[ Văn Hiên/文轩 ] _ CHUYỂN VER _ Omega nhỏ là tiểu tinh tinh vô song

PN3 : Anh cả anh dâu



[ Chương này là dành riêng cho Lưu Hoàng Minh và Lăng Di nhak !!!!!!!!!!! ]

Lăng Di gần đây có một chút u sầu.

Nguyên nhân là ở tính cách của anh và Lưu Hoàng Minh, trong mối quan hệ này, anh cơ bản vẫn luôn chiếm cứ vị trí chủ đạo, anh nói gì Lưu Hoàng Minh đều sẽ nghe theo anh.

Lưu Hoàng Minh không có kinh nghiệm yêu đương. Để gây ấn tượng với anh, Lưu Hoàng Minh thường xuyên sử dụng Baidu, thường xuyên xem các video ngắn tình cảm khác nhau, v.v. để học hỏi từ từ "Cách một người bạn trai đủ tiêu chuẩn làm thế nào để đối xửa tốt với bạn đời".

Như chúng ta đã biết, đôi khi khái niệm tình yêu trên mạng quá phóng đại và Lưu Hoàng Minh cũng không thể phân biệt được. Nhìn thấy trên video bày cách đối xử tốt với người bạn đời của mình như thế nào, hắn tất cả đều sử dụng, đem chính mình trở thành một Alpha sủng vợ 24h mới là chịu.

Lăng Di ấn tượng sâu nhất chính là lúc anh cùng Lưu Hoàng Minh xác định quan hệ yêu đương sau lần đầu tiên hẹn hò, lúc ấy bọn họ hẹn gặp mặt tại một quán cà phê. Rốt cuộc thì mối quan hệ liên hôn vừa được xác định một cách quá vội vàng, thực ra họ cũng không hiểu rõ về nhau, ý tưởng của Lăng Di vốn chỉ định trước ngồi cùng nhau uống uống cà phê tâm sự, dù sao thì cũng phải nói chuyện hợp gu thì mới có thể tiếp tục đoạn quan hệ này được.

Thời gian hẹn là mười giờ sáng, trước khi ra ngoài, Lăng Di cố ý tắm rửa sạch sẽ, muốn để lại ấn tượng tốt trong buổi hẹn đầu tiên, để không bị muộn, anh đã lên đường sớm hơn nửa tiếng.

Kết quả là lúc 9 giờ 40 đến quán cà phê, đang định tìm một vị trí nhàn nhã ngồi chờ Lưu Hoàng Minh, liền thấy Lưu Hoàng Minh đã ngồi ở ghế bên cửa sổ từ bao giờ, cái gì cũng chưa gọi, trên bàn ngay cả một một ly nước lọc cũng không có, cứ như vậy lạnh mặt ngồi.

Lăng Di có chút khó hiểu, thậm chí còn cảm thấy phục vụ ở quán cà phê này quá kém, tạm thời khách không gọi món gì, cũng không nên đưa trà sao?

Bước vào cửa với cảm xúc như vậy, anh vô thức liếc nhìn người phục vụ, không có người phục vụ nào ra đón, quay lại nhìn, liền thấy vài người phục vụ đang túm tụm lại sau quầy bar, sợ hãi nhìn chằm chằm Lưu Hoàng Minh, miệng lẩm bẩm.

"Đáng sợ quá"

"Tư thế kia hình như sắp đập phá tiệm mình rồi hay sao ấy."

"Kia không phải là Lưu tổng à? Trước kia cũng chưa thấy ngài ấy như vậy!"

"Ai dám chọc Lưu tổng thế chứ? Tôi không dám đi hỏi order đâu..."

Lăng Di: ...

Anh lại liếc nhìn Lưu Hoàng Minh, Lưu Hoàng Minh vẫn ngồi bất động như một tác phẩm điêu khắc ở đó, nhìn vô cảm, trong mắt không có động tĩnh gì, quả thực bộ dáng vô cùng đáng sợ.

Sao ... tại sao anh ấy lại không vui nhỉ? Vì mình đến muộn à?

Thì ra tâm tư Alpha lại khó đoán như vậy, Lăng Di đau đầu, một bên nhìn thời gian, một bên mỉm cười đi tới.

Giờ hẹn là 10 giờ, anh cũng không đến trễ, nếu như Lưu Hoàng Minh là bởi vì phải đợi một lát liền không cao hứng, anh thật không quen nổi cái tật xấu này.

"Lưu tổng, đợi lâu." Lăng Di đi qua, lễ phép mà khách khí một câu.

Nghe thấy âm thanh, Lưu Hoàng Minh sửng sốt, phảng phất rốt cuộc hoàn hồn, quay đầu liếc mắt nhìn Lăng Di một cái.

Ánh mắt kia, băng băng lãnh lãnh, khi những người phục vụ nghĩ rằng hai người sẽ đánh nhau, vẻ mặt của Lưu Hoàng Minh nhanh chóng nóng lên.

Trên mặt nở ra một nụ cười siêu siêu lớn, nhưng bởi vì ngày thường không hay cười nên trông khá là gượng gạo, nhưng niềm vui trong mắt hắn lại không thể lừa được người.

"Không đợi lâu, mới có hai giờ mà thôi."

Lưu Hoàng Minh nhanh chóng đứng dậy, lấy ra một bó hoa hồng đỏ từ chỗ ngồi của mình, đưa cho Lăng Di.

Lăng Di vẫn chưa hoàn hồn sau tin "Lưu Hoàng Minhđã đợi hai tiếng đồng hồ": ...

Nhận lấy bó hoa với vẻ mặt sững sờ, Lăng Di hỏi: "Là tôi nhớ nhầm thời gian sao? Không phải chúng ta đã hẹn nhau lúc mười giờ à?"

"Lưu Hoàng Minh mỉm cười gật đầu, trong khi mời Lăng Di ngồi xuống, hắn ra hiệu cho người phục vụ đến gọi món.

"Em nhớ không lầm, là mười giờ, nhưng làm một người yêu ưu tú, tôi nên đến đây chờ trước, đây là thái độ đối với đối tượng của mình."

Lăng Di:......

Người phục vụ run rẩy gọi món: ...

Đây có phải là định luật tình yêu của Lưu gia không? Mỗi cuộc hẹn nên đến trước hai giờ?

Nhãn lực của người phục vụ khá tốt, sau khi đưa thực đơn cho Lưu Hoàng Minh, còn giúp đỡ thổi phồng một câu: "Lưu tổng thật sự rất có tâm, chúng tôi 8 giờ mở cửa, Lưu tổng trước 8 giờ đã đến đợi ở cửa rồi."

Lăng Di:......

Này sợ không phải là có tâm, mà là thiếu tâm nhãn đấy?

Lăng Di da đầu tê dại, khá sợ người phục vụ hiểu lầm mình là người thần kinh nên mới yêu cầu đối tượng của mình làm cái việc như vậy.

"Chà, Lưu tổng đến thật sớm, sao lại không gọi đồ uống trước đi."

Lưu Hoàng Minh không nhìn thực đơn, trực tiếp đưa cho Lăng Di, bảo anh gọi món anh thích, ngoài miệng còn nói: "Đối tượng còn chưa tới, tôi sao có thể chính mình gọi trước chứ, cái thái độ này là không thể chấp nhận được."

Lăng Di:......

Người phục vụ:......

Đường đường là Diêm Vương mặt lạnh Lưu tổng, trong lúc yêu đương sao lại hèn mọn như thế chứ? Này nói ra ai tin?

Người phục vụ vội muốn chết, ngóng trông bọn họ nhanh nhanh gọi xong, hắn còn muốn nhanh chóng trở về đem cái tin bát quái kinh người này nói cho các đồng nghiệp hóng hớt cùng!

Lăng Di cũng sợ ngây người, chính mình gọi cái gì cũng không nhớ rõ, tựa như biến thành một cái máy, chết lặng mà đáp lại.

"Lưu tổng ngài vẫn là Caffè Americano sao?" Người phục vụ vẫn còn nhớ rõ khẩu vị của Lưu Hoàng Minh.

Lưu Hoàng Minh lắc đầu, "Tôi cùng em ấy giống nhau, em ấy thích cái gì tôi liền thích cái đó."

Lăng Di:......

Người phục vụ:......

Người phục vụ lên tiếng xong liền chạy luôn, lưu lại một mình Lăng Di xấu hổ ngồi đó.

"Lưu tổng...... Kỳ thật, anh cũng không cần như vậy......"

"Gọi tôi là Hoàng Minh."

Lăng Di:......

Lăng Di cảm thấy anh không thể hiểu nổi Lưu Hoàng Minh.

Xấu hổ uống một chút cà phê, tùy tiện nói chuyện phiếm. Ngay khi Lăng Di cảm thấy cuộc hẹn hôm nay cũng nên kết thúc ở đây thôi, thì Lưu Hoàng Minh lấy điện thoại ra, mở một tập tài liệu rồi đưa cho Lăng Di xem hành trình của ngày hôm nay.

"Cũng đến giờ cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm trước, tôi đã đặt cơm tại một tiệm ăn gia đình rồi, hương vị cũng không tồi; cơm nước xong chúng ta đi tản bộ, đi bộ mười phút liền đi gắp thú bông hoặc là đi đánh điện tử; buổi chiều 3 giờ đi xem phim; xem xong phim thì chúng ta đi ăn lẩu, tôi cũng đã đặt trước ở quán tôi thường ăn rồi, không cần xếp hàng; ăn xong tôi đưa em về nhà."

Lăng Di nhìn bảng biểu được sắp xếp cẩn thận, sửng sốt, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ. Rõ ràng cái gì đều chưa có hỏi qua anh đã an bài hết thảy, nhưng lại khiến anh cảm thấy thực yên tâm, rất hưởng thụ.

"An bài khá tốt, tôi rất thích." Lăng Di cười nói, quyết định lưu lại quan sát Lưu Hoàng Minh, không nên bởi vì một ít hành động kỳ quái của anh mà lập tức phủ định hắn.

Lưu Hoàng Minh thở phào nhẹ nhõm, lấy lại điện thoại, trên mặt không khỏi đắc ý "Trên mạng rất nhiều người nói, khi hẹn hò hy vọng đối tượng an bài tốt hành trình trước, không thích mắt to trừng mắt nhỏ mà suy nghĩ xem nên làm cái gì."

Lăng Di nhướng mày, rốt cuộc tìm ra manh mối, "Cho nên, tất cả những việc hôm nay...... Đều là anh từ trên mạng học được?"

Lưu Hoàng Minh:......

Hắn cảm thấy từ trên mạng học được những cái này đều khá tốt, nhưng nếu bị Lăng Di biết hắn là trông mèo vẽ hổ mà học được, liền có vẻ không chân thành lắm, hơn nữa còn có vẻ hắn rất là cùi bắp nữa, đến hẹn hò đều phải học trước các bước.

"Không có, là tôi tự nghĩ ra."

Hai người đứng dậy đi ăn cơm, Lăng Di đi bên cạnh Lưu Hoàng Minh nghẹn cười.

Như vậy anh liền minh bạch, cũng hiểu được chỗ đáng yêu của Lưu Hoàng Minh, rất chờ mong có thể tiếp tục kết giao với anh.

Sau khi ăn xong cùng nhau đi gắp thú bông và xem phim, Lăng Di nhận ra rằng Lưu Hoàng Minh hoàn toàn là một con hổ giấy trong tình yêu. Nhìn qua học được một thân kỹ xảo yêu đương, chiếm cứ vị thế chủ đạo an bài hết thảy, nhưng thực ra anh ấy chả biết gì cả.

Khi xem phim, tối lửa tắt đèn, Lăng Di bỗng nhiên muốn trêu chọc Lưu Hoàng Minh một chút, tay anh sờ lên đùi Lưu Hoàng Minh, sau đó rất rõ ràng cảm giác được, Lưu Hoàng Minh cả người đều căng chặt lên, phản ứng rất chi là ngây ngô.

Bất quá rốt cuộc cũng chỉ mới vừa xác định quan hệ, Lăng Di cũng không muốn có vẻ quá phóng túng, cuối cùng cũng chỉ dựa qua, nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng Lưu Hoàng Minh một cái.

Lưu Hoàng Minh cao hứng cả đêm, Lăng Di cũng vui vẻ cả đêm.

Rồi tình yêu tuổi trẻ ngây ngô của bọn họ cũng vơi dần, có khi nào trở nên nóng nảy không nhỉ?

Lăng Di suy nghĩ một hồi, mới nhớ ra khi yêu nhau được nửa năm, cả hai đã từng cãi nhau một lần.

Lăng Di không thể nhớ lý do cụ thể của cuộc cãi vã, nhưng giữa tình lữ nào mà không có cãi nhau, chuyện kia bất quá cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.

Quy tắc tình yêu của Lưu Hoàng Minh là cưng chiều Lăng Di, Lăng Di không thể không thừa nhận, lúc đầu yêu đương chính anh cũng không đủ thành thục, có chút bị chiều hư, sẽ bởi vì việc nhỏ nhặt không thoải mái mà nháo lên nháo xuống cũng không phải là không có.

Nhưng sau tất cả quá tam ba bận, cũng không tính là việc lớn gì. Náo loạn không thoải mái, ngủ một giấc liền không còn gì ghê gớm nữa.

Nhưng Lưu Hoàng Minh lúc đó rất buồn cười, chắc là do lần đầu tiên cãi nhau nên không biết giải quyết thế nào, khẳng định là lại từ trên mạng học được kinh nghiệm gì, hơn nửa đêm ở trần trên lưng vác dây mây, tay trái xách theo một trái sầu riêng lớn, tay phải cầm một cái ván giặt đồ nhìn phát là biết mới mua, tới gõ cửa nhà anh.

Thời điểm Lăng Di mở cửa nhìn thấy hình ảnh này , nháy mắt liền cười đến đau sốc hông.

Chuyện nhỏ thôi, anh nghĩ nếu đêm nay ngủ một giấc mà cơn giận còn chưa tan, thì ngày mai liền đi tìm Lưu Hoàng Minh đánh một trận, cả hai đều là Alpha, không có gì mà nắm tay giải quyết không được.

Nhưng anh không bao giờ nghĩ rằng Lưu Hoàng Minh sẽ thừa nhận sai lầm của mình theo cách này, khuôn mặt vừa lạnh lùng vừa ngây thơ, lại đáng yêu muốn chết, khiến anh hoàn toàn không tức giận nổi.

Ngay lúc đó Lăng Di bị Lưu Hoàng Minh manh manh đáng yêu đến có chút chịu không được, cũng chả định để Lưu Hoàng Minh quỳ ván giặt đồ gì đó, mà trực tiếp lôi kéo người trở về phòng, dùng hết khả năng trêu chọc, đem dụ dỗ Lưu Hoàng Minh đến khí huyết cuồn cuộn, tin tức tố tiết đầy một phòng.

Điều thú vị là Lưu Hoàng Minh cho rằng đây cũng là một loại trừng phạt, nên cố chấp đè nén đến nghẹt thở, Lăng Di tức giận trực tiếp đem người đẩy đến trên giường, ở bên tai hắn mắng một câu, Lưu Hoàng Minh mới phản ứng lại.

Sau đêm đó, quan hệ giữa hai người tự nhiên tiến triển nhảy vọt, nhưng những quy tắc yêu đương quái đản củaLưu Hoàng Minh vẫn thường khiến Lăng Di không nhịn được cười.

Tuy nhiên, sau khi kết hôn, Lăng Di cảm thấy Lưu Hoàng Minh đã thay đổi, làm anh rất là phiền muộn, thậm chí có điểm hoài niệm thời gian yêu đương khi Lưu Hoàng Minh hãy còn thơ ngây.

Hôm nay, cũng là vì một chút việc nhỏ mà tranh luận vài câu, căn bản không xem như cãi nhau, nhưng cứ nghĩ đến thái độ gần đây của Lưu Hoàng Minh có chút kiêu ngạo, Lăng Di bỗng nhiên cảm nhận được sự chênh lệch trước và sau khi kết hôn, trong lòng nghẹn muốn chết.

Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là hôn nhân là mồ chôn tình yêu trong truyền thuyết? Alpha kết hôn hôn rồi liền thay đổi ngay?

Rất bực bội, Lăng Di thay bộ quần áo đầy mùi lẳng lơ, trang điểm theo phong cách quyến rũ, rồi tự mình chạy đến quán bar mà anh thường uống.

Thời điểm đang uống đến mê mê say say, liền có một bạn rượu trước kia nhích lại gần.

"Lăng ca, từ khi anh cùng Lưu tổng ở bên nhau, đều không thấy anh tới uống rượu nữa, hôm nay sao lại say thành như vậy chứ, cuộc sống hào môn không như ý hả?"

Lăng Di liếc mắt nhìn hắn, "Tiền tiêu mãi không hết thôi."

Bạn rượu:......

Rất chua.

"Thế đây là làm sao vậy? Lưu tổng bên ngoài có người?"

Lăng Di híp híp mắt, nhìn chằm chằm phía sau người bạn rượu, không nói lời nào.

Bạn rượu không chú ý, cho rằng bị mình nói trúng rồi, trong lòng mạc danh có chút khoái ý.

Nguyên bản mọi người đều đến quán bar để chơi AA, hắn đến nay lại vẫn không tìm được đối tượng nào, yêu đương AA cũng không được người trong nhà chấp nhận, thế mà dựa vào cái gì Lăng Di có thể tìm được một Alpha ngầu như vậy? Hắn không thể không ghen ghét.

Nhìn đến tình trạng của Lăng Di không tốt lắm, hắn trên mặt an ủi, nhưng trong lòng sung sướng vạn phần.

"Haizzz, anh cũng đã thấy rồi đấy, Lưu thị là nhà giàu số một Hoa thị, hào môn như vậy, nước phải sâu bao nhiêu, đầy người luôn muốn bò lên giường Lưu Hoàng Minh, Lưu Hoàng Minh nhất thời không phòng bị, bị mấy tiểu yêu tinh quấn lấy nói ra cũng là chuyện bình thường thôi!"

"Anh đó, có tiền là được. Ai thật sự có thể khuất phục một Alpha lạnh lùng như Lưu Hoàng Minh chứ?"

Vừa dứt lời, một bàn tay rơi xuống vai bạn rượu.

Tưởng được người nhìn trúng, bạn rượu quay đầu vứt cái mị nhãn với người phía sau, sau đó mị nhãn vừa rơi trên mặt người phía sau, liền sợ đến không dám nhúc nhích.

"A này...... Lưu tổng......"

"Nhường một chút." Lưu Hoàng Minh lạnh lùng nói.

Bạn rượu run rẩy nhường qua một bên, vốn dĩ thấy Lưu Hoàng Minh đen mặt như vậy thì trong lòng còn cảm thấy có chút kích thích, đây là tới bắt Lăng Di hả, chồng chồng hai người này sợ là muốn đánh nhau đây mà, nguyên lai quan hệ đã tệ đến trình độ này rồi sao!

Giây tiếp theo, hắn liền nhìn thấy Lưu Hoàng Minh giơ lên đồ vật xách theo, đôi tay đưa tới trước mặt Lăng Di.

"Mua ván giặt đồ mới rồi, đừng nóng giận, về nhà anh tự phạt 3 giờ."

Lăng Di:......

Không cần phải khoa trương như vậy, anh thật sự cũng chưa bao giờ bắt ảnh quỳ xuống.

Nhưng lâu rồi không thấy cái sự ngây ngô buồn cười như vậy, Lăng Di vốn tưởng rằng có sự chênh lệch trước và sau khi kết hôn nên mới đi uống rượu, đột nhiên lại cảm thấy có lẽ là do mình quá nhạy cảm, Lưu Hoàng Minh căn bản chưa từng từng thay đổi phải không!

"Đi về!" Lăng Di say say hô một tiếng, hào khí kêu lên, cánh tay đáp trên vai Lưu Hoàng Minh, cười ha hả đi ra ngoài.

Lưu Hoàng Minh thấy anh đi đường đều lảo đảo xiêu vẹo, dứt khoát ngồi xổm xuống đem người bế lên.

Bạn rượu đang trông mong gia đình người ta bất hòa: ...

Đậu, không nghĩ tới Lăng Di thế mà có thể làm Lưu Hoàng Minh quỳ ván giặt đồ!

Quán bar tối lửa tắt đèn thấy không rõ, về đến nhà rồi, lúc Lưu Hoàng Minh đem Lăng Di bế về phòng, mới nhìn thấy gương mặt trang điểm quyến rũ của anh, giấm từ đâu trào lên, cái gì mà ván giặt đồ đều bị ném sang một bên, cửa phòng đóng lại, liền lung tung xé rách một thân quần áo kia của Lăng Di đến rối loạn. Lăng Di vốn dĩ đã ngủ rồi, bị lăn lộn thức dậy, mày nhăn lại, "Mẹ nó! Anh không phải nên đi quỳ ván giặt đồ đi à?"

"Không quỳ."

Nói xong, là một hồi mây mưa không dứt.

Lăng Di rất tỉnh táo, sau một khắc liền hung hăng đấm Lưu Hoàng Minh một cái, "Lưu Hoàng Minh, anh cũng được lắm! Trước sau kết hôn liền hai mặt!"

Lưu Hoàng Minh ôm lấy anh, vừa dỗ vừa hôn, "Sao lại nói vậy?"

Lăng Di:......

"Cmn thái độ nhận lỗi trước đây của anh thế nào? Mau lên làm đi, trước đây anh có phạm lỗi cũng không dám động vào em!"

Lưu Hoàng Minh nghĩ nghĩ, cười, "Còn không phải chính em dạy ra à?"

Lăng Di sửng sốt một chút, hồi tưởng lại, khóe miệng giật giật, không nói nên lời.

Quả thực... trước kia khi Lưu Hoàng Minh chọc tức anh, anh ấy vẫn luôn thận trọng thành thật cầu xin tha thứ, Lăng Di cảm thấy thú vị, luôn mắng yêu trêu chọc anh, nói anh là người gỗ, ngốc nghếch, ngây thơ, đem người trêu chọc đến lửa nóng lật lại, sau đó liền vui tươi hớn hở hòa hảo......

Bây giờ thì hay rồi, tên ngốc này trực tiếp nhảy qua bước trung gian, không còn đầu gỗ nữa, trực tiếp làm anh.

"Anh hay nhỉ, trước khi kết hôn giả bộ ngây thơ, sau khi kết hôn háo sắc lại lộ sạch."

"Em dạy," Lưu Hoàng Minh phụ họa mà đáp lời, "Ngoan, lại đến một lần."

Lăng Di:......

Lăn lộn hồi lâu, hơn nữa còn do có cồn quấy phá, Lăng Di đã ngủ một giấc dài sau đó.

Khi anh tỉnh dậy, trời đã tối rồi.

Lê đôi chân mềm ra cửa tìm ăn, một bên lẩm bẩm mắng Lưu Hoàng Minh, tâm nói việc hôm nay không thể cứ thế cho qua được, đồ ngốc kia hiện tại quá kiêu ngạo, phải hảo hảo trị hắn.

Cửa vừa mở ra, liền thấy Lưu Hoàng Minh đang ở trước cửa phòng quỳ ván giặt đồ, bên cạnh là xe đẩy tràn đầy đồ ăn ngon nóng hầm hập.

"Tỉnh? Ăn một chút đi, đều là đồ em thích ăn."

Lăng Di sợ ngây người.

Mặc dù bị cái gọi là thái độ yêu đương của Lưu Hoàng Minh chiều hư, nhưng anh thực sự không bao giờ để Lưu Hoàng Minh quỳ gối, tất cả đều là lời nói đùa, không nghĩ tới Lưu Hoàng Minh thật sự làm cho anh xem.

"Cắt, đừng có ra vẻ trước mặt em, đồ ăn đều vẫn còn nóng, có thể thấy được anh cũng chưa quỳ bao lâu."

Lưu Hoàng Minh ra vẻ ủy khuất mà liếc anh một cái, nhấc lên một bên ống quần, cho anh xem vệt in đỏ lừ của bàn giặt trên đầu gối. "Hóa ra quỳ ván giặt đồ lại đau như vậy."

Lăng Di: ...

Lại nữa, lại không thể không hết giận, nhịn không được đi đến đem người đỡ lên.

"Hiệp ước ba chương, về sau cãi nhau phải từ từ nói chuyện, không được trực tiếp lên giường!"

Lưu Hoàng Minh đẩy xe đồ ăn đi vào, ngoài miệng nói: "Em đừng trêu chọc anh thì sẽ không có việc gì."

Lăng Di thản nhiên ăn một miếng, nghe xong có chút không nói nên lời, "Là cãi nhau, cái gì mà trêu chọc anh chứ?"

Lưu Hoàng Minh: "Em liếc anh một cái là trêu chọc anh rồi."

Lăng Di:......

Tức thật, vẫn là nhớ thương lúc mới yêu ngây ngô của Lưu Hoàng Minh quá đi mất.

Thật là bị anh dạy hư sao?

_______________________END__________________________

Truyện đến đây là END ruk . Cảm ơn mọi người thòi gian qua đã ủng hộ truyện của mik.谢谢大家


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật