[Edit - H] Gặp được em

Chương 36. Kết thúc (H)



Quy đầu bị hoa huyệt cắn chặt, hầu yết Thành Ngự phát ra tiếng rên nhẹ, tay cậu mạnh mẽ xoa nắn ngực cô, mở miệng ngậm lấy đầu vú hút mạnh.

"Ưm a..." Thẩm Vân Hề run lên, ngồi xuống ngậm lấy toàn bộ côn thịt, cự vật thô dài lập tức đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, cô mềm nhũn dựa vào vai Thành Ngự.

Đầu lưỡi Thành Ngự vòng quanh đầu vú, giọng nói khàn khàn khiêu khích của thiếu niên vang lên, "Mới vậy mà đã không được?"

Thẩm Vân Hề bị khiêu khích, cô giận dỗi cắn vào cổ cậu, quỳ hai đầu gối, tay chống vào vai cậu, nhẹ nâng người lên, nơi gắn kết của hai người để lộ ra một phần thân côn thịt, sau đó cô ngồi xuống, ngậm lấy toàn bộ, cứ tiếp tục động tác chậm rãi phun ra rồi nuốt vào.

Không được bao lâu, Thẩm Vân Hề đã cảm thấy mệt, nhưng cơ thể vẫn chưa thấy thỏa mãn.

Bình thường luôn do Thành Ngự xuất lực, tốc độ nhanh, lực độ mạnh, liên tiếp tiến công vào điểm mẫn cảm của cô.

Mà động tác lần này của Thẩm Vân Hề chậm, cũng không có kỹ xảo gì, cảm giác nửa vời này thật khiến người ta ngứa ngáy.

Nếu đã mệt, Thẩm Vân Hề liền trực tiếp không động nữa, cô ôm lấy hông cậu, mặt dán lên gáy thiếu niên, dưới thân nhẹ nhàng cọ xát, tiểu huyệt dần co chặt lại, cắn côn thịt không bỏ.

Thành Ngự bị cắn vừa đau vừa sướng, dục hỏa lập tức bùng cháy mãnh liệt.

Cậu nâng mông Thẩm Vân Hề lên, nửa côn thịt lộ ra, sau đó lại ấn mạnh mông cô xuống.

"Miệng nhỏ cố ý cắn chặt?"

"A..." Côn thịt chạm vào điểm mẫn cảm, Thẩm Vân Hề run lên, tay cô ôm chặt eo Thành Ngự, "Nơi đó... Đừng..."

"Có phải chỗ này không? Hửm?" Thành Ngự ngày càng hưng phấn,  nâng mông cô lên rồi eo bắt đầu dùng sức đâm thọc mạnh mẽ, đồng thời cậu liếm mút vành tai trắng nõn của thiếu nữ, giọng nói nhiễm tình dục mê người, "Bảo bối, sướng không?"

Thẩm Vân Hề bị động tác kịch liệt của cậu đâm cho thất hồn lạc phách, trong miệng không  ngừng tràn ra tiếng rên rỉ kiều mị.

Tiểu huyệt càng ngày càng co chặt, theo sát là ý muốn bắn tinh, Thành Ngự ôm chặt Thẩm Vân Hề, "Bảo bối, chúng ta cùng nhau...."

Thành Ngự tăng thêm lực độ và tốc độ, đâm đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, mạnh mẽ thọc vào rút ra rồi bắn.

Bỏ bao cao su ra, Thành Ngự nhìn Thẩm Vân Hề đang nằm trên giường thở dốc, nhũ thịt trắng nõn phập phồng theo hơi thở của cô, đôi chân thon dài mở rộng sang hai bên, nơi riêng tư của thiếu nữ là một mảnh hỗn độn, cự vật dưới thân chưa đã thèm, lại thức tỉnh lần nữa.

Thành Ngự tách hai chân cô ra, đỡ côn thịt cắm vào.

"A... Cậu thật xấu!"

Thành Ngự cắm vừa sâu vừa mạnh, Thẩm Vân Hề cảm thấy hơi trướng, hờn dỗi đấm lên ngực cậu một cái, hai chân lại đón ý hùa theo nâng lên vòng lấy eo cậu.

Hai người đều đã lâu chưa làm, một lần sao có thể đủ thỏa mãn?

Không chỉ Thành Ngự không thỏa mãn, đến cả Thẩm Vân Hề cũng muốn.

Thành Ngự yêu nhất là dáng vẻ ngoài miệng từ chối nhưng thân thể lại thành thật của cô, cậu cười nhẹ, "Hề Hề thích là được."

Cậu cúi người gặm cắn môi cô, cự vật giữa háng rút ra thật mạnh, chỉ để lại quy đầu trong hoa huyệt rồi lại cắm mạnh vào.

"Bảo bối, có thích thế này không?"

Trên môi là nụ hôn triền miên lưu luyến, giọng nói khàn khàn nhiễm tình dục quanh quẩn bên tai, dưới thân bị cự vật thô to chiếm hữu, nơi riêng tư của hai người gắn kết chặt chẽ, Thẩm Vân Hề chịu không nổi, tay ôm lấy cổ cậu, kiều mị đáp, "Ừm... Thích... A... Nhẹ chút...."

Thành Ngự buông môi cô ra, cậu nhìn chăm chú vào gương mặt hơi đỏ ửng của thiếu nữ, đôi mắt đào hoa mê ly, cánh môi đỏ bừng hé mở, cậu dùng sức ghiền nát mọi ngóc ngách trong hoa huyệt, hỏi, "Bảo bối thích ai?"

"A.... Cậu.... Thích cậu....."

"Tớ là ai?"

"Là ưm.... Thành Ngự.... Tớ thích Thành Ngự....."

"Cậu có rời bỏ tớ không?"

"Không.... Sẽ không...." Thẩm Vân Hề nhịn không được ngẩng đầu hôn lên cằm và yết hầu Thành Ngự, "Cậu có rời bỏ tớ không?"

Thành Ngự dùng sức đâm thọc vào tiểu huyệt, hung hăng đâm mạnh vào chỗ sâu bên trong, mắt cậu khóa chặt mắt cô, như muốn xoáy sâu vào nhìn thấy những gì chân thật nhất trong lòng cô.

"Tớ sẽ vĩnh viễn ở bên cậu."

Nơi riêng tư của hai người gắn bó chặt chẽ, thanh âm phụt phụt vang vọng trong căn phòng, ván giường lay động phát ra tiếng kẽo kẹt.

Thành Ngự đè lên người Thẩm Vân Hề, hai chân cô vô lực rũ trên giường, ngực bị ép đến hơi đau, cô đẩy cậu, "Nặng..."

Thành Ngự ngồi dậy, rút cự vật ra.

Một tiếng 'ba' vang lên, Thẩm Vân Hề xấu hổ quay mặt sang chỗ khác không dám nhìn.

Nơi riêng tư lầy lội ướt đẫm, hai cánh hoa non mềm đang bao lấy nụ hoa đỏ hồng.

Thành Ngự nhìn mà hai mắt như muốn bốc hỏa, rất nhanh lại đè lên người cô lần nữa.

Hoa huyệt bị côn thịt chọc vào, Thẩm Vân Hề xoay người muốn tránh, cô mệt lắm rồi.

"Thành Ngự, không muốn...."

Thành Ngự ôm eo cô lại không để cô trốn thoát, cúi sát vào tai cô dỗ dành, "Ngoan, một lần cuối cùng, được không?"

"Tớ mệt..." Thẩm Vân Hề bĩu môi, làm nũng với Thành Ngự.

Cậu nâng mông cô lên, quỳ đứng mở rộng hai chân cô sang hai bên, bẻ ra cánh mông căng tròn mềm mại, nhẹ nhàng đâm vào, "Nằm bò sẽ không mệt, rất nhanh thôi, ngoan."

Tư thế tiến vào từ phía sau mang đến cảm giác mới mẻ kỳ lạ, góc độ cắm vào khác nhau, khoái cảm cũng khác nhau.

Đối với Thành Ngự mà nói, tư thế này cực kỳ thuận tiện để cắm vào, còn có thể xoa nắn cặp vú mềm mại của cô.

Vòng eo mảnh khảnh một tay có thể ôm hết, cặp mông non mềm ở ngay trước mặt, dương vật cậu cắm sâu vào cơ thể cô, mị thịt cắn mút côn thịt thô dài, mỗi lần rút ra một ít mị thịt cũng bị kéo ra ngoài rồi lại bị đẩy vào trong khi côn thịt cắm vào...

Các giác quan được kích thích mãnh liệt đến cực hạn, khóe mắt Thành Ngự phiếm hồng, từng giọt mồ hôi trên trán rơi xuống tấm lưng trắng nõn của Thẩm Vân Hề.

Cặp vú mềm mại khiến Thành Ngự yêu thích không muốn buông tay, cậu không hề thương tiếc mạnh mẽ xoa nắn thành đủ các loại hình dạng, lâu lâu còn nhéo đầu vú mẫn cảm đã dựng đứng.

Thành Ngự không quên để lại từng ấn ký thuộc về mình trên sống lưng của thiếu nữ, đồng thời côn thịt dưới háng vẫn tiếp tục va chạm, không ngừng đâm sâu vào bên trong hoa huyệt.

Thẩm Vân Hề chịu không nổi nắm chặt ga trải giường, cô bị Thành Ngự đâm cho lắc qua lắc lại, nhắm thẳng đến đầu giường.

Thành Ngự sợ cô bị đụng vào đầu giường, cậu rút dương vật ra, di chuyển lùi xuống, Thẩm Vân Hề cảm giác vô cùng hư không, như đang có trăm ngàn con kiến gặm nhấm, cô khó chịu quay đầu nhìn cậu.

Thành Ngự kéo eo cô dịch xuống, rất nhanh lại xỏ xuyên qua cơ thể cô, lấp đầy cô.

"A...." Thẩm Vân Hề thoải mái rên rỉ yêu kiều, ga trải giường dưới thân đã ướt đẫm.

Thành Ngự mạnh mẽ rút ra, rồi lại cắm vào toàn bộ, tinh hoàn không ngừng va chạm với hai cánh hoa non mềm của thiếu nữ, "Bảo bối thật nhiều nước, có sướng không?"

"Ưm... A... Mạnh quá...."

Khoái cảm không ngừng lên men, mông đã bị va chạm đến đỏ lên, vừa sướng vừa đau, cảm giác sắp đạt cao trào đánh úp, ý thức Thẩm Vân Hề tan rã, cả người căng chặt.

Mật huyệt vô cùng chật hẹp, chặt đến mức như muốn cắn đứt luôn côn thịt.

Thành Ngự bóp mông cô, gian nan đâm thọc kích thích với tốc độ nhanh hơn, lực độ mạnh hơn, hai cơ thể va chạm liên tục vang lên tiếng bạch bạch bạch....

Cho đến khi đến đỉnh điểm, cậu hung hăng đâm mạnh vào, côn thịt mất khống chế đâm thọc mạnh mẽ, sau đó bắn tinh.

Thành Ngự ôm Thẩm Vân Hề cùng nhau hưởng thụ cao trào.

Có thể là do cảm xúc quá kích động, cơ thể quá hưng phấn, tuy về sinh lý Thẩm Vân Hề đã kiệt sức, nhưng tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo, không thể đi vào giấc ngủ.

Cô chôn mặt ở ngực cậu, mềm mại làm nũng, "Thành Ngự, eo tớ đau..."

Mỗi lần làm xong, nếu Thành Ngự không mát xa eo cho cô thì hôm sau eo cô sẽ đau đến mức cả người vô lực, chỉ muốn nằm trên giường cả ngày.

Thành Ngự duỗi tay nhẹ nhàng mát xa eo cô, giọng nói vô cùng gợi cảm mê người, "Eo bảo bối thật mềm, chỗ nào của Hề Hề cũng mềm."

"Đáng ghét!" Thẩm Vân Hề xấu hổ giận dữ cắn ngực cậu một cái, oán giận nói, "Cậu không thể nói chuyện bình thường được sao?"

Cắn cũng thật đau, Thành Ngự ôm cô, rũ mắt nhìn thiếu nữ, "Không phải mệt rồi?"

"Mệt, ngủ!" Nhớ hôm nay là ngày tra điểm, Thẩm Vân Hề quay đầu sang một bên, tự lẩm bẩm, "Hừ, cũng không quan tâm tớ thi thế nào, có bản lĩnh thì lúc điền nguyện vọng đừng hỏi tớ..."

Giọng nói rất nhỏ, nhưng Thành Ngự vẫn nghe rõ ràng, cậu xoa đầu cô, bật cười nói, "Đồ ngốc, tớ đã tra điểm của cậu rồi."

"Thi rất tốt."

Được Thành Ngự khen, Thẩm Vân Hề có chút ngượng ngùng, chôn mặt vào ngực cậu không nói gì.

Thành Ngự nâng mặt cô lên, hai mắt đối diện với nhau, giọng nói trầm thấp dịu dàng, "Cùng đi Bắc Kinh, hửm?"

"Ừ."

"Công khai không?"

"Nếu ba tớ biết chuyện của chúng ta sẽ đánh cậu đó, cậu sợ không?"

"Không sợ."

"Ba còn giám sát xem cậu có tốt với tớ không, cậu vĩnh viễn sẽ trốn không thoát được, cậu không sợ sao?"

Thành Ngự hơi mỉm cười, "Trái tim này của tớ đã sớm trốn không thoát từ lâu rồi."

---------------
Hoàn 02/02/2023 - 06/04/2023


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật