[ENGLOT] Chuyện Tình Cảnh Sát - COVER

Chap 98 + 99



Khi cả nhà ba người ngồi ăn sáng , Engfa hỏi thời gian làm việc của Charlotte ngày hôm nay , biết được là có ca trực nên đề nghị mang theo Daeng đến khu vui chơi chơi một vòng , cuối cùng hai người đều đồng ý . Vào lúc giữa trưa , một nhà ba người đến khu vui chơi , mua xong vé vào cửa thì chơi vài trò chơi , chơi đến không còn biết trời đâu đất đâu , Engfa mua một đống gấu bông và quần áo cho nhóc con , nói là bù đắp cho con gái . Chơi mệt rồi ba người ngồi ở phòng ăn , Engfa chăm sóc lau miệng cho Daeng , Charlotte thấy thời gian cũng không còn sớm , liền nói với cô :

- " Em phải đi làm , Daeng giao cho P'Fa sợ không ứng phó nổi , em đưa con về cho mẹ trông vậy "

- " Ừ vậy cũng tốt . Đúng rồi , Char , chị ngày mai phải về Mỹ một chuyến , mẹ điện thoại tới nói ngày kia sẽ cùng ba về công ty , chờ chị sắp xếp công việc bên kia chị sẽ về chính thức ra mắt ba mẹ em , sau đó để bọn họ tác thành cho chúng ta , em thấy thế nào ? "

- " Ngày mai đi mấy giờ ? "

- " Chừng 12 giờ lên máy bay , em trực đêm rất mệt , không cần đưa chị đi , chị đến sẽ báo bình an cho em "

Sau khi quyết định , Engfa lái xe đưa hai mẹ con đến dưới lần , trước khi đi lưu luyến không rời hôn miệng nhỏ Daeng , sau đó thâm tình nhìn Charlotte kỹ một chút , cô chậm rãi tới gần nàng đưa hai tay nâng khuôn mặt của nàng , đặt lên một nụ hôn chia tay . Nhìn theo bóng lưng hai mẹ con lên lầu từ từ khuất xa Engfa mới lái xe rời đi . Về đến nhà cô gọi cho thư ký Sany nói với hai người thời gian sáng sớm ngày mai tập hợp . Giữa trưa hôm sau lúc 10 giờ , Engfa kéo vali đi tới sân bay tìm hai người kia . Chỉ thấy thư ký của mình và Giám đốc Niran không coi ai ra gì liếc mắt đưa tình với nhau , cô bất giác mỉm cười , xem ra hai người này bồi dưỡng tình cảm cũng thực không tồi a , quả thực tăng nhanh như gió . Sau khi đến gần trêu ghẹo hỏi :

- " Này Giám đốc Niran , nhanh như vậy đã câu dẫn thư ký của tôi , mị lực còn rất lớn a "

- " Mị lực của tôi làm sao kém hơn vợ của cô , chỉ là tại cô không biết thưởng thức mà thôi , hiện tại là Sany nhặt được bảo bối ! Đúng không ? "

Nói xong Niran còn không quên đùa giỡn người bên cạnh , thứ ký Sany bị nàng nói như thế nhất thời mặt đỏ không ngớt .

- " Đừng có buồn nôn , biết rõ tôi còn ở đây , hai người là cố ý chứ gì ? "

- " Boss , ai nói một mình cô , cô xem phía sau cô kìa "

Hai tay Niran còn bận triền miên với Sany nên dùng miệng chỉ chỉ sau lưng Engfa . Engfa ban đầu cho rằng Niran gạt mình , vì thế cũng không thèm nhìn , nhưng thấy Niran tức giận thậm chí bắt đầu quơ tay múa chân , cuối cùng vẫn là bán tín bán nghi quay người sang . Vừa quay đầu liền nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng sau lưng cười với mình , cô không thể tin được dụi dụi con mắt xác định mình quả thật không có nhìn lầm , thời khắc này Engfa xúc động muốn khóc . Cô vội vã đi lên phía trước nhẹ nhàng ôm Charlotte :

- " Char , em sao lại đến đây ? Không phải đã nói em không cần tiễn chị hay sao , sáng sớm mới tan trực lại đến đây , không thấy mệt sao ? "

- " Không có chuyện gì , chúng em làm bác sĩ thường xuyên phải sẵn sàng , đều đã quen . Mà P'Fa phải về Mỹ , có mệt thế nào cũng phải đến tiễn "

- " Char , em là tốt nhất , nếu như có thể chị thật sự một khắc cũng không muốn rời em ! Em ở đây cùng Daeng chờ chị trở về , rất nhanh chúng ta một nhà ba người có thể vĩnh viễn sống với nhau "

Hai người thâm tình ôm nhau , Charlotte ở trong lòng Engfa căn dặn , cuối cùng không quên nhắc nhở một việc trọng yếu :

- " Thứ sáu tuần sau là thôi nôi Daeng , P'Fa nhớ nhất định phải trở về ! Nếu không về thì biết tay em "

- " Được , đây là sinh nhật đầu tiên của cục cưng nhà mình , chị là mami khẳng định tuyệt đối sẽ trở về , quyết không nuốt lời "

Hai người liền như vậy lời qua lời lại chán ngán hồi lâu , Niran cùng Sany ở bên cạnh xem muốn buồn ngủ . Khi thấy thời gian không cho phép , Niran không thể làm gì khác hơn là liều lĩnh bị đứng ra nhắc nhở :

- " Boss , máy bay sắp cất cánh , chúng ta còn phải kiểm tra an ninh , ngày sau còn dài a ! "

Engfa trợn lên giận dữ nhìn Niran , sau đó xoay người lưu luyến không rời nhìn Charlotte tỏ vẻ không muốn rời đi . Charlotte cười sờ mặt cô :

- " Ngoan , thời gian không còn sớm , đừng trễ giờ , đến nơi gọi điện thoại cho em , đi sớm về sớm , đừng quên nơi này có người đang chờ P'Fa trở về là được "

- " Tuân lệnh vợ , chị sẽ nhớ em và Daeng ! "

Nói xong ôm chặt Charlotte nghiêng mặt sang bên cúi đầu hôn môi nàng , nụ hôn thâm tình mà sâu sắc . Tuy nói các nàng đã rất khiêm tốn trong việc thân thiết giữa đám đông , nhưng dù sao cũng không kiềm chế được bao nhiêu , thư kí Sany vừa nhìn thấy hình ảnh kia liền trực tiếp lúng túng quay đầu đi chỗ khác . Niran thì lại nhẹ nhàng lôi kéo Sany của mình sang đứng làm bình phong cho các nàng , phòng ngừa cảm xúc mãnh liệt quá hai người sẽ làm ra chuyện gì khiến người đi đường tò mò . Nhưng một hồi lâu hai người vẫn như trước không chịu buông ra , Niran ho khan nhắc nhở :

- " Khụ khụ , Boss , có thể đi ! Còn nói chúng tôi buồn nôn , cô cùng vợ của cô trình độ gấp trăm ! Lại không biết mắc cỡ , làm nữa sẽ trễ máy bay ! Chúng tôi không vội , vé đổi trả cũng là tiền của cô "

Charlotte nghe đến đó nhẹ nhàng vỗ vỗ cái mặt đang say mê kia ra hiệu cho cô rằng phải đi rồi , người nào đó lúc này mới mang theo vali quay đầu lại tạm biệt . Một tuần lễ sau chiều tối trước thôi nôi của Daeng hai ngày , Charlotte ở bệnh viện làm xong một ca giải phẫu , sau khi xong việc trở lại văn phòng mới cầm điện thoại di động lên gọi cho cái người ở Mỹ , điện thoại vang lên không mấy giây đối phương liền tiếp .

- " Char~ , ngày hôm nay làm sao sớm gọi điện thoại cho chị , có phải là nhớ chị không ? Con gái nhà chúng ta vẫn khoẻ chứ ? "

- " Em thèm nhớ P'Fa , chính là muốn hỏi chị xem thôi nôi con gái có về hay không ? "

- " Cái này a , hiện tại còn khó nói , em cũng biết ba chị dù sao sức khoẻ cũng không như lúc trước , bác sĩ yêu cầu ông không thể quá vất vả , vì lẽ đó có một số việc vẫn phải là do chị giúp đỡ quản lý , thế nhưng chị sẽ tận lực trời về "

- " Nói thì làm được đó , đúng rồi , nói cho P'Fa một tin tức tốt , cục cưng nhà chúng ta hiện tại bắt đầu tập đi rồi "

- " Thật sự a ? Lợi hại như vậy , đúng là có phong độ của chị ... "

Hai người hàn huyện rất lâu , cuối cùng Engfa son sắt nói với Charlotte rằng nhất định sẽ trở về nước cùng nàng chúc mừng sinh nhật con gái , Daeng lúc này mới yên tâm cúp điện thoại . Rất nhanh ngày thôi nôi đã đến , sáng sớm thức dậy Charlotte liền mặc quần áo mới toanh cho con . Đó là một bộ váy hồng nhạt mà Engfa mua , còn đeo một cái vương miện tựa như công chúa nhỏ , khỏi nói đáng yêu đến nhường nào . Vốn định chờ Engfa trở về buổi tối người một nhà cùng ăn bữa cơm chúc mừng , thế nhưng bà Austin nói thôi nôi của nhóc con nhất định phải long trọng , còn nói đặc biệt sai người đặt trước một bữa tiệc cho cháu gái .

- " Mẹ , như vậy có quá phô trương hay không ? Con gái còn nhỏ , không cần khuếch đại như vậy "

- " Phô trương cái gì , đây là dịp hiếm có , mời bạn bè thân hữu đến chung vui . Con không cần quan tâm , mẹ đã sắp xếp đâu vào đấy , bạn bè cũng mời hết rồi , buổi tối chúng ta sang đó là được "

Bà Austin nói như thế Charlotte cũng không tiếp tục phản đối , ai kêu ba mẹ nàng xem cháu gái là trời , nhìn mẹ ôm Daeng chơi đùa trong lòng nàng cảm thấy cao hứng , nếu như Engfa ở đây lại càng thêm hoàn mỹ . Nghĩ đến Engfa tối hôm qua nói chưa hẳn đã về được , Charlotte cảm giác có chút buồn , nhìn xuống thời gian , New York bên kia hẳn là chừng 11h tối , cũng không biết Engfa ngủ hay chưa . Nàng gọi điện thoại cho cô , chỉ nghe bên trong truyền đến thanh âm mệt mỏi . Cũng không chờ Charlotte nói cái gì , trong điện thoại người kia trực tiếp mở miệng nói rằng :

- " Char , chị còn ở công ty tăng ca đây , bây giờ xảy ra chút tình hình cần xử lý một chút , chị nghĩ thôi nôi Daeng chị về không kịp , thực sự xin lỗi ! "

- " P'Fa khi đó đồng ý rồi mà , còn nói sẽ về , nhưng bây giờ thì sao ? "

- " Đúng là có bất ngờ , chị cũng không nghĩ tới , chị chỉ là kiếm thêm chút tiền mua sữa cho hai mẹ con em mà..... "

Nghe câu trả lời không vui , Charlotte chỉ có bất đắc dĩ thở dài :

- " Tính toán một chút , P'Fa có lý do riêng ! Trước tiên như vậy đi , đừng làm quá muộn , chú ý sức khoẻ , nghỉ sớm một chút , em sẽ giúp chị cùng Daeng giải thích "

- " Cảm ơn em , chị hoàn thành công việc xong khẳng định sẽ trở về , đến lúc đó chúng ta bù đắp cho con có được không "

Sau khi cúp điện thoại , bà Austin thấy con gái cúi đầu ủ rũ , bà ôm Daeng đi tới trước mặt nàng :

- " Làm sao ? Cô kia lại không về được a ? "

- " Vâng , có chút việc trì hoãn "

- " Lúc con gái sinh ra không có mặt , hiện tại sinh nhật cũng không trở lại , nó đến cùng còn có để ý hai mẹ con của con hay không ? Không hiểu nổi con đến tột cùng thích nó ở điểm nào ? "

- " Mẹ , cô ấy cũng không phải cố ý . Con chỉ biết là trong lòng Engfa có chúng ta là được , yêu một người phải học cách bao dung và suy nghĩ "

Bà Austin nói không lại con gái của mình , ái tình quả nhiên là mù quáng , thôi ! Con gái thích thì có biện pháp gì , bà cũng nghĩ thông suốt không ít , cảm thấy nói thêm nữa cũng là vô dụng , còn không bằng ôm cháu ngoại chơi đùa là thực tế nhất . Liền như vậy người một nhà đơn giản ở nhà ăn cơm trưa , sau đó nhân dịp bên ngoài ánh nắng tươi sáng mang theo Daeng ra công viên chơi một lát , mãi đến tận trời sắp tối mới đi tới nhà hàng tổ chức tiệc . Trước đó Charlotte cũng không biết mẹ mình đặt bàn ở đâu , cho rằng là loại nhà hàng bình thường . Nhưng nàng sai rồi , sau khi đến cửa nhà hàng mới hết sức ngạc nhiên , nơi đặt tiệc lại là khách sạn Khao Jao . Mẹ mình cần kiệm bao năm vì sao lại chơi sang như thế , lẽ nào vẻn vẹn chỉ là tiệc sinh nhật của cháu ngoại sao ? Nàng thực sự có chút không nghĩ ra , lúc đang muốn hỏi mẹ mình thì chỉ thấy bà đã ôm Daeng xuống xe , ánh mắt né tránh tách nàng ra . Charlotte đến gần ba mình hi vọng ông có thể cho nàng biết chút ít thông tin , nào ngờ ông chỉ nói :

- " Ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây , mẹ con chắc đổi tính rồi chăng "

Được rồi ! Không có ai biết trong lòng của bà Austin đang giấu thứ gì , thôi quên đi ! Xem như bà vì cháu ngoại không thèm đếm xỉa đi , Charlotte không thèm truy hỏi làm gì . Chỉ thấy bà Austin đi đến một gian phòng , không phải dùng thẻ mở cửa mà là ấn chuông cửa , rất nhanh bên trong có người giúp bà mở cửa , vừa nhìn là hộ lý Yuu . Charlotte vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đi vào , bên trong đen kịt một màu không có đèn , nàng hỏi :

- " Hộ lý Yuu , làm sao vậy ? Cô làm sao cũng tới ? "

- " Không phải một mình tôi , bệnh viện rất nhiều người cũng đến rồi . Bác sĩ Austin , chúng tôi đến dự thôi nôi của Daeng mà , cô cho dù không mời chúng tôi , chúng tôi cũng nhất định sẽ đến chung vui , cô sẽ không trách chúng tôi không mời mà tới đi "

- " Không có không có ! Chỉ là không nghĩ tới mà thôi , nhiều người náo nhiệt mà ! Bây giờ có thể mở đèn hay không , tối tối nên không nhìn thấy "

- " Được rồi ! "

Nói xong hộ lý Yuu vỗ tay một cái , nhất thời đèn bốn phía bật lên , bất quá không phải chỉ có ánh đèn mà mọi người ở đây trong tay đều cầm một ngọn nến , còn thả pháo mừng , gian phòng cũng rõ ràng bố trí một phen , có ruy băng và bong bóng . Daeng nghe được âm thanh pháo mừng nhất thời có chút sợ sệt muốn khóc , Charlotte lập tức đưa bế con từ tay bà Austin dịu dàng động viên , đồng thời nhìn một vòng những người tham gia , có Chompu , Heidi , còn có mấy em bác sĩ thực tập trong đội của nàng . Giữa lúc nàng ngờ vực muốn hỏi cho ra nhẽ thì nghe được bên trong truyền đến một trận tiếng vang , dựa vào ánh nến nhìn tới chỉ thấy Engfa đẩy bánh kem hát bài ca sinh nhật cùng ông bà Waraha đồng thời từ bên trong đi ra .

- " Cục cưng , sinh nhật vui vẻ ! "

Engfa cười đi tới nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Charlotte .

- " P'Fa tại sao lại ở chỗ này ? Không phải nói . . . "

- " Cho hai mẹ con em ngạc nhiên ! Thích không ? "

Charlotte mắt ngấn nước gật gật đầu , cảm giác thất lạc nay chuyển thành cảm động . Hai người liền như vậy bốn mắt nhìn nhau , vui sướng cùng hạnh phúc lộ rõ trên mặt , vẫn là bà Waraha tiến lên đánh vỡ hình ảnh hoa mỹ này .

- " Ta nói con dâu a , hai người các con ngơ ngác nhìn nhau mãi hay sao , nhiều người còn ở đây , đóng cửa phòng lại rồi hãy phóng điện ! Đến đây , bảo bối cháu gái của ta , cho bà nội ôm một cái nào "

Nói xong từ trong tay Charlotte bế thân hình bé nhỏ của Daeng , làm nhóc con cảm thấy hết sức mờ mit . Engfa lấy lại tinh thần tiến lên cầm tay Charlotte mười ngón đan nhau :

- " Chuyện chị đồng ý với em nhất định sẽ làm được , hết thảy ước thề đều ghi nhớ trong lòng , vĩnh viễn "












************************************


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật