[ Fanfiction 12 chòm sao ] Zodiac Dreamland Adventure

Chap 15



Xử Nữ và Thiên Bình ung dung bước ra khỏi cửa hàng hoa quả với rất nhiều chiến lợi phẩm.

- Chúng ta mua nhiều đồ quá chị ạ. Không biết chúng ta còn đủ để có thể tí nữa mua đồ không chị?

- Để chị xem....

- ......

- Trấn lột mấy đứa kia nhé?

- Đồng ý chị ạ.

Hai chị em bắt đầu công cuộc đi tìm "những đứa trẻ lạc". Họ đi đến khu vui chơi. Trong đấy đang cực kì bát nháo. Mọi người túm tụm lại một chỗ, hò reo inh ỏi.

- Không biết đang có chuyện gì nhỉ? Mình vào xem không chị?

- Không bàn chuyện thị phi. Không liên quan đến chúng ta. Đi thôi. Tìm mấy người kia nữa...

.

.

.

.

- Chị... chị... bên cạnh chị nữa kìa...

- Thấy rồi... Em xử lý mấy con bên cạnh nhé...

- Rõ ạ... Trên đầu chị kìa....

...BÙM.... YOU ARE WINNERS.....

- Yeahhhh thắng rồi chị ơi!!!!

- Hú hú!!! Thắng rồi!!!! Đi tìm những người còn lại thôi!!!!

- Không cần đi tìm đâu cho bõ công cưng à....

Nhân Mã và Bảo Bình nghe thấy văng vẳng một giọng nói quen thuộc.

- Em có nghe thấy gì không?

- Hình như có giọng chị Xử... Chắc em nghe nhầm...

- Chị cũng nghe thấy thế mà... Nhưng mà chị ý đang đi với Thiên Bình mà nhỉ?

- Tôi đây nè mấy cô!!

Hai chị em đơ người, chầm chậm quay đầu lại. Nhân Mã từ từ chạm vào cánh tay của Xử Nữ rồi quay sang Bảo Bình:

- Người thật chị ạ! Không phải ma....

AAAAAAAAAAAA.......

- Mấy đứa làm gì mà giờ này vẫn đang ở đây à? Ma Kết với Giải đâu rồi?

Xử Nữ lôi xềnh xệch hai con người ham chơi kia ra khỏi nơi cám dỗ. Thiên Bình chạy lon ton ở đằng sau, vừa cầm đồ vừa cười trừ với những người xung quanh đang nhìn họ với ánh mắt khó hiểu.

- Chắc mấy đứa đi đâu quanh đây chị ạ..... Aaaa... Đau..đau....chị ơi.....

Đang đi, họ nhìn thấy Ma Kết đang ngồi ở một cầu thang bên hành lang đọc một cuốn sách. Thiên Bình chạy lại:

- Chị Kết!!! Chị ở đâu nãy giờ vậy? Bọn em đi tìm chị mãi....

- Chị ngồi đọc sách từ nãy đến giờ ở đây. Mã với Bảo....

Ánh mắt Kết chợt thấy hai con người đang tàn tạ dưới chân Xử thì  im bặt, thở dài.

- Sách ở đâu vậy chị? Em nhớ lúc đi chị đi người không mà...

- À có một cửa hàng sách đằng kia. Chị vào đấy thấy có cuốn hay quá nên mua luôn.

- Em có để ý đến tiền thừa còn lại để tí nữa mua đồ không?

Lúc này Kết mới sững người, kiểm tra lại túi.

- Ờhmmm.... Tí nữa mấy chị em đi uống cốc trà đá nhé?

- ......

- Các chị ơi....

Giải chạy ra từ cửa hàng bán nhạc cụ. Trên tay cô đang cầm một quyển sách nhạc.

- Vậy là đông đủ chị em rồi nhỉ?

- Chúng ta đi thôi chứ chị Xử?

- Trước khi đi, hãy xem chúng ta còn bao nhiêu đã....

Mấy chị em kiểm tra lại khoản tiền còn lại. Và cuối cùng họ rút ra kết luận: đi về.

====================

Mấy ông con trai đang ngồi tụ tập ở cửa hàng nhà Kim Ngưu. Cả sáng bây giờ mới lết ra khỏi giường. Tự nhiên buổi sáng chẳng có mống nào nấu bữa sáng cho mình ăn cả nên họ đành đến ăn nhà cậu bạn thân. Dịp đấy, cửa hàng nhà Kim Ngưu được một phen đắt hàng vì chưa lần nào nhà Kim Ngưu phục vụ những con người nhanh đói này.

Bây giờ họ đang ngồi ngoài cửa. Có một cái bàn dùng để uống nước bên ngoài để phục vụ thực khách. Ăn xong họ có thể ra bên ngoài uống nước, ngắm nhìn người dân qua lại. Không có nhiều xe cộ qua đây nên là không khí rất trong lành. Điểm cộng là có rất nhiều cây nên mùa hè không sợ trời quá nắng.

- Công nhận lâu lắm mới ăn ở nhà Kim Ngưu...

- Vừa ăn mấy hôm trước ông nội....

- Ừ nhỉ...

- Nó quá hóa lẫn.

- Đập tay phát...

- Làm gì vậy?

- Ê Việt Nam vào bán kết của AFF Suzuki Cup đấy!

- Ừ đúng rồi!! Đợt này đá tốt hơn trước....

- Thắng chật vật quá...

- Mình chỉ thế thôi....

Trong khi mấy ông đang nói chuyện kinh tế, văn hóa và thể thao thì mấy chị em cũng đang trên đường về cửa hàng nhà Kim Ngưu. 

Thấy các chị em từ đằng xa, trong lòng ai cũng vui vẻ như thấy nắng ngày đông. Họ đứn dậy khỏi bản, tiến đến mấy chị em đang đi thất thểu về.

- Có chọn được đồ ưng ý không?

- Thực ra là....

- ........

Sau khi nghe mấy chị em kể "trung tâm thương mại li kì chuyện", mấy ông con trai đưa đến quyết định: lần tới mình sẽ đích thân dẫn mấy cô ấy đi.

- Thôi vào nghỉ đi, hôm nào bọn tôi dẫn đi. Trời ạ, đáng lẽ ra ngay từ đầu mình phải đi cùng mới đúng. Để mấy con người lần đầu tiên đi siêu thị này đi một mình.... Haizzzz...

- Đằng nào cũng còn lâu mới đến lễ hội mà nên cứ bình tĩnh....

Vậy là họ quyết định là sẽ đến trung tâm thương mại vào một ngày khác, có đầy đủ tất cả mọi người.

Ở một khu vực khác, trong một ngôi nhà nhỏ, giản dị nhưng có cảm giác lạnh lẽo một cách lạ thường. Một người đàn ông tiến vào cửa chính và gõ 3 lần vào cửa. Cánh cửa mở ra một cách nhẹ nhàng rồi từ từ đóng lại. Bóng dáng người ấy khuất sau cánh cửa. Ông ta tiến vào một căn phòng nhỏ cuối nhà, đẩy cửa đi vào.

- Có tin gì mới không?

- Dạ thưa cậu chủ...

Người được gọi là cậu chủ kia đang ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cửa sổ, nhìn hướng ra bên ngoài.

- Dạ sắp có hội trường ạ. Tất cả mọi người đều tham gia, khả năng cao là cũng có bọn họ.

- Được rồi. Ông hoàn thành việc tốt lắm. Lui ra đi.

- Thưa cậu chủ...

=============

Bệnh thiếu muối của ta đang cần được chữa trị. Plssssss helpppp meeeee!!!!!!



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật