[MAU XUYÊN] BẺ CONG HẮC HOÁ VAI ÁC

Chương 23: Bệnh trạng theo dõi cuồng cá chậu chim lồng (Hai mươi ba)



Tần Tứ nhìn người trong lòng ngực đối với hắn càng ngày càng ỷ lại, càng thêm tín nhiệm hắn.

Mà hắn, như một thợ săn chuyên nghiệp, từng bước một đem hắn dẫn vào nơi vực sâu hoang dã của chính hắn.

"Tiểu ca ca mau về nhà đi, Nhiên Nhiên buồn ngủ nha ~" Thời Nhiên vỗ vỗ đầu Tần Tứ, xoay người liền phải đi vào nhà, lại ở Tần Tứ muốn đứng thẳng người chỉ trong chớp mắt liền mổ một ngụm lên mặt hắn.

' ba ' một tiếng vang thanh thúy, hôn xong Thời Nhiên như là mới làm chuyện xấu mà chỉ để lại một gương mặt ửng đỏ bị Tần Tứ nhìn đến, liền vô cùng lo lắng mà chạy vào nhà.

Trái tim đã được bình tĩnh kia của Tần Tứ lại lần thứ hai mà nhảy lên, ở trong lồng ngực như kích trống, mạnh đến màng tai đều ở sinh ra cộng minh.

Hắn đang chuẩn bị đi ra hẻm nhỏ kia nhưng

lại bị người ngăn cản đường đi.

"Nhìn thử, ta vừa nói cái gì a?" Người đàn ông mặc áo dài màu trắng, cặp mắt kia nhìn Tần Tứ như cũ mang theo nồng đậm hứng thú.

Tần Tứ mắt nhìn thẳng nện bước đi nhanh về phía trước đối với người đàn ông trước mặt này xem như không nhìn thấy.

"Ngươi không thể bảo vệ được đứa bé kia. Tần Tứ, bản thân ngươi hiện tại còn khó bảo toàn, đi theo ta là lựa chọn tốt nhất." Người đàn ông dựa vách tường mắt lộ ra ánh sáng, lời nói trong ngõ nhỏ rõ ràng cực kỳ.

"Điều tra ta?" Tần Tứ giữa mày phiếm lạnh lẽo, hắn dừng lại bước chân, hơi nghiêng đầu, nhìn cái gia hoả tinh thần có chút hoảng hốt kia.

"Ngươi là nhân tài hiếm có đáng để bồi dưỡng, đương nhiên phải đem ngươi điều tra một chút, rốt cuộc chỉ có đủ hiểu biết được điểm yếu của đối phương thì mới dễ ra tay, không phải sao?"

Tần Tứ đứng không nhúc nhích, nhưng cổ hàn ý thấm vào trong xương cốt kia vẫn là làm K sửng sốt một chút.

"Nếu ngươi dám chạm vào thứ không nên chạm, ta bảo đảm ngươi sẽ so Tần Đạt Quang chết còn thảm hại hơn."

K nhìn thiếu niên đứng cách mình không xa chỉ cảm thấy cả người đều ở hưng phấn đến run rẩy.

Chính là đứa nhỏ này, sẽ không sai.

Tuổi còn trẻ thế nhưng có khí tràng như thế này, làm việc tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán, hắn nhất định sẽ trở thành trung tâm nghiên cứu của trận này.

"Bình tĩnh đã, ta không có ý xấu gì với ngươi." K thả chậm ngữ khí, tung ra cành ôliu của chính mình.

"Tần Tứ ngươi hiện tại không có tiền, hơn nữa có chuyện ngươi còn không biết đi, người mẹ kia của ngươi đã đem quyền nuôi nấng đẩy cho Tần Đạt Quang, chỉ cần hắn còn sống dù chỉ một ngày thì ngươi cũng không thể làm được gì hắn."

Tần Tứ nắm chặt tay lộ rõ cả khớp xương, gân xanh nổi lên như đang cực lực kiềm chế cảm xúc của bản thân.

"Ta có thể cung cấp toàn bộ phí đi học cho ngươi, hơn nữa Tần Đạt Quang đã đi là lưu, chỉ cần ta muốn thì quyền lựa chọn đều có thể để lại cho ngươi."

"Điều kiện gì?" Tần Tứ ngước mắt lộ ra cặp con ngươi đen nhánh như vực sâu kia.

"Rất đơn giản, ngươi chỉ cần trở thành cánh tay trợ thử cho ta, giúp ta hoàn thành một thực nghiệm là liền có thể." K biểu tình thong dong như đối với trận giao dịch này vạn phần vừa lòng.

Sau một lúc lâu, Tần Tứ hơi gật đầu: "Có thể."

............

Thời Nhiên làm một giấc mộng, một cái mộng phi thường không vui.

Trong mộng Tần Tứ vẫn là mặt mày tinh xảo âm thanh ôn nhu tiểu ca ca kia, nhưng những ý tốt đẹp đó của hắn chỉ là đối với các cô gái thiếu nữ.

Tưởng tượng đến Tần Tứ sẽ vuốt tóc người khác ôm dỗ người khác làm Thời Nhiên ' đằng ' một chút từ trên giường ngồi dậy.

Nước mắt theo hốc mắt giọt lớn giọt lớn mà rơi xuống, khóc tới chóp mũi đều phiếm hồng.

Trận mộng này mang đến phẫn uất Thời Nhiên vẫn luôn mang vào trong trường, khi trong nháy mắt hắn thấy Tần Tứ liền nổi giận đùng đùng mà chạy vọt qua đi.

Hắn chỉ vào Tần Tứ chóp mũi, nãi hung nãi hung mà mắng: "Ngươi là tên hoa tâm đại củ cải!!"


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật