[MAU XUYÊN] BẺ CONG HẮC HOÁ VAI ÁC

Chương 29 bệnh trạng theo dõi cuồng cá chậu chim lồng (29)



Thời Nhiên bị Tần Tứ ôm, trong tay gắt gao nắm lấy túi bánh toả hương.

Mùi hương của túi bánh xông vào mũi làm nước miếng Thời Nhiên chảy ròng, sau một lúc lâu hắn trộm đem túi bánh mở ra một lỗ nhỉ, dùng cây tâm chọc một khối bay nhanh nhét vào trong miệng.

Sợ bị Tần Tứ phát hiện còn lấy tay che lại miệng, chỉ để lại gương mặt phồng lên đang ở bay nhanh mà nhai nuốt.

"Ăn ngon sao?" Tần Tứ ôm Thời Nhiên trong người, nhìn tiểu gia hỏa ăn giống con sóc nhỏ nhịn không được mà câu môi hài hước.

Thời Nhiên ăn vụng bị bắt gặp tức khắc liền chấn động, nhanh chóng nuốt xuống rồi lắc lắc đầu, khuôn mặt ửng đỏ chiếp nhạ nói: "Nhiên Nhiên không có ăn vụng nha ~"

"Phải không?" Tần Tứ mày kiếm hơi nhướng, hướng thẳng môi Thời Nhiên hôn đi xuống.

Hương vị của bánh còn tàn lưu ở trong miệng, Tần Tứ nhìn Thời Nhiên ánh mắt có chút chế nhạo, thấy gương mặt Thời Nhiên càng đỏ dụi vào ngực Tần Tứ chu lên cái miệng nhỏ: "Ta liền ăn một miếng nhỏ a!"

"Nhãi con gạt người là không ngoan đâu."

Thời Nhiên vừa nghe liền nóng nảy, vội vàng cãi cọ nói: "Nhiên Nhiên là bé ngoan! Ngươi nói bừa a!"

"Lần sau muốn ăn nói cho tiểu ca ca, tiểu ca ca mua cho ngươi, được không?" Tần Tứ nhìn chằm chằm Thời Nhiên, hắn chán ghét Thời Nhiên có chuyện gạt hắn, bất luận là chuyện gì thì đều không được.

Thời Nhiên gật đầu, ngoan ngoãn mà súc ở trong lòng ngực Tần Tứ lẳng lặng nghĩ lại.

Đang lúc Tần Tứ gật đầu tỏ vẻ vừa lòng thì Thời Nhiên sâu kín mà tới một câu: "Chung quy vẫn là một người khiêng hạ sở hữu."

Tần Tứ dừng lại bước chân, mi tâm nhăn lại thành một chữ ' xuyên ': "Những lời này đều là học ở đâu?"

Thời Nhiên cầm bánh vừa ăn vừa nghiêm túc trả lời: "Phim truyền hình nha! Gọi là cô em vợ không thể không nói thanh xuân!"

【 ngươi xem khi nào nha Nhiên Nhiên? Ta vậy mà không biết?! 】

Bá Thiên như cha già hoảng sợ mà xác chết vùng dậy, con trai nhà hắn xem những thứ này ở đâu a? Vì sao người cha giả như hắn hoàn toàn không biết gì cả a?

Thời Nhiên lặng lẽ nói cho Bá Thiên: "Khi ngươi đang ngủ nha, cha mỗi ngày buổi tối đều xem, Nhiên Nhiên liền đi theo cùng nhau xem nha!"

Không được, hắn phải đem cha Nhiên Nhiên kéo đen, quá không đứng đắn rồi!

Đem Thời Nhiên thả xuống, Tần Tứ nắm gương mặt ăn đến căng phồng của Thời Nhiên: "Về sau không được xem mấy thứ này nữa."

Thời Nhiên có chút khó hiểu, chọc một miếng bánh đút cho Tần Tứ: "Vì cái gì nha?"

Tần Tứ khom lưng ăn luôn bánh, thanh âm giảm xuống mấy độ: "Bởi vì bé ngoan không bao giờ xemmấy thứ này."

"Kia Nhiên Nhiên sẽ không nhìn! Phi phi phi!"

............

Vào trong trường học, Thời Nhiên nghiên đầu cảm thấy tầm nhìn nhiều màu đỏ xinh đẹp đang nhìn hắn.

"Là mũ đỏ gặp lần trước!!"

Đầu hồng nhỏ nghe thấy thanh âm, cũng xoay đầu, lại vừa lúc cùng tầm mắt của Tần Tứ đối nhau, bị đôi mắt kai cảnh cáo cùng ý lạnh dọa cho hắn giật mình, lại hơi hơi ghé mắt hắn lại thấy Thời Nhiên.

Hắn do dự mãi nhưng vẫn đi ra phía trước: "Này, ngươi không sao chứ? Lần trước ta xin lỗi, ta chỉ là theo lời người khác."

Thời Nhiên lắc lắc đầu: "Không quan hệ, tiểu ca ca đã cứu ta!" Vừa nói hắn vừa bắt lấy tay áo Tần Tứ khuôn mặt toàn sự ỷ lại.

Đầu hồng nhỏ gãi gãi đầu, trên gương mặt thanh tú mang theo co quắp: "Ta mới vừa chuyển tới đây, về sau ngươi nếu như bị khi dễ liền tới tìm ta."

Tần Tứ giơ tay, đem Thời Nhiên bảo vệ ở phía sau, môi mỏng hé mở trong mắt tràn ngập sấm chớp mưa bão: "Vậy không cần, tự ta có thể chiếu cố hắn tốt, ngươi quá yếu."

Đầu hồng nhỏ vừa nghe liền tạc: "Ngươi đánh rắm! Có bản lĩnh thì tan học đừng đi, ngươi xem ông đây có làm sạch ngươi được hay không?!"

Tần Tứ cười lạnh một tiếng: "Ha, nhóc bao cát!"



Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật