(BibleBuild) ĐOẢN VĂN - Một vài mẩu truyện ngắn về BibleBuild

Mèo con nhà ngài Wichapas



Chuyện là gần đây, Bible mới nuôi thêm một thú cưng mới. 

Một con mèo Anh lông trắng như tuyết, bốn chân ngắn cũn cỡn, chiếc đuôi bông xù nhẹ nhàng phe phẩy, bộ dạng cực kì đáng yêu.

Vốn dĩ không có ý định nuôi mèo, nhưng buổi tối hôm đó nhìn nó nằm gọn trong chiếc thùng xốp rất đáng thương, nhiệt độ lúc ấy là 16 độ C, toàn thân mèo con run rẩy liên tục, vừa đói vừa lạnh.

Bible ghé vào cửa hàng tiện lợi mua cho nó một hộp sữa, mèo con uống lấy uống để, xong xuôi còn dụi vào tay hắn mấy cái.

Bible định rời đi, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, được vài bước lại quay trở lại. Mèo con vẫn ở đó chờ hắn, đôi mắt nó long lanh như biển sao, móng vuốt nhỏ cào lên giày hắn hai phát.

Hắn thở dài, rốt cuộc vẫn không đành lòng, nhấc mèo con lên bỏ vào trong túi xách đem về.

Từ ngày có thêm bạn nhỏ trong nhà, cuộc sống của hắn trở nên vô cùng tất bật.

Ngoài thời gian đi làm và sinh hoạt cá nhân, giờ đây hắn còn phải lo cho mèo con, cho nó ăn, tắm cho nó, tốn kha khá tiền để mua lược chải lông, pate, đệm và cả đồ chơi cho nó nữa.

Được cái bận nhưng mà vui.

Mỗi khi đi làm về, trong nhà luôn có một bạn nhỏ trắng trắng tròn tròn chạy ra đón hắn, kêu meo meo vài tiếng, khi được bế lên thì thoải mái đến híp mắt lại.

Bible dần dà vô cùng yêu thích động vật nhỏ này. 

Hắn dành rất nhiều thời gian bên mèo con, cuối tuần thì bế nó ra công viên dạo, nhiều khi đi tập gym hay chạy bộ cũng mang nó theo cùng.

Bé mèo bị hắn nuôi đến mập ú như cái bánh bao, thân hình tròn ủm lăn còn nhanh hơn chạy, đã vậy còn ngày càng lười, suốt ngày chỉ nằm ở ban công sưởi nắng, hầu hết thời gian đều dành để ngủ.

Mọi chuyện sẽ không có gì đặc biệt nếu như gần đây trong nhà Bible không xảy ra những hiện tượng kì lạ.

Cửa tủ mở toang, quần áo rơi vãi khắp sàn, đồ ăn trong tủ lạnh cũng biến mất một cách bất ngờ, ban đầu, hắn còn nghĩ mình ra ngoài vội quá nên vứt đồ bừa bãi hoặc do đãng trí nên quên mất, nhưng lâu dần, những hiện tượng kì quái cứ liên tục xảy ra, khiến hắn không thể không nghi ngờ.

Lẽ nào nhà mình có trộm? 

Hắn nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ này. Trộm nào mà vào nhà chỉ để ăn xong rời đi, đồ đạc bên trong cũng không mất gì.

Hơn nữa, khu chung cư nhà hắn có độ bảo mật rất cao, người không có thẻ cư dân tuyệt đối không thể bước vào.

Trong lúc hắn mải mê đuổi theo dòng suy nghĩ, bé mèo con đã nhảy bổ lên ngực hắn, đuôi nhỏ vẫy vẫy.

"Đói rồi à ?" Bible vuốt ve bộ lông nó, mèo con nghiêng đầu dụi vào lòng bàn tay hắn, kêu meo meo.

Hắn mỉm cười, đặt bé mèo lên vai rồi đi vào phòng bếp, đổ pate ra bát rồi cho thêm một chút hạt vào.

Mèo con thoạt nhìn rất sung sướng, bỗng dưng cắn vào tai hắn một cái.

"Này này..." Bible bị cắn đau, nhấc nó lên khỏi người mình, mèo con trừng mắt nhìn hắn đầy oán hận, giống như tức giận vì bị lôi ra khỏi ổ ấm.

"Không được cắn lung tung!!" Thấy nó còn giẫy giụa, hắn quát, mèo con nghe xong liền rụt người lại, ủ rũ cúi đầu.

Tối đó, Bible đang ngủ liền cảm thấy khó thở, mở mắt ra liền bắt gặp cục bông tròn tròn nằm vắt ngang trên cổ mình.

Hắn bất đắc dĩ nghiêng người, để bé mèo rơi xuống đệm, nó gừ gừ vài tiếng, dường như đang không vui, Bible mặc kệ, trùm chăn xoay người sang kia ngủ tiếp.

"Méo!!!!" Mèo con rít lên, nhảy phóc lên đầu hắn, móng vuốt cào loạn làm rối bù cả tóc.

Bible bị loạn đến tỉnh cả ngủ, bực bội ngồi dậy: "Làm sao?"

Vật nhỏ thoạt nhìn cực kì tủi thân, mắt ươn ướt nhìn hắn, Bible không biết đã thở dài lần thứ bao nhiêu trong ngày, đành ôm nó đặt lên ngực mình.

Một đêm dài cứ thế trôi qua.

Thời gian cứ thế đi qua, các hiện tượng trong nhà Bible xảy ra ngày một kì lạ, hắn không nhịn được nữa, xin nghỉ làm sớm về nhà xem sao.

Cùng lắm nếu bị ma ám, hắn sẽ gọi thầy làm lễ trừ tà.

Vừa mở cửa ra, cảnh tượng trong nhà khiến Bible sững sờ.

Quần áo hắn rơi lung tung dưới sàn, trên bàn là vỏ bánh, vỏ kẹo cùng một đống đồ ăn vặt, điều đáng sợ nhất chính là, một thiếu niên đang ngồi cuộn tròn trên thảm, toàn thân đều không-mặc-gì.

Làn da trắng như trứng gà bóc cùng mái tóc đen óng mượt, cậu ta đang say sưa ăn nốt những viên kẹo cuối cùng trong hộp.

Bible lùi ra sau vài bước, xác nhận mình không đi nhầm nhà, vẻ mặt vẫn chưa hết bàng hoàng.

Nghe tiếng động, thiếu niên ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn hiện lên tia vui mừng, cậu nhào tới ôm chầm lấy hắn.

"Anh về rồi ~~" 

Bible chưa hiểu chuyện gì, lại cúi xuống nhìn người trong ngực mình, trong đầu là chuỗi dấu chấm hỏi to đùng.

C-cái quái gì thế này?? Đây là ai??

Thiếu niên lại như không nhận ra sự bất ngờ của hắn, cực kì tự nhiên dụi đầu vài cái, muốn rúc vào lòng hắn càng sâu hơn.

Phải đến mấy phút sau, Bible mới choàng tỉnh, vội vàng đẩy người nọ ra: "Đợi đã...cậu là ai, không phải, sao cậu lại ở trong nhà tôi?"

Thiếu niên nghiêng đầu không hiểu, ngây ngô trả lời: "Em là mèo con"

Bible trợn trắng mắt, tưởng cậu nhóc này bị điên, chợt nhớ đến cục cưng của mình, vội đưa mắt dáo dác xung quanh tìm kiếm.

"Mèo...mèo của tôi đâu? Cậu giấu nó đi đâu rồi?"

Hắn lật chăn đệm lên, cúi cả xuống gầm sofa tìm, vẫn không thấy vật nhỏ trắng tròn kia đâu.

"Anh tìm gì vậy, em ở đây mà" Thiếu niên ngây ngốc nhìn loạt động tác của hắn, thầm nghĩ chủ nhân của mình bị ấm đầu rồi sao.

"Vớ vẩn!!" Hắn nổi khùng "Mèo của tôi đâu, mọi khi nó hay ra đón tôi!!"

Thiếu niên bị mắng liền uất ức: "Thì em vẫn ra đón anh mà"

Không chỉ ra đón còn chủ động ôm ôm, vậy mà hắn còn nổi giận với cậu?

Lúc này Bible mới để ý đến tình trạng hiện tại của cậu nhóc, không nhìn thẳng nổi, lập tức quay đi: "Mau mặc đồ vào"

"Mặc đồ?" Thiếu niên ngơ ngác "Mặc kiểu gì ạ?"

Bàn tay hắn cuộn chặt thành nắm đấm, hận không thể đánh cậu một cái, nhanh chóng vớ tạm lấy cái áo sơ mi choàng vào người cho cậu.

Áo của hắn rất rộng, thiếu niên có thể mặc làm váy luôn còn được. 

Nhìn bãi chiến trường trong nhà, Bible lại nổi khùng một lần nữa: "Đều là do cậu bày ra??"

Cậu nhóc nắm chặt vạt áo, cúi đầu không lên tiếng.

"Nói !!"

"....Xin lỗi" Giọng cậu nhỏ xíu như muỗi kêu.

Lông mày Bible giật giật, cậu lại nói tiếp: "Em không cố ý"

Hắn đỡ trán, chưa bao giờ thấy nhức đầu như lúc này, phẩy tay: "Ra khỏi nhà tôi"

"!!!!" Gì, nói như vậy, nghĩa là cậu bị đuổi khỏi nhà ư?

Chủ nhân không nuôi cậu nữa?

Không được!

Thiếu niên lập tức mếu máo, tiến đến ôm chân hắn, giọng sũng nước: "Đừng đuổi em, lần sau em không lục lọi linh tinh nữa, cũng không ăn đồ ăn trong tủ lạnh của anh"

Bible nhìn cậu nhóc quỳ dưới chân mình, bộ dạng cực kì đáng thương ra sức cầu xin. 

"...Tôi làm sao có thể để cậu trong nhà mình"

Cậu sụt sịt, oán hận phản bác: "Trước giờ anh vẫn nuôi em, có sao đâu!"

"...." Bible thật lòng vẫn chưa hiểu câu này có nghĩa gì.

Cậu nhóc dường như đã nhận ra vấn đề, dò hỏi: "Anh không tin em là mèo con?"

"....Tôi không ngu" Bible chỉ muốn cốc đầu cậu một cái.

Thiếu niên mím môi, thoắt một cái, trước mặt Bible giờ đây đã là bé mèo Anh lông trắng mà hắn tìm kiếm nãy giờ.

"=.=" Chuyện quái quỉ gì đang diễn ra vậy?

Mấy giây sau, bé mèo lại hoá thành người một cách đẩy ảo diệu.

"Anh tin chưa?" Thiếu niên hoá tới hoá lui đến toát mồ hôi, lồng ngực phập phồng nhìn hắn.

"( ಠ ಠ )" Đến nước này rồi, có thể không tin sao?

Đây rốt cuộc là thứ ma thuật gì?

"Anh vẫn sẽ nuôi em chứ?" Cậu nhóc ôm tay hắn mè nheo.

"...Ờ...ờm..." 

"Nếu anh đuổi em, em sẽ lại phải sống ở bãi rác, chỗ đó lạnh lắm" Thấy hắn do dự, cậu liền uỷ khuất kể khổ.

Lòng thương người lại nổi lên, Bible không thể từ chối.

Thế là, từ một người một mèo, đã trở thành một nhà hai người.

"Khoan đã, cậu tên là gì?" Bible từ khi nuôi mèo cũng chưa hề đặt tên cho nó, hắn chỉ luôn miệng gọi là mèo con.

"Em không biết" Cậu nhóc lắc đầu, từ bé cậu đã không có tên, cũng chẳng ai quan tâm tới vấn đề này.

Bible bất lực: "...Được rồi, gọi là Build đi"

"Build..." Cậu lẩm bẩm cái tên này, cảm thấy nó thật hay "Build Build Build...."

Cậu cười rộ lên, tâm trạng vô cùng hưng phấn.

Bible chợt nhận ra, Build ăn cực kì nhiều.

Sau khi ngốn hết đống đồ ăn vặt, cậu vẫn có thể làm thêm hai bát cơm đầy nữa. Cái miệng nhỏ ăn đến phồng lên, hai mắt híp lại vì thoả mãn.

"Ăn nhiều vậy coi chừng chướng bụng" Bible thấy cậu đã sắp sang bát thứ ba, có thiện ý nhắc nhở.

"Không sao đâu, không ăn lúc này sợ sau này không được ăn nữa" Build bỏ một miếng thịt vào miệng, hạnh phúc nhai nhai.

Bàn tay cầm đũa của Bible khựng lại, không hiểu câu vừa rồi có ý gì.

"Sao lại không được ăn nữa?"

Build lén lút nhìn hắn, e dè nói: "Anh sẽ không bỏ đói em đúng không?"

Hắn nhíu mày: "Là sao?"

"Chủ cũ của em sau khi thấy em biến thành người liền ghét bỏ, không cho em ăn cơm" Build xoa xoa cái bụng tròn vo của mình.

"Vậy nên cậu mới bỏ đi?" 

"Không có, là họ vứt em ra bãi rác" 

Build sau sự việc đó liền sinh ra mặc cảm, sợ bị người khác khinh miệt chê bai, không dám biến thành bộ dạng con người nữa.

Cho đến khi gặp Bible, cậu cảm thấy hắn rất dịu dàng, rất tốt bụng, có lẽ...sẽ không ghét cậu đâu phải không?

Nhìn xoáy tóc tròn trên đỉnh đầu Build, Bible không nhịn được vươn tay ra xoa xoa, hạ giọng nói: "Không bỏ đói cậu, nên đừng ăn nhiều quá, bụng sẽ khó chịu"

"Vâng" Build nghe vậy liền nở nụ cười tươi rói, uống thêm một ngụm nước rồi thôi không ăn nữa.

Sau khi dùng xong bữa tối, Bible dẫn Build đi dạo quanh khu chung cư để tiêu cơm. 

Trên người cậu là áo sơ mi cùng áo khoác của hắn, hai cái áo dài đến đầu gối, hoàn toàn không cần mặc thêm quần.

Thực ra Bible cũng định mặc quần cho cậu, nhưng cỡ của hai người họ không giống nhau, quần cứ kéo lên lại tự động rơi xuống, hắn bất lực đành bỏ qua công đoạn này.

Sau ngày hôm nay có lẽ phải dẫn cậu đi mua thêm quần áo.

Build vẫn giống chú mèo con như lúc trước, dính sát lấy Bible, chỉ thiếu điều chui tọt vào trong lòng hắn.

"...Đi cách ra một chút" Hắn nhắc nhở. 

"Tại sao?" 

Bible không biết giải thích thế nào cho cậu hiểu, nói bừa: "Cậu không nên dán sát vào người khác như vậy"

"Nhưng anh đâu phải người khác" Build giương đôi mắt vô tội nhìn hắn.

Hay lắm, còn biết cách trả treo.

Đi đến cổng chung cư, bác bảo vệ trông thấy Bible liền chào hỏi: "Muộn như vậy còn đi đâu thế?"

"Cháu đi dạo xung quanh thôi" 

Nhìn sang cậu bé bên cạnh, bảo vệ thắc mắc: "Bác tưởng cháu sống một mình, đây là..."

"Cháu là mèo....ưm" 

Build chưa nói xong đã bị Bible bịt miệng, hắn nở nụ cười giả lả trả lời: "Em họ cháu tới chơi, thôi tụi cháu về đây"

Về đến nhà, Bible quay sang Build dặn dò: "Lần sau người khác hỏi không được nói mình là mèo nghe chưa?"

Build không biết lí do là gì nhưng cũng gật đầu: "Vâng"

Tối đó, một vấn đề nữa lại xảy ra.

"Tôi đã nói là không được"

"Tại sao, mọi khi em vẫn ngủ chung với anh" Build trừng mắt oán hận, biến thành người xong sao cái gì cũng thay đổi hết vậy.

"Vì khi đó cậu là mèo" Bible giải thích hết nước hết cái.

"Vậy hoá thành mèo là có thể ngủ với anh?" 

"(˘・_・˘)" 

Cho dù bây giờ Build hoá thành mèo, Bible vẫn không thể có cảm giác như xưa được.

Làm sao xoá bỏ hình ảnh con người của cậu ra khỏi đầu cơ chứ.

Build không vui, cậu muốn mọi chuyện như lúc trước, vì thế đẩy Bible nằm xuống, bản thân thì trèo lên người hắn, gối đầu lên ngực hắn, kiên quyết không di chuyển.

"Này..." Cảm nhận được sức nặng trên người mình, Bible bóp bóp mi tâm đầy bất đắc dĩ.

"Em muốn ngủ cùng anh cơ" Build ôm chặt hắn, cực kì quyết tâm.

Hết cách.

"Vậy nằm sang bên cạnh"

Build ngoan ngoãn trèo xuống khỏi người hắn.

"Anh ngủ ngon" Cậu díu mắt, mơ mơ màng màng nói câu cuối cùng trước khi chìm vào giấc ngủ.

Hôm sau, Bible dắt Build đến trung tâm thương mại mua những đồ dùng cần thiết.

Build thực sự thích thú, mọi thứ xung quanh cái gì cũng mới lạ, cậu ngó nghiêng khắp nơi, cảm thấy như được bước vào một thế giới khác.

"Anh, kia là cái gì?" Build níu góc áo hắn gọi.

"Máy gắp thú" Bible nhàn nhạt trả lời, hắn còn đang bận tìm quần áo phù hợp với cậu.

"Em muốn nó" 

Hắn nhìn đôi mắt long lanh của cậu, lại nhìn cái máy phía xa, lắc đầu: "Nó không phải đồ để bán"

"Nhưng mà em thích" Build dậm dậm chân xuống nền đất, bộ dạng như đứa trẻ con không được chiều theo ý muốn.

Bible nghiêm mặt nhìn cậu: "Một là tôi để cậu ở đây cùng cái máy đó, hai là theo tôi mua sắm, chọn cái nào?"

Build ỉu xìu, vậy thôi, cậu không thích nữa là được chứ gì.

Sau khi tìm được vài bộ đồ vừa cỡ, cả hai ra quầy thanh toán rồi xuống hầm để xe ra về. Build mở túi ra ngắm nghía mấy bộ quần áo, vui đến hai mắt cũng lấp lánh.

Bible cũng dành cả buổi để hướng dẫn Build cách sử dụng các đồ vật trong nhà, cậu lẽo đẽo đi theo hắn, nghe chữ được chữ không, chung quy cũng phải thử mới biết được.

Hôm ấy trong phòng tắm bỗng vang lên một tiếng thét thật to. 

Bible đang nấu ăn liền giật mình thon thót, vội leo lên lầu đạp cửa xông vào, toàn thân Build ướt rượt, làn da trắng nõn đỏ lên một mảng lớn.

"Anh..." Vừa nhìn thấy hắn, cậu liền mếu máo, uất ức kể tội "Cái này nhà anh bị hỏng hay sao á, nóng chết đi được"

Bible lại gần kiểm tra, đứa nhỏ này không biết thế nào lại vặn vòi sen sang chế độ nóng rồi. 

Hắn nhanh chóng xả nước lạnh, kéo cánh tay bị bỏng của cậu xuống dưới dòng nước, trong lòng âm thầm tự trách, đáng lẽ nên dặn em ấy kĩ hơn.

"Anh tắm cho em được không?" Build len lén đưa mắt nhìn hắn.

Bible khựng lại.

"Nha ? Em không biết sử dụng mấy cái này" Cậu tiếp tục năn nỉ.

"...Không biết thì học" 

Build lập tức xù lông: "Tại sao? Trước kia anh vẫn tắm cho em mà"

Bible không biết phải giải thích bao nhiêu lần nữa cậu mới hiểu, trước kia và bây giờ là hoàn toàn khác nhau.

Mèo và người, sao có thể đem ra so sánh.

Nhưng hắn biết có đôi co nữa cũng vô ích, đứa nhỏ này không thể hiểu được, mà có khi hiểu thì cũng cảm thấy đó là chuyện bình thường.

"Vào bồn đi" Hắn thở hắt ra một hơi.

Build vui vẻ nhảy vào trong bồn tắm, chân tay khua khoắng nước xung quanh. Bible ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, tiến hành gội đầu cho cậu.

Tóc Build rất dày, lại còn xù, từng sợi từng sợi đen óng mượt như nhung, sờ vào có cảm giác vô cùng thích. 

Làn da cậu trắng nõn mịn màng, sáng bóng lên dưới dòng nước, Bible khẽ hắng giọng một cái, không dám tắm quá lâu sợ Build bị cảm lạnh, nhanh chóng lau người rồi choàng khăn ôm cậu ra ngoài.

Build dựa vào Bible để hắn sấy tóc cho mình, cơn buồn ngủ ập đến khiến mi mắt cậu trĩu xuống.

Bible bỗng dưng cảm thấy, mình như có thêm một đứa con trai.

Lúc hắn tắm rửa xong xuôi, đi ra đã thấy Build dang chân dang tay nằm chiễm chệ trên giường, dáng ngủ đến là xấu, chăn gối bị đạp loạn rơi hết xuống đất, hắn câm nín nhặt chúng lên rồi nằm xuống bên cạnh cậu.

Build như cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, hai ba vòng lăn một mạch vào trong lòng hắn, Bible sớm đã quen với chuyện này, không đành lòng đẩy ra, nằm im để cậu ôm. 








Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật