anh duy | nói em nghe tình yêu là gì?

01. pepsi khum?




quang anh ⇥ đức duy

anh nhà bên

duy
duy ơi

em hàng xóm

dzaaaaa

anh nhà bên

thầy em ngủ chưa?

em hàng xóm

ơ hay
nhắn tin cho em mà lại hỏi thầy em 😠
không được đâu
không sợ bị thầy anh đấm à?

anh nhà bên

nói linh tinh gì đấyyyyyy
thầy anh hỏi thầy mày ngủ chưa để ông ý sang chơi cùng

em hàng xóm

chơi cùng thầy em hay chơi luôn thầy em?

không đượcccc
đúng là thằng captain này không ngại suối ngại sông
nhưng nó ngại cho thầy nó nhé
thầy trò anh đi chỗ khác đi
sáng mai bọn em còn phải đi thu âm nữa

anh nhà bên

thế em captain có ngại cho anh sang chơi cùng không
😉?

em hàng xóm

anh ạ?
anh thì không ạaaaaaaa
tại vì anh đẹp trai ><

anh nhà bên

😘
thế em nhỏ để cửa chờ anh nhé
anh đi mua nước ngọt rồi mang sang phòng em

em hàng xóm

dzaaaa
nhma anh đi đứng cẩn thận nhé
đừng để thầy em biết nhé
thầy em biết học trò andree sang tìm em là gõ bêu đầu em đấy
🥺

anh nhà bên

yên tâmmmmmm
mặt mũi anh uy tín thế này khéo thầy em còn khoái 😘
em hàng xóm đã thả sad.

em hàng xóm

không khoái
thầy em ghéc anh lắm á
cái gì mà

"đm mắc gì ba ông bà over hợp để cu rhyder về với team tên đáng ghét,
làm t đang khoái thằng nhỏ mà phải tặng nó 2 trang giấy dizz rồi"

ảnh còn bảo em là
"thằng captain đừng lén ib với rhyder trong buổi tập nữa,
không t nhốt m vào phòng thu âm thật đấy"
😭

anh nhà bên

dm này là bao chẩn chứ nào phải thầy em =)))))))))))))

mà thui kệ chuyện người lớn để người lớn giải quyết đi em
mình chưa đủ tuổi
em bé nhớ để cửa cho anh nhá
anh đang dưới circle k đây

em hàng xóm

dzạ anh đẹp trai ><
anh nhà bên đã thả tim.

-

"duy, mày đang làm gì đấy?"

"ấy xuỳ xuỳ, xuỳyyyyyy."

đức duy vội vàng bịt miệng ngọc chương lại, thanh bảo ngồi gần đó nhìn cậu học trò nón vàng bị cậu nhóc đầu đỏ lấy tay che miệng cũng cảm thấy tò mò. đức duy thấy thầy chú ý đến mình liền rít lên một tiếng, hận không thể đấm vào đầu ngọc chương một phát, hoàng tử long biên cái gì mà đần quá, người ta đang 'tò tí te' với học trò của andree đó, bị thầy phát hiện khác nào đâm đầu vào chỗ chết.

nhưng may mắn cho đức duy, thanh bảo không quan tâm lắm, anh chỉ nghĩ chắc là chúng nó lại trêu nhau thôi nên không truy hỏi.

"anh chương ơi, báo em vừa thôiiiii."

"ơ cái gì, tao còn chưa làm gì- àaaa, bố mày biết rồi, mày lại đang nhắn tin với quang anh chứ gì?"

"aish anh bé cái mồm lại, hạ cái volume xuống không anh bảo nghe thấy lại vả cho em phát nhoè nét giờ!"

"à ừ, học trò của andree, hiểu hiểu..."

ngọc chương cười khúc khích, đức duy láo liên nhìn thầy mình xem biểu hiện của anh thế nào. may cho cậu, thanh bảo chỉ đơn giản là ngồi đeo tai nghe chơi game, không để ý tới học trò nữa.

chả là để tiện cho việc làm nhạc và đi quay show, mấy anh em nhà rap việt đã rủ nhau thuê phòng trong cùng một khu khách sạn, mỗi huấn luyện viên sẽ được một cái phòng to bự chảng dành cho gia đình ấy, trong đó có nhiều phòng ngủ nhỏ dành cho các thí sinh trong team. phải công nhận là sáng kiến này hay, vừa gắn kết tình anh em lại tiện cho việc đi lại. duy chỉ có vài rắc rỗi, thường là nó đến từ thầy đức duy và thầy quang anh.

ví dụ như ngay lúc này, tự dưng thầy của đức duy kêu khát nước nên đi xuống circle k mua nước tí, vừa bước ra khỏi cửa đã nhìn thấy đôi jordan đen vứt trước cửa phòng, liền lập tức tắt mode bảo thánh thiện bật mode bao chẩn.

xui hơn nữa, andree còn đang đứng ngay gần đó, một cách vô tình thôi nhưng vào mắt bao chẩn thì chẳng còn cái mẹ gì là vô tình nữa cả.

"đm thằng nào vứt giày ra trước cửa phòng tao?"

"tắt cái mode bao chẩn đi nhóc, mày tao với người lớn hơn mày sáu tuổi là hơi hỗn đấy!"

"ôi tôi xin hai người, giày của anh, anh xin lỗi mày bảo ơi đừng chửi nữaaaaa."

là hoàng khoa, anh nghe tiếng tiếng động 'quen' liền chạy ra khỏi phòng ngăn cản hai tên kì phùng địch thủ trước khi thế chiến thứ ba xảy ra.

"em không đấy, nói cho anh biết, andree còn định dụ dỗ học sinh của em!"

"anh mày làm thế lúc nào? học sinh của mày tự tìm đến học sinh của tao thì có."

"làm gì có chuyện đức duy nhà đây đêm hôm chạy sang phòng quang anh nhà đấy hả? nó bị dụ thì có!"

ôi vãi l-

đức duy suýt thốt mấy câu đấy ra thành lời, nếu không có ngọc chương bịt miệng lại. ngọc chương thề là nếu không phải mấy đứa khác team bray giờ đang không có ở đây, anh cũng đếch giúp đức duy đâu, tại vì chuyện yêu đương giữa hai cái nhà 'đối địch' này đau đầu quá, từ thầy đến trò. đừng hỏi ngọc chương bao giờ lấy vợ nữa, hỏi anh bao giờ hai bên hết cãi nhau đi!

xui xẻo cho đức duy, thầy nó nhìn thấy nó đang đứng từ cửa hóng hớt nhìn ra rồi, liền nhanh chóng túm lấy tay duy, kéo nó ra ngoài.

"đây, đức duy mày ra đây. còn đằng ấy, gọi quang anh của đằng ấy ra đây nói chuyện xem nào, xem trò ai mới là người dụ dỗ?"

"anh mày không muốn nói chuyện với trẻ con đâu, nhất là trẻ con không biết nói chuyện đúng vai vế như mày. nhưng thôi được rồi, nỗi oan của trò tao tao phải giải, mày cứ chờ đấy anh đi gọi nó."

huhuhuhuhuhuhu anh chương ơi cứu em.

đức duy như muốn khóc đến nơi, điên cuồng nhảy mắt ra hiệu với ngọc chương. nhưng ngọc chương sủi rồi.

mẹ, anh em con cặt, tình nghĩa xạo loz.

thực ra đức duy biết thừa giờ quang anh chẳng có trong phòng, anh đang ở dưới circle k mua nước cho nó rồi, nên chắc anh sẽ không bị túm đâu.

nhưng người tính không bằng trời tính, đức duy sai rồi, đức duy xin lỗi.

ngay lúc thế anh định đi vào phòng gọi quang anh, thì chưa cần hắn bước nửa chân vào cửa phòng, quang anh đã từ thang máy gần đó lững thững bước ra, trên tay là một túi snack đủ loại cùng nước ngọt.

quang anh ngây ngô nhìn khung cảnh trước mắt, không khỏi ngạc nhiên. bởi vì sao ư, bởi vì nó hỗn loạn vãi ra!

thầy của nó và đức duy là thế anh và thanh bảo, đang đứng lườm nhau té khói, nhưng là từ phía thanh bảo là chính. bộ ba "over hợp" ló hẳn đầu ra khỏi cửa phòng để hóng hớt, cùng với tụi thằng long gừng với mấy nhóc nhà khác nữa cũng phải ló đầu ra ngóng chuyện cho bằng được. đặc biệt là em đức duy nhà nó, thằng nhóc bị kẹp giữa thế anh và thanh bảo, trông mặt như muốn khóc huhu đến nơi.

"ờm... pepsi khum các anh, hì?"

quang anh cười gượng, nói ra cái câu vô tri nhất nó có thể nghĩ ra lúc này.

và sau đó lại là một màn 'var nhau' to, nhưng vui - theo lời justatee aka thanh tuấn, chứ người trong cuộc thấy méo vui lắm đâu.




Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật