[BIBLEBUILD] THE UNKNOWN PLAYER

#7. Run to you



And when you've got nothing to lose,
Nothing to pay for, nothing to choose,
Am I unwise to open up your eyes to love me
-Run To Me , Bee Gees

.

.

Nửa học kỳ sắp trôi qua, đồng nghĩa với các tân sinh viên lao đầu vào bài thi đầu tiên ở trường đại học.

Theo Build Jakapan Puttha, khối lượng kiến thức được cho trong đề cương khá ổn, hầu hết các môn là môn chung nên việc ôn tập không có quá nhiều vấn đề.

Sean và Kaycee liên tục than vãn trên nhóm chat về học phần Lịch Sử Thời Trang Thế Giới với hai quyển tài liệu dày cộng hàng tá thông tin ghi chép trên lớp. Tuy vậy, cả đám không tụ với nhau học được vì đã đến kỳ nghỉ 3 ngày, đành chia nhau tự học.

.

.

Chị Bee cắt chả cá xếp lên dĩa, Build Jakapan phụ mẹ nhặt rổ rau to. Hôm nay nhà em sẽ cùng ăn tối.

"Ngày mai nhà mình về nội, mà mẹ nhớ hôm qua em Build nói sắp thi. Vậy em Build có đi cùng bố mẹ không?"

"Dạ có ạ." - Build Jakapan trả lời mẹ, tranh thủ chuyển ly nước cam cho chị Bee, mùa là sắp cuối thu, bên ngoài đã bớt nóng, nhưng căn bếp be bé hôm nay chứa đủ bốn người, quạt máy chạy liên tục vẫn khó xua hết hơi nóng từ cửa sổ tràn vào. - "Build sẽ mang tài liệu theo ôn bài ạ."

"Không sao, về rồi ôn." , Bố Puttha gói sủi cảo, tranh thủ lúc không ai để ý liền gói qua loa rồi quăng vào nồi, làm sao mẹ Puttha không thấy! trừng mắt dọa mới khiến mấy cái sủi cảo đủ cánh hoa trở lại. - "Đứa sinh viên nào chưa từng rớt vài môn đâu, em Build cứ thong thả."

"Vì em Build chăm, chứ đâu như bố em Build."

Mẹ Puttha xoa đầu em, bảo hai đứa nhóc làm đến đây được rồi, ra dọn bàn xong tắm rửa là vừa lúc dọn cơm. Bố Puttha giả mếu bảo mình cũng muốn tắm, đôi đũa trên bàn vừa đem đảo đồ chiên xong lại có chổ để dùng.

.

"Build ở lại cũng được, cái bạn kia thì sao? Hai đứa kỳ nghỉ mà không hẹn hò hở?"

"Bạn nào ạ?"

Build Jakapan Puttha cảm giác má mình bắt đầu ưng ửng nóng, biết rõ người được trêu ghẹo là ai vẫn cố giả ngơ.

"Thì cái bạn hôm nào cũng nhắn tin đấy, hôm kia còn đưa Build về." , chị Bee cuộn người sát vào em lướt mạng xã hội, hai đứa nằm gọn một góc sô pha, trời âm u nên dù mới sáu giờ đã tối hẳn, bố mẹ nấu nướng xong tạm đi nghỉ, Build Jakapan không tập trung nhìn màn hình ti vi chớp nháy liên tục.

Vì là ngày nghỉ, sáng nay Bible Wichapas có gửi cho em lời chào buổi sáng đơn giản, đính kèm tấm ảnh gói thuốc mới tinh bị vứt vào sọt rác. Em hỏi bạn có đến trường không, em đổi kẹo cho bạn như đã hứa.

Bible Wichapas
Mình phải về Bangkok, tầm ba ngày,
số kẹo đó mình gửi chỗ Build,
khi nào về, mình sẽ đến lấy.

Khi nào về thì nhắn mình,
mình mang cho Bible,
hoặc chờ khi đi học lại,
gặp nhau ở trường rồi mình đưa nhé!

.

.

Mình sợ mình không chờ được-

Bible Wichapas xóa hàng chữ đã gõ trên điện thoại.

Hôm qua vừa ôm người ta xong, sáng ngày chưa kịp chạy sang xin kẹo đã phải bay vội về Bangkok, quý ngài chức cao vọng trọng của gia tộc giàu có bậc nhất Bangkok, bố của Bible Wichapas vừa đón đứa con thứ hai ở cái tuổi năm mươi ba.

Ông nội Sumettikul ngay trong đêm phái vệ sĩ đến hộ tống hắn về, Bible Wichapas chẳng muốn ông nổi điên liên tục thế là im lặng, tự mình lên xe, vô cùng hợp tác với cụ thư ký riêng của chủ tịch tập đoàn Sumettikul.

Giờ hắn yên vị trên bàn ăn gia đình của người gọi là bố, chứ hắn thì làm gì thuộc về cái gia đình này. Ông cụ Sumettikul hắn giọng:

"Bible đợt này về thì vào công ty bố làm luôn đi."

"Chắc cậu Bible không thích đâu ạ, bố đừng bắt ép cậu Bible, còn việc học bên kia nữa." - Mợ cả, vợ kế của ngài Sumetikul mỉm cười lên tiếng, dịu dàng gắp móng giò ninh nhừ vào bát trước mặt Bible Wichapas.

"Bớt nói lại." - Ngài Sumettikul hạ giọng, gật đầu với bố. - "Dạ, con cũng nghĩ vậy, bên công ty con có vị trí thực tập để trống sẵn rồi, Bible về vừa học vừa làm là được."

Ông cụ gật đầu, chưa kịp nói thêm đã bị cắt ngang.

"Không ạ."

Bible Wichapas ra hiệu cho quản gia đổi cho mình bát đũa mới, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt ông nội. Bible Wichapas không phải ghét kinh doanh, thứ hắn ghét ai ở đây đều rõ mười mươi.

Ông cụ trái với dự đoán, không đập bát đũa, càng không nổi giận. Dường như ông đoán trước được câu trả lời của hắn, mỉm cười từ tốn cầm khăn ăn lau miệng.

"Vậy hết kỳ nghỉ, mày sang trụ sở chính làm nhân viên thực tập. Ông nội chấm công cho mày, mày làm một ngày có tiền một ngày, khỏi cần chuyển tiền mỗi tháng nữa."

"Kìa bố, sao vậy được."

Ngài Sumettikul buộc miệng, vẻ trấn định thường ngày trong phút chốc khó giữ. Vợ ông, bà cả nhà Sumettikul cố gượng cười, chỉ có người làm đứng phía sau là thấy được tấm khăn ăn nhàu nát trong tay bà dưới mặt bàn.

"Đúng rồi ạ, cậu Bible đúng là lúc nhỏ có theo bố đến công ty, nhưng nó chỉ đến chơi vài kỳ nghỉ, giờ đưa đến trụ sở chính làm công, việc thì nặng nhọc, lương lại chẳng bao nhiêu. Còn chuyện học bên kia nữa."

"Thì mày cứ học xong bay về Bangkok đi làm, tiền máy bay ông trả cho mày. Không tính vào tiền lương." - Ông cụ nhìn Bible Wichapas từ tốn nói, sau ra hiệu quản gia đỡ mình về phòng.. - "Mày ngủ một đêm, mai trả lời ông."

.

.

"Thằng Bible về lại Bangkok thì mai xong việc ra họp mặt đi, Win với thằng Bright cũng mới đáp máy bay." - Dunk Natachai đổi map, hôm nay nó không mở stream để nói chuyện cho dễ, tâm trạng của Bible Wichapas mỗi lần về nhà đều khó chịu, cọc cằn. Chỉ sợ nó lỡ mồm, khó mà cản kịp.

"Ừ."

Bible Wichapas bực bội kéo ngăn bàn, theo thói quen tìm xem mình còn dư gói thuốc nào không, sờ soạn mãi được gói thuốc mới với hộp diêm.

"Vậy để tao nhắn cho mọi người." - Phuwin Tang đổi đường bay, team ba đứa mỗi đứa một nơi. Cũng không lo quá, nó san bằng khu xưởng dễ dàng. Mười giờ đêm người đông, tiếng súng liên tục phần nào khiến cơn nóng giận của người chơi xả bớt.

"Phuwin qua đây, có thính rơi nè, lên tao chở."

"Kêu Bible đi, tao còn hai team bên đây chưa clear. Ba đứa."

Phòng ngủ thiết kế xa hoa không bật đèn, tiếng cọ giữa que diêm vào bột ma sát trên vỏ hộp kêu xoẹt xoẹt trong sự yên tĩnh, trái ngược với tiếng ồn ào trong tai nghe bị kéo xuống vắt qua cổ. Bible Wichapas hai ngón tay kẹp thuốc, bỗng nghĩ đến đều gì đó.

Dunk Natachai gọi tên hắn hai lần không được đáp lại, một mình lên xe đi tìm thính. Que diêm cháy đến đuôi bắt đầu tàn, ngọn lửa dần tắt chỉ còn lại đốm hồng, màn hình máy tính hiển thị nhân vật đứng yên giữa lưng chừng ngọn đồi trống trải.

.

.

"Build ơi, Build ơi, tụi mình đi map Sanhok nhaaaaa." - Phuwin Tang hưng phấn gọi tên em.

"Okay, mình chơi map nào cũng được hết."

Build Jakapan ấn vào nút sẵn sàng, Bible Wichapas nhắn tin rủ em chơi game rồi biến đâu mất, từ lúc vào game, em để ý mic của bạn chưa hề mở.

"Build ơi, follow mình đi, Build muốn nhảy đâu?"

"Nhảy đâu cũng được, mình theo mọi người."

Phuwin Tang mặc kệ Bible Wichapas, tên dở người rủ con người ta chơi game xong AFK(*) đi đâu mất, máy bay sắp chạm đường biên vẫn chưa thấy quay lại.

[ (*) AFK: away from keyboards = rời khỏi bàn phím.]

"Phuwin ơi, bên đây có K98 với scope 6. Bồ ở đâu mình mang qua."

"Mình yêu bồ, cưới mình điiiiii." - Phuwin Tang vui vẻ chạy về phía số 3 trên map. Người gì đâu vừa dễ thương vừa có giọng đáng yêu, ảnh trên instagram post còn có lúm đồng tiền xinh thật xinh cơ, dễ gì thằng Bible chạy thoát! - "Mình tới rồi nè, Build chạy ra đi."

"Build ơi, mình cũng muốn K98 ạaaaaaaa!"

Build Jakapan Puttha khó xử, dỗ dành Dunk Natachai rằng nếu nhặt được tiếp sẽ cho ngay. Bằng cách nào đó, trận game biến thành hai đứa nhỏ bám theo em đòi đồ suốt dọc đường.

Mà thật ra em cũng có làm gì khác ngoài nhặt đồ rồi được chở đi đâu, có người đến đều bị Phuwin Tang và Dunk Natachai hạ liền trong vòng một nốt nhạc, không viên đạn nào lạc đường sang hướng của em.

"Bible ơi." - vòng bo sắp khép, số bốn hiển thị trên bản đồ góc phải vẫn đứng yên, Build Jakapan sợ làm phiền đến hai người đang hăng say chạy đi clear team gần khu vực đầm lầy, cất giọng gọi khẽ. Có khi nào đã ngủ quên rồi không? Hay rớt mạng?

"Mình đây." - Bên kia tai nghe, chất giọng trầm khàn đáp lại.

Vì đáp ở đường biên, Bible Wichapas đặt tay lên chuột lần nữa mới nhận ra mình khó mà chạy kịp. Bàn tay còn lại bóp chặt bao thuốc đến méo mó, hắn nhắm chặt mắt, thở dài.

"Bible mệt lắm không? Hay Bible nghỉ sớm nhé?"

"Mình không sao, lúc nãy có chút việc ra ngoài." - Người nọ từ bỏ việc chạy bo, thả chuột, tựa người vào lưng ghế. - "Xin lỗi, Build chơi đi, mình xem Build. Xung quanh khu vực này không có xe."

Phuwin Tang và Dunk Natachai vừa nghe liền tự động im mồm, tắt mic, cần bắn thì bắn, cần hóng chuyện thì hóng. Tâm trạng đại thiếu gia xấu đến mức bỏ game, chắc chỉ có mỗi mèo nhà thiếu gia mới cứu nổi.

Tầm hơn năm giây, hoặc mười giây sau đó. Build Jakapan chậm rãi nói vào mic.

"Vậy Bible chạy bộ đi."

Câu nói này khiến cả ba người còn lại trong đội ngạc nhiên.

Build Jakapan nhìn quanh, Dunk Natachai để em ở khu nhà giữa bo sau khi đảm bảo không có ai, nhìn quanh chỉ toàn xe hư, em cất súng lên vai chạy ngược về phía số 4.

Bible Wichapas chơi map này đủ lâu để biết đoạn đường từ nơi em đứng đến vị trí của hắn ít có xe drop dọc đường, huống chi Bo đang khép dần hơn nửa. Việc em chạy về phía hắn chẳng khác nào tự sát.

"Không kịp, Build ở trong bo, mình xem Build chơi."

"Một mình mình chạy không kịp, nhưng nếu Bible chạy về phía mình nữa, biết đâu sẽ kịp." - hoặc không, thì em vẫn muốn chạy về phía Bible Wichapas, không muốn người nọ chết một mình.

Bible Wichapas Sumettikul mắt không chớp, nhìn màn hình lập lòe ánh sáng trong không gian tối như mực, chấm số 3 trên màn hình cứ như vậy băng khỏi khu vực bo chạy về phía hắn, bàn tay cầm chuột cứng đờ.

Trong tai nghe đột ngột phát ra tiếng cười phì, theo sau là tiếng thở dài, như đầu hàng với sự kiên trì không chịu từ bỏ đồng đội của bạn nhỏ số 3.

"Build ơi."

"Ơi? Sao vậy? Bible bắt đầu chạy đi nhé!" - vẫn chưa thấy chấm màu xanh lá gắn số bốn nhích thêm milimet nào, em sợ người nọ từ bỏ, mềm nhẹ kêu gọi hắn di chuyển.

"Build quay lại, qua cầu đi." - Bible Wichapas trong tay nghe vừa chỉ huy cho em, vừa điều khiển nhân vật chạy về hướng em đi. - " Qua cầu xong quẹo phải. Bên ấy có drop xe hai bánh."

.

.

Bên này hai nhân vật cách hơn trăm cây số diễn phim tình cảm, bên kia số 1 và số 2 an nhàn nằm trong khu nhà giữa bo, Dunk Natachai ghi lại màn hình, tay không nhàn rỗi nhắn liên tục vào group chat. Nội dung rất đơn giản, thể hiện rõ rằng đại thiếu gia nhà Wichapas chuyến này xong rồi, chuẩn bị chết dưới nấm mồ hôn nhân là cái chắc. Em Build quá đáng yêu, quá dễ thương, quá xuất sắc, nếu Bible Wichapas không cưới thì để Dunk Natachai.

Phuwin Tang đồng ý, hệ quả kéo theo phía dưới là vài chục tin phản đối từ hai người nào đó.

.

"Bible ơi, mình bên này."

Bible Wichapas nhìn bo rút, lại nhìn thanh máu của bản thân. Khóe môi kéo cao, nghe trái tim mình tĩnh lặng, nghe tiếng mèo con xoa dịu từng cơn đau nhói từ cái bao tử cồn cào. Build Jakapan là thuốc tiên thành tinh hay yêu tinh xinh đẹp? Liệu có ý thức được khả năng chữa lành vết thương vô hình trên người Bible Wichapas?

"Ừ, Build lại đây."

Chiếc môtô vừa dừng lại cũng là lúc nhân vật của Bible Wichapas knock out vì mất máu, hắn quỳ dưới đất nhìn nhân vật đối diện knock out theo.

Cả hai không nói gì thêm, Dunk Natachai móc lựu đạn trong balo, hắng giọng.

"Vâng, tôi xin phép đóng máy cảnh cuối cùng bộ phim [Chạy về phía anh]."

Phuwin Tang không hiểu sao tự dưng thấy ngại ngùng, cũng phụ họa theo : "Hai chiến sĩ còn lại trong đội tình nguyện hi sinh, cách mạng thất bại nhưng mối tình còn mãi."

Cả bốn không hẹn cùng bật cười, gói thuốc trên tay Bible Wichapas nằm yên trong sọt rác cạnh chân bàn.

Chơi hai trận kế tiếp êm xuôi, tâm trang người nọ dường như đã ổn hơn và trở lại bình thường, Build Jakapan chào tạm biệt mọi người cùng lúc đồng hồ điểm mười hai giờ mười phút.

Bible Wichapas đã đăng một ảnh mới.

Chưa kịp chạm vào biểu tượng Instagram trên màn hình, chuông điện thoại reo vang.

"Mình nghe."

"Là mình, Build mệt chưa?" , Bible Wichapas ngã đầu về sau, hắn vẫn ngồi nguyên trên ghế. " Mình nói chuyện với Build một lát được không?"

"Được chứ, Bible mệt không? Hôm nay về nhà có vui không?"

Vài ngôi sao in lên mặt kính cửa sổ mờ mờ, Bible Wichapas nhắm mắt cố lắng nghe trọn vẹn tiếng em.

"Mình hơi mệt, Build ở nhà có vui không?"

"Có, vui lắm, mẹ nấu món cả nhà thích, bố gói sủi cảo nữa."

Giọng người nọ lúc này như vừa trải qua một ngày rất dài, Build Jakapan trong vô thức vỗ về bằng thanh âm dịu dàng hơn. - " Mình có mua kẹo cho Bible, đợi khi nào Bible về mình đưa hết cho Bible nhé."

Dừng vài giây, em co gối ngồi dựa vào thành giường chờ đợi. Bible Wichapas có khi nào không thích sự trẻ con của em hay không? Người ta đòi kẹo em cứ mang giọng dụ ngọt đấy ra có khi nào khiến người nọ khó chịu không?

"Build ơi!"

Có lẽ Bible Wichapas rất thích gọi tên em, đôi lúc chỉ gọi rồi thôi, đôi lúc lại kèm theo vài từ nhỏ xíu phía sau, cố ý khiến em không nghe rõ.

"Mình nghe, Bible có muốn ngủ chưa? Mệt thì tụi mình ngủ sớm nhé!"

"Kẹo của Build, đừng chia cho ai khác nữa, có được không?"

Từ nhỏ đến lớn, Bible Wichapas chưa từng tranh giành bất cứ thứ gì, dù đó là tình yêu thương của bố hay gia tài đồ sộ của gia tộc, chỉ duy nhất mấy viên kẹo em cho, hắn muốn mình là người duy nhất và cuối cùng được nhận.

"Tất nhiên rồi, mình chỉ cho Bible thôi, mình giấu kỹ lắm, chị Bee xin mình cũng không cho."

Đêm mùa thu mang hơi sương, bên bệ cửa sổ, hai bé mèo một trắng một đen dựa vào nhau tâm tình. Mèo đen meo meo bảo mùa này thích hợp để yêu đương, bạn mèo trắng có muốn được nó liếm lông cho mỗi ngày không? Nếu muốn thì yêu đương với nó, đừng như bạn mèo nhà bên, chưa yêu đương gì mà khuya lắc khuya lơ vẫn ôm điện thoại cười.

Build Jakapan Puttha cố chống đỡ cơn buồn ngủ, vùi mặt vào gối, trên tài khoản instagram trống vạn năm xuất hiện bài post đầu tiên.

Màn hình máy tính chụp bằng điện thoại, hai nhân vật game đứng cạnh nhau được che tên đi. Không có caption, nhưng em vẫn nhận ra là tài khoản của bản thân và người nọ.

.

.

"Cậu Bible ăn thêm không ạ? Bên nhà bếp có chuẩn bị canh, ăn cho ấm bụng."

Bible Wichapas lễ phép từ chối bác quản gia, định đóng cửa lại, ván game mới bắt đầu, hắn muốn nhanh vào để nghe giọng của em.

"Khoan đã, thưa cậu, ông chủ có lời dặn cậu ngủ sớm, mai còn đưa ông đi tiếp khách đến dự tiệc." - Bác quản gia đưa chiếc túi trên tay cho hắn. - " Ông chủ nói rằng xong tiệc, cậu có thể về lại bên kia cũng được, chuyên cơ riêng của ông chủ cậu có thể dùng bất cứ lúc nào, chỉ là sau đó phải trở lại đây để đến công ty nhận công việc thực tập đã được xếp."

Bible Wichapas nhíu mày rậm, nhận lấy túi giấy gói màu xanh xinh xắn.

"À, túi này là quà ông chủ gửi cho bạn của cậu. Nghe nói cậu Build Jakapan Puttha thích kẹo, túi này là kẹo vị đào được đối tác gừi tặng từ Thụy Điển."

Tốt lắm, đến cả người hắn chưa kịp ngỏ lời theo đuổi, ông nội thân yêu đã trước một bước dùng nó để uy hiếp thằng cháu đích tôn ông bồi dưỡng từ thuở lọt lòng.

P.S: Hello, mình sẽ cố soát lại lỗi sau, nên nếu mọi người đọc thấy lỗi hoặc cách dùng từ không đúng có thể comt vào dòng đó hoặc nhắn cho mình nhaaa.

Anyway, mình thích chương này lắm lắm luôn, hy vọng mọi người cũng thích.

See ya soonnnnn 🥰💙


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật