[Thô tục-Song tính] Quý Nhân Cành Vàng Lá Ngọc

8*. Bướm nhỏ xinh đẹp



Dương Đình Quyết không ngờ khi say Lý Khải Tuyên lại cởi mở như vậy. Hắn còn tưởng mình nghe nhầm, vừa ôm cậu vừa xác định lại một lần nữa:

"Khải Tuyên, em có biết em đang nói gì không?"

Đương nhiên Lý Khải Tuyên không biết mình đang làm hành động xấu hổ gì, trong đầu cậu chỉ còn cảm giác ấm áp và sung sướng khi được hắn ma sát thân thể. Mặc dù cậu không còn ý thức được chuyện gì nhưng vẫn theo bản năng cho rằng người đàn ông đang ôm mình là người tốt.

Khi còn bé ông nội đã âm thầm nói với cậu rằng, chỉ có người tốt mới thật sự yêu thương cậu, không sợ bướm nhỏ của cậu, lại còn an ủi cậu nữa. Nhưng cậu đợi từ bé đến lớn, người duy nhất có thể coi là người tốt ấy chỉ có Lý lão gia thôi. Bây giờ bị vây trong cơn say mơ màng, chỉ dựa vào những hành động dịu dàng mà cậu cũng xếp Dương Đình Quyết vào nhóm người tốt, chuẩn bị cho hắn xem bí mật duy nhất trên người mình.

Dương Đình Quyết dùng một tay đỡ đầu Lý Khải Tuyên, một tay nâng đỡ vai cậu rồi ôm thật chặt. Hắn chỉ muốn ôm một lát rồi thả ra nhưng nhóc con này không chịu, cứ bám lấy cổ hắn không buông, chân tay còn không yên phận nhúc nhích lung tung chuẩn bị cởi quần áo mình ra.

"Khoan đã, tôi không phải là người tốt. Nếu em dám cởi nữa thì không được hối hận..."

Lý Khải Tuyên bực mình cắn môi hắn một cái, bàn tay vẫn liên tục cởi bỏ quần áo trên người mình. Rõ ràng cậu đã tìm được người tốt rồi, chỉ muốn cho hắn xem bướm nhỏ mà cũng không được. Trong lòng vừa tủi thân vừa tức giận, nước mắt trào ra không dự báo trước, cậu bỗng nhiên chặt cổ hắn khóc thật to, vừa khóc vừa nghẹn ngào giống như đã bị đả kích gì đó to lớn lắm.

"Em xấu xí lắm sao?....hức..em là quái vật à...cha mẹ không nhìn em...người tốt cũng không cần em...huhu..."

Đang yên đang lành tự dưng nhóc con này lại khóc, Dương Đình Quyết hoảng loạn không biết làm sao. Lý Khải Tuyên say rồi thì không có đạo lí nào làm vừa lòng cậu được nữa, càng dỗ thì cậu khóc càng to. Hắn không đành lòng nhìn nai con khóc nấc lên như vậy nên đành chiều theo ý cậu cởi sạch quần áo còn sót lại ra ngoài. Dương Đình Quyết vừa cởi vừa dỗ, đến khi thịt đùi trắng nõn lộ ra không khí mới dừng lại.

"Được rồi đừng khóc nữa...ngoan, nín đi. Có tôi luôn cần em, để tôi xem bướm em nhé."

Lý Khải Tuyên còn đang khóc nấc trong lòng hắn, biết hắn không nỡ để mình khóc thì đắc ý từ từ tách hai bắp đùi non mịn ra.

Đây là lần đầu tiên có một người dám lộ da thịt trước mặt Dương Đình Quyết, bởi vậy mà hắn không tránh khỏi việc bị thu hút mãi không thể dời mắt. Từ lần đầu nhìn thấy tiểu thiếu gia xinh đẹp này hắn đã biết làn da của cậu rất trắng rồi, nhưng không ngờ bên trong thịt đùi lại còn trắng hơn nữa. Kiểu trắng này không giống ở những người đẹp hắn từng biết, mà là kiểu được nuôi dạy rất tốt, quanh năm được bóng mát ôm ấp, vừa mềm vừa trắng, chỉ nhìn thôi đã muốn sờ vào.

Lý Khải Tuyên rất ít khi vận động mạnh cho nên các cơ tay chân đều mềm nhũn, Lý gia lại còn sợ cậu gầy, nuôi ra một cơ thể ngực nở eo mềm mông múp. Bây giờ nhìn chỗ nào cũng sướng mắt, Dương Đình Quyết không thể rời mắt nổi, cứ thế nhìn chằm chằm hai bắp đùi non của cậu.

Nhưng điều hấp dẫn hắn không chỉ dừng lại ở đó, khoảng khắc Lý Khải Tuyên làm nũng mở chân ra. Dương vật nhỏ bé trắng nõn rũ rũ nằm một bên, tinh hoàn của cậu không phát triển tốt lắm cho nên nhỏ bé hơn bình thường, chỉ có hai mép thịt mập mạp bên dưới tràn đầy sức sống, thấp thoáng vài vệt nước óng ánh bên ngoài.

Dương Đình Quyết cố gắng kìm nén hơi thở nặng nhọc vì hưng phấn của mình, kiên nhẫn tách rộng hai bắp đùi ra để nhìn rõ. Đó là một bộ phận sinh dục của nữ, nhưng lại nhỏ hơn một chút. Hai mép thịt múp rụp bao kín lối vào như một con sò trắng, thịt mềm trắng hồng sạch sẽ. Hắn nuốt nước bọt một cái, dùng hai ngón tay chạm vào thịt bướm rồi tách ra, kích động nói:

"Khải Tuyên không khóc nữa nhé, sao chỗ này của em lại đẹp thế này?... Có phải em lừa tôi không? Em muốn khoe bướm xinh với tôi à?"

Lý Khải Tuyên ngây thơ nhìn hắn, cậu quệt hai hàng nước mắt chuẩn bị chảy ra của mình, ưỡn hông lên cho hắn nhìn kĩ hơn. Âm thanh say mèm nũng nịu như mèo nhỏ mắc mưa:

"Không xinh ạ...em rất kì lạ đúng không? Chỗ đó của em vừa xấu xí vừa đáng ghét cho nên mọi người mới ghét em..."

Mắt thấy tiểu thiếu gia đáng yêu của mình lại sắp khóc, Dương Đình Quyết vội vàng hôn lên bướm non một cái, tiếp tục trấn an Lý Khải Tuyên:

"Không xấu một chút nào, vừa mềm vừa trắng vô cùng đáng yêu. Tôi vừa nhìn đã yêu, chắc chắn là bọn họ không có mắt nhìn."

Có lời nói của hắn làm chỗ dựa, Lý Khải Tuyên bộc phát những uất ức trong lòng mình ra, nghẹn ngào nói với hắn:

"Cha mẹ của em không cần em, bạn tốt của em chê em là quái vật...người làm trong nhà thương hại em...hức...bọn họ nói...em chỉ là một con chim hiếm lạ trong nhà, cả đời chỉ có thể bị nhốt trong lồng như của quý. Bọn họ còn nói ai lấy em sẽ vô cùng bất hạnh...vì..vì người như em không thể mang lại hạnh phúc cho ai...em sợ lắm..huhu...em thật sự rất sợ...em không muốn bản thân dị dạng...em không muốn bị xa lánh...hức...."

Nỗi bất an trong lòng càng lúc càng lớn, có lẽ nếu không say thì dù có cạy miệng ra Lý Khải Tuyên cũng không bao giờ dám nói những lời này cho Dương Đình Quyết biết. Nhóc con này nhìn ngây thơ như tờ giấy trắng, vậy mà trong lòng lại giấu kín nhiều tâm sự như vậy. Chẳng trách tính cách cậu mềm yếu nhút nhát, không tự ti nghi ngờ về bản thân thì cũng là giả vờ không để ý. Chỉ vì một bộ phận nhỏ bé mà phải tự nhốt mình trong vỏ bọc thế này, nhìn Lý Khải Tuyên khóc ngất trong lòng mình sao hắn không đau lòng cho được?

Dương Đình Quyết lại hôn lên bướm nhỏ của Lý Khải Tuyên vài cái nữa, hắn kiên nhẫn đợi cậu hết nấc cục, nhẹ nhàng dỗ dành:

"Dù em có sinh ra thế nào đi chăng nữa thì em vẫn là em. Khải Tuyên xinh đẹp đáng yêu, dù có thêm một cái bướm nữa thì cũng không thay đổi. Có lẽ những người khác không hiểu đạo lí, nhưng tôi và ông nội em thì khác. Lý lão gia là ông nội em, tôi là chồng của em, chỉ cần tôi và ông còn sống thì nhất định sẽ yêu thương em hết lòng. Hơn nữa, sự xinh đẹp của cái bướm này chỉ có tôi mới có thể thấy được thôi. Em có tự ti bọn họ nghĩ như nào thì cũng vô ích, tôi không cho phép điều đó xảy ra đâu."

Dường như lời an ủi của hắn thật sự có tác dụng, Lý Khải Tuyên không còn khóc nữa mà chỉ chăm chăm nhìn hắn. Gương mặt đỏ vì khóc lại chậm rãi phủ thêm một tầng đỏ lựng, cậu nhẹ nhàng chạm mép bướm vào đôi môi mỏng của Dương Đình Quyết, nhỏ giọng yêu cầu:

"Nếu thích thì hôn em thêm một cái nữa được không..."

Không đợi cậu nói thì Dương Đình Quyết đã mỉm cười sáp lại hôn lên bướm nhỏ một cách mãnh liệt, hắn hôn rồi vươn lưỡi ra liếm, nhấm nháp thịt bướm mềm mại múp rụp. Đằng sau hai mép bướm múp thịt là một cửa động màu hồng nhạt, ngoài hạt đậu nhỏ mẫn cảm thì lối đi vào bên trong sâu hút được bọc thịt hồng bên ngoài, nước dâm từ miệng bướm không ngừng rỉ ra. Dương Đình Quyết ngừng một chút rồi lại nuốt nước bọt một lần nữa, hắn không nhịn được cúi xuống gần mép thịt múp kia để nhìn kĩ hơn, đến mức gần như chạm môi vào bướm xinh mới dừng lại. Hắn nhìn thịt bướm ngon miệng trước mắt, đôi mắt đen ranh ma sâu thẳm khóa chặt vào nơi riêng tư hồng hào kia vào đáy mắt, vừa nói vừa thả hơi vào thịt non của cậu:

"Em có biết tên gọi khác của bướm nhỏ không? Để tôi nói cho em nghe nhé..."

Hắn nói một nửa thì dừng lại, từ tốn liếm một đường từ đáy chậu đến đỉnh mép bướm của Lý Khải Tuyên, kết thúc bằng một nụ hôn nhẹ lên hai mép thịt mềm, vừa liếm môi vừa nói tiếp nửa phần sau:

"Là lồn nhỏ đấy...lồn nhỏ xinh đẹp nhiều nước của Khải Tuyên."

Lý Khải Tuyên nhạy cảm run lên, cơ thể của cậu bị trêu chọc nổi lên phản ứng. Dương vật nhỏ yếu ớt đứng lên, tuy cậu đã say mèm nhưng vẫn lờ mờ hiểu được vài chữ mà hắn nói. Lời thô tục từ miệng của Dương Đình Quyết phát ra không những không khiến cậu khó chịu mà còn khiến cho bướm nhỏ chảy thêm nước, chẳng bao lâu đã ướt nhẹp hai mép thịt múp. Cậu chỉ kịp rên lên một tiếng, đầu lưỡi linh hoạt kia đã ngay lập tức dính lấy khe thịt hút đi toàn bộ nước dâm thơm ngọt, nhiệt tình chơi đùa thịt bướm nhạy cảm.

"Em có nghe thấy không?...Phải gọi con bướm xinh đẹp này là lồn nhỏ, không có con bướm nào lại múp thịt như em đâu, Khải Tuyên phải sửa cách gọi theo tôi mới đúng."

Dương Đình Quyết vừa hôn thịt lồn vừa dạy dỗ cậu, chỉ vừa nếm thử một chút mà hắn đã thấy vô cùng thích. Lồn nhỏ vừa thơm vừa mềm, nước dâm lại còn ngọt nhẹ như trái cây, mép thịt béo múp nhạy cảm, chỉ liếm một cái thôi đã khiến cậu run rẩy hết người. Hắn biết tình nhân nào quan hệ cũng sẽ làm cho đối phương những chuyện như vậy, nhưng hắn không nghĩ rằng khoái cảm được hôn cái lồn múp kia lại sướng thế này. Dưới sự kích thích hưng phấn khi tìm ra được thú vui mới, Dương Đình Quyết mở miệng bao trọn cửa lồn thơm ngọt vào miệng, điên cuồng mút liếm để thể hiện sự thèm khát của mình.

"Ưmmm...nhột quá~ đừng liếm mà...aaa"

Lý Khải Tuyên ưỡn mông lên, đón nhận sự sung sướng tê dại xa lạ từ lỗ bướm. Cậu chưa từng nhận được khoái cảm nào như thế, hắn càng mút mạnh thì sung sướng càng dữ dội thêm. Lồn non chảy nước hòa vào nhịp điệu mút mát say mê tạo ra âm thanh lép nhép gợi tình, cậu chỉ còn biết ngây ngô đón nhận, để hắn tùy ý liếm mút bộ phận nhạy cảm nhất trên người mình.

Lỗ lồn non nớt lần đầu tiên cảm nhận được sự yêu thương, nó run rẩy chảy nước, ồ ạt đút vào miệng của Dương Đình Quyết từng đợt nước dâm thơm ngọt. Mặc dù Lý Khải Tuyên luôn chối bỏ sự tồn tại của lồn nhỏ, nhưng nó lại phát triển rất tốt, thậm chí còn hưng phấn hơn bất kì bộ phận nào trên cơ thể cậu. Trên phương diện tình dục thì cậu vẫn còn là một con nai con chưa hiểu sự đời, chỉ bằng đầu lưỡi linh hoạt kia thôi cũng đủ khiến cậu lên đỉnh, co giật bắn từng đợt nước dâm ra ngoài, thịt lồn bên trong nhộn nhạo ngứa ngáy không thôi.

"Hức....sướng quá....ưmmm...bướm nhỏ sướng quá...aaaa...em không chịu nổi đâu mà...ưmm~"

Dương Đình Quyết hôn thịt lồn một cái, sau đó bắt đầu hôn lên toàn bộ cơ thể trần trụi của cậu. Mỗi một chỗ hôn lên đều tạo thành vệt đỏ, đến tận khi hai người chạm môi nhau mới kết thúc. Hắn dịu dàng quấn lấy đầu lưỡi của Lý Khải Tuyên, khám phá từng chi tiết bên trong khoang miệng của cậu, đưa cho cậu một sự an toàn tuyệt đối.

"Ngoan quá...vừa ngoan vừa nhiều nước. Khải Tuyên đúng là báu vật của tôi mà."

Cơn say tê dại vẫn chưa lui đi, chỉ một lần lên đỉnh thôi mà đã bào mòn sạch sức lực của cậu. Dương Đình Quyết chỉ kịp hôn một chút thì hai mắt đã sụp xuống, mơ màng thiếp đi.

"Ngủ rồi à? Em vô tâm thật đấy, quậy tôi đủ rồi thì lăn ra ngủ. Tôi chỉ cho em nợ lần này thôi đấy."

Tuy nói tha cho cậu, nhưng nhìn cái lồn múp chảy nước đang mấp máy kia lại không nỡ tha. Vì vậy Dương Đình Quyết đành cúi xuống tiếp liếm mút lồn non, tận tình chơi đùa với hai mép thịt trắng hồng đáng yêu.

Bên trong phòng tình cảnh ngọt ngào ấp ám, bên ngoài thì đã loạn thành một đống. Hôm nay Nhị thiếu mang một người đàn ông khác về nhà chính, hơn nữa cậu ta còn ở trong bộ dạng say xỉn. Từ trước tới nay Dương Đình Quyết luôn là người tuân thủ quy tắc, nào có ngoại lệ nào như vậy? Đem người về nhà chính đã không nói, lại còn bế người ta lên tận phòng riêng để chăm sóc, có thể nói đây là chuyện chấn động nhất từ khi làm việc ở Dương gia.

Người làm trong nhà âm thầm điều chỉnh thái độ, cố gắng hết sức nghĩ cách để lấy lòng vị khách quý này. Nếu người Nhị thiếu coi trọng nếu có khúc mắc gì thì nhất định bọn họ sẽ bị khiển trách. Để chuẩn bị chu đáo nhất có thể, ngay từ sáng sớm người làm đã chuẩn bị thức ăn thật cẩn thận, chỉnh lại toàn bộ hương vị một lần, tỉ mỉ sắp xếp một bàn ăn tiêu chuẩn rồi đợi gia chủ tỉnh dậy.

Thông thường đúng 7 giờ sáng Dương Đình Quyết sẽ có mặt tại phòng ăn, nhưng hôm nay hắn lại trễ mất một tiếng. Buổi sáng hắn tỉnh dậy trong tư thế ôm chặt Lý Khải Tuyên vào ngực, để đầu cậu gối lên tay mình. Hai người da thịt kề cận nhau, hơi thở còn vô thức quấn lấy nhau như giây tơ hồng. Dương Đình Quyết muốn dậy cũng không nỡ, cảm giác được ôm tiểu thiếu gia của mình vào lòng thật sự rất ấm áp, cứ như thế mà hắn lại chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Khi Dương Đình Quyết xuống nhà bếp thì thức ăn cũng bắt đầu nguội, người làm phải nhanh chóng hâm lại đồ ăn, còn chuẩn bị thêm một phần cho vị khách tối qua.

"Để em ấy ngủ một lát, đừng làm phiền. Thức ăn này chưa cần chuẩn bị, nếu em ấy dậy muộn thì làm phần mới, đổi thành cơm trưa luôn cũng được."

Dương Đình Quyết vừa nói vừa ăn sáng, khi đứng dậy còn đưa một mảnh giấy cho người làm, dặn dò:

"Tỉnh dậy thì đưa cho em ấy giúp tôi. Nói tôi có việc phải đến công ty một lát, tầm trưa sẽ có mặt ở nhà."

Nữ giúp việc gật đầu cung kính tiễn hắn ra khỏi cửa, nhận lấy mảnh giấy rồi đặt vào trong hộp ghi chú. Cả Dương gia rộng lớn phối hợp chìm trong yên tĩnh, mỗi người làm đều trở về công việc của mình, không dám động đến vị khách quý đang ngủ say trong phòng kia.

Hậu quả của việc thử chất kích thích là ngủ đến tận trưa mới mở mắt ra nổi, Lý Khải Tuyên nhìn xung quanh một lượt, đang chuẩn bị ra ngoài gọi ông nội mới phản ứng được đây không phải nhà mình. Cậu hoảng hốt bật dậy, vội vàng tìm kiếm quần áo để mặc vào.

Từng chuyện xảy ra tối hôm qua cậu đều có thể nhớ chút ít, hôm qua Nhị thiếu dụ dỗ cậu uống rượu, đưa cậu về nhà sau đó còn trêu chọc chỗ xấu hổ kia nữa. Hai mép thịt bị mút cả đêm vừa sưng vừa tê, thậm chí cậu còn cảm giác được sự tê dại mỗi khi đi một bước chân. Hình ảnh khi Lý Khải Tuyên nhìn vào gương nhà tắm còn dâm dục hơn nữa, từ bắp đùi non trở lên trên ngực đều trải kín vết hôn đỏ chót, nhiều nhất là bắp đùi và đầu vú của cậu. Chỉ tính mỗi vệt đỏ không tan thôi đã biết Dương Đình Quyết hôn mạnh tới cỡ nào, đến cả hai đầu vú cũng bị hắn mút sưng lên, cứng rắn như hai hạt đậu lớn.

Lý Khải Tuyên vừa tắm rửa vừa đỏ mặt, đến tận khi cậu mặc đồ đã chuẩn bị sẵn đi xuống lầu mà vẫn chưa tan hết. Từng lời nói từng hành động của Dương Đình Quyết cậu đều nhớ rõ, đặc biệt là cách hắn trân trọng bí mật của mình, không những không chán ghét như trong tưởng tượng mà còn rất thích nó. Càng nghĩ thì hình ảnh nóng mắt tối qua lại càng rõ ràng, Lý Khải Tuyên vừa ngượng vừa hối hận, nếu không phải vì say thì cậu đã không ăn nói linh tinh như thế rồi. Bây giờ cậu biết phải đối mặt với Dương Đình Quyết như thế nào đây?






_____________________
Momo ủng hộ tác giả:
0348785421

*Chưa ịch được nha =))) ịch là em Tuyên dỗi chồng 1 tháng đó. Ẻm khá truyền thống nên phải để chú Quyết dạy dỗ từ từ mới cho ảnh ịch =))))
Mà khi dạy xong thì chưa biết ai dâm hơn ai =))))))))))))



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật