Trò chơi ngôn tình ư? Tôi sẽ phá đảo nó [ AllNam ] ( Countryhumans )

Tệp 12 : USSR????



Nam cuối cùng cũng xong phần thay quần áo, cậu không hiểu sao có mỗi chuyện thay đồ cũng mất thời gian. Việt Minh dẫn cậu xuống lầu, khi đi đến bậc đầu cầu thang, cả hai nghe thấy giọng ai đó nói chuyện với Đại Nam, một chất giọng đầy quyền lực, mạnh mẽ, khá đáng sợ nhưng cũng ấm áp. Bên dưới phòng khách

"Ngài USSR đến thăm sao không báo trước để tôi chuẩn bị vậy?" - Đại Nam nói

"Nếu nói trước thì tôi sẽ không thấy được gương mặt ngạc nhiên của ngài, ngài Đại Nam à!" - USSR bảo

"Haha! Ngài thật biết đùa đấy! Vậy mục đích ngài đến đây là gì?" - Đại Nam nói xong thì trừng mắt nhìn USSR

"Đến để nhận quà báo đáp! Ngài nên chuẩn bị quà trước chứ? Tôi không cứu người không công đâu!" - USSR bảo

"Vậy ngài cần gì để trả ơn đây?" - Đại Nam hỏi

"Tôi muốn một phần nhỏ của gia sản ngài! Chỉ 200 triệu thôi! Không quá nhiều đâu" - USSR bảo

"Ái chà! Ngài cần nhiều tiền nhỉ?" - Đại Nam cắn răng nói

Ông biết rõ USSR là ai và hắn muốn gì, hắn chưa bao giờ làm việc gì mà không có lợi cho hắn. Ông biết rõ hắn tới đây vì món nợ của ông, tiền nợ lúc đầu chỉ có 100 triệu nhưng sau chuyến cứu Việt Nam, hắn lợi dụng thời cơ đó để có thể ép buộc Đại Nam. Ông bối rối nhìn con người trước, từ một người yêu sự độc lập tự do và bình đẳng, bị xã hội bôi bẩn trở thành một tên vì lợi ích cá nhân  mà hi sinh những thứ có thể lợi dụng.

"200 triệu lận à? Ngài có thể cho tôi thêm chút thời gian không, như này thì đột ngột quá đấy!" - Đại Nam nhăn nhó bảo

"Vậy 1 tuần nữa được không nhỉ? Chỉ sợ ~ Sợ là quý ngài 'đồng tính' đây không có tiền trả thôi" - USSR cười khinh

Ông tức giận không biết phải ứng xử thế nào, mối tình của ông với Indochina là một kí ức đẹp nhưng nó bị tất cả những kẻ quyền lực lợi dụng chỉ để rút tiền từ ông, kể cả đàn bà hay đàn ông, họ sẽ không tùy thủ đoạn mà lợi dụng nó. Ông cắn răng căm phẫn, số phận của những người đồng tính khác thì họ còn đau đớn hơn ông, ông căm ghét cái xã hội này, cái xã hội chỉ coi trọng quyền lực, địa vị và tài sản.

"Ngài USSR có thể không nhắc về chuyện đó không? Xin hãy để vợ tôi an nghỉ được chứ!" - Đại Nam bảo

"Có gì đâu mà ngài làm quá lên thế! Thì tôi chỉ nói sự thật thôi, vợ ngài đâu phải đàn bà chứ!~" - USSR nói

Việt Nam và Việt Minh đứng trên lầu, nghe được cuộc nói chuyện của hai người, Việt Nam cậu không tin vào con người đang nói chuyện với ba mình. Đây không phải USSR, người boss thân yêu của cậu không phải kẻ như này, ngài ấy tốt bụng, yêu thương và quan tâm đến cảm xúc của người khác chứ không phải kẻ tham lam như này ( Boss lỏ ) . Cậu và Minh bước xuống lầu, tiếng bước chân thu hút sự chú ý của USSR, hắn quay lại nhìn về phía âm thanh, nhìn thấy đứa trẻ 10 với nước da đỏ và ngôi sao vàng trên khuôn mặt, hắn đưa ánh nhìn khinh bỉ cậu

"Ai da! Đứa nhóc này không phải bạn của con trai tôi sao? Tưởng địa vị danh giá hóa ra là con trai của kẻ đồng tính này!" - USSR bảo

"Ngài có ý gì đây?" - Đại Nam gằn giọng

"Không có gì! Tội con trai ta quá! Chơi thân với kẻ như này sợ thằng bé bị lây mất!" - USSR nói vói giọng mỉa mai

Cậu nhìn con người trước mắt, đây còn phải boss, đến cả một điểm giống còn chẳng có, chỉ trừ thân hình và gương mặt ra thôi, không hiểu cái trò chơi này cập nhật xong có bị lỗi không, cậu đang phải chứng kiến boss mình y chang tên Qing. Tiếng còi xe vang lên sau đó là tiếng chuông cửa, Việt Minh bước ra mở, là một đám cận vệ, trên xe có một cô tiểu thư bé nhỏ bước ra, Việt Nam nhìn chăm chú đứa trẻ đó, là 'Sophia', cậu hết sức bất ngờ, công nhận số con bé này may mắn thật, bị S.E bán ngay vào nhà của USSR. Sophia chạy thẳng vào nhà rồi đến ôm USSR mà chẳng thèm chào ai một tiếng

"Cha ơi! Ông bảo cha về nhà! Đến giờ ăn cơm rồi ạ!~" - Sophia ngọt ngào bảo

"Được rồi! Ta sẽ về với con bông đào nhỏ à!" - USSR xoa đầu Sophia và nói

Cậu kinh hoàng nhìn cảnh trước mắt mình, cái quái gì đây, cậu biết đây là Boss fake nhưng thế này thì thành Qing thứ hai luôn rồi. USSR đứng dậy bế Sophia đi, còn vẫy tay chào tạm biệt nhưng theo kiểu khinh thường

"Tạm biệt ngài Đại Nam bị đồng tính!" - USSR bảo

"Bye bye! Lũ đồng tính bẩn thỉu" - Sophia nói rồi thè lưỡi lêu lêu ý khinh bỉ

Tiếng còi xe không còn vang vọng nữa, không gian căn nhà rơi vào trầm ngâm, cậu chạy đến ôm lấy ba mình ý muốn an ủi, Đại Nam bất lực hoàn toàn, ông không ngờ một ngày nào đó USSR lại như này đây. Việt Nam ôm chặt ông, cậu sẽ hỏi Y/N về chuyện này sau vậy.
.
.
.
Trên chiếc xe lắm mùi tiền, USSR ngồi cùng Sophia, hắn nở nụ cười thỏa mãn rồi kéo từ từ chiếc mặt nạ của hắn xuống, để lộ ra khuôn mặt một người đàn ông nước da đỏ đậm, trên mặt có một hình tròn trắng và biểu tưởng chữ thập ngoặc giữa vòng tròn, là Nazi. Hắn ta cười thỏa mãn đến điên dại, nghĩ đến gương mặt hoảng sợ của Đại Nam càng khiến hắn có hứng hành hạ ông thêm.

"Cha ơi! Sao cha vui vậy ạ?" - Sophia hỏi

"Không có gì!" - Nazi trả lời

Hắn nắm lấy mu bàn tay của Sophia rồi hôn vào nó, miệng nở nụ cười nhẹ nhàng

"Sau này khi ta thống trị thế giới, con sẽ làm phu nhân của ta chứ?" - Nazi hỏi

"Vâng! Tất nhiên rồi!~" - Sophia trả lời với giọng điệu ngọt như caramel
============================
Có ông nào bất ngờ về Ná không?
Tui cảm thấy tội Ná khi bị tui dìm vậy :)))
À mà rảnh thì mấy thím qua đây chơi nè

Góc xả ảnh và dịch truyện của tui ấy

Mấy thím vote đê! Không tui phạt đó
Biết phạt gì không :)))
Mấy thím sẽ được uống sữa của ↓↓↓ :))


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật