[YGO]: Tình yêu này là vĩnh viễn

Chương 10: Quá khứ hé lộ



Yami vẫn trằn trọc đắn đo về ảo giác đó đến hết giờ học . Sau tiếng chuông tan trường , anh vô thức đứng dậy , đi ra cửa và đụng phải một người....

Yugi hoảng hốt :

- Yami ! Anh có sao không ?

- Không ...anh không sao - Yami xoa xoa mũi , đứng dậy . Vội vàng quay lại phía người bị đụng :

- Cậu không sao chứ ?

- Không ! Tôi không sao ....Pharaoh không cần bận tâm đâu

Yami giật mình , người anh đụng phải là Ryouma . Cậu ta nở nụ cười nửa miệng đầy sát khí với anh rồi đứng lên phủi phủi quần áo . Yugi tò mò :

- Sao cậu lại gọi Yami là Pharaoh ?

Ahahaha .....Ryouma cười ta , nụ cười giống hệt như ảo ảnh lúc đó làm Yami không khỏi lạnh sống lưng , đem Yugi bảo hộ trong lòng mình , anh nghiến răng :

- Rốt cuộc ngươi là ai ?

- Pharaoh vĩ đại ... Nếu ngài muốn biết toàn bộ quá khứ thì ngày mai lúc 3 giờ ở khu công viên trong Kaiba Land ! Quá khứ sẽ lần nữa lặp lại... với ngài và cả....hoàng phi nữa ...- Ryouma cười bí hiểm , quay lưng bước đi.

Yugi đột nhiên cảm thấy sợ hãi...cậu sợ hãi nụ cười của Ryouma ....sợ cái gì "quá khứ" mà cậu ta nhắc đến. Vì Yugi có cảm giác , nếu quá khứ ấy phơi bày thì cậu và Yami sẽ phải xa nhau và có thể là....mãi mãi không thể bên nhau nữa !

Dù biết Yami yêu cậu ! Rất yêu ! Nhưng cậu lại lo sơ , rất lo sợ khi nghĩ đến một ngày anh phải xa cậu .

Xiết chặt cánh tay Yami , Yugi bỗng thấy một màn sương mờ ảo hiện lên ... Sâu trong màn sương là một người con gái đang cầu nguyện dưới đền thờ thần mặt trời , người con gái ấy mặc bộ lệ phục dát vàng của một vị vương phi , dưới khóe đôi mắt tím to long lanh là dòng lệ đang rơi , miệng lẩm bẩm lời cầu chúc bình an cho ai đó ....

Yugi lắc đầu xua đi những hình ảnh đó , cậu hỏi :

- Vậy mai anh có định đi gặp Ryouma không ?

- Anh sẽ đi ...- Giọng Yami trầm xuống

- Nhưng....em cảm thấy có cái gì đó nguy hiểm . - Yugi níu tay Yami

- Không sao ! Để có thể bên em , chuyện gì anh cũng làm

Yami ôm Yugi vào lòng , vuốt nhẹ lên mái tóc ba màu mềm mại .

Anh cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng đang hé mở như cánh hoa , Yugi nhắm mắt cảm nhận tình cảm anh trao cho cậu . Nụ hôn ngọt ngào và dịu dàng như mật ong nhưng cũng xen lẫn sự nam tính và mạnh mẽ làm lòng cậu ngập chìm trong hạnh phúc tưởng như đã có ngàn năm nay ....

Em mong giờ phút này không bao giờ kết thúc ....

Em mong từng phút em được nhìn thấy anh ....

Em mong đôi ta sẽ mãi mãi bên nhau dù cho có phong ba bão tố....

Và có được nhau trong đời là niềm hạnh phúc của đôi ta ....

Nhưng dù có hạnh phúc thì trước mặt họ là bóng đêm đang phủ trùm , quá khứ ấy ... vòng tuần hoàn ái tình bi thương ấy có lập lại hay không ? Tại sao biết đau mà vẫn cứ yêu ? Tại sao biết một ngày sẽ phải xa lìa mãi mãi nhưng vẫn muốn bên nhau ?

Chỉ có tâm ý họ mới hiểu thôi...


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật