sẽ bị tẩu hỏa nhập ma đó. Chúng ta cứ từ từ mà tới."

"Người đã không muốn em cũng không ép người nữa, mà nếu Hoàng thượng đập tới mấy cái thứ nương nương thích thì chắc cũng không sao."

"Em thật là hiểu tính ta quá đi, càng ngày càng lanh ma. Ta bắt đầu sợ rồi."

"Người sợ gì vậy."

"Chính là sợ em sẽ lanh ma hơn ta. Nhưng mà ta chạy ra đó là phạm vào cung quy rồi. Nữ nhân hậu cung không được can chính tốt nhất là ta và em đến gần chỗ đó tìm chỗ nấp nghe cho kỹ chuyện là được."

Quang cảnh hôm nay chính là người mặc áo vàng đứng ném đồ đạc miệng không ngừng la hét

"Hứa Lang Du, khanh coi con trai khanh đang làm cái gì? Tiếp tế lương thực đúng là đường đi có chút khó khăn, nhưng trẫm đã điều tra rất kỹ lũ thổ phỉ đó đấu với người dân bình thường thì mới có thể chiếm thế thượng phong vậy mà đấu với quan binh triều đình được huấn luyện kỹ càng có thể thắng lợi mà cướp hết số hàng tiếp tế. Khanh muốn giải quyết chuyện này thế nào đây. Quan binh triều đình lại thua đám thổ phỉ nhải nhép đây đúng là trò cười cho thiên hạ mà. "

Hoàng thượng vừa ngừng nói thì Hoàng hậu đã vội nói, lần này phong thái điềm tĩnh dịu dàng của nàng ta cũng biến mất. Nàng ta hoảng sợ như vậy cũng đúng thôi từ trước nay phàm là quan viên được giao vận chuyển hàng tiếp tế nếu để hàng xảy ra chuyện gì nhẹ thì cắt chức thành thường dân nặng thì phải chết để đền tội lần này muốn anh nàng ta chết hay sống phải còn phụ thuộc vào phương án giải quyết của Hứa Lang Du rồi.

"Hoàng thượng, là do đại ca của thần thiếp không làm tròn trọng trách được giao, nhưng xin Hoàng thượng nể tình Hứa gia có công lao mà tha cho ca ca của thần thiếp."
"Phải Hứa gia có công lao, làm toàn những chuyện lớn bao gồm cả chuyện này nữa. Hoàng hậu nàng thử hỏi cha nàng xem làm mất số hàng cứu tế trong tay bọn thổ phỉ nhãi nhép đó thể diện của triều đình mất sạch thì phải nên xử lý thế nào đây."

"Hoàng hậu chuyện này không liên quan tới hâu cung, con là chủ hậu cung phải hiểu đạo lý này chứ, Hoàng thượng đang tức giận con có ở đây chỉ làm cho mọi việc đã rối lại càng thêm rối."

"Hoàng hậu nên nghe lời của Thái hậu mà về đi."

"Hoàng thượng, việc này là do Hứa gia gây ra vậy chỉ cần Hứa gia đưa ra đủ số lượng hàng hóa cống nạp thì người có thể tha cho Hứa gia lần này không."

"Nàng tham dự vào việc triều chính quá nhiều rồi, về Phụng Tề cung cho trẫm."

"Nhưng huynh ấy là ca ca duy nhất của thần thiếp, là trưởng tử của Hứa gia."

"Hoàng hậu giờ cả đến lời trẫm nói mà nàng cũng nhất quyết không tuân theo có phải không?"

"Thần thiếp xin Hoàng thượng tha cho Hứa gia."

"Trẫm đâu có nói là sẽ không tha cho gia tộc nhà nàng, chỉ cần Hứa gia làm sao xử lý ổn thõa chuyện này là được. Ý trẫm như vậy, Hứa khanh và Hoàng hậu thấy như thế nào."

"Vi thần sẽ cố gắng."

"Ngày mai số hàng cứu tế đó phải có ở cửa thành, hôm nay trẫm mệt không thiết triều. Vương Hỷ Đức mau mời Trung Nguyên Chương nhập cung cho trẫm."

Cánh cửa chính điện đóng lại phát ra âm thanh lớn làm cho đám nô tỳ trong cung hốt hoảng không yên,

"Xin Hoàng thượng bớt giận."

"Các ngươi cút hết ra ngoài cho trẫm."

"Hoàng thượng người phải nghe lời lão nô đừng quá tức giận không thôi sẽ ngụy hại đến sức khỏe."

"Ta biết rồi, ta cũng không phải là trẻ nhỏ, về nghỉ đi ta muốn yên tĩnh một mình. Khinh Mạn đâu rồi?"

"Dương tần đi đâu đó hình như vừa mới quay về."

Nói rồi thân ảnh vàng phất tay bảo Hỷ công công rời đi rồi tiếp tục bước vào chính điện tiếng gót giày tiếp xúc với sàn nhà kêu lên tiếng động khe khẽ cùng với tiếng màn đá va vào nhau lách cách làm chính điện thoát khỏi sự yên lặng đáng sợ, mùi long diên hương nhẹ nhàng thoang thoảng khắp chính điện.

Mùi long diên hương càng lúc càng gần bên nàng, người đó trở về cũng thật quá mau lẹ. Hôm nay nàng đặc biệt đã dặn dò ngự thiện phòng làm vài món ăn đơn giản để hắn dễ nuốt hơn. Hàn Cảnh Thần vừa vén bức màn lên Khinh Mạn đã nhanh nhẹn nói"

"Hoàng thượng, mới sáng sớm đã phải xử lý chính vụ chưa kịp dùng thiện người ngồi xuống ăn chút gì rồi hãy qua thư phòng."

"Hôm nay nàng tính làm gì vậy?"

"Lần trước thần thiếp thấy Vương Linh có vài biểu hiện khác thường nên thần thiếp muốn qua cung của nàng ta thăm dò."

"Khác thường ở chỗ nào?"

"Hoàng hậu dặn dò Vân phi cẩn thận thai kỳ ai nấy đều mặt ngoài thì cười như nắng xuân trong lòng lạnh lẽo tựa hàn băng, mà nàng ta lại có cảm giác vui vẻ, hạnh phúc thật sự nếu vì nàng ta cùng phe với Vân phi nay Vân phi không thể hầu hạ Hoàng thượng sẽ sắp xếp cho nàng ta thường xuyên có cơ hội thị tẩm cũng không cần phải hạnh phúc như vậy ,theo thần thiếp thấy chắc hẳn có vấn đề gì đó."

"Chỉ nàng thấy thôi hay còn người khác nữa."

"Chắc là chỉ có thần thiếp thôi, các phi tần khác đều đang chú ý vào Vân phi nên mấy thay đổi nhỏ này chắc không mấy chú tâm. Không biết có phải là do thần quá đa nghi hay không nửa? Hoàng thượng gần đây có qua Nga Viên các của Vương mỹ nhân không?"

"Trẫm không nhớ rõ, nàng thử hỏi Hỷ công công xem ông ấy có nhớ không, nếu không để ông ấy hỏi Kính Sự phòng sẽ tiện hơn cho nàng, ngày mai ta sẽ cho người nhà của nàng nhập cung."

"Làm vậy liệu có làm cho Thái hậu và Hoàng hậu tìm chuyện gây sự với Hoàng thượng không?"

"Trẫm đã có dự định rồi nàng cứ nhất nhất nghe theo là được."

"Vậy tần thiếp tạ chủ long ân."

Vương Linh là con gái đầu lòng của Vương Tri phủ đại nhân chức quan cũng không lớn, năm nay mười tám tuổi trong đợt tuyển tú vừa rồi được phong làm Tài nhân do nhan sắc xinh đẹp cũng thường được Hàn Cảnh Thần sủng ái. Nga Viên các của nàng ta tuy không lớn nhưng cảnh sắc thật sự tươi mới, đúng là mỗi tiểu viện, đình các trong hoàng cung này mỗi cái đều khác nhau mang phong thái riêng của vị chủ nhân.

" Tần Tú, lát nửa vào trong em nhớ quang sát kỹ lưỡng mọi thứ, nếu bắt chuyện được với nô tỳ thái giám trong cung của nàng ta để thu thập tin tức thì càng tốt nhưng đừng lộ liễu quá không thôi có kẻ thừa cơ hãm hại chúng ta."

"Nương nương xin hãy yên tâm."

Bước vào chính phòng của Nga Viên các lại không thấy bóng dáng của ai kể ra chuyện này cũng thật là kỳ lạ ít ra cũng phải có nô tỳ túc trực ở đây. Tần Tú đành lớn tiếng gọi.

" Dương tần nương nương giá đáo."

Sau tiếng hô ấy mới thấy đám cung nữ hớt hải chạy ra, sau đám cung nữ đó mới thấy bóng dáng của Vương tài nhân điềm tĩnh bước ra. Nàng ta thấy Khinh Mạn ánh mắt thoáng lộ vẻ ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như cũ cẩn thận hành lễ.

Nàng cũng không tính toán so đo chuyện trước đây Vương Linh gây khó dễ cho nàng khi còn làm bảo lâm mà liền miễn lễ.

" Hôm nay Dương tần nương nương đến Nga Viên các thật là phúc phần cho Vương Linh."

"Ta nhập cung cũng được kha khá thời gian nhưng cũng chưa thăm thú nhiều hôm nay liền tranh thủ dạo chơi thăm thú, tình cờ đi ngang qua đây nghe thấy mùi hương thoang thoảng liền ghé vào đây thì ra là do vườn hoa đủ hương đủ sắc của tỷ tỷ."

"Ta thật không dám nhận hai chữ tỷ tỷ của Dương tần nương nương, còn về phần hoa viên các của ta làm sao có thể sánh được với cung Ngọc Hòa của nương nương , người vừa nhập cung không lâu phúc trạch vô biên đã thăng cấp nhanh chóng lại còn làm chủ hẳn một cung ai cũng mong ước được như nương nương."

"Tỷ tỷ thật quá đề cao ta. Xem ra là tỷ tỷ đang có việc bận trong hậu viện nên ta cũng không tiện quấy rầy."

Khinh Mạn vừa nói xong khoan thai đứng dậy ra về, Vương Linh nghe vậy có lẽ đang mừng thầm trong lòng ân cần tiễn nàng ra tận cửa không biết là nàng ta quan tâm hay là đang muốn tự bản thân mình đảm bảo tiễn vị khách không mời kia về cung đừng nấn ná gì thêm ở Nga Viện các của nàng ta nửa. Vừa ra khỏi các, Tần Tú liền nói.

"Thưa Dương tần, nô tỳ trong Nga Viện các đã bị Vương tài nhân đuổi đi hết nàng ta nói đám cung nữ đó hầu hạ không đến nơi đến chốn giữ lại chỉ thêm chướng mắt. Nương nương người thấy chuyện này có gì đáng nghi hay không."

" Vương Linh này theo như những gì ta gặp nàng ta lần trước mà phán đoán là kẻ khá kiêu ngạo hống hách nàng ta lại có Vân phi chống lưng lần này ta tới tuy thân phận ta và nàng ta nay đã có cách biệt nhưng nàng ta cũng đâu cần quá nhỏ nhẹ với ta như vậy, nàng ta cũng là người khá phô trương nay lại đuổi hết cung nữ hầu hạ đi chắc chắn có vấn đề rồi. Chuyện Vương tài nhân đuổi cung nữ đi nếu xảy ra bao lâu rồi.

" Dạ thưa nương nương cũng đã mười mấy ngày rồi ạ."

" Em thăm dò cho ta dạo này nàng ta có qua lại với ai không, chuyện này ta cũng sẽ về suy nghĩ thêm đã. Quay về Ngọc Hòa cung thôi. Hôm nay phải chuẩn bị ít đồ ăn ngọt ngày mai người nhà của ta được ân chuẩn vào cung."

"Nô tỳ sẽ phân phó nô tỳ chuẩn bị ngay khi về cung thưa nương nương."

Cả một buổi chiều Ngọc Hòa cung ai nấy đều bận rộn, Khinh Mạn đang đứng trong chính phòng tay nhâm nhi kẹo hồ lô lâu lắm rồi nàng mới được ăn món này nên dáng vẻ cực kỳ thỏa mãn miệng lại không ngừng phân phó nhóm cung nữ đầu óc không ngừng tưởng tượng ngày mai bỗng từ xa có tiếng thông báo của Lý Tiểu Nghĩa..

"Hoàng thượng giá đáo."

Nàng dẫn đầu đám cung nữ ra nghênh đón hắn, vừa hành lễ xong miệng vừa cười vừa nói

"Hoàng thượng thần thiếp vừa làm mấy món tráng miệng ngài có muốn nếm thử."

"Ấi phi còn biết nấu ăn cơ à."

"Chỉ là vài món bánh ngọt đơn giản thôi mà, thần thiếp không có cầm kỳ thi họa biết đôi chút công phu nấu ăn để bù đắp lại phần nào thiếu sót của thần."

" Nhắc tới cầm kỳ ti họa của nàng trẫm liền cảm thấy phiền, nàng tranh thủ học chút đỉnh đi. Hôm nay trẫm ở lại Ngọc Hòa cung mấy món ngọt của nàng đợi sau khi dùng cơm tối rồi hãy cùng ngắm cảnh thưởng thức đi."

Nàng cảm thấy nàng và hắn diễn cảnh này càng ngày càng đạt, có khi nào sau này khi vở kịch này hạ màn nàng sẽ không thể nào thích nghi được với việc thiếu hắn. Hậu cung của hắn cũng thật quá đáng sợ một Hoàng hậu có vẻ dịu hiền nhưng ẩn sâu trong lòng nàng ta như thế nào thì nàng cũng không dám khẳng định, Hoàng hậu luôn hướng về gia tộc của mình đó là điều vô cùng chắc việc xảy ra sáng nay càng là minh chứng rõ ràng, nàng ta cũng có dành sự quan tâm đến Hàn Cảnh Thần nhưng có lẽ vẫn sau gia đình nàng mà thôi, còn về Vân phi ngay từ đầu đã không thể thâm sâu khó dò như hoàng hậu đối với nàng ta ai nghịch ý thì chết ai vừa ý liền giữ lại không biết cân nhắc không phải là đối thủ lâu dài của Hứa Phá Sở, còn một đống quý phi tài nhân khác tâm cơ khó dò khác đấu qua đấu lại đến khi có cảnh kẻ sống người chết mới dừng thì không biết tâm cơ nàng có đủ để giữ mạng tới cùng không, nếu sau này có một phi tần nào đó hữu ích hơn nàng Hàn Cảnh Thần sẽ dùng cách nào để gạt bỏ nàng đây, nếu bây giờ nàng biết càng nhiều có phải sau này chết càng thảm không nghĩ ngơi mấy chuyện lung tung này làm lông mày nàng khẽ nhíu lại làm người bên cạnh không khỏi chú ý, hắn đành phải chấm dứt vẻ mặt ưu sầu phiền não này của Khinh Mạn.

" Sáng nay ta đã ra lệnh cho Trung Nguyên Chương đưa hàng cứu tế dân bị nạn với sự cẩn trọng của hắn rất nhanh hàng sẽ đến tay người dân kịp lúc. Tin tức con trai Hứa Lang Du làm mất hàng tiếp tế cũng đã không còn lan truyền ầm ĩ nửa chắc là do lão già ấy ra tay rồi."

"Nếu Trung tướng quân đã làm việc thì chắc chắn Hoàng thượng rất an tâm."

"Nàng cũng chưa từng thấy hắn làm việc cho ta mà cũng mở lời khen ngợi như vậy có phải có tâm tư gì khác không?"

"Thần nào dám có tâm tư gì khác chỉ là nghe mọi người đồn thổi mà thôi, nếu hắn làm việc không tốt làm sao có tiếng lành đồn xa như vậy."

"Sáng nay đến Nga Viện các có thấy chuyện gì lạ không?"

"Hồi báo Hoàng thượng nàng ta có vài biểu hiện khác lạ nhưng thần cũng không đi được tới kết luận gì cả vậy cho nên vẫn phải quan sát thêm, Vân phi có thai hơn hai tháng khoảng thời gian này thai nhi chưa ổn định đây chính là thời gian tốt nhất cho ai muốn động tay động chân vào cái thai này."

"Cứ tập trung quan sát kỹ lưỡng đã nếu có việc gì quan trọng thì hãy bẩm báo lại với trẫm còn không thì nàng cứ tự mình làm chủ đi."

"Tuân lệnh Hoàng thượng." 


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật