CÁI KẾT KHÁC CỦA DUTY AFTER SCHOOL!?

Chương 7.1: TÁC CHIẾN



Hôm nay, khác với mọi ngày, mặt trăng và những vì sao không thèm chiếu sáng dẫn đường cho những đứa trẻ của mình, những đám mây đen khổng lồ đã xuất hiện che lấp đi mọi thứ, như để cản bước chân của những cô cậu quân nhân trẻ tuổi, những cơn gió đầu đông lạnh lẽo mang theo luồn khí lạnh đến rợn người, bầu trời trở nên nặng nề dần rồi lại nhẹ nhàng thả cơn mưa nặng hạt xuống đầu tụi nhỏ, thỉnh thoảng lại có những tiếng sấm vang trời, loé lên soi rọi con đường tiến công mịt mờ, cả đám tiến mình về phía trước dưới những hạt mưa không ngừng cắt xé da thịt chúng, cơn mưa rả rít từ sáng đến tận khuya, cũng là lúc tụi nó thực hiện kế hoặch. Đã hai ngày kể từ chuyến xâm nhập đó, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, mọi người đều tham gia vào cuộc tác chiến lần này.

"Nhìn lên sơ đồ này đi, mình sẽ nói lại kế hoặch lần nữa, hãy cố gắng tập trung đấy"- YeongShin đứng phía trước, quay mặt xuống nói với tất cả mọi người, sau khi nói xong, cậu ta chốt lại - "Nên nhớ là lượng đạn có hạn, các cậu chỉ tấn công khi thật sự cần thiết, các cậu nắm rõ hết rồi chứ?"

A: Khu nhà trung tâm
B: Nhà XXX
C: Nơi để quân trang
D: Sân trường (nơi tập trung quái vật)
E: Cầu dao tổng

Tất cả đều ngước lên nhìn YeongShin, chăm chú lắng nghe thật kĩ những lời cậu nói, bằng ánh mắt quyết tâm, họ không thèm nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, như một cách thể hiện sự đồng ý, sau khi dặn dò kĩ càng, một nhóm gồm 7 người liền tách ra khỏi đoàn, nhanh chân tiến về phía khu quân sự, không ngần ngại, họ đã nắm được hết những gì mình cần làm, tin rằng kế hoặch tuyệt vời này chắc chắn sẽ thành công.

Những hạt mưa vẫn tiếp tục lăn dài trên má những người lính trẻ.

......

Bora, JangSoo, SoYeon, TaeMan, YuJeong, AeSol, YeongShin đi vào trước, bước qua chiếc cổng mở toang, xung quanh vẫn đầy xác chết, tụi nó tiến thẳng vào trong, những tiếng bước chân đều đặn cứ liên tục đạp lên những bãi nước đọng lại trên mặt đường, hoà vào tiếng mưa kêu lên lách tách không ngừng, chẳng mấy chóc đã tới ngã ba đầu tiên, lần này lại tiếp tục chia ra, AeSol, YeongShin rẽ trái, tách ra khỏi nhóm còn lại.

...
Điều quan trọng trong kế hoặch lần này là chúng ta cần nguồn điện, do đó t và AeSol sẽ tiến ti và bật cầu dao tổng nằm vị trí E, gần đó là trung tâm giám sát, có thể quan sát tất cả mọi th thông qua camera được đặt khắp nơi đây, sau khi nguồn điện được bật, 2 đa mình sẽ ti đấy quan sát và dùng bộ đàm chỉ huy mọi người
...

YeongShin và AeSol cố gắng đi từng bước tiến tới  mà không hề gây tiếng động, cố gắng né đi những vũng nước cản trở, đi ngang qua khoảng sân, tụi nó thấy lần này bọn quái vật không còn đứng im nữa, tụi nó đã bắt đầu hoạt động.

"YeongShin ah, lần này bọn quái có vẻ không đứng im như lần trước, có sao không?" - AeSol véo lấy vạt áo của YeongShin hỏi, làm nó mém té vì mất thăng bằng, nếu là DeokJung thì đã bị ăn chửi từ lâu rồi, những cậu ta chỉ quay lại, hướng mặt về AeSol, bằng ánh mắt nhẹ nhàng rồi ôn tồn giải thích.

"Không sao đâu, nhóm của YuJeong sẽ lo tụi nó, vẫn còn trong tầm kiểm soát, cậu cứ yên tâm"

Cách cửa dẫn đến nơi đặt cầu dao tổng hiện ra, một chiếc cửa kéo xuất hiện trước mặt tụi nó, không chần chừ, AeSol đặt tay vào tay nắm cửa, dùng hết sức kéo nhưng không thành công, cánh cửa đã rỉ sét, đường ray hoạt động một cách khó khăn, YeongShin thấy thế liền chồm qua người cô, đặt tay lên đôi bàn tay nhỏ bé của AeSol, cô bé cảm nhận được hơi ấm dù trời đang mưa tầm tã, tim cô đập mạnh dần, mạnh dần, khuôn mặt ửng hồng được che đi bởi màn đêm u tối, cắt đứt dòng suy nghĩ, YeongShin ra hiệu cùng nhau kéo, mặt cả hai đỏ dần, những vết nhăn, những mạch máu nổi rõ, chen chúc nhau trên khuôn mặt thanh tú của hai đứa, họ phải dùng hết sức lực và sử dụng tới trọng lượng của cả thân mình thì mới có thể kéo nó ra thành công.

Cẩn thận quan sát xung quanh, cả hai nhẹ nhàng tiến vào, một bảng điện khổng lồ hiện ra trước mắt, không khó khăn để YeongShin có thể hiểu được thứ này, lần trước cậu đã cùng anh WonBin thực hiện việc này trong nhiệm vụ trước, bằng đôi bàn tay linh hoạt, cậu nhanh chóng bật các công tắc mà không cần phải suy nghĩ, chẳng mấy chốc, điện năng đã được giải phóng, bóng tối bao trùm xung quanh liền nhường chỗ cho thứ ánh sáng huỳnh quanh phát ra từ những ánh đèn ở khắp mọi nơi, cậu liền quay qua nhìn AeSol, ra hiệu cho cô tới trung tâm quan sát.

Cơn mưa vẫn tiếp tục trút cơn giận của mình xuống mặt đất.

...
Các cậu cũng biết là bọn quái bị chú ý bi tiếng động đúng không, vì vậy đội của YuJeong sẽ đi theo hướng mũi tên màu xanh ti khu nhà trung tâm, cẩn thận tránh để tụi quái phát hiện, tầng hai đây là một hội trường ln, không khó để mọi người tìm được nhng chiếc loa phát thanh tại đó, sau khi cầu dao tổng được m, các cậu hãy nhanh chóng đem loa xuống căn phòng vị trí B, sau đó bật tất cả công tắc trong đây để khí lạnh được toả ra, đem loa để vào đó rồi phát lên dẫn dụ bọn nó ti. Cẩn thận đấy vì đây là nhiệm vụ nguy hiểm nhất trong tất cả, hy vọng mọi người sẽ hoàn thành an toàn.

"Đây là căn phòng gì vậy YeongShin?" - YuJeong liền thắc mắc

"Một căn phòng rất ln có thể làm bọn quái yếu đi, nơi mà không trường đại học y khoa nào không có" - YeongShin im lặng một chút để tụi nó suy nghĩ, rồi cậu tiếp tục bằng cái giọng lạnh ngắt ti nỗi da gà.

Tiếng sét nổ lên ngay lúc YeongShin nói, bọn nó không nghe rõ th đó là gì

"xxx xxx"
...

"Liệu mọi thứ có ổn không đây?" - TaeMan vừa bước đi trong mưa, vừa hỏi, cơn mưa đã khiến bước chân cậu thêm phần nặng nề hơn thường ngày.

"Hỏi nhiều quá đấy Wang TaeMan" - Bora kế bên chửi cậu nhõi, cái mặt cậu ta liền xụ xuống, trông rất tội nghiệp.

"Chúng ta phải tin tưởng YeongShin, cậu ấy chắc chắn đã tính toán tất cả mọi thứ" - YuJeong từ phía trước trả lời, không thèm quay mặt ra sau, cô vẫn cứ tập trung tiến tới.

Từ ngã ba, sau khi tách ra khỏi YeongShin và AeSol, cả 5 đứa nó bắt đầu rẽ phải, đi theo hướng mũi tên màu xanh đã được vẽ sẵn trên sơ đồ, họ men theo dãy nhà lớn từ phía sau, tránh sự đụng chạm với bọn quái, chậm rãi tiến về phía trước dưới cơn mưa ngày càng nặng hạt, tụi nó đang tiến hành theo kế hoặch, đích đến là khu nhà trung tâm.

"Qua ngã quẹo này là tới" - JangSoo đã có kinh nghiệm từ chuyến xâm nhập vừa rồi, nó đi phía trước dẫn đường, ra hiệu cho mọi người.

"Cẩn thận đấy Jo JangSoo" - SoYeon từ phía sau kêu lên thất thanh.

Từ phía trên, ẩn mình trong những tán cây rậm rạp, bóng tối đã che khuất đi ánh nhìn, cơn mưa đã khiến mọi thứ chuyển động xung quanh dường như hoà vào màn đêm, khiến cậu không chú ý đến nó, máy dò tìm còn chưa kịp kêu lên, thì con quái bất ngờ ập xuống, tấn công lấy JangSoo, cậu ta ngã văng xuống đất, nó liền tiến tới, đang ở trước ngực cậu, không ngừng dùng các xúc tu của mình tấn công, hòng giết cho bằng được người trước mặt, lấy súng chặn trước ngực, JangSoo cố gắng đẩy tụi nó ra một cách bất lực, những giọt mưa cứ liên tục rơi lên mắt cậu, khiến tầm nhìn lại càng không rõ ràng.

"Đẩy nó ra đi JangSoo, tụi này bắn trúng cậu mất" - Bora kêu lên, súng đã giương lên trước ngực - "Shiballl, đéo thấy con mẹ gì hết" - Bora quăng ra một đống hàng nóng từ miệng mình, những hạt mưa cứ cứa vào da thịt cô, làm thu hẹp tầm nhìn xung quanh.

"Bình tĩnh nào Bora" - YuJeong kế bên trấn an nhỏ bạn, súng của cô cũng đã lên nòng, cô vẫn còn đang do dự.

Bora, TaeMan, YuJeong xoay trở một hồi lâu vẫn không quyết định được, JangSoo dùng hết sức của mình, đẩy con quái ra từng chút một, nó sượt qua mặt cậu, bị cậu đẩy lên trên, trong tích tắc, một phát súng nổ ra hoà vào màn đêm với những tiếng mưa rả rít, nó phát ra từ phía sau, con quái đã bị tiêu diệt, YuJeong liền quay mặt về hướng phát ra tiếng súng, là SoYeon, với nòng súng đang nhả khói trước mặt, cô ấy đã cứu JangSoo hệt như cái lần mà bọn nó ở hầm đỗ xe, cũng là lần đầu tiên cả đám chạm trán lũ quái vật.

JangSoo vẫn nằm dưới đất, cậu ta thở hì hục, đang cố gắng cướp mớ oxy xung quanh bù đắp cho phần hao hụt khi vật lộn với con quái, sau một lúc, cậu ta khó khăn đứng dậy, rồi quan sát xung quanh, SoYeon đang đứng cạnh cậu, mặt cắt không còn giọt máu, có vẻ mưa rơi trên má cô nhiều hơn mọi người, cô nhìn cậu bằng ánh mắt đỏ hoe, chưa kịp để cậu chuẩn bị, SoYeon liền chạy tới ôm JangSoo thật chặt mà không nói lời nào. Mặt JangSoo liền cứng đờ, nó đứng hình trong 5s, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, hai tay cậu dù muốn nhưng không dám choàng tay ôm lấy người đối diện, cậu có đang mơ không, Cha SoYeon đang ôm lấy cậu sao?

"Ơ... ơ... SoYeonie, tớ ổn mà" - JangSoo lắp bắp, khó khăn để bật ra từng từ, nó đang sướng rơn người, dù không bộc lộ ra.

Và cứ thế, đôi chim cu đứng đó cứ như có keo 502 dán chặt tụi nó lại.

"Tụi này điên hết rồi" - Bora chứng kiến tất cả, đứng chỉ trích - "Đang làm nhiệm vụ hai bé ơi"

"Thử không YuJeong, tớ mới tắm hồi nãy, người thơm phức" - Wang TaeMan nói nhỏ với YuJeong kế bên, liền nhận được ánh mắt không mấy thân thiện từ cô bạn, nó liền quay cái mặt đỏ lè của nó đi, tiếp tục hướng về hai chú chim ngọt ngào kia.

Đột nhiên ánh đèn bật lên, cầu dao tổng đã được khởi động. Tụi nó biết mình đã mất quá nhiều thì giờ, JangSoo dù không muốn, nhưng phải lấy tay đẩy cô bạn mình ra

"Mình tiếp tục nhiệm vụ nào, SoYeon" - Nó nói với cô bằng ánh mắt nghiêm nghị thường thấy.

SoYeon liền quay bặt đi, vẻ mặt bất ngờ có đôi chút ngại ngùng, những hành động vừa rồi bộc phát một cách vô thức, cô không kiểm soát được, cô không hiểu sao lại lo cho cậu ta như thế? Cô cảm thấy lòng mình quặn lên khi thấy JangSoo bị tấn công, rồi chợt nhẹ nhõm khi cậu ấy được an toàn, cô tự hỏi - "Mình đã thích cậu ta rồi sao?"

Xua đi những suy nghĩ viễn vong vừa rồi, làm sao mà cô lại thích tên gấu cục mịch, khô khan, nguyên tắc đó được, nghĩ rồi, cô liền vác súng lên rồi cùng cả bọn tiến thẳng tới khu nhà trung tâm. Để lại tên JangSoo phía sau, vẫn đang thả hồn mình lạc vào cái ôm kia, cùng Wang TaeMan, cậu ta đang tức thầm vì ước rằng mình và YuJeong có thể đứng đó và ôm nhau như vậy.

Cơn mưa vẫn tiếp tục hối hả, xả nước không ngừng xuống mặt đất.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật