Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 23 : Ngủ nhờ



À trước khi vào truyện :v
Cho những thím lười tưởng tượng Sophia ra sao :v

Ẻm đây!
Vl lúc tưởng tượng tui toàn nghĩ đến mấy ả vếu to, thấy vả quá cho thành loli :v
Màu khá tệ, mấy thím thông cảm
Mà khoan, con này 15 tuổi đâu tính là loli nhỉ mấy thím?
============================
Cậu cuối cùng cũng về nhà sau một thời gian bị giam cầm không rõ, đứng trước cánh cửa, cậu sẽ giải thích thế nào khi vô tình vác các cục gạch tên Đông Lào này về

"Em nhập lại vào người anh được không? Họ mà thấy thì ta nói sao!?" - Cậu bảo

"Ừ nhỉ! Em quên mất!" - Đông Lào nói

Đông Lào nhập hồn lại vào người cậu, bây giờ cậu mới dám gõ cửa, sau tiếng gõ thì đột nhiên tiếng bước chân dồn dập vang lên, người mở cửa ra lại là Qing ( :v Wtf )

"Ơ....ngài Qing...ngài làm gì ở nhà cha con vậy!?" - Cậu thắc mắc hỏi

Qing bỗng ôm chầm lấy cậu, cậu có thể cảm thấy như ổng đang khóc hay gì ấy

"Huhuhuhu.....bé con của ta! Lúc ta tới hay tin con bị bắt cóc thì tim ta xém nhảy thót ra ngoài!" - Qing nói

"Dạ...hơ....hơ....." - Cậu lấp bấp

Chưa kịp mừng rỡ khi gặp lạo 'bé yêu' của mình, Qing đã bị Đại Nam cho chiếc dép vào đầu

"Cút, cút ra! Đây là con trai của bố chứ không phải của mày!" - Đại Nam bảo

Cậu theo cha vào nhà, mấy anh của cậu chưa gì đã lao vào ôm cậu đến muốn tắt thở, nhất là Mặt Trận. Cậu hạ nhiệt gia đình xuống chút, kêu mọi người ngồi xuống ghế nói chuyện, họ bắt đầu hỏi cậu những câu hỏi dồn dập, cậu cũng miễn cưỡng trả lời nhưng vẫn cố tránh một số vấn đề.

"Nam! Sao em lại để bản thân bị bắt cóc vậy?" - Mặt Trận hỏi

"Dạ tại sơ suất ấy! Haha....." - Cậu đáp

"Haizz....lần sau chọn bạn cho cẩn thận vào! Đừng dính vào mấy tên giống vậy nữa!" - Việt Minh bảo

"Anh khuyên em rồi! Đi học làm ơn đừng để dính vào mấy thằng tự kỉ mà" - Việt Hòa nói

'Anh khuyên em hồi nào?' - Cậu chấm hỏi

"Đệt!!!!" - Việt Hòa bất lực

"Vậy nếu gia đình không phiền! Ta mang bé con về *ụ phát được không?" - Qing nói ( mấy ông hiểu hông :)) đờ u nặng ấy )

"Thất lễ! Vô nhà người ta mà ăn nói vậy hả? Khí chất quý tộc của ngươi đâu hết rồi!?" - Đại Nam hỏi hắn

"Thì từ lúc gặp bé con nó bay hết rồi còn đâu! Hỏi lạ nhỉ?" - Qing đáp

"Thôi thôi tôi mời ngài về cho!" - Mặt Trận bảo

Nói rồi Mặt Trận lấy tay đẩy Qing ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại, cả nhà lại vui vẻ nói chuyện cười đùa với nhau như bình thường, một lúc lâu sau tiếng chuông cửa vang lên, cậu chạy ra mở, là Germany và ....I.E

"Ui chu cha! Có việc gì mà cậu đến đây giữ trời mưa vậy?" - Cậu hỏi

"Nhà tớ sau cuộc hỗn chiến thì tan tành rồi! Gia đình tớ chia nhau đến nhà người quen ngủ nhờ chờ mai sửa lại nhà" - Ger bảo

"Ò! Vậy cậu được chào đón, nhưng còn ngài I.E đây?" - Cậu nói

"Vậy ta sẽ ra đường ngủ nhỉ?" - I.E thẫn thờ hỏi

"À không! Hai người vào đi! Tôi đi hỏi cha tôi cái!" - Cậu bảo

Germany và I.E bước vào, sự xuất hiện của họ lập tức thu hút sự chú ý của những người còn lại

"Gì đây? Thằng bắt cóc mò đến nhà xin ngủ nhờ? Thật không đấy!?" - Việt Hòa bảo

Cậu lúi húi giải thích với gia đình mình, họ nửa tin nửa ngờ, một phần là vì cả hai người này có thân thiết với Nazi, còn họ thuộc phe của Ussr

"Cha! Làm ơn!" - Cậu năn nỉ

Ánh mắt cầu xin của cậu khiến ông mủi lòng, đành chịu chấp nhận

'Từ lúc nào mà cha thiếu nghị lực vậy trời' - Việt Minh nghĩ

"Được rồi! Nhưng hai người sẽ ngủ ở sô pha! Mặt Trận lên lấy chăn gối cho họ đi!" - Đại Nam bảo

Nói rồi Mặt Trận cùng Việt Hòa đi tìm chăn gối cho hai người đó, Đại Nam cảm thấy khá mệt nên ông đã lên phòng trước, còn lại cậu, Việt Minh và hai người kia

"Cảm ơn vì đã không từ chối cho bọn em ngủ nhờ!" - Ger nói

"Ừ! Nhưng sao ngài người Ý này lại không về nhà mà sang đây?" - Việt Minh hỏi

"Ta đi cùng tên J.E mà hắn đã phóng xe đi mất! Nhà ta ở khá xa nên Ger kêu ta qua cùng!" - I.E đáp

"Vậy à? Tệ rồi! Không ngờ người giàu đôi lúc cũng gặp vài rắc rối nhỉ!?" - Việt Minh bảo

"Haha...đôi lúc thôi ạ!" - Ger nói

Cả bốn người trò chuyện với nhau một chút, Nam để ý thấy nét mặt của I.E không vui lắm. Tối đến cả hai người cùng ngồi trên bàn ăn với gia đình Đại Nam, họ cảm thấy khá ngại ngùng vì đây là lần đầu họ qua nhà người khác ăn cơm như này.
.
.
.
.
.
Tối hôm đó, do bị thất tình nên I.E không ngủ được bèn lén đi ra ngoài vườn nhà Đại Nam, hắn vừa đi và buồn rầu suy ngẫm về cô gái mà hắn yêu. Quá tập trung vào việc suy ngẫm, hắn bị Nam từ đâu chui ra dùng tay bịch mắt hắn lại

"AI VẬY!? CÓ TIN TA GIẾT NGƯƠI KHÔNG HẢ!?" - I.E nói

"Bình tĩnh đi ngài I.E! Tôi, Việt Nam đây!" - Cậu bảo

Cậu buông tay khỏi mắt I.E, đi ra trước mặt nhìn hắn, mặt hắn lộ ra vẻ u sầu

"Ngài trông có vẻ không ổn lắm?" - Cậu hỏi

"Xì! Ta ổn, rất ổn và hoàn toàn ổn" - I.E đáp

"Tôi không chắc vậy đâu! Ngài trông như vừa thất tình!" - Cậu bảo

'Tch- Sao nó đoán được!?" - I.E nghĩ

Cậu kéo tay lôi hắn đến chiếc ghế đặt giữ khu vườn, cả hai ngồi đó chỉ im lặng, chịu không được cái bầu không khí im ắng này, I.E lên tiếng

"Này Việt Nam! Ngươi có bao giờ yêu ai đó mà họ không đáp lại chưa?" - Hắn hỏi

"Haizz....một vài lần! Nhưng họ chết hết rồi!" - Cậu đáp

Hắn sững người trước câu trả lời của cậu, hẳn cậu phải đau khổ lắm để có thể quên đi họ nhỉ?

"Vậy tại sao ngươi vẫn vui vẻ như vậy?" - Hắn hỏi tiếp

"Tôi học cách lãng quên quá khứ để sống tiếp với thực tại, suy cho cùng thì người nhà vẫn là tốt nhất mà!" - Cậu bảo

"Ưm....vậy à? Với ngươi người nhà quan trọng đến thế sao?" - Hắn lại hỏi

"Ừ! Mà tại sao ngài lại hỏi tôi chuyện đó vậy?" - Cậu hỏi ngược lại

"Haizz....Sophia không đáp lại tình cảm của ta! Em ấy cứ Germany suốt! Thậm chí cô ấy còn.....còn...." - Hắn buồn rầu bảo

Thấy hắn như sắp khóc, Nam ngồi sát gần lại ôm chầm lấy I.E , hắn bất ngờ trước hành động của cậu.

"Ngươi làm gì vậy?" - Hắn thắc mắc

"Ngài đừng buồn! Ngài còn Italy mà! Ngài là một người cha tốt! Nên xứng đáng với người tốt chứ!" - Cậu nói

"Ta có ngây thơ quá không khi yêu một người say đắm?" - Hắn hỏi ( hỏi gì lắm thế :)) )

"Tôi không biết! Tình yêu thường làm người ta mất trí mà! Ahaha....." - Cậu đáp

Nói rồi hắn ngồi đấy để mặc cậu ôm hắn rồi cậu ngủ thiếp đi, hắn nhìn con người bé nhỏ đã ngồi đây tâm sự với mình, nghĩ lại lời nói của cậu vừa nãy

'Xứng đáng với người tốt hơn ư? Nhóc không đang tự nói mình chứ?' - Hắn nghĩ

Hắn bế cậu vào nhà, đặt cậu trên giường ở phòng cậu, hắn vẫn nhìn say đắm con người bé nhỏ đó, lòng không tự chủ trèo thẳng lên nằm chung với cậu

'Cảm ơn ngươi nhóc! Ngươi đúng là tia nắng sưởi ấm trái tim người khác! Giờ ta hiểu sao Germany lại thích ngươi rồi!' - Hắn nghĩ

Thế là hắn ôm cậu trên giường ngủ tới sáng, Mặt Trận lên phòng kêu cậu dậy đi học, vừa mở cửa ra thì thấy cảnh ........
============================
Pha ngủ nhờ đi vào lòng đất
Hỡi những người đẹp của tui
Hãy bỏ ra vài giây nào
Vote đê! Vote đê hỡi các baby của ta >:)
Tui không biết do tui có duyên với mấy tấm ảnh boss cho rus bú hay gì ấy mà cái Pinterest cứ......


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật