[Nagi x Reo] LOCK OFF

Chap 17



Trận đấu lại tiếp tục diễn ra, Reo mang theo tâm trạng phức tạp bước vào vào trận đấu. Nagi như vậy là như thế nào? Cậu không thể hiểu rõ được. Reo vẫn mãi chìm vào trong suy nghĩ mà không biết được là bóng đang hướng về phía mình, trái bóng trong tầm mắt của Reo ngày càng thu hẹp lại nhưng cậu không thể nhấc được chân. Chris hướng mắt về Reo, anh không hiểu vì sao Reo lại trở nên hoảng sợ khi bóng tiến về phía mình. Năng lượng tích cực của Reo khi chơi bóng, những bức phát của cậu đâu hết rồi. Vậy mà sao, Reo như một robot không thể tự do động đậy theo ý muốn của mình.

Bóng đang đến...

Đó là những gì mà Reo đang nghĩ, cậu đến đây để bản thân mình được đá bóng và thực hiện ước mơ rất khó đạt được của mình. Vậy mà, trong lòng của cậu có một rào cản rất lớn làm cho bản thân của Reo bắt đầu nảy sinh sợ hãi với trái bóng trước mắt. Reo siết chặt tay, cậu đang chừng chừ điều gì mà không giành lấy bóng chứ. Nếu có bóng từ vị trí này, Reo có thể dễ dàng chuyền cho Chigiri đang có khoảng trống ở phía trước khung thành của đối thủ. Với tốc độ của Chigiri thì cậu ấy có thể đá vào trong khoảng cách đó.

Tất cả đều giống như Reo suy tính mà bản thân của cậu không thể nhấc nổi chân để chuyền bóng. Cứ mãi để phí hoài cơ hội này sao, Chris sẽ thay cậu ra mất. Reo không can tâm, cậu định nhảy lên để đỡ bóng bằng ngực nhưng cú bật nhảy của cậu không thể tới được. Trong khoảng khác mà Reo gần như bất lực về chính bản thân của mình thì Nagi đã chạy về phía cậu.

Nagi trực tiếp nhảy lên thực hiện kĩ năng kiểm soát bóng hoàn hảo ở trong chân của mình rồi trực tiếp chuyền bóng về phía Chigiri. Khi thấy Nagi ở trước mình, Reo đã nhớ đến vòng tuyển chọn đầu tiên khi còn vài giây cuối cùng và trái bóng suýt nữa là trúng về phía cậu thì Nagi đã có một pha đỡ bóng đẹp cứu lấy cậu. Lúc đó, Nagi đã nói với cậu:

"Lời hứa của chúng ta cậu nhớ chứ? Rằng bọn mình sẽ sát cánh bên nhau."

Cũng trường hợp tương tự, Nagi cũng đỡ bóng giùm cậu mặc dù nơi này không phải vị trí của Nagi. Gương mặt của Reo trở nên tái đi, Nagi làm vậy với cậu. Reo cũng đã một phần hiểu ra lí do ở đằng sau đó, chấp niệm về lời hứa đó đối với Nagi là quá lớn.

Reo tiến về phía Nagi, hắn quay lại nhìn cậu. Vẫn chính là ánh mắt cũ đó, Reo nhấn chìm bản thân của mình vào ánh mắt của Nagi.

"Nếu không có Reo ở trong sân thì tôi sẽ phiền phức mất!" Giọng của Nagi trầm đi, Reo cứ mãi nhìn về phía hắn mà không chịu nói lời nào. Sợ cậu lại lần nữa bơ hắn, Nagi sẽ không kiểm soát được mình mất. 

Xin cậu, Reo...hãy nhìn về phía tôi.

"Tôi vẫn dõi theo cậu, Nagi!" Reo đưa ánh mắt kiên định nhìn Nagi ngay lập tức Nagi chạy tới ôm chầm lấy cậu bằng nét mặt vui sướng. Reo vẫn đang hướng về phía cậu.

"Reo..." Nagi khẽ gọi tên cậu, sự mất mát ở trong lòng của Reo như được chữa lành. Những sự sợ hãi trước đó như được tan biến, Reo khẽ ho khan để Nagi thả mình xuống để tránh sự tập trung. Chris đang xem Chigiri nên không để ý họ, nên Nagi đã có một khoảng trống để làm điều mình muốn với Reo. 

"Tiếp tục trận đấu thôi nào..." Reo chỉnh lại mái tóc của mình, Nagi đứng bên cạnh của cậu cũng vào trạng thái chiến đấu.

Chigiri bị bắt bài từ cú đá trước nên lần này cậu khó có cơ hội ghi bàn, bóng được di chuyển tới chân của Bachira. Với kĩ năng rê bóng đã được phát triển của cậu ấy, những người trên sân không thể là đối thủ của Bachira. Vậy mà, Nagi không biết từ đâu xông ra và đã cắt đứt đường bóng của Bachira. Cùng với sự kết hợp của Reo, Nagi đã nắm bắt được những gì mà Chris đã truyền tải và thực hiện pha gỡ hoà trước đội đối thủ một cách mãn nhãn.

Chris cũng sẵn sàng ra sân thì ở phía ngoài sân cầu thủ vừa giẫm phải tay Reo bất ngờ xô Reo xuống làm đầu gối của Reo bị thương. Chris đã không còn là chính mình khi thấy Nagi bất chấp bản thân đang bị thẻ vàng của trận đấu mà lao lên đánh nhau với tên kia. Reo mà không tỉnh dậy, ôm chặt lấy Nagi thì tên kia bên đội đối thủ có thể bị đánh tới chết. Cái cảm giác Nagi lúc đó còn điên loạn hơn cái lúc mà Nagi phối hợp cùng Reo ghi bàn.

Chris nãy có trách mắng Reo, anh không biết bản thân của mình đã rơi vào tầm ngấm của Nagi không? Mà trước hết anh cần phải giải quyết về cầu thủ đang trấn thương và cầu thủ vi phạm luật trận đấu. Không ngoài những gì Chris mong chờ, Nagi và tên cầu thủ kia trực tiếp bị thẻ đỏ và bị loại khỏi sân. Còn Reo thì được mang đi băng bó nên anh bắt buộc thay người.

Trên tất cả, đội của anh đang gặp bất lợi rất nhiều.

"Tại sao lại phải đánh nhau?" Bachira đưa hai tay lên tựa đầu nhìn bóng dáng của Nagi và Reo đang khuất dần. Nagi trong cùng một trận đấu mà mất kiểm soát đến hai lần, đúng là một chuyện hiếm thấy. Đây là lần đầu tiên Bachira thấy một người luôn điềm tĩnh, ngại phiền phức như Nagi sẵn sàng bay vào đánh nhau.

Chigiri đứng kế bên cũng thấy lạ không kém.

"Reo là giới hạn của Nagi..." Chigiri khẽ nói khi nhìn Nagi đang cõng Reo trên lưng. Tên này làm tất cả đều đặt sự ưu tiên của Reo lên hàng đầu.

Ego muốn sau trận đấu này trách phạt Nagi. Hi vọng là Nagi sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Tại sao tâm điểm vẫn là Reo và Nagi, Chris dần như cảm thấy bản thân mình thật bơ vơ và lạc lõng với cái đội hình chấp vá này. Với phương án trước Chris đã hoàn toàn loại bỏ và cho đội triển khai một thế trận khác. Ravinho cũng ra trận, Chris đang rối lại càng thêm rối liên tục chửi rủa.

"Tiền đạo hướng đẫn của cậu ổn không?" Bachira chỉ về phía Chris rồi nói, Chigiri khẽ cười trừ lắc đầu:

"Như cậu thấy đấy!"

Bachira lè lưỡi ra trêu chọc lấy Chris, Chigiri chỉ biết thở dài ngao ngán. Cứ thế mà lại thành một trận đấu đầy bất ổn. Tất cả cũng xuất phát từ phía Nagi, ngay từ đầu không trực tiếp gây sự cũng sẽ không thành ra như thế này.

"Thua rồi sao?" Nagi - kẻ đầu xỏ thờ ơ cầm chiếc điện thoại lên chơi game mà chẳng có một chút quan tâm gì về đồng đội hay trận đấu vừa rồi. Hắn chỉ biết Reo đang bị thương, đấu đá cũng chẳng quan trọng điều gì hết.

Chigiri vỗ mạnh tay vào trán, ngay cả biểu cảm ngạc nhiên cũng không có. Cậu cần gì phải thông báo kết quả cho Nagi làm gì.

"Đội chúng ta thua 2 trận rồi đấy! Cậu để ý tí đi..." Chigiri thật sự khó chịu, trên đời này chỉ có Reo mới chịu đựng nổi Nagi chứ không ai có thể chịu đựng được con người này.

"Thua cũng thua rồi, có thể thay đổi được gì?" Nagi vẫn chẳng chịu để ý tới, tay của hắn không ngừng vuốt tóc Reo đang nằm ngủ say bên cạnh. Một tay còn lại tiếp tục di chuyển con game trên điện thoại,

Nếu không sợ ảnh hướng tới Reo đang nằm ngủ bên cạnh Nagi thì Chigiri đã muốn hét lên chửi thẳng mặt tên này. Với đối thủ tiếp theo thì hắn ta nghĩ đội mình sẽ có cửa để thắng sao? Rồi đội Anh sẽ là một đội toàn thua trong vòng bảng này. Chigiri không dám tưởng tượng được nét mặt của Chris ra sao nữa...

"Mặc dù luật là chọn ra 32 cầu thủ đầu tiên trên bảng xếp hạng, nhưng mà cậu muốn đội mình là một đội toàn thua?" Gương mặt của của Nagi ngơ ra, Chigiri thật sự muốn đánh tên này mất.

"Cậu muốn Reo bị đội khác trong bốn đội còn lại mua? Người ta đang đòi trả lại Reo cho Pháp kìa! Reo ở đội chúng ta không được toả sáng vậy mà còn bị thương..."

Mặt của Nagi ngay lập tức thay đổi, hắn ta ngay lập tức rời giường.

"Tôi cần gặp Chris để nói chuyện!"

Chigiri thầm mừng, Nagi cần đả thông tư tưởng. Nếu trận sau họ gặp Ý thì chắc Nagi lại đánh nhau với Barou mất. Hắn ta cần gặp Chris để anh ta ngăn chặn Nagi kịp thời, không thể tình trạng hôm nay diễn ra một lần nữa.

Chigiri định quay về phòng thì Reo ở trên giường bỗng la lên. Nhận thấy điều bất ổn, Chigiri vội chạy tới cạnh giường của Reo.

"Nagi..." Reo bỗng hét lên tên Nagi rồi tỉnh dậy, đôi mắt cậu ấy lộ rõ vẻ sợ hãi mà ngồi dậy thu mình vào một góc.

Chigiri ngồi xuống giường nắm lấy tay Reo thì bị cậu đang trong trạng thái không tỉnh táo mà hất tay Chigiri ra.

"Đừng mà..." Giọng của Reo nghe gần như sắp khóc tới nơi, cậu ấy vừa mơ thấy cơn ác mộng gì mà thành ra như thế này. Chigiri xích lại gần Reo.

"Là tôi đây, Chigiri! Cậu sao vậy?" Chigiri nhẹ nhàng trấn an Reo.

Sau một hồi Reo mới bừng tỉnh lại mà ngẩng đâu lên, cậu quan sát ở xung quanh căn phòng không thấy hình bóng của Nagi. Đôi mắt của Reo hiện lên một tia mất mát, cậu ôm chặt hai đầu gối của mình lại.

"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Chigiri thử hỏi Reo thì chỉ nhận được lại cái lắc đầu đầy bất lực của Reo. 

Reo biết là Chigiri sẽ không bỏ cuộc, cậu đành tìm một nguyên do khác để che lấp đi. Sai lầm này lại nối tiếp sai lầm khác.

"Tôi mơ thấy ác mộng thôi mà..." Reo nở một nụ cười gượng gạo, cậu vội quay mặt đi để tránh ánh mắt nghi ngờ của Chigiri.

"Ác mộng mà gọi tên Nagi?"

Reo như bị chột dạ, cậu trở nên trống rỗng không biết phải nói ra làm sao? Cậu có thể nhờ Chigiri giúp mình lấy điện thoại để xoá đoạn video trong máy của hắn ta không? Nếu như tiếp tục chọc giận Nagi thì hậu quả cậu sẽ như thế nào? Reo khẽ cắn chặt môi, hôm nay Nagi đã hoà hoãn không có làm vô lý với cậu. Nhưng khi Reo chứng kiến đôi mắt điên cuồng của Nagi lao vào đánh tên kia.

Nỗi sợ hãi của cậu với Nagi lại tiếp tục dâng trào. Cậu rất sợ khi phải đối mặt với Nagi, mỗi khi nhìn Nagi thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể làm tổn thương cậu.

Nhưng, không thể nào liên luỵ đến Chigiri.

"Chắc cậu nghe nhầm..."

Chigiri đã không biết nói gì, cậu thản nhiên cầm lấy điện thoại của Nagi đã để quên lại. Nhìn trận game đang dang dở của Nagi, cậu lại tò mò xem thử trò chơi của tên này có gì thú vị để hắn có thể nghiện nó như vậy. Vừa cầm lên thì màn hình đã hiển thị 'Game Over'.

"Gì chán thế chưa chơi nữa mà đã thua rồi..."

Reo như người mất hồn khi thấy điện thoại của Nagi trên tay Chigiri. Chiếc điện thoại mang theo nỗi ác mộng của cậu đang ở đây.




Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật