???????????????????????????? ???????????? .シ Vây Giữ (H)

Chapter 19



Sau đó Lisa còn nghe thấy, vợ của Seungkwan thừa dịp Jeon gia không để ý chạy thẳng ra đường lớn, bị mọi người đuổi theo vây bắt, Seungkwan túm lấy cô ấy dẫn về nhà. Mỗi ngày đều gà bay chó sủa, mẹ với chị em mới đề nghị, gọi một cô vợ được mua khác vừa sinh con xong đi khuyên nhủ.

Lisa tương đối quan tâm đến Momo, đại khái là vì gặp phải người chung cảnh ngộ với mình. Tuy nhiên Jungkook không thích cô đi gặp Momo, mỗi lần cô ra ngoài đều gọi Siyoon đi theo. Cũng may cô lâu lâu mới ra ngoài, chỉ là những lần đó đều đi tìm Momo. Hai nhà cách nhau cũng không quá xa, Jungkook đưa Lisa đến, nhìn cô nói chuyện với Momo, rồi ngồi xổm bên cạnh cửa lớn chờ cô.

Lisa cũng không đến để khuyên cô ấy chấp nhận, cô chỉ muốn tiếp xúc với những người chưa bị nơi này đồng hóa nhiều hơn một chút. Ở cái thôn nhỏ này càng lâu, càng sinh ra một loại ảo giác, giống như cuộc sống trước kia đều là tưởng tượng mà ra, cô sợ bản thân sẽ không kiên trì được nữa, sợ một ngày nào đó ý niệm kia sẽ chiến thắng niềm hy vọng muốn trốn thoát cuối cùng của cô.

Momo mới tốt nghiệp cấp 3, gia đình đông con, cô còn là con cả, bất đắc dĩ phải ra ngoài làm thuê kiếm tiền nuôi gia đình. Bởi vì thiếu kinh nghiệm xã hội, lại dễ tin người nên trực tiếp bị người ta lừa đến nơi này. Seungkwan tính tình bạo lực, xuống tay rất dữ, cô ấy chạy trốn được vài lần, đã bị đánh đến nỗi khắp người bầm dập.

Lisa đồng cảm với Momo, tức giận vì người ở đây thật ngang tàn vô giáo dục, cũng giận vì sự bất lực của bản thân. Cô ngẩng đầu, nhìn ngọn núi vây quanh thôn xóm, bên ngoài núi vẫn là núi, nơi này tựa như một chốn bồng lai bị ngăn cách khỏi trần thế, dân bản xứ thì canh gác đến một con kiến chui cũng không lọt, không ai vào được, càng không có cách nào ra được.

Jungkook theo sau cách cô hai bước, lúc nãy cô vừa ra ngoài anh đến nắm tay cô, lại bị cô ném ra. Cô oán hận trừng anh, chỉ thẳng mặt, rống lên đừng chạm vào cô, anh đành buông lỏng tay, chỉ yên lặng đi sau cô, giống như vĩnh viễn cũng không rời khỏi cô.

Lisa dừng bước, hít sâu, quay đầu nhìn anh, "Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì?"

Bước chân anh do dự, nhưng vẫn đi lên, thấp giọng, "Lili, về nhà đi được không?"

"Đó là nhà anh, có liên quan gì tới tôi chứ."

"Cũng là nhà em." Quật cường mà kiên trì nói.

"Không phải."

"Là nhà của em."

"Tôi nói không phải, anh bị điếc sao, nghe không hiểu tiếng người à. Nhà của tôi là một căn biệt thự siêu lớn, chuồng chó trong đó còn tốt hơn nhà anh, muốn cái gì có cái đó. Nơi đó mới là NHÀ TÔI."

Anh cũng không muốn tranh cãi với cô, đôi đồng tử đen nhánh nhìn thẳng Lisa, như thể điều vừa nói kia mới là sự thật và nó đủ thuyết phục hơn những lập luận hùng hồn của cô. Lisa ảo não, cô tranh cãi với cái đồ quê mùa này làm gì chứ, nói cũng chẳng hiểu.

Nhưng nhớ lại Momo, cảm giác nghẹn khuất ở cổ không thể nào áp xuống được, "Jeon Jungkook, gia đình anh đều lỗ mãng như vậy sao? Một ngày không đánh người là chết hả."

"Tôi không đánh em." Mỗi lần anh nói lời này, đều giống như một lời hứa hẹn, vẻ mặt chân thành tha thiết.

Lisa quay mặt đi, như thể đang nói cho chính mình nghe, "Tôi thà để anh đánh tôi."

Hôm nay, Momo lại chạy, thừa dịp mẹ Seungkwan vào đưa cơm mà xô cửa, khiến bà ấy hôn mê tỉnh. Sau đó cô ấy chạy dọc theo con đường nhỏ sau núi, Seungkwan lớn và bự con hơn cả Jungkook đi một lúc đã bắt được người về.

Lisa nghe được tiếng động liền chạy ra, giọng Momo kêu gào thảm thiết, Jungkook không muốn cô quan tâm, lập tức kéo cô về nhà. Lisa nổi điên, vừa đấm vừa đá anh, anh bắt đầu giở trò cũ, trói cô vào thành giường.

"Vô lại, biến thái, không bằng anh giết tôi luôn đi..."

Trận ồn ào này làm cô bị giam hai ngày, mỗi lần cô nổi giận, anh làm gì cô cũng không phối hợp. Jungkook cũng là một tên nhóc ngang bướng, một khi Lisa phát giận, anh giống như bắt được tín hiệu, trầm mặc, không lấy đá chọi đá, hoàn toàn tùy thuộc vào cô.

Cứ như vậy, Lalisa càng đuối lý, loại cảm giác đánh một quyền vào tấm vải bông này tựa như vừa muốn dốc toàn lực để chiến đấu thì đối phương đã treo thẻ đầu hàng rồi, cũng như đứa trẻ hư bị bỏ mặc cho ầm ĩ. Đôi khi anh thật bình tĩnh, kiềm chế rất khác người, cho dù khi cô mất lý trí cấu vào tay anh, cào cả người anh đầy thương tích, thì anh cũng chỉ ôm chặt khống chế cô. Kể cả việc sụp đổ cô cũng không làm được sao.

Hai người đóng cửa lại là kinh thiên động địa, khi ra ngoài anh lại như bình thường, một sự yên bình giả tạo. Lisa khịt mũi coi thường sự dối trá này, nhưng không cách nào tránh né được sự thân mật của anh, vì chênh lệch sức lực của đôi bên quá lớn.

Lisa mơ hồ nghĩ, nếu cô đủ sức đẩy ngã một người như Momo, chắc sẽ không đến mức bị động như vậy. Vì giãy giụa mà kiệt sức, một chút cũng không ảnh hưởng đến thú tính của anh, Lisa nhắm mắt lại, không muốn nghĩ nhiều nữa, bất chấp tất cả, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm vách tường.

Anh không buông tha cô, giữ chặt tay cô, xác định khống chế hoàn toàn cô rồi, mới nhàn nhạt nói chuyện với cô, "Momo không có việc gì, Seungkwan bỏ đói hai ngày, hôm nay đã được ra ngoài rồi. Lisa, em đừng nóng giận nữa."

Lisa bất lực sâu sắc, cô náo loạn vì Momo bị đánh hả? Hai người nói chuyện vĩnh viễn đều không bắt được trọng tâm câu chuyện của đối phương, như việc cô liều mạng muốn về nhà, anh lại cố hết sức bảo đảm hoàn cảnh trong nhà sẽ khá hơn, sẽ đối xử tốt với cô. Vĩnh viễn không nắm được vấn đề chính.

"Tôi cũng nói với nó rồi, không nên hở một tí là đánh người, có chuyện gì thì cứ ngồi xuống." Anh không nói được nữa, mỗi lần Lisa đều lộ ra bộ dáng thà chết cho rồi, nhìn anh một cách thương hại như vậy, Jungkook không chịu nổi.

Dường như bọn họ không cùng một thế giới, anh nỗ lực đến chết cũng không bao giờ có được cô, sớm hay muộn cô cũng bỏ anh, đến một nơi mà anh vĩnh viễn không thể tìm được.

Bị một trận thúc đẩy như vậy, anh bèn lột sạch quần áo của cô, đỡ eo cô, thúc cậu nhỏ vừa tàn nhẫn vừa nhanh chóng đâm sâu vào trong. Da thịt thân mật đến tận cùng, hai người hòa làm một, chỉ có hơi ấm kia mới trấn an được sự bất ổn xáo trộn của trái tim anh.

Anh đè cô cho đến khi cô bất động, mới ngồi dậy ôm cô lên lót hai cái gối ở dưới eo cô, tiếp đến tách hai đùi đặt lên vai mình, phơi bày chỗ ướt át của cô, sau đó thúc nhẹ côn thịt cứng như thép vào bên trong, thong thả hữu lực vùi mình vào trong mật huyệt. Quy đầu đỏ tím rất nhẹ nhàng chậm rãi đi vào hoa huyệt chưa sẵn sàng của cô, tránh làm cô bị đau quá mức.

Quy đầu từ từ trườn vào trong hoa huyệt mềm mại, khi thì cọ xát trên dưới, khi thì đâm thọc trái phải, dâm thủy không ngừng trào ra làm cho quy đầu ánh lên một màu sáng bóng của xuân dịch. Từ đây, quá trình thâm nhập đã dễ dàng hơn rất nhiều, hai cánh môi quấn lấy thanh thịt nóng đang đâm vào, lớp thịt non dày đặt trong nhục bích cũng hối hả siết chặt kẻ xâm lấn.

Cảm nhận được phần thân dưới bị liếm mút mạnh mẽ, anh nhịn không được mà đắm chìm vào trong. Côn thịt bành trướng căng luôn cả lớp thịt non, thẳng tiến tới chỗ sâu nhất trong mật huyệt.

Lisa đã không nói nên lời nữa rồi, giờ cô chỉ cảm thấy nơi tư mật mỏng manh đang bị côn thịt của người đàn ông cọ xát đến mức nóng lên, tiếp đó là một trận ngứa ngáy mãnh liệt dọc theo cửa động chui vào trong mật huyệt, rất nhanh cô đã sinh ra một loại khoái cảm xa lạ, cô hoảng sợ bắt đầu liều mạng trốn tránh.

Nhưng Jungkook đã sớm có kinh nghiệm rồi, anh biết làm cách nào để bản thân thoải mái đồng thời cũng làm cô sung sướng, những thanh niên vùng núi không những có thể lực cường hãn như dã thú mà còn có thêm khả năng học tập thần kỳ.

Anh không ngừng tiến công, sự thân mật rực lửa triền miên đầy cám dỗ. Jungkook bất động quan sát cô, tinh tế cảm nhận phản ứng của cô. Lisa mím chặt môi để không phát ra âm thanh, cô cảm nhận được côn thịt thô tráng đang xâm chiếm từng tấc thịt non của cô, sự căng trướng tràn đầy khó nói thành lời, những cảm giác phong phú kia thậm chí còn truyền đi khắp toàn thân, lan đến từng tế bào, loại khoái cảm đặc biệt này sắp làm cơ thể cô nhũn ra rồi, chỗ sâu nhất trong cơ thể cô trào ra một dòng suối nóng ào ạt, làm tê liệt cả linh hồn đang bất khuất giãy giụa của cô, khoái lạc điên cuồng lôi kéo cô hãy sa đọa và trầm luân.
Sung sướng thoải mái đã khống chế cả hệ thần kinh của cô, từ nơi đang giao thoa của hai người chảy khắp toàn thân, lan thẳng đến tận óc.

Cảm giác được lấp đầy, bị thít chặt, xúc cảm dạt dào, da thịt ấm áp dán sát vào nhau này khiến anh nhịn không nổi đưa đầu lưỡi luồn vào trong khoang miệng cô.

Lisa khó chấp nhận được, vừa khóc vừa đẩy anh ra, "Cút ngay, tên khốn kiếp, chó chết, tôi không muốn... A... Ư đừng..."

Ngoài miệng thì kháng cự, nhưng lý trí của cô đã sớm trầm luân vào đầm lầy dục vọng, cô cố ép bản thân phải tỉnh táo lại, "Khó chịu quá, không thoải mái... Tôi không muốn làm tình với anh, tôi không muốn mang thai... Hu hu... Cứu mạng..."

Anh đẩy hạ thân, nghiêng đầu hôn lên đùi cô, mút ra một ấn ký màu đỏ. Cánh tay rắn chắc ôm lấy chân cô, mồ hôi cuồn cuộn chảy qua vùng thắt lưng thon gọn dẻo dai, xẹt qua cặp đùi cứng cáp, khiến cho vùng nệm quanh chỗ đầu gối đang quỳ ướt một mảng, mỗi một lần thúc vào người cô đều có thể thấy được mồ hôi anh vẩy ra.

Côn thịt đang chôn sâu trong cơ thể cô càng ngày càng lớn, càng ngày càng cứng, lần nào đâm vào cũng mang đến một sự bành trướng cực hạn cho hoa huyệt, khiến cho mật huyệt nhỏ hẹp bị căng ra đến cực độ. Những trận kích thích mạnh mẽ lên mông cô cứ như máy móc vĩnh viễn không ngừng nghỉ, từng cú thúc nhiều lần đã chạm đến hoa tâm sâu nhất.

Mặt Lisa hồng hồng, ánh mắt rã rời, mồ hôi đầm đìa, mái tóc tán loạn áp cả vào mặt, tiếng rên nhỏ xíu gần như im bặt. 'Cô bé' đã bắt đầu co rút, cả người Lisa run rẩy dữ dội. Thấy cô sắp đạt cao trào, anh lập tức tăng thêm lực, dốc sức đong đưa vùng eo rắn rỏi, mỗi lần đều đi thẳng đến điểm cuối cùng.

Rốt cuộc sau mấy chục lần ra vào, anh thúc thật mạnh côn thịt đến hoa tâm, gậy thịt co giật, một dòng tinh dịch đặc sệt bắn thẳng vào trong. Anh lau giọt mồ hôi chảy vào mắt, giữ nguyên tư thế bắn tinh, chống đôi tay bên cạnh Lisa, mày rậm giãn ra, ánh mắt đen nhánh quỷ quyệt, nhìn chằm chằm cô không thôi.

Cách anh ôm cô giống như cô là vật quý báu nhất của mình, tuyệt đối không để cho bất kì ai thấy được cô, anh rất cẩn thận dùng vẻ ngoài phúc hậu vô hại để che giấu tâm tư bẩn thỉu của mình. Jungkook thầm thở dài, cọ sườn mặt đầy mồ hôi lên người cô, cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc bụng nhỏ mềm mại, yên lặng không biết đang nghĩ gì.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật