Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 16 : Germany, cậu chàng quản lí thư viện



Konichiwa :)))
Trước khi vào truyện thì chúng ta hãy chiêm ngưỡng nụ cười đáng yêu của anh nhân vật ngày hôm nay



============================

Cậu bị bọn họ giữ chặt đến mức không thể nào chống cự nổi, nhân vật phụ yếu thế này sao làm gì được, Philips bắt đầu đưa con dao rọc giấy đặt trên má cậu

"Giờ thì tao phải rạch ở đâu cho đẹp nhỉ? Ê Laos, chỉ coi mậy!" - Philips kêu

"Thì rạch thẳng một đường từ miệng nó đến lỗ tai đi!" - Laos đáp

Philips bắt đầu nhấn mạnh con dao vào má cậu, máu bắt đầu chảy ra

"Ok! Được rồi, giờ thì bọn này sẽ cho mày một nụ cười đẹp nha!" - Philips bảo

"NÀY!!! MẤY CẬU LÀM TRÒ GÌ VẬY HẢ!? NGƯNG LẠI NGAY CHO TÔI!" - Giọng ai đó vang lên

Bị xen lẫn chuyện tốt, họ bất lực buông cậu ra, người đó bước tới, cậu mừng rỡ khi phát hiện đó là anh tư của cậu, Việt Minh

"Xì! Hội trưởng phá chuyện tốt của bọn em rồi" - Indo than vãn

"Mấy cậu sẽ bị hạ hạnh kiểm nếu thầy UN phát hiện chuyện này!" - Minh bảo

"Vậy hả? Sophia mà biết ổng làm vậy là cô ấy buồn đấy!" - Cam nói

"Buồn à? Tôi không ngu đến mức bị con bé đó thao túng đâu!" - UN từ đâu bước vào bảo

Cả lớp học im lặng nhìn nhau sợ hãi, Minh lấy khăn tay trong túi lau vết máu nhỏ trên mặt cậu

"Anh Minh! Sao anh biết em đang gặp nguy vậy?" - Cậu hỏi

"Thầy đã gọi cho hội trưởng ngay sau khi em cùng Russia đi khỏi, bọn ta đi theo em từ lúc em bước ra khỏi nhà vệ sinh rồi!" - UN đáp

"Thầy hiệu trưởng à..... Tôi xin lỗi vì chuyện này, mong thầy bỏ qua!" - Asean bảo

"Hmmmm! Cũng được nhưng anh sẽ bị trừ lương tháng này! Và còn nữa, tôi cảnh báo tất cả các em, lo mà học hành đi ở đó mà yêu với chả đương!" - UN nói

Nói rồi Minh cùng UN rời đi, hai người vẫy tay chào tạm biệt cậu, Asean bây giờ mới bắt đầu tiết học lại bình thường, cậu được chỉ định ngồi bàn cuối, lặng lẽ ngồi học để thời gian trôi. Tiếng chuông reng lên, lũ kia bước ra khỏi lớp trước cậu, cậu có thể nghe thấy tiếng chúng cảnh báo nếu bắt gặp sẽ đáng hội đồng luôm , Nam thở dài không biết nói gì hơn, đúng thật là khi yêu ai thì não con người dường như bay mất ( trừ yêu gia đình, đồng bào, Tổ Quốc :))) ) . Cậu bước lên bàn giáo viên, Asean nhìn cậu, ánh mắt hiện lên vẻ không ổn

"Thầy à! Em xin lỗi nếu khiến thầy bị trừ lương, em không nghĩ thầy UN sẽ làm vậy" - Nam rối rít nói

Asean nhìn cậu không nói gì, ông rút từ trong túi áo ra một chiếc băng cá nhân đưa cậu

"Lấy thứ này và dán vào chân em đi! Lúc nãy thằng Singa nó rạch một vết nhỏ trên chân em đấy!" - Ông nói nhỏ

Cậu bây giờ mới chú ý đến chân mình hơi chảy máu một chút, thật kỳ lạ, bị rạch mà lại chẳng có chút cảm giác đau nào. Asean lặng lẽ bước ra khỏi lớp, cậu nhìn theo bóng dáng ổng, miệng cười nhẹ

"Yêu ai thì yêu nhưng cũng vẫn là một giáo viên có trách nhiệm đấy!" - Cậu nghĩ thầm

Dáng chiếc băng cá nhân vào chân, cậu bối rối đi tìm thư viện của khu Châu Á, mất một lúc mới tìm ra, rõ khổ mà, vừa bước tới cửa, cậu đã nghe tiếng Sophia bên trong

"Giờ mà bước vô là xác định, thôi tản qua khu khác đi!" - Cậu nghĩ

Thế là cậu tìm đường qua thư viện khu Châu Âu, loay hoay mãi mới tìm được đường tới thư viện, cậu bước vào, không gian yên tĩnh đến lạ thường, dường như nơi này chẳng có đến một người, cậu thản nhiên nhảy nhót mà cố không gây ra tiếng động, lướt ngang khu kệ sách về đời sống con người, đúng lúc cậu đang muốn tìm hiểu về văn hóa con người ở Châu Âu, sau một lúc tìm sách, cậu chọn cho mình cuốn 'Văn hóa và truyền thống của phương Tây' ( sách tự bịa v: ), mang cuốn sách đến bàn ngồi, cậu chăm chú đọc, bỗng một cánh tay ai đó đập vào vai cậu

"Xin chào! Tên tôi là Germany, cậu có vẻ mới đến đây lần đầu nhỉ?" - Ger hỏi

"Oh, chào Germany, tớ là Việt Nam! Tớ có gây ồn à? Nếu có thì cho xin lỗi nha!" - Cậu đáp

"À không! Đây là lần đầu tiên trong năm có người đến thư viện này nên tôi qua chào hỏi thôi" - Ger nói

"Lần đầu tiên??? Không lẽ đó giờ không có ai đến đây à????" - Cậu hỏi

"Ừ! Từ sau khi Sophia chuyển đến, chả ai đến thư viện mà không có cô gái đó đi theo cả!" - Ger đáp

'Ôi trời ạ! Thảo nào nơi này chả có ai, đến đọc sách mà phải có gái vào trước mới chịu vào!' - Cậu nghĩ

Ger ngồi xuống cạnh cậu, anh cười nhẹ trong lòng vì lâu rồi mới có người đến nơi này, thì từ lúc Sophia đến, thầy EU không còn quan tâm đến nơi này nên anh trở thành quản lí ở đây

"Nếu rảnh thì cứ ghé qua! Tôi luôn hoan nghênh những người yêu sách!" - Ger nói

"Tất nhiên rồi!" - Cậu bảo

"À mà sao cậu lại đến đây! Tôi tưởng cậu bên khu Châu Á?" - Anh thắc mắc

"Thì Sophia chiếm lĩnh khu đó rồi! Và cô ả có thù với tôi! Tôi mà bước vào là bị bọn kia xé xác!" - Cậu đáp

Mặt Ger bỗng hơi nhăn lại một chút, thú thật thì anh cũng không thích Sophia, từ lúc con bé đó về nhà, mọi sự chú ý của cha và các ông cứ dồn vào nó, anh cảm thấy bị lãng quên. ( nhưng Ger có Nam và bọn đồng bào cũng vậy :)) )

"Germany này! Cậu ổn chứ? Trong cậu không vui lắm?" - Cậu hỏi

"Thôi cậu đừng để ý chi, vài việc gia đình làm tôi hơi bực thôi!" - Ger nói

"Hmmm! Cậu rảnh không?" - Cậu hỏi

"Sao thế??" - Ger nói

"Hôm nào rảnh ta đi ăn chung nha! Thấy cậu khá cô đơn! Tớ bao!" - Cậu bảo

"Ừ! Ý tưởng hay, mai ta đi ăn nhá!" - Ger trả lời

Hai người tiếp tục cười nói vui vẻ mà không để ý từ bên ngoài đó, Poland đang nhìn họ đầy nghi hoặc, đây là lần đầu tiên thấy Germany vui vẻ như vậy nên hơi bất ngờ, cha của Ger là một kẻ nổi tiếng về địa vị cũng như sự tàn bạo nên cậu ta luôn bị xa lánh, mà bất ngờ hôm nay lại có một tên không sợ chết đi làm bạn với cậu ta, điều này quá khủng khiếp trong mắt Poland
Tiếng chuông reng lên, Việt Nam chào tạm biệt rồi trở về lớp, giữ đường đi cậu gọi bảng máy tính rồi núp vào nhà vệ sinh cúp học ( tại sao Nam cúp học ư? Vào lớp là tụi kia nó giở trò v: nên ổng cúp 15 phút)

"Ê máy tính! Cho bố xem thông tin của Ger đi!" - Cậu bảo

Một bảng màn hình hiện ra, cậu nhìn bản màn hình đó có hơi bất ngờ
Nội dung trên bảng màn hình

Nhân vật : Germany
- Tên đầy đủ : Federal Republic Of Germany ( Cộng Hòa Liên Bang Đức )
- Tuổi : 15
- Sinh ngày 3 tháng 10
- Cao 1m75, nặng 60kg ( v: tự nghĩ đấy )
- Sở thích : Đọc sách *Các mục còn lại sẽ mở khóa sau*
- Ghét : Sophia ( chuẩn :) ), ồn ào,
*Mục bị khóa*
— Thông tin cơ bản
Cháu trai của gia đình Đại Đức Hoàng, có cha là Nazi, ông nội là German Empire và cụ cố là Prussia
= Chỉ số thân thiện : 70%
= Chỉ số độc ác : 30%
= Hảo cảm : 45/100
*Các thông tin khác cần tăng hảo cảm để mở khóa*

"Vl! Vậy là mình cũng phải tăng hảo cảm để mở khóa thông tin nhân vật!" - Cậu tự nhủ

Đọc xong cậu bảo bảng màn hình biến mất, vác thân xác bản thân đến lớp, vừa bước vào thì thấy cảnh vui, thầy UN đang đứng dạy bọn kia học

"Em Việt Nam! Về chỗ nhanh nào để còn bắt đầu buổi học!" - UN bảo

Cậu cứ thế ngồi học đến hết ngày, buổi chiều tà đến, cậu lại vác thân đi ra cổng trường để về nhà, chợt bắt gặp bóng dáng ai đó quen thuộc, đó là Russia, cậu lại xém quên thanh niên này!
(Rus biết rus buồn đó :)) )

============================
Vâng tui làm rất nhẹ nhàng ::v
Trừ cái khúc đầu ra thôi
Về phía Ger thì sao ổng ghét Sophia thì hiểu rồi á
Còn Nam chưa biết là mình bị Ná lừa v: Tội nghiệp thằng bé
Vote đi nào các baby của ta :))))
Không ta mang các ngươi lên Đà Lạt nhốt vào biệt thự trắng à >:)


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật