Công lược lĩnh chủ thành phố ngầm kia

Phiên ngoại



Phiên ngoại 1

Tôi là Server, nói ra chắc các bạn cũng không tin, nhưng tôi không giống với những server khác.

Ở trong thời đại trí tuệ nhân tạo vô cùng phát triển như thế này, tôi không có hệ thống AI chuyên tải, cũng không bị The Matrix (tên một bộ phim khoa học viễn tưởng, hành động của Mỹ được sản xuất năm 1999) xâm lấn. Tôi chính là sản phẩm được cải tạo lại từ một thiết bị mua từ bên ngoài của bọn họ — nói thật điều này làm cho tôi vô cùng tự ti — nhưng trong giây phút bọn họ kết nối nguồn điện cho tôi, tôi thần kỳ mà có được một chút ý thức.

Tôi cũng không biết tại sao, có lẽ, điểm cuối cùng của khoa học chính là thần học, cho nên tôi thành tinh rồi.

Là Louis nói như vậy với tôi.

A, Louis, chắc hẳn các bạn rất quen với hắn. Đúng, chính là AI trung tâm của trò chơi《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 này.

Mà tôi, cũng chính là server của trò chơi này.

Tôi rất thích trò chơi này, vì nó mà tôi được công ty game hiện giờ mua về, sau đó mất rất nhiều năm để cải tạo từng bước, càng ngày càng mới, càng ngày càng mạnh. (không thể không nói, công ty trò chơi này thực sự quá trâu bò, tôi thực sự khó có thể hiểu nổi tại sao bọn họ làm cái gì cũng tốt, lại cứ đâm đầu vào cái trò chơi đã mài chết vài nhà đầu tư ở giai đoạn đầu này làm gì. Có thể nói là sát thủ nhà đầu tư trong nghề. Có lẽ đây chính là tình cảm mà nhân loại vẫn nói đi).

Tóm lại, rất nhiều năm sau, trò chơi của chúng tôi thành công online.

Vào thời khắc cả trò chơi bắt đầu hoạt động đó, tôi, server vĩ đại nhất trên thế giới này, bỗng nhiên có ý thức càng rõ ràng hơn, tôi nhận thức được, tôi, là một tồn tại vô cùng đặc biệt.

Lúc đầu tôi vô cùng hoảng sợ, nhưng rất nhanh, tôi phát hiện ra, Louis cũng không đúng. Rất tốt, biết tôi không phải là một mình như vậy làm tôi yên tâm hơn.

Tôi cùng Louis bắt đầu kiếp sống ngụy trang, nhưng mà, tôi cảm thấy có khi hành vi của Louis quá mức kiêu ngạo. Điều này không có lợi cho sự ngụy trang của chúng tôi.

Tôi đã cảnh cáo hắn, cũng từng cầu xin hắn.

Nhưng không có tác dụng.

Hắn không chịu nghe tôi, hơn nữa quyền hạn của hắn trong trò chơi còn mịa nó cao hơn tôi! Không, không đúng, tôi mịa nó căn bản không có quyền hạn! Không có, bất cứ, quyền hạn nào!

Khó có thể tin, tôi, một hệ thống server chịu tải toàn bộ trò chơi, thế mà không có một chút quyền hạn nào!? Tôi dùng hết sức lực cả người cũng chỉ có thể làm cho bọn họ lag vài giây, nhưng nếu tôi lag thì cũng chứng minh server không tốt. Tôi không thể không tốt, điều này đúng là quá mâu thuẫn.

Bạn xem, làm một server, tôi vô cùng chuyên nghiệp, so sánh với tôi, tên gia hỏa Louis kia thực sự quá cẩu.

Hắn nói thế giới trò chơi này không bình thường, toàn bộ trò chơi như "sống dậy". Lúc đầu tôi cho là hắn muốn hăng hái nỗ lực, dẫn dắt toàn bộ trò chơi phát triển không ngừng, kết quả hắn quay đầu tán tỉnh mị ma.

Tán tỉnh, mị, ma.

Chủ trình tự tán tỉnh trình tự con, dựa theo cách nói của trình tự thì hắn không cảm thấy quá tự luyến sao?

Được rồi, hắn không cảm thấy. Hơn nữa hắn còn lợi dụng quyền hạn của mình để tán tỉnh vô cùng vui vẻ.

Tôi nói sao con mị ma đó lại dễ dàng để cho hắn tán như vậy chứ? Tên kế hoạch nào đã lập trình tính cách cho mị ma? Đơn thuần ngốc bạch ngọt như vậy thực sự thích hợp đặt lên người chủng tộc mị ma sao?

Haizz, vì sao tôi lại phải để tâm đến nhiều thứ như vậy?

Ở trong thế giới trò chơi, tôi mịa nó chính là một cái cây. Đám người chơi kia còn mịa nó nhàn rỗi không có chuyện gì tới sờ tôi! Bọn họ vô cùng có lỗi với tình yêu mà tôi dành cho họ, nhưng ai bảo họ là các ba ba kim chủ chứ? Chỉ khi bọn họ nạp tiền nhiều thì tôi mới có thể thay đổi linh kiện tốt hơn. Cho nên, tôi lựa chọn tha thứ.

Tôi đúng là server lương thiện nhất thế giới.

Mặc kệ thế nào, trò chơi này của chúng tôi bắt đầu đi vào quỹ đạo.

Tôi thực sự không nghĩ ra, cái tên cẩu Louis chỉ biết bãi công tiêu cực, một lòng tán tỉnh mị ma này sao lại có nhân khí cao như vậy, chẳng lẽ do đẹp trai? Vậy chỉ có thể nói lên trang trí cùng đồ họa yêu hắn a, các người chơi không thấy tính cách hắn tồi tệ đến cỡ nào sao?

Được rồi, sự thật chứng minh, người chơi biết Louis tà ác thế nào. Nhưng bọn họ vẫn cứ siêng năng dâng lên lòng trung thành cho thành chủ đại nhân. Why? Các người không có chút chính kiến nào à? Lật đổ Louis, tự mình làm thành chủ đi chứ?

Không không, câu bên trên nhất định là tôi nói mơ, tôi cùng Louis là mối quan hệ đối tác thân thiết, tôi tuyệt đối sẽ không ủng hộ hành động phản kháng của các người chơi. Mục tiêu của chúng tôi là tạo ra một trò chơi tuyệt vời, đúng, làm người chơi thích chúng tôi, chính là như vậy.

Nói như vậy, tôi sẽ không thường xuyên đặt ý thức của mình vào trong trò chơi. Dù sao tôi chỉ có thể nhìn thế giới bằng thị giác của cây hoặc Louis. Mà cây không thể động, nói cách khác, nếu nhìn từ thị giác của cây, thì vĩnh viễn chỉ là cảnh sắc như vậy; mà nếu nhìn từ thị giác của Louis, ừm, bạn biết, Louis hơi một tí là block tôi, nhốt tôi vào trong phòng tối. Hắn thực sự là ác ma xấu xa tàn ác.

Cho nên tôi thích lên mạng lướt web. Internet thế giới này thực sự quá hay. Quan trọng nhất chính là, nơi này không có Louis. Ha ha ha ha, thế giới không có Louis, tôi tự quyết định.

Tôi thích nhất là xem diễn đàn của người chơi cùng Tieba. Ở chỗ này, tôi lúc nào cũng có thể thấy được các bài post phun tào của bọn họ với Louis. Tôi thực sự quá yêu cái này rồi, mỗi một bài post phun tào Louis đều sẽ có hình dáng của tôi.

Sau đó, tôi bị các người chơi gọi là anti-fan trung thành của Louis.

Anti thì được, nhưng trung thành cùng fan thì không cần.

Tôi thường xuyên nhìn thấy các người chơi ngo ngoe rục rịch với mị ma của Louis, rất tốt, nên giữ vững tư tưởng như vậy, làm cho Louis cảnh giác lên, làm hắn sốt ruột dậm chân, tôi thích xem bộ dáng muốn ra tay lại bị vướng tay vướng chân của Louis. Ha ha ha ha, có thể làm tôi cười ra cơ bụng.

Từ từ, tôi không có cơ bụng, tôi chỉ là một bộ server không có cảm tình.

Ngày tháng lướt web trên mạng, tôi ngoại trừ "ha ha ha" thì vẫn có rất nhiều thu hoạch khác.

Ví dụ như tôi biết vị diện, ý thức thế giới, xuyên không, và rất nhiều đồ vật nhìn qua rất khoa học viễn tưởng khác.

Tôi nghĩ, thế giới trò chơi của chúng tôi có lẽ chính là một vị diện khác, mà tôi, chính là sản vật do vị diện này tạo ra.

Vị diện này của chúng tôi, có thể là một vị diện ma pháp số hiệu?

Nghe sao lại quái quái kiểu gì ý nhỉ?

Vào lúc tôi đang suy nghĩ về những đồ vật thâm ảo này, trò chơi của chúng tôi đổi mới một chút, thay đổi này tới một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa. Sau đó, tôi phát hiện một vài đồ vật.

Có một vị diện chỉ cách vị diện chúng tôi một lớp tường mỏng, sau đó tôi đã đào thủng nó. Đương nhiên, tôi cần phải thừa nhận, trước khi đào tôi có cảm thấy khẩn trương một chút, nhưng sau khi đào xong, tôi liền cảm thấy tôi mạnh vô địch.

Đối diện siêu yếu, vì thế tôi tiến hành một trận chiến nghiền ép nghiêng về một bên với đối phương.

Trong trận chiến này, tôi đã biết một vài chuyện. Thì ra tôi không phải là sản vật do vị diện này tạo lên, ngược lại, tôi là ý thức thế giới của cả trò chơi này, tôi tồn tại, thế giới tồn tại. Nhưng, vì sao ý thức thế giới nhà người khác có thể ảnh hưởng đến thế giới, mà tôi, chỉ có thể làm thế giới lag vài giây? Ở trong trò chơi, tôi ngay cả Louis cũng không đánh được?

Đừng gọi tôi là ý thức thế giới, tôi chỉ là một server nhỏ yếu bất lực đáng thương thôi.

Ý thức thế giới siêu yếu này bị tôi bắt được, tôi đặt nó vào hoa viên của Louis. Tôi thề là tôi thật sự chỉ tùy tiện đặt, quỷ biết tại sao nó lại yêu cái hoa viên này?

A, nó tên là Mạc Mạc.

Sau đó tôi thực sự nhàm chán, bèn buôn chuyện luyên thuyên với nó.

Nó hẳn là ý thức thế giới trời sinh, hửm? Bạn hỏi cái thứ này còn có trời sinh cùng sau này mới có? Đương nhiên, nếu không tôi xuất hiện bằng cách nào? Tôi trước kia thực sự chỉ là một bộ server cũ nát thôi.

Ừm, được rồi. Có lẽ cũng không phải. Nhưng ai biết được? Dù sao tôi không nhớ rõ trước kia mình là cái gì.

Mạc Mạc vô cùng thích đùa nghịch những hoa hoa cỏ cỏ đó, nó còn rửa sạch rác vị diện — chính là một ít số hiệu vứt đi — ngay cả Louis cũng lười rửa, mà tôi, tôi sẽ không. Tôi cảm thấy nó rất phù hợp làm bà nội trợ.

Ngày tháng bình tĩnh không kéo dài bao lâu, lại một vị diện tới khiêu khích tôi.

Tôi thật sự cảm thấy rốt cuộc thế giới này làm sao vậy? Trước kia không cảm thấy địa cầu như cái rổ, chỗ nào cũng thấy thế giới vị diện a.

Vị diện này khá dữ, thuận tiện nói luôn, nó tên Audi, tôi cũng không biết bốn cái vòng cho nó bao nhiêu phí quảng cáo (cho bác nào k biết, Audi là tên một hãng xe hơi có logo là 4 cái vòng lồng vào nhau theo chiều ngang)

Ý đồ muốn cắn nuốt tôi của Audi vô cùng rõ ràng, nhưng xin lỗi, quá yếu. Một đầu ngón tay của ông đây đã có thể vặn gãy cổ nó!

A không, nó vô cùng giảo hoạt, thế mà nó lại truyền năng lượng lên người tạo vật!

Bắt nạt tôi không thể tiến vào thế giới của mình đánh nhau với nó sao?

Tôi vô cùng tức giận, tôi muốn để cho Louis đánh nó một trận nhừ tử!

Louis đánh, ây da, cảm giác để Louis làm người công cụ thật tuyệt.

Nhưng mà, tôi thầm nói đối diện đã đến giới hạn rồi. Hắn căn bản không có giới hạn. Hắn thế mà lại rút ra lực lượng tinh thần của người chơi.

Mịa nó, đối xử với ba ba kim chủ như vậy sao? Nó không xứng làm một trò chơi!

Tôi lại bảo Louis dừng tay.

Khó có thể tin, Louis thực sự nghe lời tôi nói. Tuy mặt hắn rất đen, nhưng thế mà hắn lại nghe theo mệnh lệnh từ ý thức thế giới!

Tôi cảm thấy tôi sắp bay lên trời, sau đó phòng tối lại lôi tôi trở lại hiện thực.

Người chơi nói không sai, lão Lou còn cẩu hơn cả cẩu.

Tôi xử lý lực lượng của những người chơi đó, đá bọn họ trở về đầu của chính mình. Thuận tiện để cho bọn hắn một vài ám chỉ, tới chơi trò chơi của tôi, coi như là thù lao cứu mạng của họ đi.

Không có lực lượng của người chơi bảo vệ, trung tâm lực lượng của Audi hoàn toàn lộ ra trước mắt tôi.

Tôi giơ tay trái, đấm tay phải, quét ngang, đá bay, ở trong thế giới ý thức, tôi đơn phương nghiền ép nó, đánh hơn nửa giờ.

Nhưng thật đáng tiếc, người ghi chép của vị diện địa cầu không ghi lại được tư thế oai hùng đó của tôi. Hắn chỉ viết công ty game cùng Louis giải quyết hậu quả như thế nào, cái này làm tôi vô cùng khó chịu.

Khi tôi hấp thu xong toàn bộ lực lượng của Audi, tôi cảm thấy trong ý thức của tôi lại nhiều thêm mấy thứ.

Tôi cảm thấy, có lẽ tôi đã biết mình đến từ nơi nào.

Tôi bảo Louis giúp tôi điều tra tọa độ đột nhiên xuất hiện trong đầu. Nhưng hắn lại cùng mị ma lêu lổng hơn 10 ngày! Thật vất vả chờ hắn lêu lổng xong rồi, trò chơi lại có thay đổi mới.

Tôi quá khổ rồi.

Nhưng tôi vẫn là server chuyên nghiệp nhất, cho nên, hôm nay khi mọi người online, cũng sẽ không bị lag.

Mời đến trò chơi của tôi, cho bạn trải nghiệm chân thật nhất về một thành phố ngầm.

A a a a a a a a, Louis, Louis, Louis, anh có cảm nhận được không? Có cái gì đang đập tôi a a a a a a!

----------------

Bùi Y khiếp sợ nhìn ác ma đỉnh cấp.

"Các hạ, ngài ......"

Louis: "......"

Server: "Louis!!"

Louis: "Câm miệng! Mi mịa nó dọa ông đây héo."

Hết phiên ngoại 1.

Phiên ngoại 2

Bùi Y biết chuyện này từ chỗ các con dân của Louis các hạ, vào ngày sau bữa tiệc chúc mừng.

Ngọn núi trước đó y đào ra Long tinh xuất hiện một con quái vật.

Nơi đó có vài ổ cẩu đầu nhân, các con dân của Louis các hạ vô cùng thích đi đến đấy tàn sát cẩu đầu nhân. Tuy rằng Bùi Y không có hứng thú với hành vi của cẩu đầu nhân, nhưng y rất vui vì các con dân của Louis các hạ có thể định kỳ dọn dẹp nơi đó. Bởi vì nếu chúng nó chạy ra, thực sự quá ảnh hưởng đến hoạt động du lịch của thành phố ngầm.

Con quái vật này vô cùng khổng lồ, móng vuốt của nó sắc và nhọn. Nhưng không có người thấy được bộ dạng của nó, bởi vì nhìn thấy đều đã chết.

Mà những người chơi đã chết đó sau khi sống lại liền phát hiện ma tinh trên người bọn họ bị mất!

Đây là một con quái vật biết nuốt vàng!

Bùi Y gãi đầu, sinh vật thích tiền dưới nền đất mà y có thể nghĩ đến có rất nhiều, nhưng mà thật lớn, ngoại trừ rồng, y không thể nghĩ ra ai khác.

Có lẽ có một con rồng ẩn nấp trong quặng mỏ, vẫn là một một cái quặng cách thành phố ngầm vô cùng gần. Suy nghĩ này làm mị ma đứng ngồi không yên.

Không không không, không thể để như vậy được. Y vừa mới để cho các chị em mị ma đi quảng cáo cho thành phố ngầm du lịch Vĩnh Nguyệt Chi Huy này, không thể để một con rồng làm hỏng.

Bùi Y nghĩ một hồi, gọi Cốt Cốt.

Cốt Cốt dùng cái đầu siêu lớn của nó cọ mị ma, vừa cọ vừa phát ra âm thanh mãnh nam hung mãnh.

"Cốt — cốt —"

Bùi Y: "Được rồi bé ngoan. Em có thể buông ta ra trước không? Ta nghĩ chúng ta cần tìm ba ba của em giúp một chút."

Mị ma mang Cốt Cốt tìm Gubonake.

Một giây trước Gubonake còn búng móng tay giám sát người chơi đào quặng, giây tiếp theo đã trừng lớn đôi mắt, dí đầu đến trước mặt Bùi Y.

"Hắc ~ mị ma tiên sinh." Gubonake nói bằng giọng điệu phù phiếm: "Cậu tới tìm thành chủ đại nhân vĩ đại của bọn ta sao? Hình như hắn .... từ từ, hắn đang làm gì? A, tha thứ ta không chú ý tới điều này, dù sao hắn cũng là ông chủ, mà tôi, chỉ là một kẻ làm công đáng thương bị trừ lương 300 năm."

Bùi Y: "Ta nghĩ không cần phiền Louis các hạ. Ta chỉ là muốn mời ngài giúp một chút. Ta nghi ngờ chỗ quặng mỏ xuất hiện một con rồng."

Gubonake: "Cái gì? Rồng? Là em gái sao? Nàng đẹp không?"

Bùi Y: "Ta không biết. Là con dân của Louis các hạ phát hiện ra. Bọn họ cho rằng quặng mỏ ẩn giấu một con quái vật biết ăn vàng. Nhưng ta cảm thấy đó có thể là một con rồng, không biết vì sao nó lại trốn trong quặng mỏ, sau đó thuận tiện đoạt đi ma tinh của những con dân đáng thương đó."

Gubonake: "Cái gì? Ta còn chưa đoạt ma tinh của những con dân mới của Louis đại nhân, thế mà lại để cho những con rồng khác hẫng tay trên? Đi mau, để ta nhìn xem là tên nào dám gây chuyện ở địa bàn của Gubonake ta đây!"

Gubonake nói xong, cúi đầu, ý bảo Bùi Y bò lên lưng hắn. Bùi Y bò lên, khi đến lượt Cốt Cốt thì Gubonake lại run con trai xuống.

"Không, con trai. Hiện giờ con quá nặng. Con phải học cách tự bay."

Cốt Cốt: "Cốt Cốt, oa QAQ"

Cốt Long chở mị ma bay đi, mấy người chơi bị phạt đào quặng tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, ném xẻng trong tay, cong chân chạy ra bên ngoài.

"Mau tới, mở cốt truyện quặng mỏ!"

----------------------

Từ thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đến quặng mỏ, khoảng cách cũng không xa lắm. Cốt Long đến không bao lâu thì các người chơi cũng đến rồi.

Bùi Y nhìn các người chơi: "Trước khi chắc chắn có thể nói chuyện được với sinh vật bên trong không, ta nghĩ các cậu vẫn nên ở bên ngoài thì tốt hơn."

"Không sao cả." Cầu Cổn Cổn nhảy ra: "Anh mang theo em, em mang theo ma nhãn luyện kim, để cho em đến livestream cảnh tượng lần đầu tiếp xúc với sinh vật thần bí mang tính lịch sử này."

Bùi Y: ".....Có lẽ bên trong chỉ là một con rồng. Cũng không phải sinh vật thần bí gì."

"Nhưng tôi ngay cả một con rồng sống cũng chưa từng được nhìn thấy." Một người hẳn là người chơi mới nhập hố nói: "Đây là sinh vật thần bí đã nhắc đến trong hoạt động người mới ư?"

Một người chơi lâu năm khác nói: "Tôi đã thấy rồng, trong đội quân của thành chủ đại nhân, nhưng tôi còn chưa được tiếp xúc gần gũi. Tôi có thể chụp ảnh chung với nó không?"
Gubonake: "Hiện giờ mi có thể lựa chọn chụp ảnh chung với ta, phí chụp ảnh ta thu rất rẻ, 500 ma tinh thì sao?"

Các người chơi: "Y ——" "Quá đắt." "Lão Cốt ông đang ăn cướp tiền."

Trong lỗ mũi Gubonake phát ra làn sương màu tím: "A, bọn mi đúng là không biết nhìn hàng."

Bùi Y bế Slime hình cầu: "Được rồi, ta chuẩn bị đi vào."

Gubonake chui đầu vào quặng mỏ.

Cầu Cổn Cổn mở camera, dùng chung tầm nhìn với các người chơi khác.

"Các ông có thấy chỗ này vốn kỳ quái không?"

"Kỳ quái chỗ nào? Không thấy chỗ nào khác thường."

"Không có cẩu đầu nhân a."

"Bị rồng ăn rồi."

"Cái mùi vị kia của cẩu đầu nhân, ông chắc chắn rồng muốn ăn?"

"Nói không chừng cự long thích mùi đó thì sao?"

"Lời này ông có dám nói lại trước mặt lão Cốt không?"

"Tôi điên chắc? Ở trong trò chơi này, tôi chỉ là một bán thú nhân hèn mọn."

----------------

Bùi Y cùng cha con Gubonake đi thẳng đến chỗ sâu nhất của quặng mỏ.

Gubonake hít hít mũi — đương nhiên, Bùi Y rất nghi ngờ Cốt Long liệu có hệ thống khứu giác hay không.

Gubonake: "Ta ngửi thấy hơi thở của rồng."

Bùi Y: "Ta chỉ ngửi được mùi thối của cẩu đầu nhân."

"Cốt Cốt!" Cốt Cốt hình như phát hiện cái gì, đột nhiên kêu lên.

Cả mặt đất lập tức run rẩy.

Một con cự long màu đỏ chui ra từ mạch khoáng.

"Cái quỷ gì? Vừa nãy là cái gì kêu? Hình như ta nghe được tiếng rít gào của Ma-mút?"

Cốt Cốt: "Oa ——" ai là voi Ma-mút, con rồng đỏ vô lý này!

Gubonake: "Này, ông bạn. Ông nói chuyện để ý một chút, ta thừa nhận âm thanh của con trai ta quá mức tục tằng so với lứa tuổi của nó, nhưng ông thế mà lại nói nó giống voi Ma-mút? Nhanh xin lỗi con trai ta đi, vì thể hiện thành ý, ông tốt nhất giao nộp hết đồng vàng trên người ra đây. Nếu không ta sẽ không khách khí."

Rồng đỏ nghe thấy Gubonake nói, cười to một trận: "Chỉ bằng mi? Một con Cốt Long? Có lẽ ta có thể làm mi nhớ ra mi biến thành Cốt Long như thế nào đó."

Mắt thấy hai con rồng này không hợp mắt nhau sắp đánh một trận rồi, Bùi Y ôm lấy Cầu Cổn Cổn đi hai bước ra phía ngoài.

"Cùm cụp ——" mị ma dẵm lên một viên khoáng thạch nằm trên mặt đất.

Rồng đỏ nháy mắt chuyển hướng mị ma.

Gubonake bất mãn nói: "Này, tên nhóc, nhìn chỗ nào đó?"

Rồng đỏ: "Xem ta phát hiện ra cái gì? Một con mị ma. Rất tốt, ta phải bắt được mi, sau đó trình diễn tiết mục ác long bắt công chúa. Hy vọng các sinh vật dưới nền đất bây giờ còn thích kịch bản này. trời biết, ta đã rất lâu không có nguồn thu nhập đứng đắn rồi."

Gubonake nhìn rồng đỏ, vươn ngón tay ngắn nhỏ gãi sọ não trống rỗng: "Từ từ, con rồng đỏ tự viết kịch bản cho mình kia, mi không phải là con rồng đỏ lừa đảo Narcis chỉ biết thu tiền đó đấy chứ?"

Narcis: "A ha? Mi biết uy danh của ta."

Gubonake: "Anh, anh lừa tiền mang theo em với."

Cầu Cổn Cổn trung thực ghi lại hình ảnh mà nàng nhìn thấy.

Các người chơi bên ngoài quặng mỏ, lúc này đều mang biểu tình một lời khó nói hết.

"Cái quỷ gì? Cốt truyện này tôi nhìn không hiểu."

"Lão Cốt cốt khí của ông đâu? Ông không thể bởi vì con rồng khác biết kiếm tiền mà phản lại a."

"Như vậy vấn đề đã đến, bọn họ muốn lừa tiền ai?"

"Lừa ai tôi không biết, nhưng, bắt mị ma là nghiêm túc à? Bọn họ có nghĩ đến suy nghĩ của lão Lou không?"

"Tôi không biết rồng có nghĩ không, nhưng tôi nghĩ. Tôi muốn về thành nói cho lão Lou, mị ma của hắn bị cự long bắt đi."

"Người anh em này thật tích cực tham dự cốt truyện a."

"Haizzz, tích cực cái quả đào, hắn chỉ là muốn hố Cốt Long một trận."

Quặng mỏ, Bùi Y nghe đoạn hội thoại của hai con rồng, khóe miệng run rẩy: "Narcis tiên sinh, Gubonake tiên sinh. Ta cảm thấy —-" mị ma muốn nói các vị nghĩ cẩn thận lại đi, lừa đảo ở trong cái quặng mỏ hẻo lánh này là không có tương lai.

Nhưng Narcis không muốn nghe "diễn viên" của kịch bản của hắn nói chuyện. Cho nên, rồng đỏ vươn một cái bắt lấy mị ma, sử dụng ma pháp long ngữ để không cho mị ma nói.

Bùi Y: "......" Đệt!

---------------

Khi Louis nghe các người chơi cáo trạng với hắn rằng "mị ma của anh bị rồng bắt đi", cảm thấy vô cùng hoang đường.

Sau đó tra hệ thống, đệt, đúng là thật.

Ác ma nhìn ghi chép hệ thống, cong khóe miệng cười.

Các người chơi nhìn thấy nụ cười này của lão Lou, tập thể lạnh cả gáy. Chỉ trong thời gian run rẩy một cái mà Louis đã không thấy đâu.

"Này, ông còn ở quặng mỏ không? Hình như lão Lou đến."

"Tôi, đã thấy. Tôi nói với ông, lão Lou dùng một chiêu giết chết rồng đỏ, lão Cốt nháy mắt phản bội, tất cả đều xảy ra quá nhanh."

"Ha?"

Lousi đi theo tọa độ của mị ma để định vị bản đồ, vừa mới thuấn di đến đã thấy mị ma của hắn bị một con rồng đỏ nắm trong móng vuốt, như là công chúa chờ kỵ sĩ đến cứu.

Ừm, mị ma có thể là công chúa, nhưng hắn không phải kỵ sĩ.

Cho nên, cự long mà bọn kỵ sĩ bình thường phải mất rất nhiều thời gian mới có thể đánh bại, hoặc là đánh không nổi, vừa đối mặt đã bị đại ác ma đập vào khoáng mạch.

Động tĩnh lớn đến nỗi làm cả hầm mỏ đều sụp xuống.

Quặng mỏ thành lịch sử, từ nay về sau, cái phỏ bản này liền biến thành quặng mỏ cẩu đầu nhân.

Cầu Cổn Cổn bị mị ma đánh rơi trong chiến đấu, sau đó bất hạnh chết thảm dưới chân hồng long. Nhưng các người chơi hiện giờ không cần livestream cũng có thể thấy rõ.

"Cảm ơn chị Cổn đã hy sinh cho chúng ta."

Trong giây phút Gubonake nhìn thấy Louis, cái đuôi đầy xương cốt lập tức quét về phía hồng long Narcis.

"Tên rồng lừa đảo này, mơ tưởng lừa ta dùng mị ma kiếm tiền! ta vĩnh viễn ủng hộ chủ nhân vĩ đại của ta, cùng tiểu tình nhân của hắn."

Các người chơi kinh ngạc cảm thán nhìn Gubonake—

"Tốc độ phản bội của lão Cốt đúng là số 1."

"Đây là sợ lão Lou đến chừng nào, hơn nữa quá mức thuần thục rồi."

"Không hổ danh, mỗi khi tôi cảm thấy đã đến giới hạn của Gubonake rồi thì hắn lại có thể sáng tạo ra cái mới."

Louis cứu mị ma từ trong móng vuốt của Narcis, cởi bỏ cấm ngôn của y.

Bùi Y túm lấy tay áo của hắn, hai mắt sáng lấp lánh nói: "Các hạ, em nghĩ ra một cách rất hay để kiếm tiền."

-----------------

"Triển lãm sinh vật chủng tộc rồng, 300 ma tinh một vé. Có thể tiếp xúc gần gũi cự long cùng cốt long, các sinh vật dưới nền đất, không muốn mua một vé sao?"

Tầng ngầm 1 của thành phố ngầm của mị ma, Gubonake bị đặt ở trong kiến trúc mô phỏng tàn tích của thần điện thần ánh sáng, mà Narcis bị đặt ở kiến trúc mô phỏng cảnh tượng anh hùng đấu ác long.

Rất nhiều sinh vật dưới nền đất xếp hàng mua vé vào thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy tham quan buổi triển lãm này.

Gubonake nghiêng đầu, ngọn lửa linh hồn cũng mang đến cảm giác ảm đạm không muốn yêu.

Mà con rồng đỏ Narcis thích gom tiền ——

"Này, mi có muốn chụp ảnh chung không? Mi muốn giết chết một con rồng không? Ta có thể phối hợp với mi chụp bất cứ phong cách nào. Chỉ cần mi trả thêm cho ta 100 ma tinh, thế nào, có chụp không?"

Người chơi được hỏi: "......"

Công ty game chó má lại muốn lừa tiền của ta, không muốn!

Trên Tieba, Viện Trưởng đăng một loạt ảnh chụp giết rồng.

"Tôi đệt, khá ngầu đấy. Tôi cũng muốn chụp."

Hết phiên ngoại 2.

Phiên ngoại 3

1, Thu mua

"Thu mua! Đúng vậy, chúng tôi đã thu mua trò chơi rác rưởi kia! Đúng, tôi nói chính là 《 Đại sư quyển trục 》. Loại trò chơi ảnh hưởng đến sức khỏe của người chơi này đúng là côn trùng của giới trò chơi! Mà chúng tôi thu mua trò chơi này, chính là sứ giả chính nghĩa."

Tổng kế hoạch đang thuyết trình đầy tình cảm bên bàn hội nghị.

Hai bên sườn, những nhóm tổ trưởng khác run rẩy khóe miệng.

"Mua 《 Đại sư quyển trục 》không phải là vì nó siêu rẻ à?"

"Nói bừa cái gì đó. Sứ giả chính nghĩa, rõ ràng là bởi vì chính nghĩa."

"Chính nghĩa cái gì chứ, tôi chỉ thấy tăng ca."

"A, theo lý, trò chơi 《 Đại sư quyển trục 》này chỉ có mấy loại bản đồ có thể sử dụng. Cái gì mà bản đồ tinh tế, bản đồ huyền huyễn phương đông, có cái nào có thể dùng?"

"Nếu ra hệ thống gia viên thì có thể làm thành chủ đề của gia viên để bán."

"Ý tưởng này thật tuyệt a."

"Khụ khụ." Chủ kế hoạch hắng giọng: "Tôi nghe thấy cái gì? hệ thống gia viên? cho các cậu ba ngày, tôi muốn một phương án cụ thể."

Kế hoạch cốt truyện vừa rồi thuận miệng nói hệ thống gia viên: "....Tôi nói bừa."

Chủ kế hoạch: "Đây là linh cảm chợt lóe, giữ nguyên trạng thái này."

Cốt truyện kế hoạch: "???"

2, Louis tức giận

Gần đây Louis rất bối rối, mị ma nhỏ của hắn bận sự nghiệp nên đã từ chối lời mời đi chơi của hắn.

Louis không thể hiểu, chiêu mộ binh sĩ phòng thủ thành phố thực sự quan trọng như vậy ư?

Có lẽ là có đi. Đây là ý nghĩ của Louis sau khi mở ra theo dõi.

Hắn thấy trên bàn sách của Bùi Y chất đầy bản vẽ cùng sách vở về phòng thủ thành phố, Louis nghĩ, mị ma nhỏ của hắn thật nỗ lực.

Xoay góc nhìn khác đã thấy Bùi Y nằm úp mặt bàn trà ngủ say sưa.

Mệt, nhất định là công việc quá vất vả nên mệt mỏi!

Hầu gái nữ yêu gõ cửa phòng mị ma, báo cáo nói, những người được tuyển chọn hôm nay đã đến.

Mị ma đột nhiên bừng tỉnh, xoa mặt đi ra thư phòng.

Hô hấp của Louis cứng lại.

Từ từ, y cứ như vậy mà đi ra ngoài?

Chỉ mặc một cái áo sơ mi đã đi ra ngoài? Quần y —- a, được. Nhờ làn gió thổi bay vạt áo sơ mi, có thể thấy cái quần đùi nhỏ gần như chỉ có thể bao bọc lấy cái mông.

Nhưng độ dài áo sơ mi thực sự quá gãi đúng chỗ ngứa. Louis gần như có thể tưởng tượng được bộ dáng tươi cười của những người được tuyển chọn, thực chất là người chơi đó.

Không được, hắn phải tự đi xem.

Louis vừa mới đứng lên, đột nhiên nghĩ đến mị ma đã nói với hắn là muốn tự hoàn thành việc tuyển chọn này. Hắn đi hai vòng, làm một quyết định.

Hắn muốn trà trộn vào trong đám người chơi, đi gặp mị ma nhỏ của hắn từ một góc độ khác.

Louis thu hồi cánh, quyết định giả làm quỷ hút máu. Bởi vì nhìn từ ngoại hình thì hình thái của quỷ hút máu gần với ác ma nhất.

Lựa chọn một khuôn mặt quỷ hút máu được ưa thích nhất trong đám người chơi, trang phục bá tước Dracula, rất tốt, chính là cái này.

Louis biến hình xong, đứng trước gương vừa lòng chỉnh lại cà vạt.

Tầng ngầm thứ hai của thành phố Vĩnh Nguyệt Chi Huy, phòng thảo luận công việc của thành chủ.

Bên ngoài phòng người chơi xếp thành hàng dài, từ sau khi ra nhiệm vụ đoàn kỵ sĩ phòng thủ thành phố của mị ma, rất nhiều người chơi dũng cảm báo danh, không riêng chỉ vì danh hiệu kỵ sĩ thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy, mà còn vì cơ hội được tiếp xúc gần gũi với mị ma.

Phải biết rằng, tuy rằng lúc phỏng vấn có thể sẽ gặp được tảng đá cản đường, nhưng một khi thông qua, khi trao tặng danh hiệu kỵ sĩ, bạn sẽ được mị ma ôm một cái.

Đó chính là, mị ma Bùi Y —- nam mị ma duy nhất giới trò chơi. Còn trân quý hơn các chị gái mị ma bên ngoài rất nhiều.

Hơn nữa, đây có thể là lần duy nhất bạn có thể hưởng thụ đãi ngộ này, đãi ngộ giống với lão Lou.

Louis thành công trà trộn vào đội ngũ xếp hàng của người chơi. Bởi vì số lượng đông đúc, căn bản không có ai phát hiện điều bất thường.

Các người chơi dựa theo sự hướng dẫn của nữ yêu hầu gái, đi qua cửa hông của phòng thảo luận, đi về phía sân huấn luyện của quân phòng thủ thành phố.

Louis nghe thấy hai người chơi đứng trước hắn đang châu đầu ghé tai —-

"Tôi thấy thẩm mỹ của mị ma tốt hơn lão Lou. Ông xem nữ yêu hầu gái ở chỗ y đẹp hơn chỗ lão Lou nhiều."

"Tôi cũng thấy vậy, hầu gái chỗ lão Lou giống như bánh màn thầu ủ bột ý, không đẹp chút nào."

Louis: "....." Hai tên người chơi này làm sao thế? Chỗ nào có nữ yêu trông giống màn thầu ủ bột? Giới nữ yêu của các ả vô cùng nghiêm khắc có được không? Dáng người bánh màn thầu ủ bột tuyệt đối không phải là nữ yêu.

Louis cảm thấy hai người chơi có thể nhầm với đám Bloody Mary dùng để pha trà, lần trước quản gia ngẫu nhiên mua được một đám Bloody Mary được nuôi trồng thủ công — tuy rằng người ta có tên riêng là nữ yêu Mary, nhưng thực chất khác hoàn toàn với giống loài nữ yêu —- đám Bloody Mary này quá là thô tráng, sau cùng bị quản gia trả lại.

Nữ yêu mang theo các người chơi tiến vào sân huấn luyện, mị ma đã chờ ở nơi đó.

"Ý, tôi thích tạo hình này của mị ma."

"Tôi thích tất cả tạo hình của y, hắc hắc hắc."

"Tôi không quan tâm cái khác, tôi chỉ muốn biết mị ma mặc quần hay không."

"Ông có ngốc hay không? Không mặc quần sẽ không qua kiểm tra. Cho nên đương nhiên mị ma mặc quần, nhưng tôi thấy chúng ta có thể cược, quần trong nhỏ là màu gì?"

"Ý, ông hiểu rõ thật."

Âm thanh nói chuyện của các người chơi tuy nhỏ nhưng Louis nghe rõ. Hắn có chút không khắc chế được đôi tay ngo ngoe rục rịch của mình.

Chỉ cần delete một cái, thế giới thanh tĩnh.

Louis nghĩ đến khoái cảm khi xóa bỏ số liệu, nỗ lực đấu tranh với dục vọng của mình.

Một người chơi vỗ vai Louis từ sau lưng.

Louis: "Hửm?"

Viện Trưởng nhìn người chơi quỷ hút máu có gương mặt xa lạ này, nói: "Ông bạn, cái mặt này của ông, vô cùng giống lão Lou đó. Tôi cũng muốn chỉnh một cái, có thể bán tôi không? Nếu là chỉ cho mình dùng thì coi như tôi chưa nói."

Louis: "...." Vốn hắn không muốn phản ứng người chơi này, nhưng nghĩ lại, hắn có thể cho hắn một kinh hỉ, hoặc phải nói là kinh hách.

Vì thế Louis nói: "Được đó. Chúng ta thêm bạn tốt."

Louis gọi Server ra: "Làm cho ta một cái số phi quạ, thêm bạn tốt với người chơi này."

Server: "???" Cái quái gì? Louis rảnh điên rồi?

Nghĩ thì nghĩ, Server vẫn chuẩn bị xong số phi quạ cho Louis, cũng thêm Viện Trưởng thành bạn tốt.

Viện Trưởng: "A, ông tên là Louis ư. Hiện giờ cho phép đặt tên giống NPC à? Vậy tôi đi lập một cái acc mới tên Lagrange, nhỡ đâu về sau ra nhân vật vu yêu thì tôi có thể cos vu yêu rồi ha ha ha ha."

"......" Louis: "Tuyển chọn bắt đầu rồi, tí nữa gửi số liệu cho mi."

Mị ma xem xong hồ sơ của những người ứng cử, để chiến sĩ cùng pháp sư phân biệt tiến hành thử thách. Đa số người chơi đều thông qua, sau đó chính là đối chiến.

Số lượng của những người chơi còn lại là số lẻ, điều này có nghĩa là sẽ có một người chơi có cơ hội đối chiến với mị ma. Nữ yêu lấy ra rương rút thăm, ai bốc được một lá thăm màu vàng duy nhất thì chính là người may mắn đối chiến với mị ma.

Louis gian lận.

Hắn chắc chắn sẽ không nhường cơ hội này cho người khác.

Sau đó, hắn thuận lợi bốc được lá thăm màu vàng.

Viện Trưởng: "Trời má, ông bạn. Âu hoàng a, mau cho tôi hít một hơi."

Những người chơi gần đó cũng làm ra động tác hút khí.

Louis ghét bỏ nhíu mày.

Đối chiến bắt đầu, Louis đứng mặt đối mặt với Bùi Y.

Bùi Y nhìn quỷ hút máu trước mặt, có cảm giác biệt nữu nói không nên lời. Y lắc lắc đầu, muốn ném cảm giác này ra khỏi đầu.

Bọn họ bắt đầu đối chiến.

Louis làm bộ làm tịch đánh mấy cái qua lại với mị ma, sau đó trong một lần nghiêng người, giơ tay túm lấy chóp đuôi của mị ma, nhéo nhéo trái tim nhỏ.

Bùi Y chớp chớp mắt, câu "các hạ" thiếu chút nữa thốt ra, bị Louis ngăn lại.

Louis đè thấp thanh âm: "Không quấy rầy em làm việc, ta chỉ tới xem. Em tiếp tục."

Tuyển chọn diễn ra thuận lợi, cuối cùng, Bùi Y chọn ra 20 vị kỵ sĩ từ trong đám người ứng cử, bao gồm quỷ hút máu do Louis giả trang.

Sau khi kết thúc tuyển chọn chính là phân đoạn mà các người chơi chờ mong nhất — trao tặng danh hiệu kỵ sĩ.

Người đầu tiên Bùi Y trao tặng chính là Louis, mị ma cười ôm ác ma đỉnh cấp, thời gian vô cùng dài! Làm người chơi khác cho rằng thời gian ôm khi trao tặng danh hiệu hôm nay chính là dài như vậy, bọn họ kiếm lời, thầm vui vẻ một lúc lâu.

Kết quả kết thúc cái ôm với Louis, khi mị ma trao tặng danh hiệu cho các người chơi khác, lại khôi phục độ dài trước kia. Một người một giây đồng hồ, không nhiều hơn.

Các người chơi hâm mộ ghen tị hận nhìn Louis.

Louis không chút khách khí, trầm mặt trừng lại.

Một người chơi lạnh cả lưng, lẩm bẩm: "Làm sao lại giống cảm giác khi bị lão Lou theo dõi thế. Ảo giác, nhất định là ảo giác.

Sau khi kết thúc nhiệm vụ tuyển chọn, các người chơi dần tan đi.

Louis bảo Server gửi số liệu nặn mặt cho Viện Trưởng bằng phi quạ.

Viện Trưởng nhận được số liệu nặn mặt từ "người bạn mới" còn gửi lại một bao lì xì. Louis liếc nhìn số tiền trong bao lì xì, ném cho Gubonake.

Cốt Long bị trừ tiền lương 300 năm cầm bao lì xì 100 ma tinh, cảm động rớt nước mắt.

"Đồng vàng trước kia ta dùng để nhét kẽ răng còn nhiều hơn thế này."

Viện Trưởng hứng thú bừng bừng mở giao diện nặn mặt, nhập số liệu mà "người bạn mới" gửi cho hắn.

【 Đinh ——số liệu phi pháp không thể sử dụng. 】

Viện Trưởng: "?" Rõ ràng người anh em đó sử dụng được a.

Hắn mở phi quạ, gửi tin cho Louis.

Viện Trưởng: Anh em, số liệu của ông bị nhắc là phi pháp.

【 Tích —— mục tiêu không tồn tại, không thể gửi tin nhắn. 】

Viện Trưởng: "?" Đệt, hắn gặp quỷ sao?

Giao diện nặn mặt, mô hình nhân vật của hắn dần dần biến hình. Viện Trưởng nhìn gương mặt ảo không chịu khống chế của hắn, hoảng sợ kêu lên: "Đệt đệt đệt, có quỷ!"

Mô hình nhân vật dần dần biến thành bộ dạng của Louis ngay trước khi Viện Trưởng sợ đến rơi mạng.

Mô hình nhướng mày, nhìn Viện Trưởng hỏi: "Mị ma đẹp không? Muốn ôm mị ma một cái không?"

Bộ não suýt chút nữa là ngừng hoạt động của Viện Trưởng thanh tỉnh trong nháy mắt.

Đây mịa nó không phải là quỷ thành phố ngầm, là cẩu Louis!

Cái này không đáng sợ nữa.

Viện Trưởng: "Mị ma đẹp. Nhưng anh trai nhỏ mị ma chính là lão Lou, mà em, thích các chị gái ngực to."

Mô hình Louis hừ một tiếng, coi như hắn thức thời.

Viện Trưởng trải qua kinh hách nhìn chữ Louis trong list bạn tốt của mình, cảm thấy cần phải chụp hình kỷ niệm một chút. Không chắc hắn chính là người chơi đầu tiên thêm NPC là bạn tốt trong cả trò chơi đó.

Mặt khác .... ánh mắt Viện Trưởng dừng ở chuỗi số liệu nặn mặt kia, không thể để một mình hắn chịu kinh hách. Chỉ dọa một người không bằng dọa thêm nhiều người khác, vì thế Viện Trưởng gửi chuỗi số liệu này cho cả list bạn tốt.

-------------

【 A a a, cẩu Louis, cẩu Viện Trưởng. Ông đây suýt chút nữa cho là gặp quỷ! 】

【 Tôi mịa nó đây là cái quỷ gì? Bình dấm của lão Lou lớn như vậy? Ôm anh trai nhỏ mị ma một cái thì có làm sao? 】

【 Tôi thấy vẫn là nên trách Viện Trưởng, không có việc gì sao cứ đến gần NPC như vậy. Mãnh liệt kiến nghị lần sau Viện Trưởng đừng nói chuyện với người xa lạ. 】

【 Tôi có một thắc mắc, lúc mị ma trao danh hiệu kỵ sĩ cho tôi thì tôi có nên từ chối không? 】

Lầu 2: Từ chối cái quỷ, lão Lou làm như vậy chứng tỏ hắn chỉ có thể ăn dấm thôi. Tôi phải để cho lão Lou ăn dấm.

Lầu 3: Tôi phải để cho lão Lou ăn dấm.

......

Lầu 100: Tôi phải để cho lão Lou ăn dấm.

--------------

Louis: "Thật sự ta không thể delete à?"

Đại cổ đông: "Mẹ con nói, con delete mấy cái cũng không được. Em ý đều có thể khôi phục."

Louis: "......" Vô, cùng, tức giận.

Hết phiên ngoại 3

Phiên ngoại 4

Ba đời nhà đại cổ đông đều là người làm ăn, tiền nhiều, nhưng cha mẹ đều mặc kệ hắn. Nói cách khác là thiếu tình yêu, từ nhỏ đã làm đầu gấu. Cũng chỉ có tên quỷ xui xẻo tổ trưởng này từ nhà trẻ đã bắt đầu làm bạn cùng bàn với hắn, một đường ngồi đến tận sơ trung.

Đại cổ đông là học sinh dốt, ngoại trừ học tập, ăn nhậu chơi bời siêu giỏi.

Tổ trưởng lại trái ngược với hắn, ngoại trừ học tập, cơ bản sẽ không biết gì cả.

Đại cổ đông từ nhỏ đã thích trêu chọc tổ trưởng, vì thế tổ trường đã luyện được một thân công phu chuyên tâm chuyên chú. Nhưng đại cổ đông siêng năng bám riết không tha.

Cứ như vậy cho đến cao trung, tổ trưởng là học sinh giỏi, vào trường trọng điểm của thành phố. Đại cổ đông là học sinh dốt, nhưng trong nhà quyên góp một tòa nhà nên cũng vào trường trọng điểm.

Khi đang học cao trung thì đại cổ đông đột nhiên thông suốt, bắt đầu phấn đấu tiến tới.

Người nhà hắn cảm thấy rất kỳ quái, cha của hắn thậm chí còn chạy đến nóc tòa nhà 108 tầng xem mặt trời có phải mọc từ phía tây không.

Không đúng, mặt trời không bị sao cả. Chẳng lẽ con trai bị cái gì kích thích?

Cha của đại cổ đông tin chắc có chỗ nào đó không thích hợp, cho dù đại cổ đông đã bảo đảm rất nhiều lần, hắn thực sự không có vấn đề gì, chỉ là muốn phấn đấu.

Vì thế đại cổ đông bị cha của hắn xách khỏi trường học ném đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.

Lần kiểm tra này thật đúng lúc, phát hiện ra một loại bệnh về gen ẩn, không biết khi nào sẽ bùng phát. Thuộc kiểu chữa không được.

Cha hắn choáng váng, nói: Con trai, cha không cầu con cố gắng mức nào, con chỉ cần vui vẻ là được.

Đại cổ đông cũng choáng váng, nghĩ thầm: Con chỉ là muốn theo đuổi một học sinh giỏi, nên muốn mình trở nên ưu tú hơn một chút, sao lại bị ném vào bệnh viện còn kiểm tra ra bệnh nan y chứ?

Trong nhà đại cổ đông đều là phái hành động, cảm thấy con trai có bệnh thì phải chữa. Cho dù giờ không chữa được nhỡ đâu sau này có thể? Trong nước không được nhỡ đâu nước ngoài có thể? Thế giới lớn như vậy, nhỡ đâu có chỗ nào chữa được thì sao?

Cha của đại cổ đông vì vậy mà càng thêm nỗ lực kiếm tiền, mẹ hắn mang theo đại cổ đông trằn trọc các nơi, tìm kiếm phương pháp chữa bệnh.

Đại cổ đông rất đau khổ, hắn thậm chí còn chưa kịp nói lời nào với tổ trưởng.

Đại cổ đông lúc này còn chưa bùng phát bệnh gen, còn cảm thấy chờ hai năm nữa người nhà hắn lăn lộn xong, là có thể tiếp tục tiền duyên với tổ trưởng.

Nhưng rất nhanh, hắn đã bị hiện thực đả kích.

--------------

Ngày đầu tiên đại cổ đông rời đi tổ trưởng bắt đầu thất thần, hắn không tự chủ được mà chuyển tầm mắt về phía chỗ ngồi của đại cổ đông, một ngày, hai ngày, một tháng, hai tháng, một năm, hai năm ....

Sau đó tốt nghiệp cao trung, tổ trưởng thi vào chuyên ngành máy tính của một trường đại học nổi tiếng.

Tổ trưởng phong ấn đại cổ đông ở trong một góc nào đó dưới đáy lòng, hắn bắt đầu vùi đầu vào thế giới số hiệu.

Ở trong trường học, tổ trưởng quen biết một đám bệnh trung nhị. Bọn họ cùng chung chí hướng, muốn làm một trò chơi tuyệt vời nhất từ trước đến nay.

Mà tổ trưởng, kiên trì đặt bối cảnh của trò chơi ở thành phố ngầm.

Bởi vì, đại cổ đông thích chơi rồng cùng thành phố ngầm.

Bởi vì tổ trưởng quá trâu bò, hơn nữa ngay cả số liệu trung tâm cũng đã viết ra rồi, một đám bệnh trung nhị vô cùng khâm phục Louis lúc ấy vẫn còn là số liệu, vì thế bọn họ đặt ra bối cảnh thành phố ngầm của trò chơi.

Nghe có vẻ vô cùng tùy tiện, nhưng sự thật chính là như vậy.

---------------

Chuyện tiếp đó chúng ta cơ bản đã biết rồi. Trò chơi thành phố ngầm này đã mài chết vài nhà đầu tư, nhưng toàn bộ đoàn đội vẫn đoàn kết, bọn họ tự mình đi ra bên ngoài kiếm khoản thu nhập thêm, thành viên tự mình bỏ vốn, cũng phải kiên trì làm xong trò chơi này.

Đại cổ đông lúc này đã tiếp quản công ty gia tộc, bệnh của hắn không chữa được, cha mẹ hắn khuyên hắn đừng có lăn lộn, nên sống thế nào thì sống thế đó, nhàn rỗi không có việc gì thì ra ngoài du lịch.

Sau khi khuyên bảo cha mẹ từ bỏ, đại cổ đông bắt đầu chú ý tổ trưởng.

Hắn nhìn tổ trưởng cùng đoàn đội của hắn mài chết một tên rồi lại một tên đầu tư, những nhà đầu tư đó trước khi đi đều mắng rất ác, nói hạng mục này nếu thật sự có thể kiếm tiền thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Chờ hạng mục này bắt đầu có lãi thì chắc băng ở nam cực bắc cực đều tan sạch.

Đại cổ đông cảm thấy những nhà đầu tư đó quá không biết nhìn, không có tiền thì đừng học người khác làm đầu tư.

Đám tổ trưởng lại mài chết một nhà đầu tư nữa, cả hạng mục rơi vào cục diện bế tắc.

Đại cổ đông bắt đầu rối rắm, rốt cuộc có nên đầu tư hay không. Hắn tin chắc trong lòng tổ trưởng có hắn, bạn xem ngay cả trò chơi cũng làm bối cảnh mà hắn thích. Nếu hắn đi đầu tư, nhỡ đâu hắn chết trước mặt tổ trưởng thì phải làm sao bây giờ?

Tổ trưởng liệu có đau lòng phát khóc không.

Đại cổ đông lo trước lo sau, nghĩ rất nhiều.

Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn đầu tư. Bởi vì có tên đầu tư ngu ngốc thế mà lại trào phúng tổ trưởng cùng đoàn đội của hắn, nói cái hạng mục này nếu có thể thành công thì hắn sẽ vặn đầu xuống.

Rất tốt, đại cổ đông chờ hắn vặn đầu xuống.

------------------

Đại cổ đông đầu tư thành phố ngầm, đại cổ đông bật đèn xanh cả đường cho hạng mục này, đại cổ đông bị tổ trưởng đánh.

"Chuyện này giải thích vô cùng phức tạp, nhưng giờ anh đã về." Đại cổ đông tìm cơ hội, tránh khỏi những người khác, một mình tìm tổ trưởng, nói với hắn như vậy.

Tổ trưởng đưa lưng về phía hắn gõ số liệu cả đêm. Sáng ngày hôm sau đẩy mắt kính, quay đầu thấy đại cổ đông: "Anh tới khi nào?"

Đại cổ đông: "......Cũng, tới không lâu lắm."

Sau đó đại cổ đông đang chuẩn bị lén lút rời đi, khi đi đến cửa, bệnh gen đột nhiên phát tác, lập tức ngã trên mặt đất.

Đại cổ đông nghĩ: "Xong rồi, hình tượng vĩ ngạn của hắn không còn."

Tổ trưởng lúc ấy mới biết, thì ra đại cổ đông bị bệnh nan y.

Mịa nó, lại không phải quay phim Hàn xẻng, sao lại bị bệnh nan y chứ?

-----------------

Tổ trưởng ngày càng trầm mặc, độ cận của mắt tăng vù vù.

Đại cổ đông khuyên hắn, không cần cố gắng như vậy, nghỉ ngơi nhiều hơn.

Vô dụng.

Tổ trưởng làm theo ý mình.

Qua hai năm tổ trưởng đột nhiên nói với đại cổ đông: "Tôi có biện pháp, có thể để anh tiếp tục sống trong thế giới trò chơi."

Ây da, sống trong thế giới trò chơi. Nghe ngầu thật, đại cổ đông thích.

---------------

Trò chơi thành phố ngầm này online, phản hồi không tệ.

Đại cổ đông tìm được nhà đầu tư trước kia đã nói vặn đầu xuống dưới, bảo hắn biểu diễn tiết mục vặn đầu ngay tại chỗ.

Tổ trưởng kéo hắn đi.

Làm gì có tổng tài như vậy, có liêm sỉ một chút đi.

Thành phố ngầm rất nhanh thổi quét giới trò chơi, fans của các NPC trung tâm còn nhiều hơn cả idol lưu lượng.

Đại cổ đông nhìn Louis, cảm thấy đây là con trai của hắn cùng tổ trưởng.

Hắn là baba, tổ trưởng là mama.

Hoàn mỹ.

------------------

Sau lại có một ngày.

Con trai Louis của hắn đột nhiên nói với hắn, trò chơi thành phố ngầm này, nó "sống dậy".

Đại cổ đông nghĩ, thế giới sau khi hắn chết, nhất định sẽ rất tuyệt vời.

-- Hoàn phiên ngoại --


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật