Tổng Hợp Caoh/Thô Tục

Tiểu Hồ Phu Nhân (5)



    Chỉ có tại Wattpad Yume1306 , tất cả các trang khác đều là bọn ăn cắp

______________________________________

Hai tháng sau, Tiêu Kỳ Thiên cũng khá quen thuộc với nơi này. Sáng sớm tinh mơ, thiếu niên vùi sâu trong lồng ngực của La Mặc, cảm nhận hơi ấm đã đời.

Mà La Mặc kia, chính là con báo lớn, chồng của Tiêu Kỳ Thiên. Cậu phải mất vài ngày mới biết các thú nhân ở đây cũng có tên, tội lỗi lắm...

Kể đến, hôm ngày ra mắt kia, Tiêu Kỳ Thiên bị hắn bắn ngập tinh đầy hai lỗ. Sau đó bị ép buộc trước mặt người ta mở chân ra xỏ khuyên lồn, hai đầu vú hồng cũng bị xuyên qua. Hột le nhỏ lúc bị kim nóng đâm xuyên qua đều đau muốn chết. Nhưng qua thời gian lành lại, Tiêu Kỳ Thiên cũng khá là thích nó, nhất là cái chuông nhỏ trên đấy sẽ kêu leng keng mỗi khi cậu bị đụ. Cũng do mép lồn của cậu mập quá, bình thường khi ngồi hay đứng đều giấu nhẹm phần ở giữa đi. Cái chuông và khuyên vàng bị ôm lấy nên không kêu được.

"Em...ngủ thên"

La Mặc và cậu trước kia vì cách biệt ngôn ngữ mà bỏ qua nhiều. Bây giờ hắn được Phùng Nhi dậy cho một ít, coi như hiểu và nói được một phần.

Còn câu vừa nãy, ý của hắn là cậu nên ngủ thêm. Mà cách phát âm không đúng, thành ra có hơi mất nghĩa.

"Ưm...bụng em trướng.."

Tất nhiên!

Lúc này Tiêu Kỳ Thiên mới để ý tới mình đang dán chặt hắn tới mức nào. Hai chân mở ra ở tư thế nằm nghiêng mà câu lấy eo hắn. Mà cũng nhờ tư thế này, cặc to hơi cứng đều nằm trọn ở lồn dâm. Trứng dái của hắn dính chút tinh dịch, là phần ít chảy được ra ngoài, phần còn lại...là cái lý do mà cậu thấy trướng bụng kia.

Tiêu Kỳ Thiên để ý, La Mặc rất thích bắn ngập tử cung mình rồi giữ yên đống bầy nhầy ở đó, càng lâu càng tốt...

"Trưởng tộc, các thú nhân đang ở bìa rừng đợi ngài"

Cậu đang vật lộn với La Mặc nhầm có thể rút cặc ra khỏi người, mà hắn mạnh quá, cả người cậu bị ôm lên ôm xuống mà cặc vẫn không lui...

May mà ngay lúc Phùng Nhi đến cứu, Tiêu Kỳ Thiên cảm thấy buổi đi săn này là thần thú cứu mình, nếu không không biết có khi sẽ bị bắt nằm trên giường ngậm cặc này cả ngày như lần trước quá.

La Mặc gầm gừ, dùng mũi cọ cậu một chút, mới ủy khuất đem quái vật của mình rút ra khỏi động dâm ấm nóng, tiếc nuôi xem tinh trùng trắng dục ào ào ọc ra.

"Trưởng tộc?"

"%##"

Hắn rầm rì vài tiếng, hôn cậu một cái liền cầm quần áo rời đi.

Phùng Nhi ôm thau nước đến bên giường, thấm ướt bằng khăn mềm lau người cho cậu. Đến đoạn phần dưới, Phùng Nhi xả sạch khăn 3 lần mới lau sạch được tinh dịch bên ngoài, nhóc gảy lên khuyên le của cậu, châm chọc.

"La Nhi thật dữ dội, lồn đều tòe ra vẫn thích ăn cặc"

"Nhi Nhi!"

Tiêu Kỳ Thiên đỏ bừng mặt, chu môi oán trách vài câu rồi cùng Phùng Nhi ăn sáng. Ăn xong lại thay quần áo đi dạo sáng.

Hai song nhi đến từ đằng Nam nên yếu ớt hơn hẳn, gặp lạnh không thể chịu nổi. Mà buổi sáng ngập sương, hai nhóc khác áo bông dày cộp, nắm tay đi trên đường.

"La nhi?"

"A...Dạ hiệp sĩ...chào ngài"

"Người đừng trịnh trọng như vậy, cứ gọi ta như người khác là được"

"Vâng...Mặc Hoãn ca"

Hôm đó cậu nhìn thấy Dạ Mặc Hoãn thẩm du trong lều, căn cặc màu đen đúa đó của hắn để lại ấn tượng rất sâu với Tiêu Kỳ Thiên, những lúc dụng mặt, nhịn không được liền nghĩ tới nó.

"Buổi sớm lạnh, túi sưởi tay này cho người"

Nói đoạn, hắn dúi túi sưởi ấm cho cậu, đã cầm trên tay Tiêu Kỳ Thiên cũng không tiện từ chối, khách sáo cảm ơn rồi 3 người cùng đi dạo.

...

Dạo vòng một buổi sáng, Tiêu Kỳ Thiên chào tạm biệt Dạ Mặc Hoãn về lều. Tay chân cậu vốn thường đều sẽ bị lạnh tới run rẩy, hôm nay có túi sưởi Dã Mặc Hoãn đưa, có hơi ấm...

Phùng Nhi ôm ôm Tiêu Kỳ Thiên nằm trên giường, lơ đãng một hồi, tay không tự chủ chui vào trong quần của cậu, bóp cái mông đầy thịt mềm nhũn rất là thõa mãn.

Tiêu Kỳ Thiên mấy tháng qua bị La Mặc địt, cộng thêm thuốc của vu y hằng ngày đưa tới cho cậu bôi mà bây giờ vô cùng mẫn cảm, ngẫu nhiên hôn một cái cũng muốn chịch.

Phùng Nhi nằm trong lòng cậu, tiện miệng ngậm lấy đầu vú xưng lớn màu đỏ tươi, cái lưỡi nóng hổi ngẫu nhiên chọc vào lỗ sữa khiến Tiêu Kỳ Thiên cong chân, lỗ lồn chảy ướt nhẹp nước dâm. Nhóc còn dùng răng cắn lấy khuyên vú, kéo căng cái vú non.

"Nhi nhi...ah.."

"Sướng không?"

Tiêu Kỳ Thiên đỏ mặt, mềm nhũn nắm lấy đầu tóc của Phùng Nhi, cũng không dám trả lời loại câu hỏi này mà gật đầu.

Cậu đặc biệt yêu thích hôn môi, nũng nịu cụng trán với Phùng Nhi, hai nhóc xinh nhìn nhau, khi nhận ra thì miệng thơm đã dính vào nhau, cùng nhau trao đổi nước bọt. Ánh mắt của Phùng Nhi cũng đê mê, gương mặt đỏ lựng.

Tiêu Kỳ Thiên bắt chước sờ sờ vú lớn của Phùng Nhi, không biết là ai bắt đầu, tới cuối môi lưỡi tương giao, hai cái miệng lồn gấp gáp dính chặt, chà xát với nhau.

Khuyên le của Tiêu Kỳ Thiên cọ lên hột le của Phùng Nhi, hai nhóc cùng lúc rên ngọt, nước lồn ướt nhẹp hai mảng đùi non.

Phùng Nhi yêu thích vú non của cậu, ngậm hút không ngừng. Mà Tiêu Kỳ Thiên cũng không ngoan, miệng nhỏ mút ra đầy dấu hôn hồng hồng trên người nhóc.

"Ah..a..ha...sướng...nóng quá..hức"

Tiêu Kỳ Thiên nghe Phùng Nhi kêu dâm không nhịn nổi cương bụng, lỗ lồn triều xuy. Thay vì bị cặc to của La Mặc đụ mãnh liệt thì Tiêu Kỳ Thiên thích chơi với Phùng Nhi hơn, cả hai đều rất sướng, cuối buổi cũng không có quá đau nhức lưng eo.

Tiêu Kỳ Thiên xoay người, ngượng ngùng cầm lấy quả mướp dài thượt dưới gối lên, không ngại nước lồn hôm qua của hai người chưa được rửa sạch, hôn lên đó.

Phùng Nhi cầm lấy một đầu mướp, đè ở trên người Tiêu Kỳ Thiên dạng chân dùng mướp đút vào lỗ lồn đỏ sẫm. Nhóc ăn được một nữa, nhóm người nâng chân Tiêu Kỳ Thiên lên cao, ở tư thế kì lạ địt lồn cậu bằng mướp lớn.

Nhóc con Phùng Nhi quỳ hồi lâu thấm mệt, đảo người để Tiêu Kỳ Thiên ngồi trên người mình, cả hai cùng nhau "ăn mướp". Nước lồn ướt một mảng dưới giường, bị cái mông của Phùng Nhi đè lên, nhớp nháp khó nhịn.

Đúng lúc này, La Mặc và Dạ Mặc Hoãn tiến vào lều.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sau khi sửa lỗi kết quả sẽ cập nhật tại trang Truyện mới cập nhật