[ĐM/Edit] Mỹ Nhân Chiến Bại Chinh Phục Toàn Tinh Tế - Đàn U Trúc Mộng

Chương 29 - 029



Edit:https://31nguynhiyn.wordpress.com//.
Beta:SiRain311.

Bệnh viện hạng A gần học viện quân sự đệ nhất đế quốc - Bệnh viện Fez.

Đây là nơi có thiết bị y tế tốt nhất trong toàn tinh tế, do bệnh viện hạng nhất và học viện quân sự đệ nhất đế quốc liên hợp cung cấp, phần lớn thời gian đều tiếp đãi học viên quân sự.

Vì thời lượng huấn luyện quá khắc nghiệt, mỗi ngày đều có hàng trăm học viên quân sự cần được điều trị y tế, còn có tổn thương tinh thần lực do ra ngoài làm nhiệm vụ và chiến đấu cơ giáp, thậm chí cả những vết thương nghiêm trọng đe dọa tính mạng cần được điều trị khẩn cấp, tất cả đều có quan hệ mật thiết với mức độ khám chữa bệnh.

Bệnh viện Fez được hỗ trợ bởi học viện quân sự đệ nhất đế quốc, điều đó có nghĩa là phải có thiết bị y tế tốt nhất và bác sĩ chuyên nghiệp, như vậy mới mang lại sự đảm bảo vững chắc cho "tương lai của đế quốc".

Phòng bệnh VIP trong bệnh viện.

Hạ Lăng thậm chí còn không có thời gian để thay quần áo, bộ đồng phục chiến đấu màu trắng giờ đây đầy những mồ hôi và bụi bẩn nhưng hắn cũng không thèm bận tâm.

Alpha lẳng lặng ngồi ở một bên, nhìn thanh niên nằm ở trong khoang trị liệu, môi mỏng mím chặt, trong đôi mắt xanh thẳm tràn ngập sự lo lắng.

"Xét nghiệm đã hoàn thành, bệnh nhân mắc phải triệu chứng suy nhược tinh thần lực nghiêm trọng, đã được kịp thời bổ sung thuốc hồi phục tinh thần lực, nhưng mà ——"

Bác sĩ trị liệu biết rõ vị thiên chi kiêu tử này có bệnh sạch sẽ, tự giác đứng ở vị trí cách hắn 3 mét, có chút khó xử, "Để tiếp tục sử dụng thuốc cao cấp, cần phải có quyền hạn cấp S hoặc giới hạn rút tiền trên năm ngàn vạn trong tài khoản."

Là bệnh viện hạng A liên hợp với học viện quân sự đệ nhất đế quốc, tất cả học viên của học viện quân sự đệ nhất đều có quyền hạn đặc thù.

Học viên quân sự bình thường được hưởng quyền hạn cấp B, có thể nhận thuốc chữa bệnh thông thường và thuốc hồi phục miễn phí.

Học viên trong lớp tinh anh có quyền hạn cấp A, có thể sử dụng các loại thuốc trung cấp và khoang trị liệu miễn phí.

Còn những người có thực lực toàn diện xếp hạng trong Top 10 sẽ được hưởng quyền hạn cấp S, được hưởng một lượng thuốc cao cấp nhất định và khoang trị liệu chuyên dụng, vượt quá số lượng đó thì phải tự trả tiền.

Thẩm Ngôn không phải là học viên quân sự của học viện quân sự đệ nhất đế quốc, vì vậy hiện không có quyền hạn gì, tài khoản của cậu lại vì chi phí cải tạo cơ giáp quá cao nên đâm ra không đủ.

Anh ta còn chưa nói xong, Hạ Lăng đã lấy ra thẻ tinh thể màu đen có hạn mức cao nhất, đầu ngón tay trắng nõn lạnh lẽo của hắn cùng màu sắc của thẻ tinh thể vô tình tạo thành một sự tương phản rõ rệt, "Dùng của tôi đi, vượt quá giới hạn cũng không sao."

“Không, dùng của tôi.”

Cánh cửa đột ngột bị đẩy ra, Thẩm Dịch trong bộ đồng phục màu đen sải bước đi vào, khuôn mặt phủ đầy sương giá, trực tiếp nhét thẻ pha lê của mình vào tay bác sĩ trị liệu.

Bác sĩ trị liệu có chút khó xử nhìn Hạ Lăng, người sau liền thu thẻ lại, khẽ gật đầu, “Dùng của anh ta.”

Hắn đã đọc qua tư liệu, vừa nhìn liền biết vị sĩ quan bốn sao trước mặt chính là anh trai của Thẩm Ngôn.

Đã biết từ lâu.

Không bao lâu, Kỷ Nhiên cũng đẩy cửa đi vào phòng bệnh.

Sắc mặt của hắn ta không được đẹp cho lắm, mỗi lần cho xe bay với tốc độ cao đối với trái tim của hắn ta mà nói đều là một loại gánh nặng.

Có điều Alpha vẫn cố hết sức bày ra vẻ mặt bình tĩnh, tranh thủ tạo ấn tượng tốt với Thẩm Ngôn, ngàn vạn lần không thể giống như lần trước.

“Tiểu Ngôn đệ đệ ——”

Thời điểm nhìn thấy thanh niên sắc mặt tái nhợt, trên môi còn có một ít vết máu nằm trong khoang trị liệu, trong lòng hắn ta liền cảm thấy đau xót, nhịn không được muốn lại gần, nhưng lại lập tức bị một cánh tay chặn lại, là bạn tốt của hắn ta Thẩm Dịch.

Cùng lúc đó, Kỷ Nhiên cảm nhận được một ánh mắt cực kỳ lạnh lùng cùng áp bức, kèm theo một giọng nói như băng tuyết lạnh lẽo: "Trong phòng bệnh cấm ồn ào."

Âm điệu của giọng nói kia rất lạnh lùng, mang theo một loại lạnh nhạt đẩy người cách xa hàng ngạn dặm, hắn vừa mở miệng, nhiệt độ của cả căn phòng đều giảm xuống mấy phần.

Thảo, tên Alpha này là ai a?

Quan tâm sẽ bị loạn, Kỷ Nhiên lúc này mới phát hiện ra còn có một Alpha khác trong phòng này.

Tất cả lo lắng trong lòng nháy mắt đều hóa thành phẫn uất, hắn ta lập tức quay đầu lại với ánh mắt bất thiện, đối diện với hắn ta bây giờ là một đôi xanh thẳm không gợn sóng, đáy mắt tựa như băng kết trên mặt hồ lạnh đến xương tủy, làm người nhìn một cái liền có cảm giác từ đầu đến chân đều bị đông cứng.

Không, đây không phải ảo giác của hắn ta.

Bởi vì Kỷ Nhiên cảm nhận được một loại pheromone cực kỳ lạnh lẽo đáng sợ, hơn nữa cảm giác ngột ngạt do pheromone cấp cao mang đến đang dần dần bao trùm lấy hắn ta, khiến cơ thể hắn ta không khỏi cứng đờ, cơ hồ không thể thở nổi.

Kỷ Nhiên nghiến răng nhìn người trước mặt, loại pheromone này, mái tóc dài màu bạc đặc trưng và huy hiệu vàng trên ngực, tất cả đều miêu tả sinh động về danh tính của Alpha này ——

Hạ Lăng.

Át chủ bài của học viện quân sự đệ nhất đế quốc, một đỉnh cấp thiên tài với tinh thần lực siêu phàm.

Ngay cả khi chưa bao giờ gặp qua hắn trước đây, nhưng ngay lần đầu tiên gặp mặt vẫn sẽ nhận ra được.

Có điều, tại sao hắn vẫn còn ở đây?!

Chẳng phải đóa hoa trên núi cao trong lời đồn đại đối với Omega nào cũng né xa 3 mét sao?

Hạ Lăng rũ mắt nhìn Omega vẫn còn đang say ngủ sau khi uống thuốc phục hồi tinh thần lực, đối phương vẫn chưa bởi vì chuyện này mà bị ảnh hưởng.

Hắn nhanh chóng thu hồi pheromone, vừa rồi mới chỉ là một lời cảnh cáo.

Sau một hồi trầm mặc, Hạ Lăng chuyển ánh mắt về phía Thẩm Dịch đang cau mày và nổi cơn thịnh nộ đến ngưng tụ gió lốc khắp người, lần đầu tiên phá lệ giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi là Hạ Lăng, là ... bạn tốt của Thẩm Ngôn.”

Thanh âm của hắn rất thấp, ngay cả hơi thở lạnh lẽo quanh thân tựa hồ cũng có chút tiêu tán.

“Thẩm Dịch, anh trai của Thẩm Ngôn.”

Thẩm Dịch dừng một chút, không dấu vết đánh giá Alpha nổi tiếng thanh danh truyền xa này, liền cảm thấy đối phương cũng không giống như trong đồn đại, “Cảm ơn cậu đã kịp thời đưa Thẩm Ngôn tới đây.”

“Không cần khách khí.”

Hạ Lăng nói xong liền thu hồi tầm mắt, ánh mắt xanh thẳm lại lần nữa tập trung vào người thanh niên.

Trong lúc nhất thời, phòng bệnh yên tĩnh đến lạ thường.

Ánh mắt của ba Alpha không ngoài ý muốn đều dán chặt trên người Omega nhợt nhạt mà tinh xảo, không một ai rời mắt.

*

Hệ thống: “Ký chủ, ký chủ, cậu sao rồi?”

Thẩm Ngôn trong lúc hôn mê không tự chủ nghe được âm thanh của hệ thống.

Trạng thái hiện tại của cậu rất kỳ quái, tựa hồ nửa mê nửa tỉnh, có thể cảm nhận được thế giới bên ngoài, nhưng khi muốn tỉnh lại lại cảm thấy rất suy yếu.

Hệ thống: "Ký chủ đừng lo lắng, tinh thần thể của cậu trước đó bị trọng thương, thân thể cũng vậy, hiện tại lại bị tiêu hao quá mức tinh thần lực, đây là cơ chế bảo vệ được cơ thể tự vận hành, cậu sẽ tỉnh lại sớm thôi."

Thẩm Ngôn nhìn trạng thái say ngủ của Kim Vũ Vương Điệp trong não vực, cũng hiểu rõ tại sao cơ thể mình lại suy yếu như vậy.

Lần này xác thật là có chút mạo hiểm.

Nhưng thật vất vả mới có thể gặp kỳ phùng địch thủ của mình, chiến thắng trong trận đấu cũng vì vậy mà trở thành ý niệm duy nhất của cậu vào thời điểm đó.

Thẩm Ngôn: “Rốt cuộc là ai thắng?”

Hệ thống: “Hòa.”

Thẩm Ngôn: “Như vậy a.”

Cũng nằm trong dự đoán của cậu.

Dù sao, tình trạng tinh thần lực của cậu hiện giờ rất khó có thể chống đỡ một thời gian dài trong trận đấu.

Hệ thống: "Ký chủ, độ hảo cảm của Hạ Lăng đã đạt tới 30, phần thưởng của giai đoạn thứ nhất sẽ lập tức được phát, chỉ cần dùng loại thuốc hồi phục siêu cấp này, tinh thần lực sẽ khôi phục."

Thẩm Ngôn: “Được. Cảm ơn cậu, hệ thống.”

Hệ thống: “... Không cần khách khí.”

Trận chiến lần này đã làm toàn bộ Tinh Võng đều sôi trào, biểu hiện của ký chủ lại kinh diễm như vậy, ba mục tiêu nhiệm vụ tất nhiên sẽ đồng thời tăng độ hảo cảm a.

【 Mục tiêu nhiệm vụ Hạ Lăng, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại là 70. 】

【 Mục tiêu nhiệm vụ Thiệu Tinh Lan, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại là 20. 】

【 Mục tiêu nhiệm vụ Lục Vân Thiên, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại là 40. 】

Theo tiến độ của giai đoạn nhiệm vụ, độ hảo cảm của Hạ Lăng đã đạt đến tiêu chí hoàn thành nhiệm vụ của giai đoạn thứ hai, độ hảo cảm của Lục Vân Thiên cũng đã đạt đến giai đoạn đầu tiên.

Vì vậy, hiện tại nó có hai lọ thuốc tinh thần lực siêu cấp.

Hệ thống dứt khoát hợp hai lọ thành một lọ.

Loại thuốc lợi hại như vậy, nếu như ký chủ không thể khôi phục, vậy nó có thể về hưu là vừa.

Thẩm Ngôn nằm trong khoang trị liệu nghỉ ngơi trong chốc lát, chờ sau khi khôi phục được một chút khí lực, mới có thể mở mắt ra.

Khoang trị liệu phát ra một tiếng 'bíp', cửa khoang từ phía trên mở ra.

Các Alpha đang chờ ở bên cạnh lập tức không tự chủ được đều nín thở, nhìn hàng lông mi mảnh dài khẽ rung rinh của thanh niên, cuối cùng đôi mắt màu tím mỹ lệ kia cũng mở ra, trong lòng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Ngôn đã hôn mê suốt cả buổi trưa, nếu cậu còn tiếp tục không tỉnh lại, chỉ sợ không khí trong phòng có thể sẽ lạnh đến mức đóng băng.

“Khát nước không? Uống chút nước trước đi.”

“Tiểu Ngôn đệ đệ, em thế nào rồi?”

“Trước tiên đừng nhúc nhích, tôi đi gọi bác sĩ trị liệu.”

Ba Alpha ưu tú đồng thời mở miệng lên tiếng, bầu không khí lập tức xuất hiện một tia quỷ dị.

“Anh trai.” Thẩm Ngôn có chút suy yếu ngồi dậy, thanh âm không còn rõ ràng như trước, ngược lại lại có chút khàn khàn.

Thẩm Dịch lập tức rót một ly nước rồi đưa tới, người sau nhận lấy uống một hơi cạn sạch.

Đôi môi khô khốc nhờ độ ẩm của nước mà trở nên ẩm ướt, căng mọng, bên ngoài phủ một lớp thủy quang nhàn nhạt, giống như cánh hoa lấm tấm nào sương nào mưa. Trong sự tái nhợt lại manh theo một tia huyết sắc, làm lộ ra vẻ đẹp diễm lệ đến kinh người.

Có lẽ do lúc uống có chút vội vàng, Thẩm Ngôn liền nhịn không được ho khan một tiếng, một sợi tơ máu chảy xuống dọc theo đầu ngón tay bạch ngọc, mỹ cảm rách nát càng thêm kinh người.

Trái tim ba người lập tức đều không khỏi giật thót lên.

Thanh niên dùng tay lau đi vết máu trên khóe môi, bình tĩnh nói: "Tôi thật sự không sao cả, chỉ là bị tiêu hao tinh thần lực quá mức mà thôi."

“Đừng nói chuyện, nghỉ ngơi trước đi.” Thẩm Dịch cau mày, trong mắt rõ ràng là sự quan tâm.

“Ừm.”

Thẩm Ngôn chuyển tầm mắt sang Hạ Lăng đang đứng bên cạnh, hơi giật mình.

Alpha mặc dù cơ bản đã tẩy rửa những thứ đơn giản rồi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy mái tóc dày cùng những nếp nhăn trên bộ đồng phục chiến đấu, trên tay cũng không có đeo găng tay màu trắng, khác một trời một vực với vẻ ngoài không tì vết thường ngày.

Cậu ấy vẫn luôn không trở về sao?

“Cậu có muốn trở về tắm rửa một chút không?” Omega nhịn không được mở miệng.

Cậu nhớ rõ đối phương mắc bệnh sạch sẽ mức độ nặng.

“Không sao.” Hạ Lăng mím chặt khóe môi, “Chờ em không còn sao nữa lúc đó tôi mới trở về.”

“Tiểu Ngôn đệ đệ.” nụ cười tươi tắn rạng rỡ của Kỷ Nhiên lúc ngày thường hiện giờ cũng không thấy đâu, trong mắt hiện lên một tia lo lắng, “Lần sau nếu xảy ra loại chuyện này trước tiên nhất định phải thông báo cho bọn anh, anh và anh trai em đều rất lo lắng cho em.”

“Nếu không thông báo được cho Thẩm Dịch thì em có thể liên hệ với anh.”

Hắn ta còn chưa dứt lời, bác sĩ trị liệu Chu Mặc đã từ bên ngoài chạy đến đây.

Vừa mới mở cửa, anh ta đã bị cảnh tượng bên trong làm cho choáng váng đầu óc.

Ba Alpha đẹp trai khí chất xuất chúng đứng trước mặt Omega, huy hiệu trên ngực và trên vai sáng lấp lánh, biểu hiện ra thân phận phi phàm của bọn họ.

Họ vây quanh thanh niên, trong mắt mỗi người đều có một tia quan tâm mãnh liệt. 

Ngoài ra, trong phòng còn sót lại mùi pheromone nồng độ cao, rét lạnh như băng tuyết khiến anh ta không tự chủ được mà rùng mình.

Cũng may mùi hương này sắp tan đi, nếu không thật sự sẽ rất ngột ngạt.

Thời điểm vừa đẩy cửa bước vào, anh ta liền đồng thời cảm nhận được ba ánh mắt sắc bén liếc về phía mình, mặc dù chỉ là trong chốc lát, nhưng vẫn làm cho anh ta kinh hồn táng đảm.

Chu Mặc lập tức hít sâu mấy hơi, trong lòng âm thầm phun tào, cmn Tu La tràng này là cái quỷ gì.

“Ách... Tôi muốn làm kiểm tra cho bệnh nhân, hay là ba người các anh ra ngoài trước đi?”

Chờ đến lúc ba Alpha rất có cảm giác áp bách đều đã ra ngoài, Chu Mạc mới nặng nề mà thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Anh ta thường thấy rất nhiều học viên quân sự như vậy, nhưng có khí thế như vậy đúng là hiếm thấy.

Hạ Lăng căn bản không cần phải nói, hai người còn lại thì đeo huy hiệu sĩ quan bốn sao chả trách lại có khí thế bức người như thế.

Bác sĩ trị liệu nhìn Thẩm Ngôn đang dựa vào một bên khoang trị liệu, mặc dù anh ta là Beta, nhưng vẫn có thể cảm thấy tim đập nhanh hơn vài phần.

Nếu nói Omega lúc ngủ say đẹp tám phần thì lúc mở mắt ra đã vượt qua mười phần, đẹp đến nỗi không gì sánh kịp.

Đôi mắt màu tím kia như ẩn chứa cả một dải ngân hà, dưới ánh đèn sáng lấp lánh như những viên kim cương bị vụn vỡ, chỉ cần nhìn một cái sẽ lập tức bị hút hồn.

Mà lúc này, cậu có chút yếu ớt ngồi ngay ngắn, mái tóc gãy có chút hỗn độn, sắc mặt tái nhợt không có một tia huyết sắc, giống như bảo thạch quý giá đặt ở trong phòng triển lãm, dễ vỡ mà mỹ lệ.

Khiến người ta muốn trân quý cậu, không muốn cậu bị người khác nhìn thấy ngoài mình.

Chu Mặc âm thầm vì ý nghĩ của mình mà cảm thấy kinh hãi, đồng thời đối với biểu hiện của ba người ngoài kia cũng có chút hiểu rõ.

Anh ta thân là Beta còn như vậy, huống chi là Alpha.

Sau khi điều chỉnh các loại dụng cụ, Thẩm Ngôn thừa dịp bác sĩ trị liệu không chú ý, giả vờ ho vài tiếng, nhân cơ hội lấy lọ thuốc phục hồi tinh thần lực siêu cấp do hệ thống trao đổi với lọ thuốc của bệnh viện.

Kim Vũ Vương Điệp đang chìm vào giấc ngủ say rất nhanh liền tỉnh lại, tham lam hấp thu thứ bên trong năng lượng, hai cánh đều không khỏi mở ra, phe phẩy từng chút từng chút một.

Một chút kim sắc bắt đầu lan ra từ mép, dần dần bao phủ toàn bộ phần cánh, chữa trị phần bị đứt gãy.

Thẩm Ngôn cảm thấy hiệu quả của thuốc lần này đặc biệt tốt, hơn nữa với lọ thuốc lần trước, tinh thần lực của cậu đã khôi phục được hơn 30%.

Nếu như không có tiêu hao do trận chiến này, cơ hồ sẽ khôi phục được gần 40%.

Hiệu quả như vậy là thứ cậu chưa từng nghĩ tới.

Ngay cả bác sĩ trị liệu Chu Mặc cũng sửng sốt, lần kiểm tra trước cậu ấy vẫn còn rất suy yếu, loại hồi phục này không phải là quá nhanh rồi sao?

Bất quá, nghĩ đến mỗi người đều có mức độ thích nghi với các loại thuốc không giống nhau, còn có vừa rồi đã tiêu thụ số lượng thuốc hồi phục cao cấp trị giá tận mấy ngàn vạn, hình như cũng không phải quá ngoài ý muốn.

Thẩm Ngôn trong lòng thầm nói với hệ thống: “Lần này hiệu quả của thuốc thật sự rất tốt.”

Hệ thống giả ngu: “A, phải không? Vậy thì chúc mừng ký chủ, thật sự là quá tốt! Gần đây tổng bộ nỗ lực tăng mạnh lực độ nghiên cứu, đề ra mục tiêu mỗi lần cung cấp cho cậu đều là thành quả nghiên cứu mới nhất, cho nên lần này là sản phẩm mới đó.”

Sản phẩm mới?

Thẩm Ngôn rũ mắt suy tư.

Chính xác thì ‘ tổng bộ ’ này là cái gì? Đánh giá từ các loại thuốc được cung cấp, dường như còn có trình độ công nghệ cao hơn.

Nhưng xét từ 'thành quả nghiên cứu mới nhất' này, chẳng lẽ đối phương đang nghiên cứu ra và phát triển phương án mới để cho cậu hoàn thành nhiệm vụ sao?

Có đáng để dành nhiều sức lực, đầu tư nhiều chi phí như vậy chỉ để hoàn thành một trong các nhiệm vụ không?

Hơn nữa, chuyện cậu có thể thu thập hảo cảm thì mang lại lợi ích gì cho ‘ tổng bộ ’ với trình độ công nghệ cao chứ?

Thẩm Ngôn nghĩ mãi cũng không ra.

"Hiện tại không có vấn đề gì, về sau lúc sử dụng tinh thần lực nhất định phải chú ý, không thể giống lần này nữa."

Chu Mặc không tự chủ được mềm giọng nói: "Cậu không thể ngừng sử dụng thuốc hồi phục tinh thần lực, một tuần sau lại đến đây làm kiểm tra."

“Được.” Thẩm Ngôn hoàn hồn, thanh âm như thanh tuyền kích thạch, “Cảm ơn.”

“... Không có gì, đây đều là việc nên làm.” Chu Mạc cảm giác mặt mình đột nhiên nóng lên.

Anh ta thầm khinh bỉ bản thân trong lòng, đã 27 - 28 tuổi rồi mà vẫn có thể đỏ mặt giống như con nít, đúng là càng sống càng thụt lùi.

*

Hạ Lăng đang đứng trên hành lang thì nhận được cuộc gọi video từ hiệu trưởng.

Hắn nhìn thoáng qua cánh cửa đang đóng chặt, nhanh chóng tìm một nơi vắng vẻ để kết nối cuộc gọi.

Vị trí này vừa vặn có thể nhìn thấy phòng bệnh của Thẩm Ngôn, nếu đối phương đi ra, hắn sẽ lập tức phát hiện.

“Chú, có chuyện gì sao?” Giọng nói vẫn lãnh đạm như cũ.

“Thẩm Ngôn đã tỉnh chưa?” Lần này Hạ Vĩnh Thư không trêu chọc hắn mà đi thẳng vào vấn đề.

“Rồi, đang làm kiểm tra.”

“Cháu cùng với cậu ấy tiến triển thế nào rồi?”

“......” Thanh âm Hạ Lăng hơi dừng một chút, “Chuyện của cháu và em ấy không cần phải nói cho người khác biết.”

Nhìn biểu tình của cháu trai nhà mình, Hạ Vĩnh Thư thầm thở dài trong lòng, xem ra không không xong rồi.

"Ta đã gửi cho Thẩm Ngôn thông báo trúng tuyển của học viện quân sự đệ nhất đế quốc, cháu giúp ta làm công tác tư tưởng, tranh thủ đưa cậu ấy đến chỗ chúng ta."

“Nhưng hiện tại em ấy ——”

"Cháu không muốn gặp cậu ta mỗi ngày sao?" Hạ Vĩnh Thư ngắt lời hắn, “Một Omega ưu tú như cậu ấy chắc chắn sẽ có rất nhiều người theo đuổi.”

Thông qua biểu hiện trong buổi khiêu chiến lần này, sẽ ngày càng có nhiều người biết đến cậu, thích cậu, sùng bái cậu. Thẩm Ngôn lại hoàn toàn không phải thứ trong bể cá.

“Đã biết.”

Hạ Lăng thần sắc ngưng trọng, hắn đã gặp qua vài người.

Lần trước là Thường Hạo, còn có sĩ quan bốn sao hôm nay, chưa kể khi đi ngang qua sân huấn luyện, hắn vẫn thường nghe thấy các Alpha khác đang thảo luận về Thẩm Ngôn.

"Hẳn cháu cũng biết đạo lý gần quan thì được ban lộc." Hạ Vĩnh Thư tiếp tục dụ dỗ, “Dựa vào trực giác của ta, cậu ấy sẽ đến học viện quân sự đệ nhất đế quốc.”

“Được, cháu sẽ hỏi ý kiến em ấy.”

“Cháu a, thích thì theo đuổi đi, đừng đến lúc  đó lại cảm thấy hối hận.”

“......”

Hạ Lăng ngước mắt, nhìn bóng dáng của chính mình phản chiếu trên kính cửa sổ, hắn nhất định sẽ không hối hận.

--------HiYn: Độ hảo cảm của Hạ Lăng tăng lên thành 70 rồi nên tui quyết định đổi xưng hô tôi-em á, sẽ không có vấn đề phải hông? <( ̄︶ ̄)>

-------------------
Bản edit chưa được sự đồng ý của tác giả cũng như phi lợi nhuận, yêu cầu không mang đi bất cứ đâu dưới mọi hình thức và đặc biệt không dùng để kiếm tiền... cảm ơn.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật