ĐN Genshin Impact: Ngôi Sao Của Thời Gian

Lời Đồn Năm Xưa(1)-Màn Cuối: Sự Thật Đau Thương. Những Ký Ức Đã Qua Đi




Bước vào trong di tích, tất cả chúng tôi nhìn thấy hai bức tượng kì lạ hình người:

-Đây....Đây là "bức tượng".-Wanyan

-Không, họ là người.- Zhongli

-Hả?- Kliment

-Bị Muối hóa. Họ có thể chính là những tín đồ của "Ma Thần Muối" năm ấy.- Tôi lại gần chạm vào bức tượng

Đột nhiên nhiều hình ảnh hiện lên, đó là những tín đồ đang bỏ chạy khỏi một thứ gì đó rồi không may mắn bị hóa thành tượng muối. Tôi rụt tay lại khỏi bức tượng, tim đập mạnh liên hồi, những bức tượng này rốt cuộc đã gặp chuyện gì?

Càng đi sâu vào bên trong thì có càng nhiều bức tượng hơn, nhìn những tư thế đó........khiến tôi cảm thấy vô cùng ớn lạnh. Dư Ảnh Thời Không dừng lại ở trước một hũ muối, bên trong đựng một nửa hũ muối.

-Bên trong này, một nửa là muối.-Zhongli

-Chẳng qua chỉ là một hũ muối mà thôi, xem ra "Ma Thần Muối" chỉ là một ma thần nghèo kiết xác.- Kliment

-Theo tôi thấy, nó không bình thường đâu. Mặc dù chỉ là một nửa, vĩnh viễn là một nửa.......Nói cách khác, chính là vô tận.- Zhongli

-Cái gì? Cho dù có đổ ra ngoài, thì muối bên trong sẽ không bị giảm đi sao?- Kliment

-Có thể sinh sản một lượng muối vô tận, quả nhiên quyền năng của "Ma Thần Muối" thật mạnh mẽ!- Wanyan

-Vật vã lâu như vậy, cuối cùng tôi cũng gặp được bảo bối rồi! Thứ này thuộc về tôi! Tôi chỉ cần lấy muối ra, đóng thành vài ngàn bao đem bán thì cũng đủ để phát tài rồi.- Kliment

"ĐM Thằng ranh con này!"- Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn

-Này! Di sản của "Ma Thần Muối" sao có thể dùng vào những chuyện tầm thường như vậy?- Wanyan

-Nếu ngài Kliment đã muốn hũ muối này, thì dựa theo khế ước, món kế tiếp sẽ thuộc về quý cô Wanyan.- Zhongli

-Không vấn đề gì, làm gì có thứ giá trị hơn món đồ này chứ?- Kliment

-Vì đã có "giao ước", nên tôi sẽ không tranh dành với hắn.- Wanyan

-Vậy thì chúng ta đi tiếp nào.- Zhongli

Dư Ảnh Thời Không vẫn chưa biến mất, nó vẫn còn ở đây và đi tiếp. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi hoang mang quá........Đi tiếp vào bên trong thì Dư Ảnh Thời Không dừng lại, bên cạnh đó là một chiếc thước đo lường:

-Hừ, chỉ là một cây thước mà thôi, xem ra chẳng có tác dụng gì.- Kliment

-Đây là.......Nếu tôi nhớ không nhầm, thì đây là một thiết bị đo lường?- Wanyan

-Đúng vậy, nhưng quyền năng của "Ma Thần Muối" cũng có ở đây. Một khi cây thước này cắm xuống đất, thì mặt đất sẽ như nước dâng lên, được bao phủ bởi muối. Càng cắm sâu, thì muối càng nhiều, nói cách khác, thì đây chính là "mùa bội thu" của muối.- Zhongli

-Cái này.....Không phải lợi hại hơn cả hũ muối sao?- Kliment

-Vậy thì, dựa theo giao ước, cây thước này thuộc về quý cô Wanyan.- Zhongli

-Không được! Tôi không đồng ý! Tiền là do tôi chi, đợt thăm dò này là do tôi tổ chức, dựa vào đâu mà tôi chịu thiệt chứ? Hơn nữa, cô gái này chẳng cần dùng đến, tại sao lại đưa cho cô ấy chứ?- Kliment

-Ý mày là mày muốn phá bỏ "giao ước" đúng không?- Tôi lườm

-Phá bỏ thì đã sao chứ? Các cơ quan trong di tích này tôi cũng gần như hiểu hết rồi, cho nên ngài không còn tác dụng nữa. Nói cho cùng thì tôi là người thuê ngài, dựa vào đâu mà tôi phải nghe theo quy tắc của ngài?- Kliment

-Nham Vương Đế Quân từng nói, "Giao ước sau khi được thành lập, kẻ nuốt lời sẽ chịu hình phạt của nham"- Zhongli

-Đó là thần của Liyue các người, tôi đến từ Snezhnaya, tôi.....- Kliment

-Nhưng ngươi đang đi trên mảnh đất của Liyue. Đặt chân trên lãnh thổ của nước khác, phải làm theo luật của nước đó. "Hình phạt của nham"...........ta sẽ cho người cảm nhận.......- Tôi

Đôi mắt tôi sáng lên màu vàng, nhẹ nhàng giơ bàn tay lên thì những khối đất trồi lên giam Kliment lại thành khối lập phương, sau đó tôi múa nhẹ làm khối lập phương đó xoay chuyển ở bên trong có tiếng gào thét.

-Như vậy sẽ không chết người chứ?- Wanyan

-BỐ MÀY NHỊN MÀY HƠI LÂU RỒI ĐẤY THẰNG FATUI NGHÈO KHỔ GIỮA TRỜI ĐÔNG CÔ ĐƠN KIA!- Tôi

Tôi hóa thành hình dạng Tiên Thú, thổi lửa vào khối lập phương khiến cho hắn gào thét liên tục.

Mặt Zhongli lúc này kiểu: "Ta bất lực!"

Búng tay một cái thì khối lập phương biến mất, Kliment được thả ra với gương mặt hoảng sợ:

-Món ngài thu hoạch được, tôi sẽ tịch thu. Ngài không có tư cách đi tiếp nữa, hãy rời khỏi đi!- Zhongli

-Mày thích bất kính với Tiên Nhân à? Một là cút về! Hai là tao phang nguyên cái thương vào mồm! Chọn!- Tôi triệu hồi cây thương rồi chĩa vào đầu hắn

-Đáng ghét.......Hãy chờ đó!- Kliment bỏ chạy

-Haiz........Sai lầm của hắn chính là lòng tham, ngoài điều đó ra, còn nhiều thứ khác khiến người ta phản bội giao ước. Đối với những "thứ khao khát", rốt cuộc có bao nhiêu người có thể khắc chế dục vọng, tuân thủ giao ước......Chi bằng nhân cơ hội này nói rõ đi!- Tôi liếc sang Wanyan

-Ý cậu là gì?- Wanyan

-Cô tuy thiếu kiến thức cơ bản về khảo cổ, văn vật cũng không hiểu được mấy món, nhưng kiến thức về "Ma Thần Muối" vô cùng tinh thông. So với khảo cổ và văn vật, thì "Ma Thần Muối" khiến cô hứng thú. Lúc ở Châu Điền Phường, cô nhắc về những truyền thuyết liên quan đến "Ma Thần Muối"........- Zhongli

-Cô còn gì để nói không? Một trong "Thất Tinh Bát Môn, tổ tiên của con dân "Ma Thần Muối"?- Tôi

-Đừng nói nữa! Đúng vậy, tổ tiên của chúng tôi chính là con dân được "Ma Thần Muối" bảo hộ trong thời kỳ đầy gian khổ khi cuộc chiến ma thần càn quét đại lục.- Wanyan

"Quả thật rất ít người Liyue gọi "Morax"......"- Tôi nghĩ

-Trong trận chiến đó, Morax đã ám sát vị thần của chúng tôi! Hắn đố kỵ với quyền năng của "Ma Thần Muối", khiến chúng tôi không còn chốn nương thân! Chúng tôi.......Hận hắn! Nhưng Liyue là Liyue của Morax, lịch sử nhất định do hắn tự mình tô vẽ nên......Cho nên tôi muốn chứng minh! Morax cũng có tội ác! Bàn tay hắn cũng không hề sạch sẽ, hắn cũng có mặt tàn nhẫn vô tình.- Wanyan

Tôi nhìn ra đằng sau Wanyan thì Dư Ảnh Thời Không vẫy tay ám chỉ tôi đi theo, chẳng lẽ bức màn bí ẩn đang ở đó sao? Chạy theo Dư Ảnh Thời Không, nó liền đi xuyên qua một cánh cửa, mở các bia nguyên tố thì bên trong chính là một giá đỡ hai mảnh thanh kiếm. Dư Ảnh Thời Không nhìn tôi rồi gật đầu một cái và biến mất, tiến lại gần tôi chạm lên chúng thì mọi thứ đều thay đổi

_______

Mở đôi mắt ra thì tôi nhìn thấy mọi thứ trong di tích đều rất khác biệt có lẽ nào đây chính là Vùng Đất Muối trước khi trở thành di tích không? Một người phụ nữ bước tới chỗ tôi và mỉm cười:

"Không lẽ đó là Ma Thần Muối, Havria?"- Tôi nghĩ

-Cronus? Chàng sao vậy?- Havria

-Havria.......ta đang suy nghĩ thôi.- Tôi

Khoan đã, miệng của tôi tự nói? Không phải, vì đây là một phần ký ức nên không thể làm chủ cơ thể là điều hiển nhiên.

-Về chuyện gì?- Havria

-Người đời chưa từng gặp ta, nhưng họ đã thấy loáng thoáng qua nghĩ rằng ta là một ma thần, rõ ràng ta hiền lành tốt tính lắm mà.- Tôi thở dài

-Ha ha ha, cũng phải thôi. Chàng lúc nào cũng gạ kèo đánh nhau với các ma thần khác, đặc biệt là Băng Thần và Hỏa Thần. Bảo sao người đời nghĩ chàng là ma thần.- Harvia bật cười

Mọi thứ chuyển sang cảnh tôi đang ngồi đối diện với Havria:

-Ta có một món quà tặng cho nàng Havria, đó chính là hoa muối.- Tôi đưa ra một bông hoa làm từ muối kết tinh lại

-Ôi.......Đúng là một món quà tuyệt đẹp Cronus. Cảm ơn chàng rất nhiều. Ta cứ ngỡ là chàng chỉ là một vị thần nóng tính thích đánh nhau, ai ngờ chàng cũng có mặt hiền dịu vậy ta.- Harvia vui vẻ nhận lấy rồi còn cà khịa trêu ngươi tôi

Rồi chuyển sang cảnh tôi đang sắp rời đi.

-Harvia......sắp tới ta phải đi rồi, ta nhất định sẽ bảo vệ thần dân và mọi người. Chiến tranh.......kéo dài quá lâu rồi......- Tôi

-Ta hiểu điều đó, Cronus....- Harvia

-Harvia, trước khi ta đi. Ta muốn nói với nàng rằng.......nếu nàng còn tiếp tục yếu ớt như thế thì ta không nghĩ con dân sẽ an toàn đâu.- Tôi

-Ý của chàng là gì chứ? Con dân của ta, thì ta sẽ bảo vệ họ bằng mọi khả năng của mình"- Harvia

-Nhưng chính vì thế khiến nàng mới yếu ớt, Harvia! Ngoài kia là chiến tranh, nàng không thể cứ tiếp tục chạy trốn mãi được, nàng sẽ liên tục bị giày vò rồi sẽ có một ngày sẽ bị đánh bại. Đến lúc đó......- Tôi

-ĐỦ RỒI! QUÁ ĐỦ RỒI! CHÀNG IM MIỆNG LẠI ĐI!- Harvia hét lên

Đột nhiên, mọi thứ tan vỡ như thủy tinh, tôi đang đứng ở cổng vào di tích thì thấy những con dân đang bỏ chạy:

-Mau lên chạy đi!- Tín đồ

"Có chuyện gì vậy? Không lẽ......"- Tôi nghĩ

Dùng sức mạnh để đưa họ ra khỏi đây. Sức mạnh muối chưa ngừng lại, tôi tiến vào sâu bên trong có vài người đã bị hóa thành tượng muối, càng đi sâu thì sức mạnh muối càng mạnh hơn. Tôi kinh hoàng nhìn thấy Harvia trong căn phòng bị một tín đồ đâm sau lưng, sức mạnh không ngừng tỏa ra:

-HARVIA!- Tôi hét lên

_______

-Harvia!- Tôi tỉnh lại khỏi ký ức

-Cậu ổn không Kagerou?- Zhongli

Cơ thể của tôi run rẩy, mồ hôi không ngừng chảy ra, tôi thấy bản thân đang ngồi trước một cánh cửa rất lớn xung quanh có rất nhiều tượng muối:

-Trên đường là thứ gì vậy? Bọn họ......nhìn thấy gì vậy........Họ đang làm gì vậy? Sau đó......đã xảy ra chuyện gì?- Wanyan

-Nếu cô không tin thì chúng ta đi tiếp. Vết tích để lại sau cánh cửa này, đều ghi lại một cách chân thực.- Zhongli

Cánh cửa đá mở ra thì bên trong chính là hiện trường, khung cảnh xung quanh rất nhiều muối.

-Trong số các con dân của cô ấy, cuối cùng đã có người ý thức được, vị ma thần lương thiên nhưng lại yếu ớt này không đủ sức để bảo vệ bất kỳ người nào.- Zhongli

-Cho nên để kết thúc sự dày vò của cô ấy khỏi cuộc chiến ma thần tàn khốc, đó chính là cho cô ấy một con đường giải thoát một cách nhẹ nhàng. Vì con dân không gánh chịu thảm họa này đã rời khỏi lãnh địa của cô ấy, tìm tới sự bảo hộ của Nham Vương Đế Quân.- Tôi tiếp lời

Sau cùng tất cả hành động bẻ thanh kiếm và thờ cúng để nguôi giận cô ấy đó đều là dư thừa, đến phút cuối cùng mà không có phản kháng, làm sao có thể nổi giận với con dân của mình.

-Tôi........Tôi......Cho dù vậy, tôi không thể chấp nhận được........Lừa dối.......Lịch sử lừa dối........tất cả.....Đừng hòng làm lung lay tín ngưỡng của tôi.....- Wanyan bỏ đi

-Lúc nãy huynh bỏ chạy, không lẽ nhớ được gì sao?- Zhongli

-Đúng vậy.......một ký ức đẹp nhưng lại đau buồn.......- Tôi

Nhìn về phía điểm giữa hiện trường thì tôi nhìn thấy thứ đang loé sáng, bước lại gần tôi gạt muối ra thì thấy đó chính là hoa muối mà tôi đã tặng cho Harvia. Sau ngần ấy năm, nó vẫn nguyên vẹn, hẳn trước khi chết cô ấy vẫn giữ bên mình.

*Lộp bộp*

Nước từ đâu rơi xuống đất, tôi nhận ra tôi đang khóc, tại sao tôi lại khóc chứ? Đây có phải là ảnh hưởng từ Dư Ảnh Thời Không? Hay là do tác động của những bức tượng muối?

Tôi không quan tâm, tim của tôi co thắt lại, nước mắt không ngừng chảy ra, tôi ôm chặt hoa muối vào lòng:

-Harvia.........Harvia! Ta xin lỗi, ta xin lỗi!!! Là lỗi của ta........Nếu như ta kết thúc cuộc chiến sớm hơn.......TẤT CẢ LÀ TẠI TA! TA XIN LỖI!!!!- Tôi gào khóc

Ở Vùng Đất Muối đang vang vọng tiếng khóc, tiếng khóc ai oán tự trách của một vị Tiên Nhân bất khuất.

Rời khỏi di tích cùng Zhongli. Trên tay tôi là "hũ muối" và "thước muối", tôi đi theo Zhongli tới đỉnh Cô Vân Các, lần đầu tiên tôi nhìn Cô Vân Các ở nơi cao như vậy, đây vốn là nơi những ngọn thương trấn áp ma thần trong cuộc chiến ma thần. Những cuộc chiến trở thành lịch sử, rồi dần dần bị bóp méo theo thời gian biến thành những lịch sử giả dối.

-Kagerou....- Zhongli

-Tôi ổn, chỉ là tôi cảm thấy thật trống rỗng........- Tôi

-Huynh đã cùng với các em của huynh, vượt qua biển sao, đi khắp tầng mây. Khắc ghi lịch sử này trong ký ức thì vào một ngày nào đó sau này, sẽ có thể đi cùng anh em huynh đến một thế giới khác. Là một Nhà Lữ Hành, chỉ cần "ghi lại", thì thời đại và lịch sử của Teyvat sẽ có được một thứ gọi là "bản sao lưu của sự tồn tại"......- Zhongli

-Ta...ta hiểu rồi.......giờ chúng ta sẽ kết thúc thời đại của Harvia ngay tại đây chứ?- Tôi

-Đúng vậy, mấy nghìn năm trước. Liyue hỗn loạn không ngừng. Cô Vân Các, nơi mà ngọn thương trấn áp những ma thần.......Độc Cô Các,....nơi trấn áp một sinh vật đã từng là Thần Thú.....Trải qua hàng nghìn năm, cuối cùng trở thành những câu chuyện cổ tích cùng với truyền thuyết, lưu truyền trên phố thị. Osial........ngươi và ta là kẻ thù. Nhưng sự đối địch xa xưa của chúng ta chỉ là hồi ức đã qua mà thôi.- Zhongli

-Di vật của Harvia, ngươi cứ giữ lấy đi.- Tôi

Zhongli sử dụng sức mạnh mang "hũ muối" và "thước muối" ném ra biển, tôi nhìn hoa muối trên tay thêm lần cuối cùng rồi cũng ném đi. Tôi nhìn ba di vật chìm xuống biển:

-Từ đây, thần tích của Cảng Liyue lại ít đi một phần.......Vạn vật giữa đất trời, cứ để hậu thế bình phẩm.- Zhongli

Khi xuống khỏi đỉnh Cô Vân Các, tôi và Zhongli định trở về một cơn gió thổi ngang qua.

-Cảm ơn chàng rất nhiều Cronus.......- Harvia

Nghe thấy giọng nói quen thuộc đó tôi quay đầu lại thì thấy ảo ảnh của Harvia đang mỉm cười với tôi bên cạnh cô ấy là một nam nhân rất quen thuộc, đó chính là Osial trong hình dạng người. Sau đó họ biến mất, tôi mỉm cười nhẹ rồi bỏ đi.

Hôm nay là ngày tôi phải rời Liyue để tới Mondstadt, tất cả công việc của Thất Tinh đều đã hoàn thành, cuối cùng tôi cũng thoát khỏi cơn ác mộng đống giấy tờ đó. Mặc dù có Ganyu giúp đó là phần giấy tờ thôi, nhưng thêm nhiều công việc của Keqing như là xây dựng, đánh những con quái vật hay là phán xét những kẻ có tội nữa thì tôi phải cố gắng lắm mới không gục ngã, Liyue quả thật nghiêm khắc quá! Cứ mỗi lần làm xong tôi phải kiếm thuốc để uống chứ không thì tôi niệm mất.

Trước khi tôi đi thì tôi muốn mua một vài món đồ lưu niệm để đem về cho mọi người ở Mondstadt, tới Nhà Thuốc Bubu tôi chưa có dịp để xem ở đó có gì ngoài chuyện quen ông chủ hiệu thuốc Baizhu và cô bé cương thi nhỏ QiQi lần trước.

-Hôm nay là ngày cậu đi rồi đúng không?- Baizhu

-Tôi sẽ trở lại mà, chỉ đi một khoảng thời gian thôi. Khi nào tới Mondstadt tôi sẽ gửi cho anh mấy loại lá ở đó.- Tôi

-Nếu cậu đi thì QiQi sẽ buồn lắm đấy.- Baizhu

-Dù sao cô bé sẽ quên ngay thôi mà.- Tôi

Đột nhiên có thứ gì đó kéo khăn quàng của tôi, nhìn xuống thì thấy QiQi đang nhìn tôi với hai con mắt to nhìn như cún con:

-Kage....đi sao? Kage không ở lại chơi với QiQi ư?- QiQi

-Cái này.........thì.....- Tôi

-Không lẽ, Kage ghét QiQi sao?- QiQi

-Không không không!!! Kage chỉ đi.....ừm.......đi tìm sữa dê dừa cho QiQi thôi. Vì sữa dê dừa ở một nơi rất xa nên Kage đi lấy ở đó.- Tôi nói dối

-Vậy sao.......QiQi sẽ nhớ Kage lắm.- QiQi

-Kage sẽ về sớm thôi mà.- Tôi

Phải mất một hồi lâu thì QiQi mới cho tôi đi, con bé cứ níu giữ chân tôi nhìn tôi bằng đôi mắt cún con không cho tôi bước ra khỏi Nhà Thuốc BuBu còn Baizhu không làm gì mà chỉ đứng cười. Tiếp đến là Vạn Dân Đường, tôi đã đặt khá nhiều Đậu Phụ Tuyệt Vân do Xiangling nấu để một lúc nữa thì mới quay lại lấy.

Bây giờ, tôi và Childe đang đứng đối diện với nhau, tuy đã nói khi có cơ hội thì sẽ đấu với nhau nhưng tôi nghĩ đây là thời điểm thích hợp trước khi tôi tới Mondstadt. Cả hai lao vào đánh nhau vô cùng vũ bão, thi thoảng có người đi ngang qua nghe thấy tiếng kim loại va chạm mạnh vào nhau nhưng không dám lại gần xem thử.

Đá mạnh vào bụng của Childe khiến anh ta bị đánh xa, tôi nhân cơ hội giơ tay lên thì một cột đá xuất hiện sau Childe khiến anh ta bị đập mạnh vào đó rồi bất tỉnh. Trong trận đánh này Childe là người chịu nhiều sát thương nhất nên vết thương trên cơ thể khá nhiều, may mắn là nhờ có sợi dây liên kết mà tôi có thể hồi phục cho anh ta. Một tay vác Childe bị đánh tả tơi còn tay còn lại cầm vũ khí về Liyue để chữa, nhiều người đi qua đều mở to mắt nhìn một thiếu niên vác một nam nhân to gấp đôi đi. Tôi còn tốt bụng để lại một món vũ cho Childe đó là cung Ngôi Sao Cực Đông coi như là món quà cho sự cố gắng.

Bước ra khỏi thành Liyue rồi đi qua cầu, tôi bước trên những bậc thang đá rồi quay đầu lại nhìn Cảng Liyue một lần nữa, Liyue ngày xưa đã thay đổi quá nhiều nhưng vẫn sẽ mãi là Liyue. Tôi quay người bắt đầu đi tới Mondtstadt, hẹn một ngày nào đó quay lại Liyue một lần nữa.

{Tại Mondstadt}

-Anh Kagerou ơi! Anh ở đâu!- Aether và Lumine khóc ròng chờ đợi người anh cả của họ về. Phía sau họ là một chiến trận thảm khốc. Trận đại chiến...giữa....Nội Bộ của Đội Kỵ Sĩ Tây Phong.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật