(HOÀN) Đừng Làm Bạn Nữa! Tụi Mình Hẹn Hò Đi ( Nagireo)

end Tụi mình chấm dứt tình bạn đi!



Ngày bế giảng nắng nóng hơn bao giờ hết, không hiểu sao sáng nay Nagi không hề rủ Reo đến trường, Reo cũng chỉ nghĩ đơn giản là cậu ấy lười thôi.

" Hazz Mikage Reo à hôm nay là ngày bản thân phải rời xa cuộc sống Trung học rồi, sau này là cuộc sống đại học vô cùng kham khổ đấy!"

Cậu tự tặng bản thân những lời động viên trước khi đến trường, bà Baya cũng đã chuẩn bị xe đưa đón nhưng Reo từ chối.

" Tôi muốn được ngắm nhìn lại quãng đường đến trường lần cuối cùng, hãy để tôi tự đạp xe! "

" Vâng, chúc cậu chủ có một buổi lễ tốt nghiệp thành công! "

Nói rồi Reo bắt lấy chiếc xe đạp mà yên sau do chở ai đó quá nhiều đã tróc sơn, cậu phóng xe thật nhanh đến trường.

Con đường từ nhà đến trường đã qua 3 năm học, vẫn là cửa hàng tiện lợi mà cậu hay mua cafe sữa cho Nagi đó, vẫn là bến xe buýt mà Nagi hay ngồi nghỉ than vãn khi đi tập về, không thể quên tiệm giày thể thao nơi cậu và Nagi có đồ đôi lần đầu tiên.

- Tất cả đều là những kỉ niệm cả đời này Reo không thể nào quên được -

Nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, Reo thầm cảm thán cuộc sống của mình đều xoay quanh Nagi, bây giờ bất giác cậu cảm thấy lạ lẫm, tiếc nuối khi sau này những hình ảnh tưởng chừng sẽ không bao giờ biến mất lại không thể nhìn thấy nữa.

" Ay chết muộn bà mất rồi!"

Nhìn đồng hồ đã điểm 7h hơn Reo bừng tỉnh trong cơn suy nghĩ, cậu tức tốc đạp xe đến trường nhanh nhất có thể để không muộn giờ làm lễ.

.
.
Lúc này ở trường Trung học Hakuho đang nô nức tiếng cười, học sinh lớp 12 cuối cấp đang trao tặng nhau những kỉ vật coi như món quà cuối cùng dành cho đối phương.

Có những giọt nước mắt đã rơi vì hạnh phúc khi bản thân đã trưởng thành,có những nụ cười đầy trong sáng tươi trẻ đón chờ tương lai của họ phía trước.

Khung cảnh vô cùng xúc động này làm ai cũng phải bồi hồi nhớ về quãng thời gian tươi đẹp nhất của đời người, sau này khi lớn họ sẽ không thể nào quên được dù trường lớp hay thầy cô, kỉ niệm xấu hay kỉ niệm đẹp, những kẻ bắt nạt và cả những mối tình đầu.

" Aizaa mệt chết tôi rồi!"

Reo xông vào trường với chiếc xe đạp, mém nữa thì cậu tông vào thầy chủ nhiệm nếu không phanh xe kịp.

" Trò Mikage!!! "

" Em xin lỗi ạ..em vội quá! "

" Đừng có tưởng tốt nghiệp rồi là nổi loạn nhá, chưa bước ra khỏi trường thì hôm nay em vẫn là học sinh ở đây! "

Thầy chủ nhiệm thao thao bất tuyệt một đống triết lí và nội quy, sau khi nguôi giận thầy bèn xoa đầu cậu.

" Được rồi, hôm nay ra trường thầy nói nhiều chút, hi vọng sau này trò sẽ làm những điều mình thích, miễn là hạnh phúc với nó có thất bại cũng không sao!"

Reo vô cùng bất ngờ, không phải những câu chúc thành đạt hay giàu có mà là "làm những điều mình thích" . Cậu chưa bao giờ nhận được lời chúc như vậy từ ai, thầy nhìn cậu với ánh mắt trìu mến rồi bị một đám học sinh kéo đi chụp ảnh.

" Khì, em cảm ơn! "

Lúc này Reo mới về hàng của lớp mình mà mặc trang phục tốt nghiệp, cậu ngó nghiêng tìm hình bóng quen thuộc nhưng lại không thấy đâu.

Bạn nữ bên cạnh thấy thế bèn hỏi han.

" Reo- sama đến trễ một tí là không kịp đó, cậu tìm ai à?"

" À..không chỉ là hôm nay không thấy Nagi đâu..tớ sợ cậu ấy ngủ quên không đến!"

" Tớ thấy Nagi đến từ sớm rồi mà ta!"

Nghe bạn nữ nói vậy Reo càng khó hiểu, rõ ràng là đến sớm mà cũng không rủ cậu giờ còn không thấy đâu.

Sau màn phát biểu tuy dài dòng nhưng đầy cảm động của thầy hiệu trưởng thì các học sinh cũng lên nhận bằng tốt nghiệp, vì không thấy Nagi đâu Reo bèn nhận hộ cậu luôn, đến lúc chụp ảnh lớp thì có tiếng gọi Reo.

" Nè đại thiếu gia chúc mừng tốt nghiệp! "

Reo nhìn về hướng tiếng gọi phát ra, cậu vui mừng khi thấy Isagi, Bachira, Chigiri còn Kunigami và Zentetsu, kể cả Hiori cũng đến.

" sao mọi người lại đến đây...Không phải hôm nay tốt nghiệp sao?"

" Bọn tôi tốt nghiệp từ 2 ngày trước rồi ông ạ!"

Isagi và Bachira bá vai nhau nói, Chigiri và Hiori cũng giống nhau.

" tụi tớ ngày mai cơ!"

Kunigami và Zantetsu thì đã dự lễ xong nên đi cùng mọi người đến chúc mừng cậu.

" Ái chà đi chúc người ta mà không một bó hoa luôn!"

Chigiri nháy mắt với cậu rồi nói với một giọng điệu vô cùng thần bí.

" Cái đó thì sẽ có người tặng cậu mà không phải bọn tớ!"

Mọi người cũng mỉm cười tủm tỉm đầy kì lạ chỉ trừ có Zantetsu ngốc nghếch là không biết gì.

" mọi người sao vậy? Thật kì lạ!"

Vừa nói giứt câu thì Nagi đã xuất hiện từ trong đám đông học sinh của lớp, vì từ sáng đến giờ mới thấy bóng dáng y nên Reo vừa vui cũng vừa giận, cậu khoanh tay trách móc trong khi Nagi đang đi tới.

" Sáng giờ cậu trốn ở đâu thế hả? Cứ phải làm người ta lo lắng cho mới chịu nổi thật là hết nói nổi cậu mà...với.. Lạ..i"

" Tụi mình chấm dứt tình bạn ở đây đi!"

Nagi cúi gầm mặt, Chigiri cũng vô cùng bất ngờ. Reo như chết lặng tại chỗ, cậu gượng cười ấp úng hỏi lại Nagi.

" Hả...haha cậu nói gì cơ..đó chỉ là trò đùa thôi đúng không? "

" Tớ nói tụi mình đừng làm bạn nữa...."

Giọng điệu Nagi không có vẻ gì là đùa cợt cả, tone giọng cậu trầm xuống tay cũng chắp sau lưng.

" Nếu đó là điều cậu muốn thì được thôi...!"

" Đừng làm bạn nữa, mình hẹn hò đi!"

Nagi bất ngờ quỳ một chân xuống, hai tay đằng sau lưng cũng giơ ra bó hoa oải hương và hộp nhẫn trước mặt Reo, toàn bộ học sinh trong trường ồ lên không ngừng gào thét.

" Ái chà thằng này khá quá nhờ!"

Bachira lớn giọng khen lấy một câu, Zantetsu cũng thuận miệng hùa theo.

" Thật là một khung cảnh đậm mùi pheromone tình yêu! "

" Người ta phải nói là tràn ngập mùi romantic mới đúng!"

Isagi cũng tươi cười hùa theo, Kunigami và Chigiri thấy Reo đang đơ ra không biết làm gì bèn nhắc mọi người im lặng.

" Cậu đồng ý chứ Reo?"

" Cậu nghĩ sao?"

" Với toàn bộ sự may mắn của thiên tài Nagi Seishiro này tớ nghĩ câu trả lời là có! "

Reo cúi xuống, cậu tắt đi nụ cười vừa còn trên gương mặt mà bật khóc.

Nagi thấy vậy vội lên tiếng xin lỗi trấn an người thương.

" Tớ xin lỗi, tớ chỉ có ý làm cậu bất ngờ thôi chứ không cố ý làm cậu ghét tớ!"

" Đồ Nagi ngốc...!"

" cậu đoán đúng rồi đấy!"

_________ end.__________

Xin cảm ơn tất cả mọi người thời gian qua đã ủng hộ fic, câu chuyện về Nagi Seishiro theo đuổi Mikage Reo chính thức kết thúc tại đây!

Cảm ơn tất cả những bạn đã theo dõi fic và ủng hộ tớ!

Đây là một cái kết có hậu chữa lành cho một spin off đau đớn vừa rồi,tớ sẽ không phát triển thêm để mọi người tự suy diễn về cuộc sống sau này của họ.

Câu chuyện kết thúc trọn vẹn nhất khi không có thêm gì nữa!

Tớ cũng đã ra Nagireo fic mới, hẹn gặp mọi người và Nagireo ở fic mới của tớ đang phát hành.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật