[ĐANG EDIT] Đúng Là Ta Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ - Chi U Cửu

Q2.Chương 40: Bắt đầu đợt va chạm thứ ba (1)




Tác giả: Chi U Cửu
Người đào hố: Thì Là Thì Là🌼
Thời gian cập nhật: 16/03/2023

Chương 40: Bắt đầu đợt va chạm thứ ba (1)

Hôm nay nhất định là một ngày lắm tai hoạ... Phó đại nhân nghĩ như vậy.

Bệ hạ dẫn Phó phi đi rồi, Chiết Tịch Lam cũng cùng một đám tiểu nữ nương giải tán, Phó đại nhân nhân lúc mọi người đang có đủ loại suy nghĩ riêng nên không chú ý tới mình, vội vàng lên tiếng chào hỏi Anh quốc công rồi sai người khiêng Phó Lý chạy đi ngay.

Một bên khác, Phó phu nhân cũng kéo Phó Sư Sư đi về, hai phu thê mỗi người kéo một đứa nghiệp chướng gặp nhau ở cửa lều vải, cả hai đều nhìn thấy sự bất lực trong mắt đối phương.

Tiến vào lều vải rồi sai người trông coi, Phó đại nhân liền căm tức đè thấp giọng giáo huấn Phó Lý.

"Ngươi điên rồi sao!"

Bây giờ ông ta rất hoài nghi Phó Lý không phải là con của ông ta mà là một kẻ đến để đòi nợ! Ông tức đến đỏ mắt: "Đang yên ổn, ngươi chọc vào Tùy Du Chuẩn làm cái gì! Ta nghe nói ngày hôm qua ngươi đã mắng người ta ở trên đường... Ngươi điên rồi có phải không, ta hỏi ngươi!"

Phó Lý không điên. Hắn còn cảm thấy hôm nay mình thông minh rồi. Nhưng mà loại thông minh này cha hắn không thể lĩnh hội được, hiện tại hắn cảm thấy có lẽ cả nhà chỉ có mỗi mình muội muội hiểu được hắn.

Thế là ngậm chặt miệng không nói lời nào, chỉ liếc Phó Sư Sư, tán dương: "Sư Sư, hôm nay muội thật lợi hại, muội đã bảo vệ Lam Lam."

Phó Sư Sư vẫn đang mở mày mở mặt. Nàng ta ngồi trên giường với một vẻ mặt đắc ý, nghe vậy vỗ đùi một cái: "Tất nhiên rồi... Nhưng Lam Lam cũng bảo vệ muội mà."

Nàng cảm động muốn rơi lệ: "Hôm nay huynh nhìn thấy không, Lam Lam vì muội nên đã lập tức thừa nhận nàng bắn Tần Thục Hoa đấy, aiz, nếu không phải a nương sống chết kéo muội về, đêm nay muội phải cùng Lam Lam bỉnh chúc trường đàm."

Rồi sau đó oán trách nhìn về phía nương nàng: "A nương, không phải con nói a nương nhưng hôm nay Lam Lam vì con mà đánh nhau với người ta, còn bất chấp nguy hiểm chỉ trích Tần Thục Hoa trước mặt bệ hạ nữa, vậy mà a nương lại không đi nói lời cảm tạ!"

Phó Lý rất đồng ý: "Phải đó, cha nương, hai người làm người cũng quá không có lương tâm rồi, thành thật mà nói, nếu con không phải thân sinh nhi tử của hai người, chắc chắn con sẽ mắng hai người một câu lòng lang dạ sói."
www.wattpad.com/user/thilathila

Phó Sư Sư: "Đúng đó đúng đó, ngay cả lần trước Lam Lam cũng đã cứu mạng muội mà hai người bọn họ còn không mặn không nhạt đưa có chút quà thôi đó."

Hai người ngươi một lời ta một câu, làm cho Phó đại nhân tức giận đến mức bắt đầu tìm chổi lông gà khắp nơi, Phó phu nhân đè ngực, lại muốn ngất đi.

Nhưng mà Phó Lý không hề quan tâm. Hắn còn có chút đau lòng: "Nói thật lòng, cha nương, kỳ thật con không trách lúc trước hai người trói con đi đã là không tệ rồi. Hai người cũng không nghĩ xem, nếu lúc trước con không bị trói đi thì con đã thành hôn với Lam Lam từ lâu rồi, nói không chừng hai người còn được ôm tôn tử mập mạp nữa."

Cuối cùng Phó đại nhân cũng đã tìm được chổi lông gà, nghe vậy không hề có chút do dự nào lập tức đánh một chổi lên người Phó Lý.

Phó Lý bị đau, hu một tiếng khóc lên, có lẽ hôm nay Phó Sư Sư đã trải qua kiếp nạn, đặc biệt có thể đồng cảm như bản thân cũng bị, bổ nhào qua ôm lấy Phó Lý, không cho Phó đại nhân đánh Phó Lý, cũng tủi thân khóc nói: "A huynh nói nào có sai mà cha lại đánh huynh ấy! Huynh ấy ngu xuẩn thì đúng là có hơi ngu xuẩn, nhưng hôm nay cuối cùng cũng đã giống một nam nhân rồi, lúc trước hai người luôn chê huynh ấy yếu đuối, nhưng huynh ấy mẽ rồi hai người lại đánh huynh ấy."

Nàng ta đau lòng khóc hu hu hu, Phó Lý cũng đau lòng, trở tay ôm lấy nàng, kêu oa oa oa oa, hai huynh muội lại hu oa oa hu kêu lên.

"Người ta nói phu thê thiếu niên bầu bạn đến già, thanh mai trúc mã vĩnh viễn không rời, nếu a huynh và Lam Lam thành hôn, chính là ứng với lời này, đáng tiếc bị hai người dùng gậy đánh uyên ương, hiện giờ a huynh muốn cố gắng một lần nữa, muốn làm gương vỡ lành lại một chút, ai ngờ hai người đã đoạt lấy tấm gương vỡ này của a huynh rồi lại còn muốn đánh một gậy nữa, hu hu hu, thế này thì phải làm sao bây giờ đây, ông trời ơi, gương vỡ của a huynh không thể vỡ tiếp nữa đâu!"

Phó Lý bị nàng ví von như vậy, càng thêm cảm động sâu sắc, cũng khóc ròng nói: "Cái chân gãy này của ta, cho dù là bị đá gãy rồi, nhưng vẫn không có cách nào cứng rắn lên được, cột sống của ta vẫn còn cong đó."

"Sớm biết hiện tại sẽ như vậy, lúc đầu muội nên đánh ngất cha nương, muội không nên để cho cha trói huynh đi, a huynh, muội muội có lỗi với huynh."

"Sư Sư, không phải lỗi của muội, là cha nương không có trái tim!"

Phó Sư Sư khóc đến lợi hại, nấc một cái, đột nhiên sững sờ, nói: "A huynh, huynh khóc nhỏ tiếng một chút, đừng để cho người khác nghe được, tránh để Lam Lam bị ảnh hưởng không tốt."

Phó Lý: "Sư Sư, muội thật cẩn thận."

Hai người lại từ hu oa hu oa đổi thành hức hức hức.

Phó đại nhân: "..."

Phó phu nhân đè lấy trái tim, run rẩy chỉ tay vào hai kẻ nghiệp chướng này: "Hiện giờ là các ngươi đang trách ta với cha các ngươi?"

Phó Sư Sư chùi nước mắt một cái, vẻ mặt nặng nề thở dài: "A nương, cuối cùng người cũng nhận ra được sai lầm của mình rồi sao?"

Phó phu nhân trợn to mắt: "Cái gì... Ngươi nói lại lần nữa?"

Phó Lý kéo kéo tay áo Phó Sư Sư: "Thôi bỏ đi thôi bỏ đi, bọn họ có chết cũng không hối cải đâu, chúng ta cũng không có cách nào."

Nhưng lại khóc ròng nói: "Thập niên sinh tử lưỡng mang mang, bất tư lượng, tự nan vong."

Phó Sư Sư đính chính: "A huynh, bài này nói về thê tử đã chết."

Phó Lý ngay lập tức xì một tiếng: "Vậy thì ta chết đi..."

Lại đau lòng ngâm thơ: "Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông, ta và Lam Lam, thần tiên quyến lữ, sao lại đi đến nông nỗi này."

Phó phu nhân nhịn không được nữa, cuối cùng cũng đã hôn mê bất tỉnh. Mặt Phó đại nhân tái nhợt, vội vàng ôm phu nhân lên giường nghỉ tạm, cũng không dám gọi đại phu mà chỉ dám ấn huyệt nhân trung, hai người Phó Lý và Phó Sư Sư rụt lại trong góc nhỏ, thổn thức, không dám khóc nữa, cũng không dám kêu to, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Phó đại nhân rõ ràng đã ở ranh giới của sự bùng nổ, không dám kêu ra một tiếng.

Mãi đến buổi tối, Phó phu nhân mới từ từ tỉnh lại. Phó đại nhân thở phào một hơi: "Rốt cuộc đã tỉnh rồi."

Phó phu nhân sắc mặt tái xanh, khó khăn lên tiếng: "Hai đứa súc sinh kia đâu?"

Phó đại nhân: "Đang núp ở một bên đó."

Chính mình sinh ra, còn có thể làm sao, cũng không thể đánh chết được mà.

Phó phu nhân tức đến run người, mắng: "Nếu sớm biết sẽ có ngày hôm nay thì nên bóp chết hai đứa nghiệp chướng này từ lúc bọn nó mới sinh ra đi."

Phó Sư Sư nghe vậy lẩm bẩm một câu: "Vậy hai người cũng phải hỏi xem con có muốn sống hay không chứ."

Phó Lý: "Ngẩng đầu ba thước có thần linh, a nương, người làm thêm chút việc thiện đi ạ!"

Phó phu nhân lại muốn ngất nữa rồi.

Phó đại nhân đã quá mức tức giận, thế mà lại không còn cảm giác gì nữa, ông ta trợn mắt nhìn qua: "Sư Sư, cõng a huynh ngươi về lều của nó đi.

Lúc này Phó Sư Sư cũng không dám bẻ lại, miễn cưỡng dạ một tiếng: "A huynh, huynh mau mau khỏi đi, muội đã cõng huynh nhiều lần rồi đó."

Phó Lý: "Không được, xương sống của ta còn chưa có thẳng lên đâu, không biết chừng ổn rồi Lam Lam vẫn sẽ đá gãy nữa."
www.wattpad.com/user/thilathila

Vậy còn không bằng không khỏi, khỏi rồi cũng phải giả vờ chưa khỏi!

Như vậy thì khỏi phải bị đá hai lần. Hì hì.

Hắn thật là càng ngày càng thông minh mà.

Đến lúc hai đứa nghiệp chướng rời đi rồi, Phó đại nhân mới thở dài.

"Bây giờ ta thật nghi ngờ lời mà Không Không huynh đã nói."

Không Không huynh trong miệng ông ta chính là đạo trưởng lúc trước đổi phong thuỷ và sửa tên cho bọn nhỏ nhà ông ta.

"Rõ ràng nói sửa lại tên rồi thì hai đứa nhỏ có thể bình yên khỏe mạnh thông minh mà lớn lên, nhưng bà nhìn xem, nhiều tai nhiều họa, lại còn ngu đần như thế."

Phó phu nhân im lặng rơi lệ: "Làm sao lại biến thành như vậy."

Bà ta nói xong, lại căm tức nghiến răng nghiến lợi: "Đều là do cái đứa hồ ly tinh Chiết Tịch Lam này! Nếu nàng ta không đến kinh đô, nào có nhiều chuyện như vậy!"

Bà ta nói: "Có phải nàng ta đặc biệt đến trả thù chúng ta không?"

Phó đại nhân lắc đầu: "Nhìn không giống... Tuy không muốn thừa nhận, nhưng quả thật nàng ta không hề dây dưa với A Lý, ngược lại còn luôn tránh xa."

Ông ta thở dài: "Hiện tại ta lại nghĩ, A Lý thích nàng ta như vậy, có phải là chúng ta... Có phải là cũng phải thay đổi cách nhìn một chút?"

Phó phu nhân kinh hãi: "Ông có ý gì? Ông cũng bị mê hoặc rồi!"

Phó đại nhân lườm bà ta: "Xem xem bà nói cái gì kìa!"

Ông ta nói: "Chỉ là ta đang suy nghĩ phong thái hôm nay của nàng ta. Phu nhân có nhìn thấy không, nàng ta ở trước mặt Bệ hạ cũng không hề có một chút sợ hãi nào, lại còn nói có sách mách có chứng, như thế cũng không kỳ lạ, nghĩ lại thì nàng ta là một người lớn gan mà cũng thông minh nữa, chỉ là ta không ngờ tới là nàng ta lại thông minh đến vậy."

"Còn có... Bà nhìn thấy không, lúc sau cùng chúng ta muốn đi, Trưởng công chúa Khang Định còn đưa đến cho nàng ta một trái cây tự tay gọt."

Phó phu nhân nhíu mày: "Phải không?"

Phó đại nhân: "Ta tận mắt nhìn thấy, chắc chắn không sai."

Ông ta suy xét: "Tuy Vô Vọng nhà chúng ta đã là phi, sinh ra Thập Tứ Hoàng Tử, nhưng mà... Căn cơ Phó gia chúng ta quá nông, những năm này sống cũng giống như bước trên băng mỏng."

"Từ sau khi Vô Vọng cứu Trưởng công chúa Khang Định, mặc dù mặt ngoài Trưởng công chúa không làm gì cả, nhưng ngày ngày la hét báo ân, việc này khiến cho đám người trong hậu cung không dám xuống tay với Vô Vọng, nhiều năm như vậy được bình bình an an."

Ông ta thở dài: "Chúng ta xem thường một nhà Chiết Tùng Niên, xem thường Chiết Tịch Lam, nhưng hiện giờ, Chiết Tùng Niên thay đổi rồi."

Phó phu nhân lẩm bẩm tự nói: "Thay đổi rồi?"

Phó đại nhân: "Đúng vậy, hắn ta vậy mà đã đầu phục Vân Vương rồi, thế nhưng chúng ta lại không hề phát hiện ra."

"Hơn nữa hiện tại nghĩ kỹ lại, Vân Vương Thế Tử có thể đưa Chiết Tịch Lam đến kinh đô*, có thể cho nàng ta cây cung mà Bệ hạ ban cho, hôm nay có thể dẫn nàng ta theo một đường bắn Tần gia nữ, bà còn chưa nhìn rõ sao?"

Phó phu nhân hiểu rõ trượng phu nhất, bà ta đau đớn nhắm mắt: "Ta hiểu ý ông, ông muốn nói là, Chiết gia không phải Chiết gia của lúc trước, về sau chúng ta không thể nói này nói kia với Chiết Tịch Lam nữa."

Phó đại nhân gật đầu: "Phải."

"Tạm thời chúng ta còn phải dựa vào Trưởng công chúa để được nhắc nhở, nhưng nàng ta đã đi tới trước mặt Trưởng công chúa và Vân Vương Thế Tử rồi."

Ông ta thở dài: "Phu nhân à, kinh đô biến đổi bất ngờ vô thường, chỉ cần đi nhầm một bước thì sẽ phải rơi đầu. Việc này trong ngày hôm nay khiến lòng ta cảm thấy hoang mang rối loạn."

Rốt cuộc Phó phu nhân cũng chưa từng trải qua đại sự, nghe xong lời trượng phu nói cũng luống cuống: "Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

Phó đại nhân trầm tư một lát, nói: "Trước tiên đừng ngăn cản hai đứa nhỏ đi qua bên kia... Dung mạo phong thái hôm nay của nàng ta, có lẽ sẽ được rất nhiều nhà võ tướng coi trọng, có lẽ là thiếp mời không dứt."

"Như thế, cũng không kém nhà chúng ta. Chúng ta lại vốn là láng giềng ở Vân Châu, nếu như cố tình xa cách thì cũng không ổn."

"Lòng dạ A Lý rõ ràng như vậy, chỉ cần không câu nệ đi qua bên kia, có lẽ không được bao lâu sẽ bị mọi người biết, nhưng chuyện này cũng không hề gì, dẫu sao thì một nhà có nữ nhi tốt trăm nhà hỏi, nhiều người hỏi đến rồi, A Lý sẽ không đáng để chú ý nữa. Hơn nữa, với tính tình này của A Lý, không đánh không mắng là không được, hiện tại chính là một thân phản nghịch, chúng ta ngược đi, nó sẽ ngược lại, không bằng cứ thuận theo."
www.wattpad.com/user/thilathila

"Chiết Tịch Lam là người thông minh, sẽ không chọn A Lý, đợi đến sau khi nàng ta xuất giá thì chúng ta lại chọn tức phụ tốt cho A Lý tiếp, hiện tại nó vẫn còn nhỏ mà."

Trong lòng Phó phu nhân cảm thấy ấm ức: "Chỉ có thể như thế thôi."

Bà ta khóc nói: "Sao mọi chuyện lại thành ra thế này."

Phó đại nhân cảm khái lần nữa: "Chỉ chốc lát mà đã có bao nhiêu biến đổi, người khôn giữ mình, về sau bà kết bạn với các vị phu nhân cũng phải biết nên làm như thế nào."

Phó phu nhân chán nản đồng ý.

Ở Phủ Nam Lăng Hầu bên này, Chiết Tịch Lam đang nói chuyện với cả nhà. Bởi vì tất cả mọi người đều có mặt, nên cũng không cần tị hiềm, Nam Lăng Hầu gia và Ban Minh Kỳ đều ngồi ở một bên.

Chiết Tịch Lam và Ban Minh Nhụy chịu trách nhiệm nói chi tiết lúc cưỡi ngựa bắn cung, nhớ lại mọi chuyện một hồi, Ban Minh Nhụy nói: "Hôm nay thật sự là quá nguy hiểm, suýt chút nữa đã bị người của Tần gia tính kế."

Chiết Tịch Lam cũng cùng gật đầu: "Con thấy nàng ta giống như là có chuẩn bị mà đến, dường như đã muốn cãi nhau với con."

Đại phu nhân và Ngũ phu nhân cùng lúc ôm ngực: "Về sau cứ cách nhà nàng ta thật xa."

Nhưng Nam Lăng Hầu gia lại nhìn thoáng qua Chiết Tịch Lam một cái, bởi vì tất cả mọi người đều ở đây nên cuối cùng cũng không hỏi ra câu hỏi có phải nàng liên hợp cùng với Vân Vương Thế Tử để báo thù Tần gia hay không.

Nhưng mà nhìn vẻ mặt hoảng hồn chưa bình tĩnh lại này của nàng, ông lại đoán, hẳn là Vân Vương Thế Tử chủ đạo hết thảy, nàng chỉ là một viên gạch mà thôi.

Nên lại thở dài một tiếng: "Con nghỉ ngơi cho tốt, chuyện sau này thì sau này lại nói tiếp."

Chiết Tịch Lam cúi đầu đáp vâng.

Nam Lăng hầu đứng dậy muốn đi, Đại phu nhân cũng đứng lên theo: "Lam Lam, con và Minh Nhụy nghỉ ngơi thật tốt đi, vẫn còn mấy ngày đông săn nữa mới có thể về, sợ là ngày mai các con vẫn phải đi săn bắn, hôm nay phải dưỡng tốt tinh thần."

Chiết Tịch Lam và Ban Minh Nhụy muốn tiễn bọn họ đi ra ngoài, Ban Minh Kỳ vẫn luôn không nói gì, nghe vậy nhìn thoáng qua Chiết Tịch Lam, hắn thấp giọng nói: "Biểu muội, đèn kéo quân ta làm cho muội đã làm xong rồi."

Chiết Tịch Lam liền cười lên: "Thật ạ? Vậy tối nay vừa vặn có thể đặt ở đầu giường rồi."

Ban Minh Kỳ cũng ngay tức khắc cười theo, hắn không đi nữa, lần đầu tiên mặt dày làm chuyện không tuân theo quy củ như vậy, nói với phụ mẫu: "Con dạy biểu muội xem đèn kéo quân trước... đợi lát nữa lại về ạ."

Nam Lăng hầu vốn muốn nói hắn một lời, nhưng Đại phu nhân lại trợn mắt liếc ông một cái, nói: "Được, được, ta sai người đưa đèn kéo quân đến cho các con."

Ngũ phu nhân cảm thấy dễ chịu. Chuyện hôm nay qua đi, thế nào ngày mai cũng sẽ có người cầu thân tới thăm hỏi, đây là Đại tẩu tẩu muốn hai đứa nhỏ nán lại một hồi, cũng làm tình cảm tốt hơn một chút.

Có Ban Minh Nhụy và Chiết Bá Thương ở chỗ này, trưởng bối là bà có thể rời đi, thế là cũng nói: "Muội đi về lều xem xiêm y ngày mai bọn nhỏ sẽ mặc."

Đại phu nhân kéo tay bà đi ngay, đến họ ra khỏi cửa rồi, Ban Minh Nhụy lại kéo Chiết Bá Thương qua một bên cắn hạt dưa, để lại Ban Minh Kỳ và Chiết Tịch Lam đờ ra trên giường nhỏ.

Giữa hai người cách một cái bàn nhỏ, trên mặt bàn đặt khay trà trái cây, Ban Minh Kỳ cầm một trái cây đặt trong tay, mặt càng ngày càng đỏ..

Chiết Tịch Lam đã hơi hiểu vì sao hôm nay hắn lại yên lặng rồi.

Đây là hắn... Đây là cuối cùng cũng muốn bày tỏ tình cảm mến mộ với nàng rồi sao?

Chiết Tịch Lam vui vẻ nhướng mày.

Đúng lúc gã sai vặt cầm đèn kéo quân đến, nàng nhận lấy, đặt ở trên bàn: "Biểu huynh, huynh làm thật tốt..."

Đây là lần đầu tiên Chiết Bá Thương nhìn thấy đèn kéo quân nên muốn đi qua nhìn xem nhưng bị Ban Minh Nhụy dùng một tay nắm lấy cổ áo kéo về phía sau, bị kéo đi ra ngoài.

Nhưng lúc này Ban Minh Kỳ cũng không rảnh lo nhiều.

Hôm nay hắn nhìn thấy một loại phong thái khác của nàng, hắn cũng nhìn thấy công tử các nhà trong yến hội lộ ra bản tính dơ bẩn... tuy rằng hắn đã tiết lộ ra loại bản tính này, hẳn là biểu muội biết được.

Hắn lại đột nhiên có hơi sốt sắng, vào thời khắc này, khắc thê gì đó, đạo pháp gì đó, kinh dịch gì đó, hắn cảm thấy có thể không cần để ý tất cả.

Hắn sợ nếu mình lại không nói rõ ràng ra, biểu muội sẽ bị cướp đi.

Biểu muội thích hắn, hắn cũng thích biểu muội, bọn họ phải ở bên nhau, bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm.

Hắn xoay đèn kéo quân một cái, cả bức tranh quay vòng, đèn lồng mỹ nhân, mỹ nhân đang nhìn hắn.

Nàng cười dịu dàng nói: "Biểu huynh, huynh muốn nói gì ạ?"

Ban Minh Kỳ quyết tâm: "Biểu muội, ta, ta, ta..."

Chiết Tịch Lam: "Vâng... Muội nghe đây ạ."

Nàng không chỉ nghe mà trong tay còn lấy sẵn khăn ra rồi.

---------- Hết chương 40 -----------


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật