ĐN Genshin Impact: Ngôi Sao Của Thời Gian

Tứ Diệp Thảo-Màn Cuối: Bảo Vật.



{Tại Rừng Thì Thầm}

Đi theo chỉ dẫn của Klee, cả hai chúng tôi bước vào sâu bên trong khu rừng. Được vài phút thì chằn mấy chốc họ đã đến nơi. Vị trí giấu bảo vật của Klee. Quả nhiên đúng là có thứ gì đó chôn ở đây thật. Bằng chứng là cái bảng gỗ to tướng có cái dòng chữ "Báu vật được chôn ở đây" kèm theo cái mũi tên to tướng kia kìa. Bảo sao lại mất.

-Đến rồi! Chính là chỗ này! Anh nhìn này, bảo vật to ơi là to của em trước đây được chôn ở đây.- Klee

-Đã đào ra một cái hố...lại còn cắm biển nữa....chịu nhóc đấy.- Tôi thở dài. Thôi thì...trẻ con nó ngây thơ mà, đâu thể trách được.

-Cơ mà...bên kia hình như có ai thế nhỉ?- Tôi thấp thoáng thấy bó bóng người đằng xa. Nhìn kĩ lại thì đó là...

-Pháp Sư Vực Sâu?- Tôi nhớ lại: -Hình như Jean có nói đám này đang cố tiếp cận thành Mondstadt? Mà nó đang cầm thứ gì thế nhỉ?-

Hai con mắt tôi chú ý đến cái vật thể tròn tròn trên tay nó. Klee vừa thấy thứ đó thì ồ ồ lên vài tiếng.

-Là bảo vật của em!- Klee

-Bảo vật đấy á?- Tôi

Tên Vực Sâu vừa thấy tôi thì cất giọng lo sợ.

-Không ngờ con bé đó mang theo trợ thủ. Kế hoạch có biến...Chạy thôi!!!-

Nhát vậy trời. Mới gặp có năm giây mà đã chạy rồi. Cơ mà...

-Tính chạy sao?- Tôi vác Klee lên rồi đuổi theo. Klee trên tay tôi không những không sợ hãi, trái mại còn rất lạc quan.

-Pháp Sư Vực Sâu? Hừm...trước kia vui chơi trong cánh rừng này chưa từng gặp qua.- Klee

"Chưa từng gặp luôn hử?"- Tôi nghĩ

-Nhìn có vẻ khá đáng yêu, cảm giác sờ lên sẽ rất thích, lông xù, thật mềm mại.- Klee

"U là trời! Con nhóc này có biết đám đó nguy hiểm không vậy?"- Tôi bất lực

Đúng là đôi lúc nghe trẻ con lảm nhảm khó chịu thật.

-Bám chắc!- Tôi hai tay ôm chặt lấy Klee, rồi nhảy lên đón đầu, chặn đường tên vực sâu. Hắn thấy tôi bất thình lình xuất hiện thì ngã ngửa ra đất trong lo sợ.

-Chạy đi đâu? Đưa cái bảo vật đây! Ta không muốn dùng biện pháp mạnh đâu!- Tôi hắng giọng dọa hắn. Đáng lý tôi nên giết nó luôn ấy, cơ mà bên cạnh có trẻ con nên phải tiết chế. Mà cũng nhờ Klee mà tôi không thể khẩu nghiệp được

-Phù...phiền chết mất. Không dễ gì đến tay...sao có thể trả cho ngươi! Hứ!-

Tên Vực Sâu chắc hết chiêu trò, liền triệu hồi ra mấy con Slime Hỏa tấn công tôi, rồi chạy đi mất. Nhìn lũ Slime lúc này tôi sợ vãi đạn ra nhưng vì có trẻ con nên phải giữ hình tượng.

-Haiz...- Tôi cũng chỉ thở dài chán nản, rồi...

Dùng Phong cầu ném mấy con Slime đó bay lên tít tầng mây. Còn chúng nó rơi vào đâu thì kệ.

-Oa!!!- Klee nhìn cảnh đó mà trầm trồ: -Kỵ Sĩ Danh Dự mạnh thật!-

-Phải không?- Tôi cười một cách tự mãn.

Xử lý xong xuôi, tôi lại vác Klee lên rồi đuổi theo cái tên Vực Sâu kia. Chẳng mấy chốc...

-Lại chạy đi đâu!-

Tôi lại đón đầu nó.

-Phù...phù...nếu như ngươi không có ở đây, chỉ một mình con bé kia thì...Hừ...-Tên Vực Sâu nổi đóa, lại biến ra thêm mấy con Slime Lôi nữa để chặn đầu.

-Lại nữa hả?- Bao giờ vụ này mới kết thúc đây?

Nhìn thấy tên Pháp Sư Vực Sâu đã chạy đi khá xa, tôi tức mình sử dụng cột Nham hất tung mấy con Slime đấy ném thẳng ra xa mấy trăm dặm, rồi lại vác Klee đuổi theo.

Cho tới khi cả hai theo nó tới một lối vào của một khu di tích.

-Là lối vào bi cảnh à? Hừm...tên đó chắc sợ quá trốn trong này rồi. Nếu thế chắc tên đó cũng chẳng còn đường lui nữa.- Tôi

-Phù...phù...- Nhìn sang thấy Klee thở dốc trông tả tơi lắm. Ủa mà nãy giờ tôi là người vác cô bé, chứ có chạy đâu mà mệt nhỉ?

-Hay là nhóc đợi ở đây đi. Chờ anh vào lấy báu vật rồi trả lại cho em.- Tôi

-...Không, không được, em muốn đi cùng với anh. Lông xù ăn trộm đồ của em, chính em phải có trách nhiệm đòi về!- Klee

-Hừm...còn nhỏ mà có dũng khí đấy.- Tôi

-Hì hì! Klee rất giỏi đó! Kỵ Sĩ Danh Dự Kagerou, chúng ta đi thôi nào!- Klee

Chúng tôi cùng bước vào trong bi cảnh, thì thấy nơi này cũng không đến nỗi tệ. Chỉ có điều nó hơi tăm tối tí. Tôi dùng một chút sức mạnh từ Tiên Nhân tạo ra một quả cầu lửa trắng soi đường. Và khiến ai đó chạy xung quanh một cách thích thú. Ngay khi bước xuống bậc thêm thứ hai, cả hai người chúng tôi đụng độ phải đám Slime và Hilichurl. Ở đây tưởng vắng vẻ mà cũng đông kẻ địch nhỉ?

-Klee...ở đây!- Tôi bảo Klee trốn một góc, rồi tự mình bay xuống xử đám Hilichurl với Slime kia.

Với Hilichurl thì không khó khăn gì mấy. Tôi chỉ tung ra vài đường kiếm cơ bản là đánh gục bọn chúng rồi. Còn với đám Slime, cụ thể là Slime Hỏa, tôi thổi bọn chúng bay xuống vực. Xong xuôi thì cũng phủi tay mà nhìn về phía sau.

-Được rồi Klee, đi thôi!- Klee

Cả hai chúng tôi đi cùng nhau xuống tầng kế tiếp. Cơ mà cảm giác càng xuống sâu thì càng có nhiều kẻ địch. Đúng là mất thời gian thật. Đến tầng thứ tư, lần này không đi tiếp nữa, mà đi đường tắt luôn.

-Lùi lại một chút đi Klee!- Alisa

-Vâng!!- Klee

Nghe lời Klee lùi ra xa. Thật xa. Đến khi chắc chắn đã an toàn thì...

Tôi tụ năng lượng nguyên tố trên thanh kiếm, đâm thật mạnh xuống mặt đất. Năng lượng tụ lại mạnh đến nỗi khoan thủng cả lớp đá dày nhất của nơi này mà đi hẳn xuống tầng dưới cùng. Chẳng bao lâu, một cái lỗ khổng lồ thông từ đây xuống dưới đã xuất hiện.

-Rồi...Bám chắc nhá Klee!- Tôi ôm chặt Klee, rồi nhảy xuống cái lỗ vừa đào đó. Chẳng mấy chốc, chúng tôi tới được tầng dưới cùng, nói tên Pháp Sư Vực Sâu cùng bảo vật kia đang ở đây.

Vừa thấy cả hai, tên Vực Sâu kia không những không sợ hãi, trái lại còn cười rất chi là tự tin.

-Đuổi đến nơi rồi hả? Xem ra các ngươi cũng rất có bản lĩnh. Nhưng các ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi.-

-Ngươi tính làm gì?- Tôi

Đáp lại là nụ cười rất chi là man rợ: -Hahahahah. Bọn ta đã thu thập thông tin tình báo tình báo chi tiết trong những tin đồn của con người. Con bé áo đỏ này sở hữu bảo vật lợi hại nhất Mondstadt. Hiện giờ báu vật trong tay ta, ngươi có gấp cũng không có tác dụng gì. Được! Vậy dùng báu vật này để đối phó với ngươi vậy!-

-Không được! Đừng...đụng vào nó!- Klee nghe xong thì sợ hãi...và hoảng loạn.

-Hừm hừm...xem ngươi có vẻ hoảng loạn, cuối cùng đã biết sợ hãi sao. Để ta xem xem...- Tên đó nhìn vào báu vật trên tay: -Dấu hiệu ngọn lửa à, hừ hừ hừ...!-

-Giờ...Hãy chứng kiến sức mạnh của báu vật mạnh nhất Mondstadt đây!!-

-KHÔNG ĐƯỢC!- Ngay khoảnh khắc tôi chuẩn bị xông đến thì

*BÙM!!!*

Khoan, dừng khoảng chừng là 3 giây

-Ủa..Cái tên đó vừa tự hủy à?- Tôi mặt đơ chưa hiểu chuyện gì

Đéo hiểu kiểu gì mà...cái thằng vực sâu nó phát nổ rồi đi chầu ông bà luôn. Còn chưa kịp làm gì...Một pha tự hủy cực mạnh đến từ vị trí của Pháp Sư Vực Sâu. Tôi cố gắng nhịn cười kẻo Klee nghĩ tôi là một tên có vấn đề về thần kinh.

-Không!!!- Klee bỗng dưng ôm đầu hét trong sợ hãi: -Quy tắc sống còn- "Bom gây thương tích, Jean tìm đến cửa"...Xong rồi xong rồi, lần này xong thật rồi, huhuhu...

Nhỏ Klee vừa khóc mếu máo vừa chạy ra cửa, để lại tôi còn ngơ ngác với một dấu hỏi chấm to đùng trên đầu.

-...Vậy ra báu vật của cô nhóc này...là bom ấy hả? Bảo sao lại có tin đồn Klee có lực chiến mạnh nhất.- Đúng là...mới tí tuổi đầu chơi bom rồi. Thế này là không ổn rồi, ai lại để trẻ con chơi bom bao giờ

Mà cũng tiếc thật, cứ tưởng báu vật gì ghê gớm lắm, ai dè chỉ là bom. Nhìn bóng Klee xa dần cho đến khi rời khỏi bí cảnh thì trong đầu tôi nảy ra vài suy nghĩ liều mạng

-Tôi sống hơn mười mấy nồi bánh chưng rồi mà chưa bao giờ gặp chuyện như thế này cả! Cơ mà nếu có thể chế bom được thì.....Đến lúc sang Inazuma sẽ tiện lắm đây. HAHAHAHAHAHA!- Tôi

{Tổng bộ Đội Kỵ Sĩ}

Tôi giờ đang ở trong phòng làm việc của Jean. Trước mặt tôi lúc này là cái cảnh mà có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới. Hình ảnh một Klee mếu máo khóc hu hu trong lo sợ trước một Jean khoanh tay nghiêm khắc nhìn Klee với cái ánh mắt chết người. Nhìn vào cứ nghĩ là hai mẹ con cơ đấy, cơ mà không phải vậy. Đùa ác một tí thì tôi lại nghĩ Diluc là cha con bé cơ.

Klee vừa khóc vừa cúi đầu xuống không dám nhìn mặt Jean, miệng lắp bắp.

-Em...hu hu, em tự thú.- Klee

Jean nhướng mày.

-Em...Bom của em...làm...người khác bị thương. Hu hu...vi phạm quy luật sinh tồn, em chắc chắn không thể nhìn thấy mặt trời vào ngày mai...- Klee

-Klee...- Đến lúc này Jean mới lên tiếng: -Trả lời trước, người bị thương đâu, người bị thương ở đâu?-

-Ờm...hình như có hiểu lầm ở đây thì phải?- Tôi cắt ngang.

-Hả? Ý bạn là sao?- Jean

-Con bé cho nổ tung Pháp Sư Vực Sâu- Tôi

-Nhưng...nhưng lông xù chỉ trộm đồ mà thôi, bom của em làm hại hắn..- Klee

Tới giờ nhóc vẫn nghĩ nó chỉ ăn trộm thôi hả?

-Anh quên chưa nói với nhóc Pháp Sư Vực Sâu là "kẻ xấu" chỉ là ví dụ thôi à? Chúng không phải người, mà là thứ xấu xa...đối địch với con người.- Tôi giải thích.

-Lông xù xù...đối địch với con người, là thứ xấu xa? Hả, hả? Não...não không theo kịp rồi...- Klee

Đúng là trẻ con ngây thơ.

-Haiz...là do chị sơ ý. Vì em còn quá nhỏ, trước giờ chị chưa từng nói với em chuyện này.- Jean vội lên tiếng: -Trên thực tế, quái vật trong Giáo Đoàn Vực Sâu là mối đe dọa xâm chiếm Mondstadt, dạo này vô cùng manh động.-

Nghĩ đi nghĩ lại để đám kia lấy được báu vật thì cũng chả mất gì. Thậm chí còn khiến chúng nó tự hủy luôn. Khôi hài thật.

-Nói trắng ra thì bé Klee đây có công lao lớn đấy!- Tôi bào chữa cho cô bé. Đằng nào còn nhỏ mà đánh bại vực sâu thì quá giỏi còn gì. Mặc dù chỉ là vô tình.

-Thôi được rồi. Xét trên công lao lần này của em, lễ đánh cầu tới, sẽ cho phép em tham gia.- Jean

-Lễ đánh cầu! Yay!- Klee vui sướng như được quà, khiến ai đó phải mỉm cười: -Anh Kagerou, lúc đấy nhất định phải đến nhé!-

-Vậy là xong rồi nhỉ?- Tôi

-Nhưng...- Jean

-Nhưng gì?- Tôi

Jean lại nhìn chăm chăm vào Klee: -Klee, bảo vật trước kia em đã giấu ở đâu?-

-Ờ...Em...- Klee

-Có phải lại muốn đi nổ cá trong Hồ Sao Rơi không?- Jean

-Em...không phải!- Klee khua hai tay chối. Có mà sao qua mắt được Jean? Đã thế còn nháy mắt với tôi nữa kìa.

"Xin lỗi nhóc, anh không cứu được em đâu"- Tôi nghĩ

-Klee~~~!- Jean

-Á! Klee sẽ đến phòng giam báo cáo... Huhu...- Cô bé huhu chạy ra cửa. Haiz...thấy cũng tội thật.

(Vài phút sau)

*Cốc cốc cốc!!*

Tôi đứng trước phòng giữ bé Klee. Nghĩ lại thì ít nhất cũng nên an ủi một chút nên mới đến chỗ này. Và vừa gõ cửa thì bên trong cất giọng.

-Ai vậy ạ?- Klee

-Đoán xem?- Tôi

-A, là tiếng của Kỵ Sĩ Danh Dự!- Klee

-Em có muốn anh thả em ra không?- Tôi hỏi cô bé.

-Được vậy thì...Không, không, không, Klee đang thật tâm hối cải, không được mê hoặc em!- Klee

Còn bé mà có trách nhiệm thật.

-Thời gian giam dữ, em sẽ ở đây làm "bảo vật" đặc biệt dành riêng cho Lễ Đánh Cầu...- Klee

-Bảo vật á?- Nghe có điềm không lành rồi. Bắt đầu thấy mùi thuốc súng trong không khí rồi đây.

-He he, em đặc biệt làm hình dạng cầu lông rất đáng yêu nhé!- Klee

-Nhóc lại chế bom có đúng không?- Tôi

-Đợi đến lễ đánh cầu, ừm! Mói người nhất định sẽ thích đó!- Klee

-Tch...bộ nhóc không biết đánh vần từ "rút kinh nghiệm" hả?- Tôi cũng cạn lời luôn. Mặc kệ nhỏ này muốn làm gì thì làm.

-Cơ mà.....-

-Cậu đinh xin công thức chế tạo bom từ Klee phải không?- Jean

-À....chuyện đó....thì..... cũng có thể chứ?- Tôi

(Tối hôm đó)

-Tụi em về rồi!- Lumime

Lumine mở cửa bước vào phòng, theo sau là Aether và Paimon. Cả ba vừa vào trong thì thấy căn phòng nó bừa bộn ngổn ngang những sách là sách. Khỏi đoán cũng biết là do ai gây ra rồi.

Cơ mà...trông ba người kia có vẻ tàn tạ nhỉ? Lại đi đánh Slime à?

-Ừm hừm...-

Tiếng ho ho vọng từ phía sau. Cả hai giật mình quay ra cửa thì thấy...

Tôi khoanh tay nhìn cả hai với khuôn mặt rất chi là khó chịu.

-Cuối cùng cũng về à? Lâu quá đấy.- Tôi

-Thì tụi em đi mượn sách cho anh mà.- Aether than thở đưa hai cuốn sách vừa mượn cho tôi. Tôii nhìn hai cuốn sách trên tay mà chất vấn.

-Biết là đi lấy sách, nhưng có nhất thiết phải lâu như vậy không? Đã có chuyện gì?- Tôi

-Mồ...cậu biết tụi mình đã phải vất vả thế nào mới lấy được nó không? Bọn mình phải lượn ra ngoài thành tới di tích cổ mới lấy được nó đấy!- Paimon bực bội.

-Đi mượn sách mà phải tới tận di tích cổ á?- Tôi nhướng mày.

-Chuyện dài lắm...Haiz, tóm lại, anh có sách rồi. Giờ tụi em xin phép nghỉ chút.- Lumine nằm bệt trên giường, theo sau đó là Paimon. Aether thì nằm tạm trên giường tôi.

-À mà anh đừng quên trả lại cuốn "Bảy vị chấp chính trần thế" đúng hạn đấy...và cả những cuốn sách khác mà anh đã mượn chưa phép nữa.- Lumine

-Trừ khi anh lại muốn bị giật điện!- Aether

(3rd's POV)

Và quả không sai, ngay sáng hôm sau, Lisa đã xuất hiện trước cửa phòng trọ và....

-AAAAHHHHH! LISA! XIN LỖI! CHÚT NỮA TÔI TRẢ MÀ! THA CHO TÔI!-

-CẬU CHẾT CHẮC VỚI TÔI RỒI!-

Lại một trận mèo vờn chuột tới từ vị trí của Lisa và Kagerou. Ai bảo chơi ngu làm chi vậy anh zai?


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật