[Yuri H+] Tái sinh thành Succubus

Chương 11: Chuyến xe trở về



___Lilith___

Đêm rừng thanh vắng, một cỗ xe đang bí mật rời đi cùng với "quà tặng".

Tôi và Amei ngồi trên một chuyến khác kề sát với cỗ xe đó.

Bọn tôi lấy lý do sức khỏe Amei không ổn định để rời đi sớm hơn dự kiến.

Mà thật ra, cậu ấy không ổn định thật, người cậu ấy đổ đầy mồ hôi khi ngủ trên đùi tôi nè...

Tôi vuốt ve mái tóc, rồi đôi má hồng, rồi đôi môi mỏng của cậu ấy.

Đáng ghét... đầu óc mình, dạo này không được bình thường khi ở bên cậu ấy những lúc thế này nữa rồi.

"Híiii!!!"

"Chuyện gì vậy?!" - Người lính hoảng hốt.

"Waaah!!" - Amei cũng bị đánh thức.

"Xuống xe thôi."

"Ơ-ừm!"

Tôi và Amei xông ra khỏi cỗ xe, chúng tôi đi lên phía trước kiểm tra tình hình.

Con ngựa đang bị mắc vào thứ gì đó.

"Amei, cậu cắt được chúng không?"

"Hể, được chứ."

Amei rút kiếm ra, cắt đứt thứ mắc vào con ngựa.

"Những sợi chỉ này..."

 "Cậu biết gì sao?"

"Nó được làm từ những thợ lành nghề ở Nam Mongol."

"?" - Tôi nghiêng đầu khó hiểu.

"Cậu chưa chuẩn bị chương mới cho năm học tới đúng không?"

"Đâu có..."

"Hì, tớ méc cô nhé~"

"Thôi đi giùm tớ, nhân tiện thì giải thích đi chứ, tớ đã đọc qua cuốn "Du ngoạn Nhân Lục địa" đâu."

"Được hoi~, nếu cậu nói thế."

"Vâng vâng, giờ thì chúng ta sẽ từ từ thưởng trà trên xe vừa nói được chứ?"

"Có bánh cookie hong~"

"...Haaa~, có."

"Yay! Lên đường nào anh lính!"

"Ồ, ừm."

Chúng tôi lên lại cỗ xe.

"Đầu tiên~, chúng ta đang ở Đông Nam Mongol và sẽ trở lên Đông Mongol và Bắc Mongol trong thời gian tới."

"Ồ."

"Nam Mongol đa phần là sa mạc và cao nguyên. Tuy nhiên..."

"Tuy nhiên?"

"Có một phần của khu vực đó bị chìm xuống cực kỳ sâu so với mực nước biển."

"Ể, như kiểu tàn tích tại vùng biển Lặng hả?"

"Không hẳn~, thực ra nó giống như có một bức tường bao quanh vậy đó, nước sẽ chạy thẳng xuống các rãnh nước rồi lại được đưa ngược lại lên trên, nên có thể nói nó như là một thánh địa dưới nước vậy á~"

"Thánh địa? Nam Mongol là quốc gia tôn giáo sao?"

"Đúng rồi~, Đế quốc Arapie - Indi bị chia cắt thành hai nửa phần sau vụ động đất gây chìm một phần lục địa xuống biển mà không bị vùi lấp bởi nước biển. Vùng trũng đó sau đó được tái xây dựng thành thánh địa Taj Mahal ở trung tâm và các nhà dân bao xung quanh trong như là một thành phố siêu lớn hình tròn vậy á~"

"Hể~"

"Nhưng mà Lilith cũng phải cẩn thận đấy nhé, vì ở đây đang có xung đột với quốc gia của chúng ta là Đế quốc Russi nên cậu cũng phải cẩn thận đấy nhé!"

Amei xoa đầu tôi.

"Được rồi, tớ không phải trẻ con đâu mà sợ-"

"Nhưng cậu là người yêu tớ~"

Nghe cậu nói đó, tôi cảm giác như mặt mình đang đỏ ửng lên, hai bên tai nóng ran như bị đốt.

Chắc là tôi bị cảm thôi.

Nhưng mà, từ từ đã, tổng hợp lại thông tin nào.

Sau khi giải phóng được miền Nam, người Đông Dương đã thành lập chính phủ mới và dự định đánh đuổi quân Arapie - Indi ra khỏi phía Tây bán đảo.

Nhưng mà, nguồn lực, tài nguyên hiện giờ đang rất khó vì đang thiếu các chuyên gia khai thác.

Nhà Kayama rất nổi tiếng vì trình độ khai thác tài nguyên ở Siberia, các cô gái ở đó cũng không phải dạng xoàng khi đều là con gái của các thương nhân buôn vũ khí.

Không lẽ, chuyện này...

Mà kệ đi, cũng đâu phải chuyện của mình.

"Tớ mệt quá Amei, đưa đùi cậu đây."

"Hể?! Này đừng tùy tiện như vậy chứ- Kyaa~"

"Đúng là đùi êm thật đấy, tớ mượn cả đêm nhé."

"Nàyyyy~"

___Giáo hoàng___

"Báo cáo đi."

"Vâng, đã tìm ra hai cá thể phù hợp với "nhận dạng trùng"."

"Hồ, nhanh vậy sao?"

"Vâng, đó là Lilith Shiroikumo và Amei Shiroikumo."

"Shiroikumo? Hình như đó là họ của một phù thủy vài trăm năm trước nhỉ?"

"Vâng, Amei Shiroikumo và Lilith Shiroikumo đều là những đứa trẻ được nhận nuôi."

"Vậy à."

"..."

"Cử người đi giám sát đi, đảm bảo đúng thời điểm thì ngay lập tức kết liễu."

"Xin tuân lệnh, Giáo hoàng Peter, Vị giám mục cuối cùng của Thánh giáo."

___Lilith___

Trên đường quay về Chutoka, chúng tôi liên tục gặp phải những "quả dừa".

Không phải là những sợi chỉ mảnh đó thì cũng là những tảng đá bị quăng ra giữa đường rồi được bày trí cho phù hợp rằng đây là một vụ lở núi, không có ý chặn đường các bạn.

Thật chứ, dù cho có muốn cản đường người khác thì cũng quá cẩu thả đi.

Chuyện này không được "Mà kệ..." mà bỏ qua được.

Động thái này rõ ràng là đang thù địch với tôi, với Học viện Chutoka, với cả Đế quốc Russi.

Kẻ có gan to mật lớn như thế này chỉ có thể là người từ Đế quốc Arapie - Indi hoặc cao hơn là Đức giáo hoàng hiện tại mà thôi.

Mà, kẻ thù như thế thì khó nuốt thật, xét theo tương quan lực lượng lẫn sức mạnh hiện tại của tôi.

Tôi biết là người dân tại thế giới này đều có level và kỹ năng, chỉ số thấp một cách vô lý so với tôi, nhưng mà làm sao mà tôi biết được mấy người cao thượng như thế thường ẩn giấu những thứ kinh khủng như thế nào chứ?

Bỏ qua chuyện đó đi, theo như tờ truyền đơn tôi lụm được ven đường trong khi rời khỏi vùng trung lập (lãnh thổ Trung Quốc ở thế giới cũ), thì hình như người dân ở đây đang toan thành lập một quốc gia cho riêng họ nếu như tôi không đọc sai chữ địa phương.

Rắc rối rồi đây, mong là từ đây cho đến biên giới không xảy ra vấn đề gì, nhất là khi bọn tôi còn đang vận chuyện một thứ vũ khí (xe tăng) không nên thuộc về thế giới này nữa.

Hiện tại chúng tôi đi được nửa đường rồi, mong là không có chuyện gì bất trắc.

"Amei, dạy đi, tớ làm đồ ăn sáng rồi nè." - Tôi đặt tờ truyền đơn xuống, lấy trong túi ra một bịch đầy bánh kếp làm từ tối qua ra đặt lên mặt "cái người đang nằm trên đùi tôi".

"Woaa, bánh kếp!!"

"Hôm nay cậu chỉ được ăn hai cái thôi cho cái tội ngủ nướng lại còn chảy dãi lên đùi tớ."

"Êêêêêể~"

"Đừng nhìn tớ với ánh mắt đó, tớ không xiêu lòng dễ vậy đâu."

"Đi mà~, tớ rấttt là yêu cậu luôn đó, nên là, nên là~"

"Cậu yêu tớ hay đống bánh kếp này?"

"Tất nhiên là cậu rồi~"

"Thế thì cậu phải nghe lời tớ chứ."

"Í! Bị bắt thóp rồi~..."

"Thật tình, cậu ăn đi, dù sao thì bụng đói thì cậu cũng lại nũng nịu cả ngày."

"Yay! Lilith vạn tuế~!"

"Rồi, rồi, mau ăn đi."

...

___2 tháng sau___

___1/3/776___

"Tụi em về rồi đây Viện trưởng~"

"Mừng các em về, áo ấm bọn em có đủ mặc chứ?"

"Vẫn chưa chết vì sốc nhiệt đâu, Cô Paru."

"Ara, vậy mẫu kim loại ấy đâu? Cô muốn xem thử."

"Em đã để nó sâu trong khu rừng ở bên Phân khu Hỗn hợp rồi."

"Vậy ta đi thôi."

"Còn công việc của cô?"

"Kệ đi, đống giấy tờ đó lúc nào làm chẳng được!"

Đồ vô trách nhiệm.

Bọn tôi rời khỏi văn phòng Viện trưởng, đi về phía Nam Học viện.

Phía Nam đa sô là rừng lá kim trộn lẫn với một số cây ăn quả và bụi rậm nên tương đối dễ dấu.

Lúc này trời cũng xế chiều rồi nên tầm nhìn càng bị hạn chế hơn nữa.

Tôi sờ lên thân cây, một vết rạch nhỏ do tôi ký hiệu lại.

"Sắp tới rồi, ngay bên trái thôi."

"Cậu học mấy chiêu này đâu ra thế Lilith..."

Một ngọn đồi lá rụng cao tầm 3,5m hiện ra trước mắt bọn tôi.

"Ở đây đó hả?"

"Vâng, Amei đã thổi đống lá rụng lên trên rồi."

"Trông có vẻ hơi hàm hố đấy nhỉ?"

"Em cũng chẳng biết nữa, nhưng em đã xem qua bên trong thứ này rồi, nên là nếu có điều gì cần thắc mắc thì cô có thể hỏi em hoặc Amei cũng được."

Thì vốn dĩ tôi là một trong những người thiết kế và lái thử chiếc này mà.

"Ể?! Tớ nữa sao?!"

Tôi đưa tay hướng về đống lá rụng.

Phải làm sao cho thật nhẹ nhàng mà không bị xướt đây nhỉ?

Chắc một cơn gió nhẹ như mùa thu là được rồi nhỉ?

Tôi dùng ma pháp triệu hồi ra một cơn gió thổi bay đi đống lá bao phủ.

 Một chiếc xe tăng khổng lồ, nhưng trong mắt của họ thì đây chính là một mẫu kim loại kì dị.

"Thứ này là...?"

"Dường như là một thiết bị có thể di chuyển và bắn ra những quả cầu lửa gây nổ."

"Thiết bị như thế có tồn tại ư?" - cô Paru sờ lên trên lớp giáp thân trước.

Dường như cô đang đánh giá độ hoàn hảo của nó.

Vì vốn dĩ, kể cả một thanh kiếm hay một mũi giáo, mũi tên được làm ra một cách tỉ mỉ và sắc bén là một điều tương đối bất khả thi nếu đó là một người thợ rèn bình thường, khả năng làm ra sẽ cao hơn một chút nếu đó là một thợ rèn được nhà nước đào tạo bài bản, nhưng thật sự việc chế tác ra thứ kinh khủng này đối với người dân ở đây là một điều không thể.

Lúc trước, thú thật với các bạn.

Tôi, một cố vấn (kỹ sư cơ khí), một bạn học (kíp lái tăng).

Là những người phát minh ra tác phẩm là chiếc xe tăng này.

Chúng tôi lên ý tưởng rồi xin cấp trên kinh phí nhưng lại bị từ chối, nên đành chuyển sang xin vật liệu dư thừa từ các hầm mỏ khoáng sản, dù được chấp nhận nhưng dự án rất khó khăn.

Quá trình chế tạo ra bộ khung thôi bọn tôi đã mất 6 tháng trời, còn những thứ khác không dám nghĩ đến.

May cho tôi là có một sĩ quan cấp tướng tóc trắng đã chấp nhận dự án và cho người thử chế tạo.

Kết quả tương đối thành công, chỉ là bị thiếu một vài bộ phận không cần thiết thôi.

Thôi đủ rồi, quay trở về hiện tại nào.

Trong lúc tôi và các bạn hồi tưởng lại quá khứ thì cô Paru đã xem xong khối kim loại kì lạ rồi phán một câu xanh rờn:

"Cái này nhiều chi tiết quá, thực sự thì cô cũng không hiểu hết được."

Tất nhiên rồi, thứ mà tôi làm ra thì cần có hướng dẫn sử dụng mà giờ nó làm gì có ở đây!

"Nhân tiện thì trong lúc khám phá khối kim loại đó thì cô phát hiện ra cuốn sổ này."

Cô đưa cho tôi một cuốn sổ đề dòng chữ kì lạ không thuộc thế giới này, tôi tốt nhất không nên ra vẻ hiểu biết.

"Cái này là ngôn ngữ gì vậy?"

"Cô cũng không biết nữa, cách sắp xếp, trật tự trong từng chữ cũng tương đối khó hiểu, nhưng mà cô nghĩ em sẽ cần đến nó trong "Kì thi giữ chân" sắp tới nên mới đưa đấy."

"Hể?"

"Không biết sao, em ngủ gật trong lúc giáo viên thông báo à?"

"Hể?! Lilith mà cũng có ngày này sao!?"

Bữa đó tớ mất ngủ là tại cậu chứ ai?!!?

"Em ngủ quên mất, xin lỗi, nhưng mà đó là cái gì vậy ạ?"

"Haiiz, em nên xin lỗi giáo viên lúc đó thì hơn, nhưng nói tóm tắt thì, đó là một kỳ thi chế tác ma đạo cụ để giành vé ở lại Học viện, nếu không đạt yêu cầu thì nguy cơ cao là bị đuổi ra khỏi trường."

Phiền thật đấy...

"Nhân tiện thì còn 14 ngày nữa là sẽ chấm thi đó~"

?

"À, em không được dùng thứ đó đâu đấy."

????????????????????????????

"Amei..."

"A-à~, hình như là có cho làm nhóm đó~"

"? Được, các em có thể làm nhóm tùy ý."

Phew.

___Bản tóm lược dự án Phương tiện Vũ trang Ma thuật hóa (Nhật ký)___

Trang bìa ghi ngắn gọn dòng chữ.

Bản tóm lược báo cáo dự án Ma đạo cụ số 1.

Bởi: Amei Shiroikumo, Lilith Shiroikumo.

______

Ngày đầu tiên 2/3/776, báo cáo:

Đã vẽ được một bản vẽ phác thảo vào rạng sáng và hoàn thiện bản vẽ hoàn chỉnh vào giữa trưa.

Buổi sáng Lilith cho ăn một phần bánh kếp trưa thì ăn salad dâu tây siêu ngon!!!

Sau khi ăn nhẹ, thì nhanh chóng hoàn tất quá trình phân rã mẫu kim loại được tìm thấy tại khu rừng trong tình trạng vô chủ.

Lilith và tôi đã [vài từ bị gạch đen] trong lúc nghỉ giải lao, sảng khoái vô cùng!!!

Xế chiều, đã hoàn thành việc phân rã khối kim loại, hoàn tất số việc cần làm trong ngày đầu tiên.

Lilith chuẩn bị những nắm cơm có hình tam giác, bên trong có đủ loại nhân ăn rất ngon!! Có cả thịt và trái cây luôn!!!

______

Ngày thứ hai 3/3/776, báo cáo:

Buổi sáng, ăn nửa bịch bánh quy chứa tình yêu ngọt ngào của Lilith!

Hoàn tất các bản vẽ các chi tiết nhỏ lẻ, bộ khung và các bánh xe vào giữa trưa.

Sau khi ăn xong, chúng tôi nghỉ ngơi tại một gốc cây với bóng râm, người của Lilith êm cực luôn!!

Bóc lột sức lao động của Amei, tiến độ tiến triển rất nhanh, nhưng cũng không thể gọi là bóc lột được, rõ ràng tôi bảo nếu như làm xong sớm sẽ được thưởng mà...

Đến tối muộn, bộ khung cơ bản đã được dựng xong, chỉ còn phần động cơ là ổn.

Phần thưởng của Lilith là điều tuyệt vời nhất trên thế giới!!!

______

Ngày thứ tư 4/3/776, báo cáo:

Bữa sáng là một phần thịt bít tết siêu ngon!!

Tiến hành nén ma lực vào một khối cầu nhỏ như một con mắt.

Lượng ma lực dự kiến không đủ, bọn tôi quyết định dành ra khoảng 1 tuần để đi giết quái vật xung quanh lãnh địa.

Sau một tuần đó sẽ báo cáo lại số lượng quái vật đã giết để trình lên cho Học viện.

______

Ngày thứ 11, 11/3/776, báo cáo:

Số lượng ma vật giết ngoài sức tưởng tượng, thu về cho cả hai khoảng 30 lvl.

Các chủng ma vật bị tiêu diệt bao gồm:

Goblin, Slime, Orc, Ogre, các chủng Skeleton cấp cao, các động vật bị quá tải ma lực dẫn đến hắc hóa.

Số lượng xác có thể đếm được: 666.777

Nhân tiện thì bánh kếp dâu của Lilith làm rất ngon~

______

"Amei, tớ dặn cậu không được viết linh tinh rồi cơ mà."

"Buu, buu, Viện trưởng bảo báo cáo đầy đủ thì tớ báo cáo đầy đủ thôi~"

"Thật tình..."

"Cậu cũng giấu đống kỹ năng cậu vừa mua vừa nâng cấp còn gì~"

"Tớ nói đó sẽ là bí mật giữa chúng ta rồi mà nhỉ." Tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa, bên cạnh Amei.

Chúng tôi về ký túc xá nghỉ ngơi cho hơn một tuần tàn sát không biết trời đất là gì.

Tiện đây, tôi cũng muốn khoe một số thành tích của tôi trong khoảng 15 phút vừa qua, tất nhiên không phải mấy cái xác đâu.

Tèn ten!

Một khối cầu đặc quánh, trong như là bầu trời đêm!

Ma lực vốn là bẩm sinh nên khi hiện ra thành một dạng xác định thì sẽ hiển thị khung cảnh hợp với tính cách của người đó nhất.

Nhưng mà của tôi lại là hình thù của vũ trụ, không lẽ tôi lạc lõng đến vậy sao...

Thoáng thấy vẻ lo lắng của tôi, Amei nhoài người dậy, ôm lấy tôi từ đằng sau.

Cậu ấy thì thầm vào tai tôi:

"Tớ biết cậu đang nghĩ gì đấy, ngốc ạ, cậu vẫn còn có tớ mà~"

Giọng điệu đầy quyến rũ nhưng cũng tràn ngập sự thách thức như đang mong cầu "sự trừng phạt".

Tôi kéo người Amei ra phía trước, hướng mặt đối mặt với tôi.

"G-gượm đã, tớ chưa tắm, đợi tí... được hong~?"

"Hong."

"Ua aaa~"

...

______

Ngày thứ 12, 12/3/776, báo cáo:

Bộ khung cơ bản của phương tiện xem như đã hoàn thành, nó còn được gia cố thêm bởi ma pháp của Amei nên nếu như đó không phải là ma thuật cấp cao thì chẳng phá nổi nó đâu.

Các bánh xe (bánh xích) được lắp ráp vào, bốn trục quay cố định (trước - sau) thì được gắn thêm thanh kim loại có yểm ma pháp gia cố.

Vì tính chất bảo mật, nên quy trình chế tạo động cơ sẽ được giữ bí mật nhằm đảm bảo quyền lợi bản quyền.

Có thể hiểu cơ chế hoạt động như sau:

Bộ phận được gọi là "piston" (tổng cộng 28 cái cho tổng trọng lực gánh chịu) có nhiệm vụ sinh ra lực để cho trục bánh xích xoay từ đó phương tiện sẽ chuyển động được.

Các bánh răng có tác dụng đảm bảo cho các trục quay xoay đúng theo chỉ thị và đảm bảo sẽ không gặp trục trặc.

Bộ phận tiếp nhiên liệu, hay gọi vắn tắt là "nguồn", có khả năng nhận được nguồn năng lượng lớn để sinh ra hai nguyên tố là lửa và nước, tạo ra hơi nước để cho các piston hoạt động, bộ phận này có thể được điều chỉnh hiệu suất tùy ý.

Mồ, cậu viết khó hiểu quá đó! Nhưng mà con gà tây nướng ngon lắm~!!!

Xế chiều, tiến hành khởi động thử nghiệm phương tiện, không gặp bất cứ lỗi nào, nên tiến hành bước tiếp theo là thử nghiệm di chuyển và giới hạn chịu đựng.

Bọn tôi để lên trên phương tiện khối lượng khoảng 50 tấn kim loại chưa sử dụng và tiến hành chạy thử.

Kết quả: Không gặp bất cứ trở ngại nào.

Các bạn và các thầy nên thử lên phương  tiện kì diệu này của Lilith đi, khi chạy gió xé tai và mát lắm luôn~

Đến tối muộn, chúng tôi hoàn tất phần giáp phương tiện, và thử nghiệm sức chịu đựng.

Theo kế hoạch đề ra, lớp giáp này phải chịu đủ 3 tiêu chí sau:

Thứ nhất, nhiệt độ:

Tôi yêu cầu Amei dùng Ma thuật hệ Hỏa mạnh nhất lên phương tiện rồi nhanh chóng đổi qua Ma thuật hệ Băng nhằm gây ra hiện tượng sốc nhiệt có thể khiến cho phương tiện bị phân rã.

Kết quả: Phần giáp hai bên hông bị hỏng nhẹ, bị cháy xém và móp méo.

Thứ hai, vật lý:

Phần này, tôi đã thử gia tốc ma lực vào một hòn đá rồi dồn lực vào cánh tay ném thẳng về phía phương tiện.

Kết quả: Hầu như không có chuyện gì xảy ra, váy của Amei bị tốc lên do cơn gió tạo ra bởi cú ném của tôi (có cần cậu ghi đâu chứ Lilith!!).

Thứ ba, nổ:

Để thử nghiệm, tôi (Lilith) và Amei đã làm thêm một vách ngăn thân xe và lõi (động cơ) để thử xem liệu một vụ nổ từ bên trong có gây ảnh hưởng gì không.

Theo yêu cầu của tôi, Amei đã thi triển hai Ma thuật hệ Hỏa và hệ Lôi cùng lúc và nén chúng lại thành một khối cầu, và ném vào trong phương tiện.

Một vụ nổ long trời lở đất xảy ra, và tất nhiên là chiếc xe vẫn không bị gì.

Có điều, tôi bị ngã đè lên người Amei trong tư thế hơi khó đỡ một chút... (Không cần ghi đâu mà, tớ xin lỗi màaaa, uwaaaa~)

Ngày thứ 13, 13/3/776, báo cáo:

Buổi sáng, hai cái bánh sandwich xông khói của Lilith rất ngon~

Chúng tôi bắt đầu bắt tay vào phần làm chỗ ngồi.

Chỗ cho người điều khiển tương đối hẹp vì cần phải kiểm soát nhiều thiết bị phức tạp, nằm ở khoang phía trước ngay đầu xe, ngoài chỗ ngồi, thiết bị phức tạp ra thì còn một khoảng trống khá rộng cao khoảng 1m rộng 1,5m.

Chỗ cho người quan sát thì khá rộng, nằm ở thân phương tiện, để mở rộng tầm nhìn, tôi (Lilith) đã đề xuất làm thêm một tháp quan sát có giáp nghiêng có gắn thêm một vài thiết bị tấn công gây sát thương phức tạp ở trên.

Đặc biệt, khoảng trống nhỏ giữa khoang người lái và khoang quan sát, chỗ đó được thiết kế thành một khoang nghỉ cao tầm 1m rộng 2m dài 2m, có thể dùng để chứa đồ.

!!! Bản báo cáo đã kết thúc!!!

Được viết bởi: Amei, Lilith.

Dự án: Ma đạo cụ số 1.

___Lilith___

Được rồi, dự án tới đây là ổn rồi, tôi không muốn làm mọi chuyện phức tạp thêm đâu, hai mắt tôi đã bắt đầu có quầng thâm rồi.

"Mồ~, cậu không biết tự chăm sóc bản thân gì hết~" - Amei ngồi xuống sát bên tôi.

"Thôi nào, nằm xuống đi, tớ sẽ ban cho cậu đặc ân được nằm lên đùi tớ đó~"

"Ai cần chứ..."

Đôi mắt tôi nặng dần rồi khép lại, cơn buồn ngủ kéo tới sau hơn một tuần tôi không ngủ (tại Amei).

Tuy là ma nhân nhưng cái gì cũng có giới hạn chứ...

...

___Amei___

Cậu cần nghĩ cho bản thân mình hơn chứ, đồ ngốc.

Làm việc đến nỗi kiệt sức như thế này, thật không giống tính ích kỷ của cậu tí nào.

Tôi vuốt ve đôi má rồi mái tóc đen rối của cậu ấy.

Mình nên đem cậu ấy vào phòng ngủ thôi, ngủ ở đây cũng không hay lắm.

Tôi bế Lilith lên theo kiểu bế công chúa vào phòng, nhẹ nhàng đặt lên giường rồi đắp chăn cho cậu ấy.

Tôi nhẹ nhàng leo lên giường rồi ôm Lilith cùng ngủ.

"Mong ngày mai vẫn tốt đẹp~, ngủ ngon nhé, Lilith~"

______

Tên: <Shiroikumo Lilith>

Chủng tộc: <Yêu Quỷ Vương>

Cấp độ: <Lv.1>

EXP: <1/34.764>

Điểm kỹ năng: <1>

HP: <32.124/54.124> (xanh lá)

MP: <999.999/999.999> (xanh dương nhạt) (+999.999) [!!!Vượt quá định mức¡¡¡]

SP: <16.541/26.541> (vàng)

<26.541/26.541> (đỏ)

ATK: <31.303>

DEF: <43.546>

STM: <31.734>

SKF: <22.562>

Kỹ năng:

<Dâm dục Lv.10>  <Ma pháp Bóng tối Lv.2> <Giám định Lv.10> <Phản xạ Lv.10> <Gia tốc tư duy Lv.9> <Kiếm sư Lv.1> <Thủy ma pháp Lv.5> <Hỏa ma pháp Lv.6> <Lôi ma pháp Lv.5> <Băng ma pháp Lv.4> <Thổ ma pháp Lv.7> <Phong ma pháp Lv.9>  <Nhẫn tâm Lv.6> <Máu lạnh Lv.5> <Khổ dâm Lv.8>  <Đầu bếp Lv.1> <Nhà khoa học Lv.1> <Ma lực Vĩnh cửu> <Kim cang Bất hoại> <Phước lành của Nữ thần Natura>

Danh hiệu:

<Nữ hoàng Dâm dục> <Chủ nhân của Amei> <Kỹ sư> <Hiền giả> <Nhà máy Ma lực> <Phước lành Thiên nhiên> <Kiếm sĩ> <Thảm họa của Ma vật> <Sát nhân>

Cửa hàng kỹ năng: <...>

___

Thánh giáo: một tôn giáo tại phía Tây châu lục Russi, sau thế chiến đầu tiên đã dần bị sụp đổ do các giáo dân bị cưỡng ép đi lính và hi sinh tại nhiều nơi.

(!!!): Kỹ năng đạt đến hình thái cuối cùng sẽ không còn hiện <Lv.X> nữa. Ví dụ:

<Tái tạo Ma lực Lv.10> + <Hồi Mana Lv.10> → <Ma lực Vĩnh cửu>

<Kháng hàn Lv.10> + <Kháng nhiệt Lv.10> + <Thể lực Lv.10> + <Cường hóa cơ thể Lv.10> → <Kim cang Bất hoại>

<Thảo ma pháp Lv.10> + <Thanh tẩy Lv.10> + <Chữa trị Lv.10> + <Hồi phục Lv.10> → <Phước lành của Nữ thần Natura>

Gia tốc ma lực: Truyền một lượng lớn ma lực làm cho dòng chảy ma lực bên trong bị tăng tốc gây ra hiện tượng quá tải và có thể phát nổ vì bị quá tải ma lực.

<!!!>: Các kỹ năng đều bổ sung vào chỉ số một số lượng điểm nhất định. Tuy nhiên, nếu kỹ năng đó đã đạt tối đa nhờ kết hợp với kỹ năng khác sẽ có một phần nhỏ xuất hiện bug làm chỉ số đó bị tăng đến mức tối đa.

<!>: Lilith thật ra cả lúc trước lẫn bây giờ đều dùng một cuốn sổ tay bí ẩn để chế tác.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật