•GeminiFourth• Cười lên Bạn ơi !

Ngoại truyện (Phần 2)- Người sói Fourth và cậu bé mặc áo 3 lỗ:)



"Giờ bé biết ngay nè....."

End.🤡💗💞💖

Chuc mung da bi lua du ca thang tu qua duoc 4 hom roi:))))




















Bị lừa pạt tu:)
_____________________________

"Đm đồ cầm thú, đồ sói đội lốt người"

"Đồ dối trá"

"Còn có sức chửi hăng như thế thì có muốn làm tiếp không bae"

"Cút đi"

Fourth mệt mỏi nằm bẹp trên giường với đôi tai cụp xuống và đôi mắt ngấn nước đầy vẻ ủy khuất, cậu không biết là cậu đã ở trong đây bao lâu, cũng không biết hiện tại là mấy giờ, chỉ biết không nên tin lời của con "sói đội lốt người" đang thong thả mặc quần áo kia.

Cơn đau ê ẩm truyền từ eo lên khiến Fourth phải cắn răng chửi thề

"Ngủ tí đi, lúc nào ăn thì em gọi dậy"

"Cũng biết là cậu bé tuổi hơn tôi à đồ con người ngu ngốc"

"Tôi muốn về rừng, không ở lại đây nữa đâu"

"Loài người thật đáng sợ"

Fourth cố đỡ thân mình ngồi dậy, chiếc chăn mỏng manh che chắn cho cơ thể cậu cũng theo đó mà trượt xuống, để lộ ra những dấu hôn tím tím đỏ đỏ ở khắp cổ và ngực, sắc màu nổi bật trên làn da trắng khiến người khác chói mắt.

"Aaaaa, cút ra ngoài ngay" cậu vội kéo chăn lên để che đi phần cơ thể trắng nõn, 2 tay chắn trước bảo vệ ngực khỏi ánh nhìn thèm thuồng của tên con người.

"Hay là.....cho em làm 1 lần nữa thôi" Gemini từ từ tiến lại giường, 2 tay còn đưa lên từ từ gỡ cúc áo

"Đm cút ngay cho ông, ông không bao giờ tin nhà ngươi nữaaaa"

Fourth tức sắp phát khóc, cả khuôn mặt lẫn vành tai đỏ lên, giờ nhìn cậu không khác gì con tôm luộc là bao:)

"Oaaaa oaaa oaa" cậu bật khóc tức tưởi, cố gắng gào thật to để ngăn Gemini có ý đồ đem cơ thể mình ra dày vò lần nữa. Những giọt nước mắt lần lượt rơi xuống, tựa như những mảnh pha lê lấp lánh

"Ơ..ơ" Gemini hoảng hốt, anh chỉ muốn trêu cậu 1 chút thôi mà, sao đã khóc rồiiii

"Ơ, em đùa thôi..đừng khóc" Gem tiến lại gần Fourth, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của cậu lên, vụng về lau đi những giọt nước mắt nóng hổi.

Thú thật là Gem cảm thấy tim mình sắp vỡ tan ra khi thấy Fourth khóc, cảm giác nhột nhột ngứa ngáy chọc xoáy vào bên ngực trái, có lẽ cũng có chút đau nhói.

"Auuu" Gem nhận trọn cú cốc đầu từ mẹ mình, người mà ngay sau khi nhận được cuộc gọi từ bà ngoại về việc anh đem ai đó về nhà rồi chén sạch con nhà người ta, đã tức tốc đi vào trong đây để tặng cho Gem 1 bài rap 5000 chữ

"Sao mày làm con nhà người ta ra nông nỗi này" mae Gem đẩy thằng con ruột thừa qua 1 bên, lại gần xuýt xoa thương cảm cho người sói bé nhỏ đáng thương đang dùng chăn bao bọc cơ thể

"Con ổn không ?" mae Gem ân cần vuốt ve đầu nhỏ xù xù lộ ra khỏi chăn

"Dạ...hức....con vẫn ổn...hức...ạ"

"Ừ ổn là tốt rồi, nghỉ ngơi chút đi, tí nữa ăn cơm ta sẽ gọi dậy"

"Con yên tâm, ta sẽ bắt nó chịu trách nhiệm với con"

"Giờ thì xin phép để ta mang thằng con trời đánh này ra ngoài cho nó 1 trận nhé"

Fourth gật gật đầu nhỏ, môi chu ra, lén nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, phải chi cậu cũng có 1 người mẹ như thế này.....nhưng dù sao thì nó cũng chỉ là...ước mơ....
.

.

.

Sau khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, Gem đổ mồ hôi hột nhìn người mẹ kính yêu của mình, giờ chuồn đi còn kịp hông zãy.

"Lủi lủi đi đâu, đứng lại ngay"

"Dạaaa"

"Mày kể đầu đuôi câu chuyện mẹ nghe xem nào"

Gem bắt đầu kể lại 1 cách khái quát mọi việc xảy ra, nghe cứ ngỡ như chuyện cổ tích nhưng lại không phải chuyện cổ tích, thật ra cũng có chút là chuyện cổ tích nhưng con tác giả đính chính lại là không phải chuyện cổ tích nhé:)

"Rồi rồi mẹ hiểu rồi, thế mày có định chịu trách nhiệm với con nhà người ta không"

"Con thử bảo không xem mẹ có xúc con đi không"

"Biết suy nghĩ đấy"

"Dạaa"

"Có gì tí nữa chăm sóc thằng bé cho tốt"

"Mày cũng sức trâu sức bò lắm đấy"

"Biết ời mà mẹ"

"Biết rồi tao cũng phải nói"

"Dạ"
.

.

.
Fourth nhắm mắt, nhưng cậu không ngủ. Cảm giác mệt mỏi cũng không đánh gục được sự cảnh giác của cậu ở nơi lạ hoắc này, tự nhiên bị lừa rồi bị "ăn" sạch sẽ, bảo ai mà không sợ chứ.

Cậu đặt tay lên trán, xoa xoa mặt để xốc lại tinh thần. Fourth tự nhắc bản thân là phải thật cứng rắn, không được phép chìm vào giấc ngủ

.....và 1 lúc sau cậu đã ngủ không biết trời trăng mây đất gì:)

Gemini mở cửa bước vào, định gọi Fourth dậy ăn cơm nhưng có vẻ là anh sẽ đợi cho cậu ngủ thêm chút nữa

"Đáng iu cá iii" nhẹ nhàng chọt chọt vào chiếc má bánh bao, xúc cảm mềm mại len lỏi qua cái chạm từ những ngón tay, những sợi tóc loà xoà trước trán bị anh kéo qua 1 bên để lộ 2 mắt đang nhắm nghiền, đặt lên trán cậu 1 nụ hôn
.

.

.
"Bé Fourth, dậy đi"

Fourth bị kéo ra khỏi giấc ngủ ngon thì bực bội, lấy chăn chùm lên đầu che lấy 2 tai

"Hông dậy là anh lại ăn bé tiếp đấy"

Quả nhiên khi câu nói vừa kết thúc, cậu đã ngồi ngay dậy lườm con người đáng ghét kia 1 trận

"Đồ vô sỉ, ta lớn hơn ngươi đấy nhé"

"Thay đồ đi, bà với mẹ đang chờ"

"Ờ ờ"

Fourth đón lấy bộ quần áo mới tinh mà Gem vừa đưa, mặc chúng vào và rời khỏi giường.

Vào phòng ăn, bà và mẹ của Gem đã ngồi sẵn trên bàn ăn và mỉm cười đầy trìu mến nhìn cậu, nói thật là khiến cậu khá mất tự nhiên

"Ngồi đây nè" anh ra dáng quý ông lịch thiệp, kéo ghế mời cậu ngồi xuống

"Ăn đi con, chắc con đã vất vả nhiều rồi"

Cậu cảm thấy như có một dòng nước nóng chảy vào tim, ấm áp đến lạ

Từ bé đến giờ, cậu chưa bao giờ được nghe những lời như thế, cuộc sống trước giờ chỉ xoay quanh vòng lặp kiếm ăn và chạy trốn, trốn khỏi các loài sinh vật hung hãn to lớn hơn.

Khoé mắt cay cay, cậu sắp sửa oà lên khóc rồi, muốn cầm nước mắt lại nhưng không thể. Trước giờ cậu mong muốn có một nơi gọi là nhà hơn bao giờ hết....

"Ơ ơ thằng Gem lại làm con khóc hả"

"Để mẹ xử nó cho con nhé" Fourth không mảy may để ý đến cách xưng hô kì lạ của mẹ Gem, tại cách bà luống cuống hoảng hốt muốn đập Gem đã thu trọn sự chú ý của cậu.

"Dạ không...chỉ là...con xúc động quá"

"Trước giờ chưa từng ai nói với con như vậy cả"

Mẹ anh và bà anh nhìn nhau, bà còn xoa xoa cái đầu nhỏ bù xù của cậu

"Sau này con cứ ở đây làm con ta"

"Còn thằng giặc giời này muốn biến đi đâu thì đi"

Câu nói thành công làm cho 1 Fourth mít ướt phải bật cười, còn Gem ngồi bên cạnh đang trao cho cậu ánh nhìn đầy yêu thương

Cậu biết mình đã tìm được mái ấm của riêng mình rồi....

End.

Hết thật ời nè, bái bai, see u in next fic 💋

Chap này xà lơ quá thì kệ nó đi cậu ơi, nhiều người người ta còn ấy cơ mà:)))



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật