XUYÊN TỚI MẠC THẾ TÔI BỊ ĐÁM NAM NHÂN BAO VÂY

Chương 22: Mạt thế




Hai ngày nay mưa lớn kéo dài khắp cả nước, nhìn bản tin, có thể thấy được, tâm trạng cô có chút hoảng hốt.

Một tia chớp chợt lóe lên, như xé rách cả bầu trời, tiếng sấm đùng đùng như muốn nổ tung cả mặt đất.

Đi trên hành lang vắng của trường, đèn chợp lóe lên rồi tắt. Gió lạnh thổi qua cửa sổ, "tách" một tiếng, cửa thủy tinh xuất hiện vết nứt.

"Bách Giai Kỳ cậu đang ở chỗ nào đấy, ừm, được rồi, tớ đến rồi." Cô nhận được cuộc gọi từ Bách Giai Kỳ, cô ấy nói bỏ quên tập tài liệu quan trọng, nhờ cô tới nhà lấy rồi đem tới đây.

Bỗng loa trường phát ra giọng nói tiêu chuẩn: " Dự báo hôm nay nói sẽ có bão ập đến bất ngờ. Thông báo cho toàn thể thầy cô và sinh viên kết thúc tiết học mau chóng về nhà sớm nhất."

Tiếng hoan hô cùng vui vẻ bỗng chốc ùa ra như cơn lũ lụt, cô bị chen lấn nép sát vào tường.

Đột nhiên không hẹn mà cùng nhau im lặng, có sinh viên đã về cũng có sinh viên nán lại vì không có áo mưa. Cuối hàng lanh dãy bên sân thể dục, tiếng hét thất thanh xuất hiện trong màn mưa, cùng tiếng chạy "bịch, bịch" của một tốp sinh viên, dấy lên lòng hoài nghi của mọi người.

Tiếng gió tru lên như tiếng sói, mưa càng lúc càng lớn, giống như trong một bộ phim kinh dị, nổi lên tầng da gà, một người trong đám đại diện ra hỏi: " Đã có chuyện gì thế?" Nói rồi hắn ta đi theo hướng âm thanh phát ra, hàng lang tối tăm, mọi người đồng loạt nhìn theo bước chân hắn.

Bộp.

Tiếng của cậu thanh niên lúc nãy hoảng sợ la lên, vang rộng khắp cả hành lang, nghe vào tai như là tiếng cắn, mọi người hoảng hốt, bắt đầu chen lấn chạy trốn ra bên ngoài.

"Là zoombie mọi người chạy mau." "Phập" cổ bị cắn, người vừa nói chưa kịp chạy đã ngã trên đất. Lúc này bỗng nhiên mắt ai cùng nhìn rõ, toàn bộ sinh viên học tiết ngoài trời, một đám lại một đám đều biến thành zoombie, gương mặt họ đã chuyển thành màu đen, hai mắt trống rỗng toàn là máu, phát ra một luồng khí đầy chết chóc. Cả người rung lắc đi lại hướng này.

Mễ Bối Y vội vàng chen ra dòng người đông đúc, cô lập tức gọi điện cho Bách Giai Kỳ, nhưng nhận lại là cuộc gọi bị tắt đi. Biết bây giờ ra ngoài cũng không được, nhà thì khá xa, cô vội chạy lên lầu 3, nơi có camera giám sát.

Cửa kẽo kẹt một tiếng bị đẩy ra, cô vội khóa trái cửa.

Phòng giám sát không lớn không nhỏ, toàn bộ đều có thể nhìn thấy mọi hoạt động bên ngoài, cô vội dò tìm nơi Bách Giai Kỳ đang lẩn trốn, nhưng ngoài dòng người chen lấn ra không thu hoạch được gì. Không biết bên ngoài, chính phủ đã phát hiện ra chưa, riêng chỉ số sinh viên của trường đại học Z cũng đủ rúng động một vùng, nếu toàn bộ trong này đều biến thành zoombie, cô có chút không tưởng tượng nổi, mình trốn thoát bằng cách nào.

Tiếng leng keng chìa khóa, vặn cửa, "cạch", cửa được mở ra. Một người đàn ông bước vào, dường như không thích ứng được trong bóng tối, hắn khẽ nheo mắt lại. Trên người đồng phục ướt nhẹp, càng làm rõ hình dáng cường tráng.

Nhưng mà người này lại là A Hoa, là người sống hoàn toàn!!!

-------------------------------


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật