[EDIT/ĐM/SONGTÍNH/THÔTỤC] Yêu Thương - Tuý Phi Nguyệt

Sản nhũ 3



Sản nhũ 3

Editor: bevitlangthang

Ngoài miệng Tưởng Hi không muốn, nhưng hai tay cậu lại phủ lên hai tay Tưởng Nhiên để nó ép chặt vào ngực mình, "Daddy, không được ~ không cần.... Không.... Ha.... Thoải mái quá..." Tưởng Nhiên nghe thấy Tưởng Hi nói xong liền biết, Tưởng Hi đã thừa nhận việc mình chảy sữa, "Em xem... Hút ra ngoài có phải khá hơn nhiều rồi đúng không." Hắn nói xong liền ngẩng đầu cười xấu xa nhìn Tưởng Hi, khóe miệng còn dính một chất lỏng màu trắng khả nghi, Tưởng Hi nhìn thấy dáng vẻ này của Tưởng Nhiên xấu hổ muốn đào hố chui vào, "Daddy, anh... Anh... Miệng anh có.... Có..." Nghe thấy lời nói của cậu,Tưởng Nhiên liền biết khóe miệng mình dính gì đó, hăn thè lưỡi liếm chất lỏng khả nghi vào miệng.

"Có cái gì ..... Hửm? Nói đi! Bảo bối... Mau nói đi! Không nói ... Daddy sẽ không giúp cưng hút bên kia đâu... Như vậy cưng sẽ không bao giờ được thoải mái... Khà khà..." Tưởng Nhiên nhéo lấy núm vú chưa được hút, Tưởng Hi không muốn trả lời câu hỏi Tưởng Nhiên, chỉ là... Núm vú cậu được hút đúng thật là thoải mái hơn rất nhiều, không còn cảm giác đau đớn như trước, ngược lại mọi cảm giác căng trướng đều được giải phóng ra ngoài, có thể thấy được lời daddy nói là thật, cậu chỉ sợ... Chỉ sợ... Phải chấp nhận việc cậu đã chảy sữa, đến giờ phút này Tưởng Hi mới bằng lòng thừa nhận sự thật mình đã chảy sữa.

Nhưng nếu đúng là như thế, vậy cũng không cần phải ép người khác nói ra như vậy chứ! Tưởng Hi còn đang kiên trì về quan điểm của mình, nghe thấy vế sau của Tưởng Nhiên thì chậm chạp không chịu trả lời, đáp án đã rõ ràng như vậy rồi, vì sao còn muốn mình trả lời, rõ ràng... Rõ ràng là cố ý làm khó mình, Tưởng Nhiên thấy bé cưng chậm chạp không chịu mở miệng, liền nói, "Bảo bối, người bị đau cũng không phải là anh... Nếu cưng không chịu nói, vậy daddy để vậy luôn... Để núm vú bên đây trướng đau, không liên quan gì đến daddy, người chịu khổ chính là em... Ngoan nào~ mau nói, thứ vừa dính trên miệng daddy là gì vậy?" Tưởng Nhiên cũng không giận, chỉ cúi đầu hào hứng tiếp tục bú nút dòng sữa thơm ngọt.

Tưởng Nhiên vừa liếm mút vừa cố tình tạo ra tiếng vang 'chậc chậc chậc chậc'.... Trong phòng tràn ngập âm thanh hút sữa, Tưởng Hi một bên bị âm thanh bú sữa của hắn làm ảnh hưởng, một bên bị đầu vú trướng đau chưa được hút làm cho bối rối, cuối cùng sau khi cậu đấu tranh nội tâm trong lòng, Tưởng Hi nhịn xuống cảm giác xấu hổ, cắn môi nhỏ giọng nói ra, "Là... Là... Vú... Vú em... chảy sữa, daddy, anh mau hút bên còn lại đi! Em khó chịu quá, mau hút đi mà... Vú thật khó chịu ..." Tưởng Hi chịu đựng cơn xấu hổ nói xong, không biết bởi vì quá xấu hổ hay là vì bộ ngực cậu thật sự rất không thoải mái, hốc mắt lặng lẽ ươn ướt, khi nói ra còn mang theo một chút khóc nức nở, như có như không còn mang theo một tia ngọt nị.

Tưởng Nhiên biết bảo bối của mình là ngoan nhất, nghe thấy giọng nói khó chịu của Tưởng Hi khi lọt vào tại hắn lại là câu dẫn, hắn liền thuận thế liếm mút bên còn lại, sau khi Tưởng Nhiên đổi một bên liếm mút, miệng mới vừa đụng đến núm vú liền cố tình hút mạnh vào, Tưởng Hi liền thoải mái rên rỉ ra tiếng, hai tay dùng sức ôm lấy đầu Tưởng ép chặt vào ngực mình, "Thật thoải mái... Hút tiếp.... Ha... Hút tiếp đi mà..." Tưởng Nhiên vừa hút vừa dùng đầu lưỡi mát xa xung quanh quầng vú, đầu chọt chọt vào núm vú cũng làm Tưởng Hi thoải mái đến cực điểm, có khi hắn lại dùng răng khẽ cắn lên quả anh đào đang nhô cầu, khi hai người đang bừng bừng lửa nóng, đột nhiên, có tiếng trẻ con khóc 'oa oa oa' từ trong phòng truyền ra.... Khóc đến nổi làm Tưởng Hi đau lòng không thôi, Tưởng Hi thử đẩy cái đầu đang dính trên ngực mình ra, đẩy rồi lại đẩy, người này... Dính chặt trên ngực cậu.

"Daddy, anh từ từ... Từ từ hút tiếp~ bé cưng... Bé cưng đang khóc a! Anh không nghe thấy sao? Mau bỏ ra! Mau... Ha~ bỏ em ra ..." Tưởng Hi nói rồi lại nói cuối cùng chỉ còn lại tiếng rên rỉ Tưởng Nhiên chính là cố ý, bây giờ miệng hắn rất bận, không rảnh để nói chuyện, đành phải dùng động tác ngăn cản Tưởng Hi đứng dậy đi ôm con, không phải Tưởng Nhiên keo kiệt, mà là hưởng thụ phúc lợi của mình trước, đây là sữa của bảo bối, đương nhiên hắn phải hút cho no, đợi đến khi đút hút xong thì phần dư lại là của hai đứa nhóc kia, nhất định sẽ không đủ, hắn phải bảo vệ tài sản của mình trước! Nghĩ rồi lại nghĩ, mồm hắn vẫn hút sữa chùn chụt vào miệng, muốn đem lực chú ý của Tưởng Hi đặt trên người đứa bé chuyển qua đây.

Hút rồi lại gặm, cuối cùng Tưởng Hi bị khoái cảm nơi bầu ngực đang được thoải mái dời đi lực chú ý, một tia tỉnh táo cuối cùng cũng bị cướp đi, cứ như vậy mà đắm chìm trong tiếng liếm mút của tình dục, tiếng rên rỉ 'ưm a' cùng tiếng nút chậc chậc hút sữa vang lên khắp phòng, tuy loáng thoáng có tiếng khóc của đứa bé, nhưng bây giờ tiếng khóc này đã không còn lọt vào tai hai người nữa, Tưởng Nhiên cảm thấy sữa Tưởng Hi làm hắn càng hút càng nghiện, sữa của cậu nếm vào vừa không tanh, mà ngược lại có hương thơm nhàn nhạt hoà trộn với vị sữa ngọt ngào, đột nhiên, lương tâm của Tưởng Nhiên có chút cắn rứt, thế là hắn dừng động tác liếm mút lại.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang' và wordpress 'bevitngudong', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.

Tưởng Hi ngây ngốc nhìn Tưởng Nhiên dừng động tác, kinh ngạc nghĩ là Tưởng Nhiên đã xảy ra chuyện gì, "Xảy ra chuyện gì vậy? Daddy, sao anh lại dừng lại?" Tưởng Nhiên vẻ mặt đứng đắn nói, "Vừa rồi không phải em nói bé cưng đang khóc sao? Vậy nhất định em bé đã đói bụng rồi, Nếu... Bây giờ em đã chảy sữa rồi, vậy cũng không cần pha sữa bột cho tụi nó uống! Em có thể tự mình đút bảo bối, hửm? Được không nè ~ Sữa mẹ là tốt nhất đối với con nhỏ đó! Daddy ôm em qua nha." Tưởng Hi xấu hổ gật nhẹ, Tưởng Nhiên thấy vậy liền lập tức bế Tưởng Hi lên, nhanh chân bế bé cưng của mình vào phòng trẻ con.

Tưởng Hi có chút khó hiểu, rõ ràng Tưởng Nhiên vừa rồi không cho mình rời đi, bây giờ còn có lòng tốt muốn mình đút sữa cho con bú, nhất định là có vấn đề, nhưng mặc dù Tưởng Hi biết là có vấn đề, lại không biết vấn đề nằm ở đâu, chỉ đành phải quan sát tình huống, dù sao Tưởng Nhiên ôm cậu đút sữa cho con bú, trên căn bản đó là điều tốt...... Thôi vậy, Tưởng Hi cứ như vậy mà một bên tự hỏi một bên bị ôm bước vào phòng trẻ con, phòng trẻ con cũng được trang trí ấm áp, sắc màu nhẹ nhàng, trong phòng có một cái giường lớn, là để tiện cho vợ chồng bọn  có thể vừa chăm sóc mấy bé vừa ngủ.

Tưởng Nhiên tới phòng trẻ con, liền đặt Tưởng Hi trên giường ngồi xuống, lúc này mới đến bên giường em bé bế một đứa lên, kỳ thật hai đứa nhỏ lớn lên đều rất giống nhau, dù sao cũng là từ một bụng mà ra, hơn nữa còn có gen tốt, đứa lớn thì giống Tưởng Hi, thanh tú nhẹ nhàng, còn đứa em thì lớn lên giống Tưởng Nhiên, tuấn tú đẹp trai, điểm dễ phân biết nhất là, đứa anh có một nốt ruồi lệ chí bên mắt phải, điều này càng tăng mỹ cảm cho bé nhiều thêm mấy phần thanh tú, Tưởng Nhiên bế đứa anh lên trước, Tưởng Nhiên vừa giao em bé cho Tưởng Hi xong, đứa bé giống như cảm nhận được cái gì hai tay quơ qua lại trong không khí, thì ra là ngửi được hương thơm ngọt ngào tản ra từ bộ ngực Tưởng Hi, Tưởng Hi vừa thấy em bé liền mềm lòng, dù sao cũng là con của mình, có gì mà xấu hổ chứ! Chỉ là... Có ánh mắt làm cậu rất xấu hổ, bây giờ cậu phải đút sữa cho em bé, mà còn trước mặt Tưởng Nhiên, thì ra... Đây mới là mục đích chân chính của Tưởng Nhiên.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật