[Edit] [Quyển 3] Mau xuyên công lược: Định chế Boss vai ác độc nhất vô nhị

Chương 529 - 530: Săn giết huyết tộc (39 - 40)



Editor: Tieen

Chương 529: Săn giết huyết tộc (39)

Các trưởng lão nhìn cô gái đối diện vẻ mặt lạnh nhạt, chuẩn bị thêm một chút điều kiện, lại nghe được cô nhẹ nhàng nói một câu: "Không biết các trưởng lão dự định cho tôi bao nhiêu tiền?"

Các trưởng lão: !?

"3000 vạn." Một trưởng lão trả lời.

"Được." Tô Mộc trả lời.

Các trưởng lão: "..."

Vốn tưởng rằng là một nhân loại kiêu ngạo, phải để cho bọn họ một phen uy bức dụ lợi mới được, nhưng lúc này mới vừa mới bắt đầu, đã bị xử lý?

Nhân loại bây giờ, dường như quá tham lam.

Một trưởng lão cầm chi phiếu ra, điền xong đưa cho Tô Mộc, Tô Mộc nhìn một chút, nhận lấy cất đi, nữ giúp việc ở một bên muốn nói cái gì, chung quy cảm thấy trường hợp này không thích hợp, không có mở miệng.

"Sau này chúng tôi sẽ an bài cho Thời Nhiễm tiểu thư rời đi."

"Chỉ cần rời khỏi Lê Cẩn là được, tôi tự có chủ trương, không cần các trưởng lão phí tâm."

"Như thế rất tốt, Thời Nhiễm tiểu thư, hy vọng chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa." Các trưởng lão ý tứ cảnh cáo rõ ràng, bảo cô đừng nhận tiền còn ở bên cạnh Lê Cẩn không đi, nếu không lần sau nhìn thấy, cũng không chỉ đơn giản là khuyên bảo như vậy.

"Hy vọng." Cô cũng không muốn gặp bọn họ.

Nhưng mà Cửu Thiên Tuế biết được tâm tư nhỏ bé của Tô Mộc, cảm thấy ký chủ gian trá thật sự thì không ai có thể so sánh.

Cô rời khỏi Lê Cẩn, nhưng bọn họ cũng không nói khi nào rời đi, thời gian này bất định, cô muốn khi nào thì là khi đó.

Các trưởng lão cho rằng đạt được mục đích, rời đi, các trưởng lão vừa mới rời khỏi, Trình gia lại có người tới, lại còn là người quen cũ.

Lê Tiêu.

Xem ra là không ít người nhìn chằm chằm Lê Cẩn, hắn không dẫn cô theo, thoáng cái trong nhà liền có hai nhóm người tới.

Ánh mắt Lê Tiêu nhìn Tô Mộc rất thản nhiên, thản nhiên lộ ra bất mãn khó chịu của mình.

Khi nữ giúp việc cho bà ta một tách trà, bà ta uống một ngụm, cảm thấy không hài lòng, chỉ vào nữ giúp việc mắng: "Đây mà là nước trà cho khách uống sao? Người ở nơi này của Lê Cẩn càng lúc càng không có bộ dáng, quả nhiên là một quả phân chuột làm hỏng một nồi cháo."

Nữ giúp việc cũng cúi đầu, cũng không dám nói chuyện, Lê Tiêu hiển nhiên là chỉ cây dâu mắng cây hòe, không liên quan đến nước trà, cô ấy chỉ có thể cam chịu.

"Người đâu, ném ra ngoài." Tô Mộc nhàn nhạt nói.

Lê Tiêu:?

Nhóm nữ giúp việc: ?

"Nếu phu nhân đã nói nơi này của Lê Cẩn không có bộ dáng, vậy thì phát huy một chút bộ dáng không có bộ dáng của chúng ta." Tô Mộc uống nước đường đỏ trong tay, lười biếng nhấc mắt lên một chút.

"Vâng, bà chủ." Bảo an huyết tộc nhận được tin tức, lập tức tiến lên.

Mệnh lệnh của bà chủ, đây chính là tất cả mọi người đều nghe được, cho dù ông chủ trở về trách phạt, cũng có bà chủ làm chủ.

"Ta xem các người ai dám!?" Lê Tiêu tức giận, vẻ mặt hùng hổ nhìn bảo an đang đến gần.

Cuối cùng Lê Tiêu thật đúng là bị ném ra ngoài.

Nổi giận đùng đùng đứng ở ngoài cửa hùng hổ một hồi lâu, phát hiện ngay cả bảo vệ cửa cũng không cho bà ta một ánh mắt, tức giận rồi tới đến Lê gia.

Lê gia.

"Ba, ba xem Lê Cẩn đã thành cái dạng gì rồi, hôm nay ba không nhìn thấy, Thời Nhiễm đó không nói hai lời lại ném con ra ngoài, con chính là chị gái của Lê Cẩn!" Lê Tiêu tức giận đến hoảng hốt, ngữ điệu cao hơn một chút, cho nên giọng nói có chút sắc bén, rất ồn ào.

Cả Lê gia đều có mặt, nghe được không ít người cũng bất mãn.

Ông Lê vững vàng mở miệng: "Được rồi, chút chuyện này ồn ào cái gì? Trưởng lão bên kia báo tin tức, đã gặp Thời Nhiễm, đạt thành giao dịch với nó, rất nhanh con sẽ không gặp được người chướng mắt nữa."

"Hừ, chờ nó rời khỏi vòng bảo hộ của Lê Cẩn, con sẽ..." Ánh mắt Lê Tiêu mang theo sát ý.

Chương 530: Săn giết huyết tộc (40)

"Không cần con động thủ, bao nhiêu người nhìn chằm chằm đây, con mau gọi Tiểu Di ở nước ngoài trở về, nắm chắc Lê Cẩn, sinh đứa con." Bà Lê khuyên nhủ.

"Cũng không biết vì sao Lê Cẩn lại nghe lời con nhỏ Thời Nhiễm kia, đem con gái bảo bối của con nhốt lại, nếu không phải con bé chạy trốn từ chỗ Lê Cẩn, con cũng không biết Lê Cẩn lại đối xử với con bé như vậy!" Lê Tiêu tức giận nói.

"Lê Cẩn thật làm chuyện hồ đồ, Thời Nhiễm cũng có chút thủ đoạn, khiến cho Lê Cẩn nhốt Tiểu Di. Bất quá Tiểu Di cũng không bị bạc đãi bị thương, cuối cùng Lê Cẩn vẫn còn yêu thương, con sớm bảo con bé từ nước ngoài trở về, chờ con bé sinh con của Lê Cẩn, Lê Cẩn... A ~" Bà Lê cười lạnh một câu.

Trình Di sau khi trốn thoát khỏi chỗ Lê Cẩn, liền liên lạc với Lê Tiêu, thông báo cho bà ta chuyện mình bị Lê Cẩn nhốt, Lê Tiêu đau lòng cô ta bị nhốt lâu như vậy có chút bóng ma tâm lý, nên đặt vé máy bay cho cô ta, đưa cô ta ra nước ngoài tu dưỡng một thời gian.

Lê Tiêu và Lê gia đều cho rằng là bởi vì Tô Mộc khiêu khích, Lê Cẩn mới có thể nhốt Trình Di lại, còn đang chờ Tô Mộc rời đi, lại tiếp tục đưa Trình Di đến trước mặt Lê Cẩn, để cho hai người họ cùng sinh con.

-

Lúc đó Hạ Thiên nhận được tin tức từ nữ giúp việc trong nhà và người nằm vùng bên cạnh ông Lê.

Chỉ cảm thấy buồn cười.

Những người này vẫn làm bộ tôn kính ông chủ, nhưng cuối cùng thứ họ muốn chính là một chút huyết mạch của ông chủ, sau đó diệt trừ ông chủ, để không bị ngài ấy áp chế nữa?

Hạ Thiên đem sự tình nói cho Lê Cẩn.

Vốn còn có việc phải xử lý, Lê Cẩn lập tức khởi hành chuẩn bị về nhà.

"Ông chủ, Thời Nhiễm tiểu thư vẫn chưa rời đi." Hạ Thiên hỏi thăm xong nói cho hắn biết.

Lê Cẩn khẽ gật đầu, không nói gì, nhưng môi mím chặt nói cho Hạ Thiên biết, tâm tình tốt của ông chủ đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Hạ Thiên cũng vì Lê Cẩn mà bất bình, không nghĩ tới lúc trước đám người trưởng lão tâm tư không thuần khiết đánh thức ông chủ, cuối cùng không áp chế được ngài ấy, liền muốn diệt trừ ông chủ, nhưng diệt trừ ông chủ lại sợ không có lá bài tẩy, cho nên muốn để cho huyết tộc thuần chủng cùng ông chủ sinh đứa con, trẻ con luôn dễ để bọn họ nắm bắt.

Trước kia vẫn luôn muốn nhét phụ nữ bên cạnh ông chủ, ngài ấy giết hết người này đến người khác, cuối cùng trực tiếp giết một trăm người, mới để cho bọn họ hết tâm tư đó, sau khi ông chủ đối với Trình Di tiểu thư có đãi ngộ khác biệt, bọn họ liền đem chủ ý lệch lạc đánh vào trên người Trình Di tiểu thư, vẫn chờ Trình Di tiểu thư trưởng thành sau đó gả cho ông chủ.

Trình gia có thể có được bây giờ, đều là Trình gia vẫn còn một chút tác dụng như thế mà thôi.

Các trưởng lão cùng Lê gia vẫn lên kế hoạch mọi chuyện, cho rằng ông chủ không biết, buồn cười.

"Lê gia, giết!" Lê Cẩn chậm rãi mở miệng.

Hạ Thiên trong lòng kích động, gật đầu: "Vâng, ông chủ."

Giờ khắc này, quả thực chờ quá lâu!

Trong trang viên của Lê Cẩn.

Sau khi ném Lê Tiêu ra ngoài, Tô Mộc thấy có chút mệt mỏi, muốn trở về phòng ngủ một lát, nhưng nhớ tới hôm nay mình vừa kiếm được 3000 vạn, muốn kịp thời chuyển đi, cho nên cầm máy tính bảng ngồi trên võng nhỏ trong hoa viên vừa xem vừa lập kế hoạch.

【 Ký chủ, cô cứ như vậy mà bán Lê Cẩn? 】 Cửu Thiên Tuế sủi bọt.

"Ừm."

【 Ký chủ, cô không nhìn ra bọn họ dùng tiền làm nhục cô sao? 】

"Vậy có thể nhục nhã thêm vài lần." Chờ cô kiếm được tiền, lại nhục nhã lại gấp đôi.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Thật muốn có tiền.

Tô Mộc cùng Cửu Thiên Tuế tán gẫu vài câu, Tô Mộc liền ôm máy tính bảng ngủ trên võng nhỏ.

Lúc Lê Cẩn trở về, liền nghe nữ giúp việc nói cô ở hoa viên, đi tới, xa xa đã nhìn thấy bóng dáng nằm trên võng, không khỏi chậm bước chân lại.

☆☆☆☆☆


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật