Trà ô long và Bánh kem dâu

23.



Huy's pov

Tôi và mấy thằng bạn tụ tập làm vài ván bi-a trong quán quen. Thường thì cứ tối thứ bảy bọn tôi sẽ cắm cọc ở đây. Khách quen nên dù quán đông đến mấy thì anh chủ vẫn chừa lại bàn cho.

- " Dạo này mày với bạn Trâm Anh của này sao rồi? " Thằng Tuấn đệm khuỷu tay lên vai tôi, tò mò hỏi chuyện.

- " Mày có vẻ quan tâm nhỉ? " Tôi khẽ nhếch khoé miệng. Phạm Minh Tuấn là thằng thích hóng chuyện. Chuyện gì hay ho của mấy thằng khác nó đều lôi ra không sót một chi tiết. Còn tính tôi như nào thì nó biết nên chỉ dám nói bóng nói gió. Nay hỏi thẳng mặt luôn cơ đấy.

- " Thăm hỏi nhau tí thôi. " Phạm Minh Tuấn tặc lưỡi: " Có vẻ Vũ Ngọc Trâm Anh vẫn phòng thủ rất kiên cố. "

Tôi biết Trâm Anh ngoài mặt có vẻ thân thiết nhưng khi tiếp xúc, cậu ấy vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định khiến tôi khó có thể vượt qua. Nhưng chỉ là khó chứ không có nghĩa là không thể.

Từng bước tiến nhỏ sẽ tạo ra bước chân lớn. Trâm Anh thông minh chắc chắn sẽ không dễ để tôi có thể đốt cháy giai đoạn.

Đang chìm trong dòng suy nghĩ thì điện thoại tôi vang lên tiếng tin nhắn trên Messenger.

Liên lạc được với Trâm Anh không?

Có chuyện gì sao?

Nhắn tin không rep, gọi điện thì
thuê bao nên hơi lo.

Đọc hết dòng tin nhắn khiến tôi khựng lại. Tôi kiểm tra lại điện thoại thì thấy có một cuộc gọi nhỡ của Trâm Anh nhưng chỉ đổ chuông ba giây rồi tắt. Thường thì vào trận tôi hay tắt chuông điện thoại để có thể tập trung cao độ. Có lẽ lần này tôi hơi sai rồi. Lần đầu tiên Trâm Anh chủ động gọi đến cho tôi cũng là lần khiến tôi cảm thấy có điều bất an.

Cầm lấy cái áo vắt trên ghế, tôi nhanh chân rời khỏi quán.

- " Đi đâu thế Huy Hoàng? "

- " Có chút việc cần giải quyết. "

Tôi đội mũ bảo hiểm, phóng xe ngay lập tức qua nhà Trâm Anh. Lần trước tôi đã từng giao hoa đến đó nên vẫn nhớ đường.

Đứng dưới cổng, mắt tôi ngước lên nhìn căn phòng trên tầng còn tối đèn. Có vẻ là phòng của Trâm Anh nhưng hình như cậu ấy chưa về nhà.

- " Cháu tìm ai à? " Chắc là do tiếng xe của tôi đã khiến mẹ của Trâm Anh từ trong nhà chạy ra.

- " Cho cháu hỏi đây có phải là nhà của bạn Hoàng Mai Bình không ạ? " Tôi vờ hỏi chuyện để dò xét tình hình. Nhỡ đúng là Trâm Anh chưa về e là gia đình sẽ lo lắng nên mượn tạm cái tên Hoàng Mai Bình.

- " Không, nhà của cái Bình ở đầu ngõ 32 ấy. " Cô thở dài: " Mà cháu là bạn của Mai Bình chắc cũng biết Trâm Anh nhỉ? "

- " Dạ, bọn cháu cùng lớp. "

- " Haiz, không biết con bé này lại la cà ở đâu mà chưa thèm về nhà. Học thêm đến 8h là tan rồi mà giờ là hơn 9h vẫn chưa thấy mặt mũi đâu. Không về trước 10 giờ là cho ngủ ngoài cổng! " Mẹ Trâm Anh phàn nàn.

- " À bạn Bình bị mất vòng tay nên Trâm Anh ở lại tìm giúp. Cháu tìm nhà bạn Bình để xem thử nhỡ Bình có để ở nhà không chứ hai bạn đấy cứ tìm trong trường mấy vòng rồi. " Tôi bịa chuyện giải thích cho cô yên tâm. Kể ra tôi bịa cũng hợp tình hợp lí ra phết đấy. Ngày xưa thi vào 10 văn cũng được 9 điểm đấy chứ. Lên cấp ba văn vẻ cũng không tồi mặc dù theo khối A.

- " Nếu cháu có lên trường thì nhắc cái Trâm là chuẩn bị tinh thần leo tường mà vào nhà. Hoặc là ở ngoài cổng luôn cũng được. Mất công cái bờ rào nó sụp. "

Cô làm tôi suýt bật cười rồi đấy. Mặt cô thì lạnh tanh mà nói câu nào thấy hài hước câu đấy. Có mẹ nào mà đối xử với con gái như vậy không cơ chứ?

- " Để con gái ở ngoài cổng nguy hiểm lắm đấy cô. " Tôi trêu lại. Cơ mà nhỡ nói cô nói thật làm thật thì Trâm Anh hết cứu. À không, còn tôi ở đây thì còn cấp cứu được.

- " Dù sao con Mực nó cũng mệt rồi. Hôm nay để con Trâm trông nhà thay cũng được. " Mẹ Trâm Anh xoa đầu con cún bên cạnh. Chắc nó là Mực rồi. Đen thui thế kia cơ mà, hoà vào màn đêm làm tôi còn không nhận ra sự xuất hiện của nó từ nãy tới giờ.

Trâm Anh có thể để thua một con cún đen thui vậy sao?

- " Cũng muộn rồi cháu xin phép qua nhà bạn Bình tìm đồ rồi sẽ nhắc bạn Trâm Anh về sớm ạ! "

Tôi tạm biệt cô rồi quay xe lại. Trong đầu tôi trống rỗng chỉ biết vít tay ga băng băng trên đường. Không biết bây giờ phải tìm Trâm Anh ở đâu nữa. Tôi có phóng xe qua trường, đèn điện các lớp đều tắt, chỉ còn ánh sáng từ phòng bảo vệ. Tôi thử vào xem một lượt thì nhà xe cũng vắng tanh.

Đầu óc tôi hơi quay cuồng. Liệu Trâm Anh có thể đi đâu vào giờ này cơ chứ? Tôi lo lắng sợ có chuyện sẽ xảy đến với cậu.

À, tôi có thể dùng định vị trên điện thoại mà. Tuy không biết có khả năng hay hay không nhưng vẫn phải thử.

Tôi đi đến đoạn bờ sông. Dọc hai bên đường khá vắng, đèn điện thì cái cái sáng cái tối nhưng với khả năng quan sát của mình thì tôi đã tìm thấy dáng hình quen thuộc mà bản thân đang kiếm tìm. Tôi vội phóng xe qua cầu đuổi theo.

- " Vũ Ngọc Trâm Anh! "

Tôi gọi tên cậu ấy thật lớn khiến cậu ấy vội quay lại nhìn mình. Không thể sai được, cậu ấy chính là Trâm Anh. đỗ xe xuống, quan sát tình hình. Quần áo Trâm Anh có dính bụi, xe cub có vẻ không còn đi được nên cậu ấy đã phải dắt bộ.

- " Mày đi tìm tao à? " Trâm Anh thản nhiên hỏi tôi.

Tôi không nói gì, quàng tay ôm lấy cậu ấy. Hành động này đến tôi còn chưa kịp nhận thức. Có lẽ vì tôi đã quá lo lắng. Nhưng đối diện với cái ôm bất ngờ thì Trâm Anh lại không đề phòng cũng không phản kháng. Cậu ấy đứng im để tôi tham lam hít lấy mùi hương hoa anh đào từ mái tóc.

- " Mày lo cho tao đấy à? Tao vẫn ổn, chỉ là xe của tao không ổn thôi. Nó hết xăng rồi. " Trâm Anh vỗ lưng an ủi tôi. Hành động này khiến tôi có cảm giác như mình mới là người đang nhận sự quan tâm từ cậu ấy. Ấm áp và dễ chịu vô cùng.

- " Tại sao gọi cho tao rồi lại tắt máy? " Tôi giữ tấm vai nhỏ của Trâm Anh, giọng có chút giận dỗi.

- " Điện thoại tao hết pin. " Tôi cũng đoán trước được cái lý do này mà.

- " Có chuyện gì đã xảy ra à? " Tôi lại để ý cái áo đồng phục trắng dính bụi bặm loang lổ. Trâm Anh không phải người sẽ ăn mặc như này khi đi học.

- " Ngã xe thôi. " Sự vô tư của Trâm Anh khiến tôi không muốn đi sâu vào vấn đề hơn nữa. Có lẽ bây giờ chỉ cần thấy cậu ấy ổn là được.

- " Tao đưa mày về nhé! "

- " Cảm ơn mày nhiều nhé! " Trâm Anh nghiêng đầu mỉm cười nhìn tôi: " Vì đã lo lắng cho tao. "


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật