Thất Kiếm Anh Hùng Phần 4: Hồng Miêu, Lam Thố - Anh hùng trở lại (53 - 104)

Hồi 79: Trước thềm chung kết



Lúc này, một giọng nói vang lên: "Thì ra mọi người cũng ở đây."

Mọi người quay đầu lại, lại là Đằng Long Ngũ Kiệt.

Mạc Tâm khẽ nhíu mày, cô không gì bọn Đằng Long Ngũ Kiệt này, đặc biệt là cái thái độ kiêu ngạo của bọn họ, vừa nhìn đã khiến người ta tức giận,.

Dịch Tiễn tiến đến trước mặt họ, khum tay và nói: "Cung chủ Lam Thố!"

Người Bạch Hạc võ quán nghe được câu này hiển nhiên đều ngây ngẩn cả người, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, "Cung chủ... Lam Thố!" – Họ đều nhìn về phía Lam Thố.

Lam Thố gượng cười: "Lại là huynh."

Dịch Tiễn còn chưa mở lời, Mạc Tâm không kìm được liền cắt ngang: "Lam Thố, Cung chủ mà bọn họ đang nói tới... chẳng lẽ là Cung chủ Lam Thố của Ngọc Thiềm Cung, tỷ..."

Lam Thố không nói.

Hàn Thiên đỡ lời: "Hy vọng mọi người đừng nói về chuyện này nữa. Sau khi mọi vấn đề được giải quyết, chúng tôi sẽ công khai mọi chuyện."

Mạc Tâm lờ mờ nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, liền gật đầu.

Mạc Hải khum tay: "Chuyện này chúng tôi nhất định sẽ không nhắc tới nữa."

Ngũ Phượng Hoàng gật đầu: "Cảm ơn mọi người."

Lam Thố nói với Đằng Long Ngũ Kiệt: "Từ bây giờ, mọi người cứ gọi tôi là Lam Thố."

Rồi cô cáo từ mọi người: "Chúng tôi xin phép về trước để chuẩn bị."

Bạch Hạc võ đường càng thêm mong chờ vào trận đấu ngày mai.

Trong một quán trọ khác, hắc y nhân đứng bên cửa sổ: Mai là trận chung kết, ta rất mong chờ vào màn trình diễn của hai người."

Ngày hôm đó, Hồng Miêu và những người khác ở lại quán trọ để nghỉ ngơi.

Điều này khiến Đinh Đương buồn chán, ngón tay không ngừng gõ xuống mặt bàn.

Tiểu Ly cảm thấy khó chịu: "Đinh Đương, muội đừng gõ nữa được không!"

Đinh Đương trừng mắt nhìn Tiểu Ly, rồi quay đầu đi, tựa hồ chẳng muốn nói chuyện.

Thuỷ Linh Linh xoa đầu Đinh Đương, trìu mếm: "Đinh Đương, cứ thư giãn, chỉ cần con cố hết sức là được."

Hồng Miêu tán thành: "Đúng đó Đinh Đương. Muội phải có niềm tin vào chính mình."

Đinh Đương nghe vậy, khẽ gật đầu.

Hàn Thiên cất tiếng: "Ở trong quán trọ như thế này một ngày cũng chán lắm."

Tiểu Ly hưởng ứng: "Đúng đó! Chi bằng chúng ta tìm chút chuyện làm đi."

Đinh Đương nghe xong, sực nhớ chuyện tối qua: "Mà này, Lam Thố, muội còn chưa dạy tỷ bản nhạc."

Lam Thố: "Được. Vậy chúng ta mau ra sân sau, muội chỉ cho tỷ."

Tiểu Ly và Hàn Thiên cảm thấy khó hiểu: "Bản nhạc? Bản nhạc gì?"

Đinh Đương trả lời: "Tối qua Lam Thố chơi kèn lá, nghe rất hay."

Tiểu Ly gãi đầu: "Vậy còn hai huynh thì sao?"

Đinh Đương phớt lờ câu hỏi, nắm lấy tay Lam Thố. Hai người rời khỏi phòng.

Thủy Linh Linh nói: "Tiểu Ly, không phải con biết ảo thuật sao? Sao con không thử chọc cười bọn trẻ, chứ ta mỗi ngày phải dỗ bọn chúng, mệt không tả nổi."

Tiểu Ly nhìn Ngũ Hiệp, thấy bọn nhóc đang há to cái miệng hồng hào, bi ba bi bô, Tiểu Ly tự tin: "Được, con sẽ thử..."

Hồng Miêu nói với Hàn Thiên: "Hàn Thiên, đệ định ra sau núi luyện công, huynh có thể đi cùng đệ."

Hàn Thiên gật đầu, theo chân Hồng Miêu.

Trong sân, Lam Thố nhặt hai chiếc lá rơi, đưa một chiếc cho Đinh Đương.

Hai người ngồi xuống ghế đá. Lam Thố nói: "Đầu tiên, tỷ hãy nhẹ nhàng chạm môi lên lá cây, thổi từ từ không cần mạnh, sau đó dùng lưỡi chặn một phần thoát khí, giống như vầy. Sau đó, tỷ từ từ thay đổi thang âm. Về phần này, muội nhớ tỷ biết chơi sáo, thang âm kèn lá cũng tương tự, được chia thành ngũ âm: Cung, Thương, Giác, Trung và Vũ. Tỷ mau thử xem. "

Đinh Đương từ từ làm theo lời Lam Thố, và quả nhiên, cô ấy có thể thổi ra các âm điệu khác nhau. Cô có chút kích động: "Tuyệt quá Lam Thố!"

Lam Thố khẽ mỉm cười, cầm chiếc lá trong tay, nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thổi, dùng lòng cảm nhận linh khí của đất trời. Trong nháy mắt, trên người Lam Thố dường như có một vẻ mỹ lệ, tươi tắn. Đinh Đương lại một lần nữa bị mê hoặc.

Trong phòng, Dịch Tiễn nghe thấy âm thanh, liền bước ra khỏi phòng, tìm nơi nó phát ra. Và khi ra sân sau, cậu vô tình nhìn thấy cảnh này.

Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lam y của Lam Thố đã tôn lên dáng vẻ hào hiệp pha chút dịu dàng của cô, cùng với nét mặt tươi tắn và khí chất đã khiến tim Dịch Tiễn loạn một nhịp, thâm chí một thoáng đã xem cô như một tiên nữ giáng trần.

Bài nhạc kết thúc, Lam Thố từ từ mở mắt ra. Dịch Tiễn hoàn hồn, có chút xấu hổ, ho lên một tiếng: "Lam Thố, cô chơi kèn lá thật hay."

Lam Thố cười: "Cảm ơn lời khen của huynh."

Đinh Đương lay tay Lam Thố: "Lam Thố, xem giúp tỷ với." Dứt lời, cô cầm chiếc lá và thổi.

Dịch Tiễn biết mình không nên phiền họ, cậu đã trở về phòng của mình.

Ở phía sau núi, Hồng Miêu đứng cách Hàn Thiên khoảng hai mươi bước.

"Hồng Miêu, đệ hãy thử chiêu thức mới của huynh – Hàn Băng Pháp Trận!" Hàn Thiên vận công, tạo một khối tinh thể băng lớn. Cậu phất tay một cái, tảng băng lập tức vỡ vụn thành từng mảnh, rơi khắp nơi trên mặt đất. Cậu lại vung tay lên, các tinh thể băng bay lên, lơ lửng trên không trung, sau đó xoay nhanh quanh Hồng Miêu, đôi lúc một số tinh thể băng hình thành băng thương lao nhanh về phía Hồng Miêu.

Hồng Miêu nhanh chóng né tránh, hét lớn: "Không tệ!" Cậu bí mật tụ năng lượng, rồi đột nhiên vung tay, Trường Hồng Chân Khí toả ra, lập tức phá vỡ pháp trận.

"Với chiêu thức mới này, khả năng chiến thắng của huynh sẽ tăng lên rất nhiều." – Hồng Miêu vui vẻ

Hàn Thiên gật đầu, tự nhủ: "Hồng Miêu, một ngày nào đó, huynh nhất định sẽ vượt qua đệ."

Một ngày nữa lại trôi qua, mặt trăng từ từ thế chỗ mặt trời. Bình mình ló dạng, đánh dấu cho một trận chiến quan trọng sắp sửa diễn ra – vòng chung kết cuộc thi Tam Đài Các.

---------------

Đố mọi người tại sao lại có ảnh này???





















Tèn ten, vì nay chính là sinh nhật của Đạt ca nhà ta đó.

Chúc mừng sinh nhật DaDa (5/1) => Lộ hint cho ai là fan HTH: Chính thức lộ diện trong chap 89 với một pha tán sấp mặt HM, muốn biết chuyện gì ráng đợi 10 chap nữa nhe.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật