[BIBLEBUILD] AGAPE(ἀγάπη)

#11. kaketsugi



"kaketsugi or invisible mending, can take a damaged piece of clothing and make it look brand new; you'd never realize that the hole was ever there."

.

Mẹ Wichapas nghe con trai dẫn bạn về liền tinh ý kéo cả nhà ra ngoài chưa không gian riêng tư cho hai bạn nhỏ. Chừa là chừa, trước khi đi vẫn dặn con út quản tay quản chân, làm gì quá phận với con người ta là mẹ đánh cho.

Thế, nên khi Build Jakapan Puttha thấp thỏm không cho hội phó hội học sinh nắm tay vào nhà, ai kia mới bảo có ai đâu mà ngại.

"Cả nhà sang nội hết rồi, bé ngại thì mình lên thẳng phòng anh nhé?"

Người nói chẳng có ý tứ gì thêm, người nghe tự dưng đỏ mặt vì bị hai bạn Win cảnh báo vài lần. "Đến nhà bạn trai ngày đầu tiên, ở phòng khách thôi là được!"- đấy, đấy là Win Metawin dặn em Build như thế.

Bạn nhỏ nghe lời, lại tự thấy ngượng, cơ mà ở trường cả ngày làm cơ thể dính nhớp toàn mồ hôi, nằm sô pha phòng khách vẫn phải sạch sẽ mới ngủ nổi, nên cuối cùng vẫn nghe lời, ngoan ngoãn ôm quần áo ngủ mượn tạm từ Bible Wichapas đi tắm rồi thay.

.

Bên trong nhà tắm vang tiếng nước chảy, bên ngoài nhà tắm, Bible Wichapas Sumettikul nhíu mày nhận cuộc gọi từ anh vợ tương lai.

Thông tin đầu tiên, rất tuyệt vời, thằng bạn chí cốt của Bible đã bị đá văng về Bangkok.

"Cậu nói với người kia, nếu còn xuống đây là phiền hay đến tìm Build nhờ vả, anh sẽ tự mình lên Bangkok đá HAI ĐỨA BÂY ngược xuống biển Chonburi."

"À, còn chuyện lần trước, anh có xem lại bệnh án của Build. Anh từng đưa thằng bé đi khám, nhưng chắc vì bệnh viện dưới này nhỏ, bác sĩ bảo không có vấn đề gì lớn."

Bên kia đầu dây, Bible Wichapas nghe tiếng biển rì rào. Tong Thanayut rít điếu thuốc cháy dở trên tay một hơi dài.

"Lúc anh nhặt thằng bé về, nó ở cạnh bờ sông, ướt từ trên xuống. Không rõ ba mẹ là ai." - Khóe mắt người năm nay sắp ba mươi bắt đầu ươn ướt, như nhớ về ngày tháng xưa cũ, anh chưa tròn mười tám, ôm đứa nhóc gầy còm về đòi nuôi bị ba mẹ mắng. - "Trên người nó đầy vết thương khó thấy được vì ở vị trí khuất, mặt mày bùn đất lấm lem. Đem đi bác sĩ, hỏi gì nó cũng chẳng nhớ. Có điều Build ngoan lắm, tiêm thuốc, truyền dịch, khâu vết thương, từ đầu đến cuối cứ im thinh thít."

Bangkok độ này trời hanh khô, không khí xung quanh cơ thể hắn lại như mang theo sương, âm ẩm. Khung cảnh ngoài cửa sổ trước mắt Bible Wichapas mờ dần theo từng chữ đâm thẳng vào tim.

Build Jakapan kéo kéo tay áo, tìm cách khép cổ áo hở hang vì quần áo bạn lớn cùng chiều cao nhưng khoác lên người bằng cách nào đó lại rộng gấp đôi. Lần lữa mãi chưa chịu rời khỏi nhà tắm, thời gian kéo dài càng lâu, mấy câu chuyện nho nhỏ thời thơ bé của em trôi vào tai Bible Wichapas càng nhiều.

Tong Thanayut uống hơn nửa chai rượu nhẹ, tự biết mình say rồi mới nói nhiều đến vậy, chốc sau dừng câu chuyện đang kể với lời răng đe.

"Mày làm sao liệu mà làm, anh thấy mày lo lắng cho Build đến vậy nên tạm để em nó mày chăm. Build đứt một sợi tóc, anh lên cắt chân mày."

Đêm dần về khuya, Build Jakapan Puttha trùm khăn kín người, kéo cổ áo kín kẽ ló mặt khỏi cửa nhà tắm tìm Bible Wichapas, ngó nghiêng mãi căn phòng ngủ rộng bằng ba phòng ký túc xá lại chẳng thấy bóng người, chân mang dép bông lớn hơn hai cỡ vội vàng chạy xuống tầng.

"Anh ở đây, bé đi từ từ thôi, đừng chạy."

Phó chủ tịch hội học sinh vẫn chưa thay quần áo, sơ mi xắn cao đứng cạnh bếp nấu mì, bắt gặp em bé nhỏ chạy lon ton xuống tầng vội vã nhắc nhở.

Nồi mì nấu đơn giản với trứng, vài cọng cải xanh, Bible Wichapas kéo sang phía còn lại của chiếc bàn to giữa bếp, kéo ghế đầu bên này cho em ngồi, tiếp đến múc chén cháo bên trên rắc ít tiêu cùng gừng, đặt trước mặt bé con đang đung đưa chân.

Build Jakapan chớp mắt, khó hiểu nhìn người nọ kéo ghế ngồi đối diện. Chiếc bàn thật to, khoảng cách giữa em và Bible theo đó mà xa thật xa, em chỉ đi tắm chưa đầy ba mươi phút, chẳng hiểu sao không khí lại trầm xuống, tĩnh lặng kỳ lạ. Hai tay không biết nên để thế nào cho đúng, bất an múc từng muỗng cháo nóng hổi theo nhịp độ gắp mì của Bible Wichapas.

Cháo được lấy trực tiếp từ nồi trên bếp, tuy vậy Build chẳng quan tâm nếu người em thương đang để ý nghĩ trôi về phương nào.

"BUILD!"

Muỗng cháo chưa kịp nuốt, Bible Wichaps lao vội tới kéo tay em. Hốt hoảng rót nước, đưa đến môi mềm đỏ ửng vì nóng.

"Uống nước đã, nhè lưỡi anh xem, có nóng không? Đỏ lên rồi, đợi anh lấy áo cho bé, mình đi bệnh viện-"

"Bible?"

Ngón tay ai chạm vào dòng nước nóng ấm chảy dài theo đường viền cằm sắc sảo. Em không rõ đã có chuyện gì xảy ra, dịu dàng gạt đi nước mắt trên gò má Bible Wichapas.

"Mình không sao, cháo hơi nguội rồi, nhìn này, đâu có bỏng."

"Nhưng mà-"

Phản bác nuốt  ngược về cổ họng, bịt kín lại bởi môi hôn khẽ khàng.

"Cắt cho mình lát chanh, mình thề rằng mình không bị bỏng. Nhé, ngoan." - Có lẽ đây là lần đầu tiên Build Jakapan Puttha cho người đang hoảng loạn chỉ dẫn nhằm giúp người nọ bình tĩnh hơn. Một nụ hôn khác tặng đứa trẻ biết nghe lời. - "Great job."

Bible Wichapas Sumettikul thở dài thật sâu, xoay lưng lại với em chỉnh đốn tâm trạng bản thân, tự trách sao mình lơ là đến vậy, lỡ em phát hiện ra điều gì đó, hắn phải làm sao? Hắn nào muốn em mở lại vết thương từ quá khứ, để chúng rỉ máu, để em nhớ lại ký ức tồi tệ không vui.

"Anh bế bé có được không?"

Như đứa trẻ làm sai, hắn dang rộng tay chờ. Ngược lại, Build Jakapan nào nghĩ hắn sai, ngoài việc im lặng khiến em lo lắng, Bible chăm sóc em rất (rất) tốt, vòng tay quanh cổ, hai chân quấn quanh hông, người nọ bế em lên đùi mình trở về ghế ngồi, cẩn thận đặt lát chanh lên chiếc lưỡi đỏ hồng, vài giây lại lấy ra, dỗ em uống nước, sợ vị chua khiến em khó chịu, lặp đi lặp lại khá lâu. Bé bánh nếp trôi nước nhẩm tính thời gian, cầm cổ tay người đang ôm em ra hiệu dừng lại.

"Có chuyện gì xảy ra với Bible hở?"

Nhận lại là cái lắc đầu, Bible Wichapas tự mình thổi cháo, đợi nguội hẳn rồi cho em ăn từng muỗng một, bé bánh nếp dựa theo tâm trạng đi xuống không phanh đến mức mè nheo mít ướt của bạn người yêu, ra dáng người lớn hơn chiều chuộng hắn. Dựa vào lồng ngực ấm áp, hai tay vòng sau lưng người nọ vỗ về, đong đưa qua lại.

.

.

"P'Tong lúc bé tắm có gọi cho anh."

Người là đang bị ai đó quấn chăn thành bé sâu mở to mắt, P'Tong mắng Bible? P'Tong không đồng ý hôn sự, à không, chuyện em với Bible bên nhau? Bible giận anh hai của em?

Hàng ngàn lý do hợp lý làm câu trả lời cho thái độ đổi thay đột ngột của người đang tìm đồ bên tủ đầu giường, thế, nên bé sâu nhỏ mím môi, tự nhủ không biết em có nên hỏi thêm hay không?

Lỡ bạn nói bạn đồng ý với yêu cầu của P'Tong, lỡ rằng hôm nay là lần cuối em được ở cạnh Bible? Không hỏi sẽ không có câu trả lời, càng không có chia xa. Em biết chứ, rằng ý tưởng này vô lý đến đâu, cơ mà Shakespeare đã từng viết rằng "And therefore is love said to be a child, Because in choice he is so oft beguil'd" . (*)

Em cũng chỉ là đứa trẻ lần đầu biết đến thứ kỳ diệu khiến nhân loại điên cuồng tìm kiếm.

Chóp mũi chạm vào chóp mũi của người tự khi nào xếp bằng đối diện em. Bible Wichapas lần mò vào chăn, nắm cổ chân xinh đẹp, tay cầm lọ dầu nóng thấm ra ngón tay, xoa nhẹ vào gang bàn chân, lực đạo vừa phải, vừa đủ nhẹ nhàng không làm em đau, vừa đủ mạnh khiến bàn chân có xu hướng rút lại vào chăn ở yên một chỗ.

"Ngoan, chân bé lạnh lắm." - Tắm xong, Bible Wichapas trở lại dáng vẻ thích chòng ghẹo lúc chỉ có hai đứa cạnh nhau, tâm trạng thất thường mất tăm, xoa khắp lòng bàn chân trái, hắn cúi người hôn lên ngón chân trắng trắng, tí xíu, quá sức dễ thương. - "P'Tong dặn anh chăm bé cho tốt, không P'Tong bắt bé về lại Chonburi, mãi mãi không cho anh gặp lại bé."

Người được hôn lên ngón chân bất ngờ đến cứng người, tim đập mất kiểm soát, nhìn chằm chằm Bible Wichapas nửa trêu ghẹo, nửa nghiêm túc xoa dầu.

"Được rồi, ngủ nhé. Sáng mai còn về trường." - Cất chai dầu về chỗ cũ, người nọ nằm dựa vào thành giường, kê sẵn tay chờ em nằm xuống.

Không khí lành lạnh phả ra từ điều hòa, Build Japakan Puttha gối đầu lên cánh tay rắn chắc, do dự hỏi lại.

"Thật ý? P'Tong gọi chỉ nói nhiêu đó với Bible hở?"

Tựa mèo con chờ xác nhận bữa pate ngon lành, Bible Wichapas xoa chiếc đầu bông xù, chậm rãi lặp lại lần nữa, chúc em ngủ ngon.

Mong em ngày mai tỉnh dậy, có thể như Bible Wichapas nguyện cầu với chúa đêm nay, và những đêm còn lại của cuộc đời, bình an hạnh phúc.

Nguyện dùng toàn bộ may mắn, an yên của Bible Wichapas Sumettikul đổi lấy má lúm em cười.

"Xin lỗi, mình xin lỗi."

"Cảm ơn vì đã dũng cảm ở lại đến hôm nay."

Vài vết sẹo trên lưng gần bả vai lộ ra, trong đêm lặng yên. Có nụ hôn ai như hy vọng xoa dịu đi phần nào quá khứ chẳng thể thay đổi, thật nhiều nước mắt xót thương em những ngày buồn tủi.

.

.

- BAN QUẢN LÝ -

Bible Wichapas Sumettikul
Đã kiểm tra xong phần dỡ trại,
ban hậu cần đừng quên cử người
kiểm tra các lớp dọn vệ sinh.
@Win Metawin, nhớ nộp báo cáo lên văn phòng trường.

Win Metawin
OK, giờ đi nộp luôn.
Cơ mà ngài phó chủ tịch,
xin hỏi con trai chúng tôi đâu?

Phuwin Tang
Ông mang con chúng tôi về rồi giờ thằng bé đâu?
Đứng từ sân khấu,
tôi vẫn chưa thấy bóng dáng bé Build!!!

Bible Wichapas Sumettikul
> Hình ảnh.
Sáng nay đầu hơi âm ấm,
cho bé ngủ thêm nên không gọi dậy.
Nhiệm vụ của Build tớ làm xong rồi,
đừng gọi cho bé.

Pond Naravit
Bé đồ đó na kha 🙄😏

Bright Vachirawit
Chứ không phải là làm gì người ta
đến mức không về trường nổi 😏😏

Win Metawin
🙂

Phuwin Tang
🔫🙂

Jeff Satur
@Bright Vachirawit,
mỗi người trên đời chỉ sống một lần.
Giữ miệng chính là giữ mạng!

Bible Wichapas Sumettikul
> Relpy to "Chứ không phải là làm gì người ta đến mức không về trường nổi "
@Bright Vachirawit xóa!
Bé còn nhỏ, bớt nói linh tinh.

Pond Naravit
Nhìn vầy là yên tâm rồi hen.
Nó là đang nuôi con chứ có bồ chỗ nào?

Win Metawin
Biết vậy thì tốt!

Phuwin Tang
+1
Ông xong về chăm Build đi,
căn bản cũng xong hết rồi đó.
Rồi tự dưng cái ôm nhau dưới mưa cho cảm 🤷
Chắc nghĩ vậy là lãng mạn. 😑🙂

Jeff Satur
Mô phật, thí chủ chắc đã quên.
Thí chủ và Pond Naravit hôm qua lúc mưa
cũng ra sau trại lớp bần tăng rồi còn
honkoksx5r28u9ixal;].r1

Bright Vachirawit
Bằng chứng đâu? Lương tâm đâu? Khúc sau đâu?

Win Metawin
Hay ghê, Phuwin nó chọi cái thùng trúng ngay phóc đầu thằng Jeff.
Đứng từ phòng hiệu trưởng tao thấy rõ thằng Jeff té ngang một góc chín mươi độ tiêu chuẩn.

.

Ngày là nắng đang lên cao. Chuyện đã cũ, nếu không nhớ hãy để chúng an nghỉ. Hoặc nếu đã giả vờ chẳng nhớ, để não nghỉ ngơi, xem như vài ký ức không hay trôi về miền viễn xa, chúng ta lại thức dậy với chiếc bụng đói cần được lấp đầy bởi mấy món yêu thích, gọi một ly trà, gặp gỡ những người khiến ta thoải mái.

.

Mẹ Wichapas nắm tay em nhỏ, P'Tong xoa mắt đỏ ửng siết vai em. Cả ba chậm rãi bước về phía lễ đường, dưới chân rải hoa trắng tinh mềm mại, lượn lờ trên bề mặt dòng nước mát lạnh.

Khách mời trong nhà thờ nho nhỏ im lặng, lắng nghe bản nhạc du dương từ chiếc đàn dương cầm đánh bởi nghệ sĩ cừ khôi kiêm bạn thân chú rể.

.

Bible Wichapas Sumettikul cầu hôn em vào giữa khuya một đêm trời giông bão. Hắn hôn lên trán, tay vỗ từng nhịp, thì thầm : " Đừng sợ, có anh ở đây."

Lúc ấy em đã nói gì nhỉ?

Chưa tỉnh hẳn khỏi ác mộng đáng sợ, lại có tiếng sấm ầm ầm dọa dẫm. Build vừa sợ vừa rúc vào lòng người thương, hỏi hắn sao chưa ngủ, mai là lễ tốt nghiệp của Bible đấy.

Chỉ là em chẳng ngủ lại được, thế, nên người chưa đến bảy tiếng nữa sẽ nhận tấm bằng thủ khoa đầu ra của ngôi trường danh giá thủ đô, người được truyền thành huyền thoại trong khoa, vòng tay bế em lại gần ghế sô pha giữa nhà, nơi có lò sưởi loại dùng củi đốt.

Bé bánh nếp sau ba năm vẫn là hoàng tử bé của Bible Wichapas, chiếc chăn dày được bê theo, bọc em cẩn thận đặt xuống thàm lông dày dựa vào thành ghế, hắn tự mình đốt lò sưởi.

Bên ngoài cơn mưa càng ngày càng to, tiếng lửa lách tách vui tai hòa với tiếng mưa. Người nọ ngồi sau lưng em, ôm cả người cả chăn vào lòng.

"Tuần sau là lễ tốt nghiệp của bé. Sau đó bé có dự định gì chưa?"

"Chưa ạ, P'Tong nói muốn lên Bangkok chơi, sao thế? Bible định đi đâu hở?"

Cả hai từng bàn qua, tốt nghiệp xong Bible sẽ nộp hồ sơ học thẳng lên chương trình Tiến sĩ, em định xin vào công ty thiết kế gần trường, trước đó hai đứa sẽ cùng đi du lịch, Build muốn đi biển, Bible thích dạy em bơi.

Còn tại sao cứ học mãi, học mãi, năm này tháng nọ vẫn chưa biết bơi.

Xin hãy hỏi thầy dạy của em!

Đồng hồ nhảy đến số ba, Bible Wichapas điệu bộ tựa nhà ảo thuật không chuyên, xoa tay biến ra chiếc hộp đồ chơi, chọc bạn nhỏ bật cười, lúm đồng tiền vì vậy mà bị hôn chóc thật kêu.

"Quà tốt nghiệp của bé cưng. " - Bible Wichapas đặt chiếc hộp vào tay em, ôm lấy vòng eo có hai vòng mỡ. Thỏa mãn với thành quả hắn chăm ngày chăm đêm mới có. Đặt cằm lên bờ vai nõn nà, lời tình tự át hẳn tiếng sấm rền. Chiếc nhẫn đặt riêng từ Thụy Sĩ cách đây một năm cuối cùng cũng được dùng đến. - "Nếu bé có thời gian, có thể chia cho anh vài tuần để cưới bé không? Một ngày đám cưới ở đây, xong về Chonburi làm lễ, mình còn đi tuần trăng mật. Nếu bé ưng anh, bé cho anh hẳn một, hai tháng càng tuyệt."

Em nhớ rõ, sáng hôm sau, Bible Wichapas bế em với cặp mắt khóc sưng to lên giảng đường, lại bế về nhà bố mẹ Wichapas thưa chuyện kết hôn.

.

Bố Wichapas xin phép P'Tong cầm tay Build đặt vào tay người bị mê hoặc bởi em từ khoảng khắc em xuất hiện.

Build Jakapan Puttha cười thật tươi, người nọ khuỵu gối, cầm khăn tay từ túi áo vest, lau đi nước trên bàn chân trần bước ra khỏi làn nước mang hương hoa.

Lời tuyên thệ thốt ra dễ dàng hơn em tưởng rất nhiều, Phuwin Tang cầm máy ảnh chụp lại giây phút trao nhẫn của cả hai, có lẽ người em thương sắp khóc mất rồi, giữa nụ hôn sau khi được cho phép, em nghe người nọ run run thốt lên, đủ cho em và những khách nhân trong lễ đường nho nhỏ khắc ghi:

"Cảm ơn, cảm ơn vì đã chọn anh. Cảm ơn hôm ấy đã đến tìm anh."

Từng khung cảnh quá khứ lướt vội qua, có lẽ những bất hạnh em phải chịu từ lúc lọt lòng, gom góp lại, đổi lấy may mắn gặp được Bible Wichapas.

Không phải điều gì to lớn, chẳng cần vượt qua định kiến xã hội, chẳng có rào cản thân phận, không người nào mong muốn em và người nọ chia xa. Em chỉ là cậu bé mất đi quá khứ vùng biển xa, vượt hàng trăm cây số tìm thấy người thương.

.

.

"Anh đưa Pete rời khỏi đây nhé?"

Pete Phongsakorn Saengtham bế Venice đi tới lui trong phòng giật mình với lời đề nghị. Em nắm tay Vegas, kéo người nọ ngồi xuống cuối giường, Venice tò mò mở to mắt, bàn tay bé xíu nắm lấy cổ áo em đòi hỏi sự chú ý.

"Sao thế? Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Không sao cả." - Cậu chủ thứ gia, mỗi ngày dù sớm dù muộn, cứ hết việc liền quay về với gia đình nhỏ, đồng hồ trên tường đã sắp điểm số mười hai. Hắn hôn lên trán em, ôm một lớn một nhỏ vào lòng. "Anh chỉ muốn rời khỏi đây, muốn Pete mỗi ngày được đi dạo xung quanh, muốn Pete không chỉ bế Venice nội khu vực dinh thự bé xíu này vẫn lo lắng trước sau."

.

Đức vua nguyện ý từ bỏ ngai vàng, ngài ấy mong gia đình nhỏ của ngài ấy được an yên. Thế nhưng thần dân dễ đâu tim ra người phù hợp ngồi vị trí ấy hơn ngài, người ta kháo nhau rằng, đức vua chẳng còn đủ tàn nhẫn chỉ vì trái tim đã có người chăm sóc.

Vệ sĩ trưởng cũ của chính gia có tang lễ diễn ra lặng lẽ. Người duy nhất ngoài chồng của em ấy và con trai được đến đặt hoa bên mộ là cậu cả chính gia. Đóa linh lan trắng nằm im, TanKhun Theerapanyakul tuổi tứ tuần dựa vào ngôi mộ được tự tay Venice lau dọn mỗi ngày, dùng nến đốt tờ giấy màu vàng, bên trên viết lung tung các dòng chữ đỏ.

"Tao đã bảo gì? Tao nói rằng về làm vệ sĩ cho tao mà không chịu. Giờ nằm đây ôm nó, tuần này ai sang coi phim với tao hả Pete!"

"Bùa này thằng Arm với tao đi mấy trăm cây số mới thỉnh được, ông thầy pháp ở cái xó xỉnh trong chợ, tao về tắm ba trăm lần chưa sạch nữa mày biết không!"

"Ổng nói mày với thằng chó này chưa hết duyên, kiếp sau hai đứa bây coi mà trả hết nợ nần với nhau rồi về làm vệ sĩ cho tao tiếp nghe chưa! Venice tao sẽ chăm sóc đàng hoàng."

.

.

(*) Trích trong tác phẩm A Midsummer Night Dream (Giấc Mộng Đêm Hè) sáng tác bởi William Shakespeare, xuất bản 1595. Tạm dịch đoạn trích:

"And therefore is love said to be a child, Because in choice he is so oft beguil'd" 

"Và vì thế tình yêu được gọi là đứa trẻ, vì thường bị cám dỗ trong lựa chọn của mình."

P.S: Mình đã khóc rất nhiều, cũng cảm thấy an ủi rất nhiều khi viết đoạn cuối của AGAPE. Có lẽ là vội vàng, nhưng trọn vẹn từ đầu đến cuối với mình.

Rồi chúng ta sẽ sống tốt hơn, dù có nhớ lại những đau khổ, hãy xem chúng là vài nốt trầm, ngày mai, thức dậy uống ly nước bạn thích, ăn món bạn muốn ăn, đi đến những nơi bạn muốn đến.

Em Build của AGAPE nhắn rằng em sau này có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, nên em mong mọi người cũng vậy.

Anyway, cảm ơn vì đã đồng hành cùng AGAPE, cùng mình và câu chữ chưa được chau chốt kỹ càng, nhưng mình vẫn rất biết ơn và cảm động với tình cảm của mọi người.

Cảm ơn vì đã đọc, comt, và bình chọn sao cho mình. Tiếp đến mình sẽ hoàn thành The Unknown Player và nếu có thời gian, mình sẽ bắt đầu post dự án kế tiếp khi có thể.

See ya soon ✨💙


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật